Trà xanh công trở thành công thích bẻ cong trai thẳng – với quản lý H
Phiên ngoại thế giới song song.
Trở thành nhà thiết kế sau giờ làm việc, rất nhiều bạn chịch Tiểu Diệp X người dựng 3D Kỳ Việt.
Bởi vì thân phận, tuổi tác và bối cảnh khác biệt, tính cách nhân vật sẽ có những thay đổi nhất định (?)
Kỳ Việt, làm nghề dựng 3D, là một người đàn ông chính xác đến lạnh lùng không thú vị, nhưng tính tính này nếu chiếu theo nghề nghiệp lại có ích hơn cho công việc, vì vậy có rất nhiều người hẹn gặp anh ta để làm việc. Anh ta có thân hình cao lớn, đẹp trai, để tóc dài, có người nói trước đây cuộc sống khá long đong, lăn lộn qua nhiều đương, còn từng mở quán bar. Sau này quán bar làm ăn không khá, anh ta đóng cửa tiệm, tự học các phần mềm máy tính, rồi mày mò theo đuổi ngành dựng 3D này. . . . Thực sự là một người đàn ông có nhiều bí ẩn. Có điều những chuyện ày cũng chỉ là đồn đãi mà thôi.
Mà nhà thiết kế Diệp Minh bởi vì cả tác phẩm lẫn bề ngoài của cậu. . . Còn có cái danh xưng là ‘cao thủ bẻ cong trai thẳng’, cũng coi như có chút danh tiếng ở trong ngành.
Diệp Minh thường xuyên hay tìm đến Kỳ Việt để hẹn lập mô hình.
Ngày hôm nay, bọn họ đã xảy ra tranh cãi về vấn đề liên quan đến thiết kế mô hình.
Nhà thiết kế Diệp nhìn mô hình trên màn ảnh, sờ cằm suy tư hồi lâu, dùng ngón tay chỉ vào một chỗ nói: “Ở đây. . . Hình như không được đúng lắm.”
Người dựng 3D Kỳ Việt vẫn không hề nao núng: “Tôi cho là không có vấn đề gì cả.”
Diệp Minh: “. . . Thật sự không có vấn đề gì à? Anh Kỳ, anh nên sửa lại đi chứ?”
Kỳ Việt lắc đầu: “Tỉ lệ chỗ này vậy là ổn rồi.”
Diệp Minh có hơi phiền lòng, nói rằng: “Thật không, nhưng là. . . “
Diệp Minh luôn cảm thấy có chút không hài lòng, muốn yêu cầu người đàn ông này sửa lại cho mình, nhưng cậu nói hồi lâu cũng không thể thuyết phục được người dựng mô hìng, vì vậy cậu đã nói rát hết cả họng, giờ thấy tức giận.
Người đàn ông vẫn còn đang nghiêm túc thảo luận vấn đề về tỉ lệ với cậu, còn nhà thiết kế Diệp cũng đã không nhịn được.
Cậu dùng lực kéo cổ áo sơ mi của anh ta, anh ta kinh ngạc nhìn cậu, theo lực đạo của cậu mà phải ngẩng cổ lên.
Nhà thiết kế Diệp hiếm khi nóng tính đến thế: “Anh im đi, đừng nói gì nữa, xoay người sang chỗ bên cạnh cho tôi chịch.”
Kỳ Việt đã im miệng lại: . . . ?
Vẻ mặt tuấn mỹ của thanh niên đã không còn kiên nhẫn: “Anh nghe không hiểu tiếng người sao?”
Nghe nói như thế, Người đàn ông cứng đờ quay người sang, dừng một chút, cuối cùng chọn cách nghe lời cúi người xuống, sau đó dùng ngón tay thon dài tự cởi quần mình ra.
. . .
Từ sau một lần nhà thiết kế Diệp lôi được anh ta lên trên giường, bọn họ đã duy trì một loại…. quan hệ bạn chịch khó có thể nói ra được.
Ít ra theo như cách nhìn của nhà thiết kế Diệp, thì đúng là bạn chịch.
Còn người đàn ông này nghĩ như thế nào, tại sao anh ta vẫn cứ mặc cậu muốn làm gì thì làm, cậu cũng không quan tâm.
Diệp Minh túm lấy mái tóc dài kia, áp anh ta ngay trước bàn làm việc để chịch.
Lối vào đã được mở rộng nhiều lần, giờ vừa ướt lại chặt, điều này làm cho cậu càng thấy hưng phấn thêm, chỉ muốn được đâm loạn xạ ở bên trong.
Còn thảo luận công việc gì chứ, đúng thật là được chịch vẫn sướng nhất.
Mà người đàn ông bị đặt ở trên bàn, chắc có lẽ bởi vì phải duy trì sự tôn nghiêm cuối cùng hoặc là vì lý do nào khác, không thế nào phát ra âm thanh, đến lúc thực sự không nhịn được mới có thể hừ hừ mấy tiếng, vừa trầm đục mà đứt quãng.
Diệp Minh vừa thô bạo mở rộng bên trong của anh ta, vừa nửa uy hiếp để anh ta thừa nhận sai lầm của mình, bắt nói xin lỗi với cậu.
Người đàn ông không nghĩ tới cậu sẽ tức giận, đầu rất đau. Anh ta không có cách gì với cơn giận của thanh niên, chỉ có thể khuất phục nói: “. . . Đúng. . . Cậu nói không sai, là lỗi của tôi.”
Diệp Minh cưỡi ở trên người anh, ngón tay xuyên qua mái tóc đen hơi thở của cậu đánh vào bên lỗ tai của anh ta đến tê cả da đầu.
Cậu ra lệnh nói: “Vậy anh đổi đi.”
Con c*c của cậu còn đang đút trong mông của anh ta, lúc ấn vào rút ra còn nghe được tiếng nước, thắt lưng của người dựng 3D Kỳ đã muốn hết chịu nổi rồi.
Kỳ Việt hỏi: “. . . Bây giờ sao?”
Người phía sau khẽ cười một tiếng: “Còn lúc nào nữa? ” cậu nói, dùng sức vỗ mấy phát vào cặp mông màu lúa mạch của người đàn ông, sau đó nghiêm nghị nói: “Qua đây, nhanh lên một chút đi.”
Rõ ràng cậu đã hai mươi sáu hai mươi bảy tuổi rồi, nhưng đôi lúc khi lên tiếng, vẫn giống như một đứa trẻ bị chiều hư.
. . . Trong lòng Kỳ Việt biết vào lúc này cũng chả thể nói lý với cậu nổi, nếu không… chỉ sẽ không kết thúc mất.
Người đàn ông nâng cao cái hông đã tê rần lên, miễn cưỡng di chuyển về phía trước, dựa vào trước bàn máy vi tính.
Người phía sau không hề giúp anh ta chút nào, ngược lại chỉ đầy hứng thú mà nhìn những thao tác của anh ta.
Người đàn ông dùng một loại kỳ quái tư thế ghé vào trước bàn máy vi tính, dùng tay phải run run cầm con chuột, chuyển động đầu óc đang trì trệ, click vào chỗ phần mềm quen thuộc.
Nhà thiết kế Diệp lại hung hăng nắc thẳng vào trong, cậu dùng tay nắm vào bờ vai rắn chắc của người đàn ông, vừa cảm thụ được cơn sướng lúc ‘thằng nhỏ’ của mình được mút vào, vừa nhìn bộ dạng của anh ta, dù bị nện vào tới toàn thân lay động thì vẫn nâng thắt lưng lên, nghĩ thầm: Xem ra thường ngày chăm tập gym cũng có tác dụng nhỉ.
Nếu như biến thành người khác chắc đã sớm gục rồi, anh bạn chịch này cũng khá quá đấy.
“Còn đứng ngây đó làm gì?” cậu thúc giục: “Ừm…, ở chỗ này này, chỉnh lại cho tôi ngắn lên một chút, nhanh lên đi.”
Lực chú ý của cả người Kỳ Việt gần như đều đặt ở trên người cậu rồi, lại còn vẫn ráng duy trì tư thế chật vật này, để cậu mau thấy sướng hơn. Nghe được cậu vẫn thúc giục, anh ta chết lặng mà click vào con chuột, cũng không biết đến là rốt cuộc cần sửa chỗ nào nữa.
Nhưng mỗi khi tay anh ta chậm lại một chút, hoặc là hơi có chút đổi sai, người phía sau sẽ tét mông anh ta không chút nể nang gì, hoặc là bấm vào con ciu đang lên của anh ta, cơn đau đớn làm cho đầu óc tỉnh táo lại chút.
Tay anh ta vẫn luôn rất vững vàng, lúc này lại run run rẩy rẩy, hình như do bị một thứ gì đó không thuộc về mình hành hạ.
Nhà thiết kế Diệp hưởng thụ cảm giác vui sướng khi được ra lệnh cho người khác cả một lúc, sau đó mới kinh ngạc phát hiện, Kỳ Việt làm hồi lâu, thế mà lại thật sự chỉnh được rồi.
. . . Vốn chính là chỉ cần điều chỉnh một số tham số nhỏ mà thôi, cũng không phải là cái gì việc khó, chỉ có điều Diệp Minh đem độ khó level 1 tăng cấp thành level 30 mà thôi.
Anh đang cố hết sức để thỏa mãn yêu cầu của cậu, nhưng cậu còn bất mãn nói: “. . . Xem ra anh chả chịu chuyên tâm chút, chỉ lo công việc mà không thèm muốn tôi.”
Kỳ Việt: “. . . ?”
Diệp Minh lấy tay túm vào cổ của anh ta, lần nữa tự mình nói rằng: “Không được, phải trừng phạt. “
“Anh lập tức nằm úp sát xuống đất cho tôi.”
Thật là một cậu nhóc đáng ghét lúc nào cũng thích làm khó người khác. . . Thật ra anh ta cũng không quá thích kiểu thế này, thế nhưng nếu như là lời của cậu, đúng thật là rất khó để anh ta có thể từ chối được.
Người đàn ông phục tùng quỳ xuống đất, cái hông bủn rủn nằm xuống, nâng cái mông lên thật cao, nói: “. . . Xin cậu. . . Hãy trừng phạt tôi đi. . .”
Nhà đại thiết kế Diệp vui vẻ nhấc chân đạp lên trên lưng của anh ta, dẫm lên đến cả người đung đưa theo.
. . .
Lúc sắp đến cao trào, cậu đem cây gậy thịt nhớp dính rút ra khỏi mông của anh ta, sau đó quay đầu anh ta qua hướng cậu, nói: “Đên đây, để tôi bắn vào trong miệng anh.”
Người đàn ông toát cả mồ hôi trán, xoay người, mở lớn miệng ra, đem cây gậy thịt tác oai tác quái ngậm vào, dùng đầu lưỡi dành cho nó sự kích thích sau cùng. Anh ta mút vào chùn chụt, như muốn hút ra ‘thứ’ gì đó ngon lành từ trong con c*c này ra.
Dâm muốn chết.
Nhà thiết kế Diệp huýt sáo, khen anh ta “Anh ‘mút kem’ giỏi nhỉ” sau đó ưỡn thẳng lưng lên, bắn cả tinh dịch vào trong cổ họng của người đàn ông.
“. . . Ọc. . . Ưhm. . . ” quả khế của người đàn ông cuồn cuộn liên tục, anh ta nuốt xuống có phần hơi gấp, thậm chí sặc một cái.
Lúc anh ta nhả c*c ra, còn có một sợi chỉ nước bọt kéo ra từ gậy thịt, thoạt nhìn cực kỳ gợi dục.
Diệp Minh như muốn làm nhục anh ta mà lấy con c*c quất vào gò má mấy cái, người đàn ông không có phản ứng gì, chỉ tiếp tục liếm liếm đầu thân cây.
Sau khi bắn xong còn được người ta khẽ liếm nhẹ ciu cho, thật rất thoải mái.
Diệp Minh lúc có lúc không mà vuốt vuốt đầu của người đàn ông, sau đó từ trên cao nhìn xuống cảnh tượng anh ta đang nửa quỳ ở trước mắt cậu, dùng đầu lưỡi liếm láp phần thân dưới của cậu, ‘dọn’ sạch sẽ cho cậu và tiếp tục phục vụ sau khi đã qua trận tình ái..
‘Thằng nhỏ’ của anh ta đã sớm xuất tinh từ lúc đang nuốt tinh của cậu, nửa thân dưới của anh ta trần trụi bẩn thỉu, con ciu đang nửa ngóc nửa không, dính đầy tinh đục. Nửa người trên vốn đang mặc áo sơmi ngay ngắn, giờ cũng bị làm cho mất trật tự, trên mặt còn có mấy vết bẩn không rõ.
Đôi môi nhạt màu của anh ta có chút sưng, bên khóe miệng vẫn còn dính chất dịch màu trắng, tóc dài cũng bị cậu trai vò cho bù xù.
Kỳ Việt đánh mắt nhìn cậu: “Rồi, sạch rồi đấy.”
Diệp Minh không để ý tới anh ta, trực tiếp cởi hết nút áo của anh ta ra để nhào nặn cơ bắp ở ngực. Cậu làm giống như đang nhào nặn bộ ngực của phụ nữ, chậm rãi dồn nén đến ở giữa, xoa nắn, vừa đi lòng vòng chỗ viền mép đầu ti, cứng rắn làm cho người đàn ông lại cương lên nữa.
‘Thằng nhỏ’ của anh dựng thẳng đứng, quy đầu đỏ thẫm lộ ra, tản ra hơi thở khát khao.
Kỳ Việt mang vẻ mặt kiềm chế: “. . . Đừng đụng nữa, tôi lại cương rồi.”
Cậu nhướng mày nhìn anh ta: “Còn không mau phục vụ tôi cho tốt, về sau có còn muốn được nhận đơn của tôi hay không?”
Cậu cứ luôn dùng chuyện này ra để uy hiếp anh ta. Người đàn ông rất bất đắc dĩ, chỉ đành câm nín, ưỡn ngực ra để mặc cậu chơi đùa, Diệp Minh bấm vào đầu ti của anh ta, nhéo vào đến mức vừa đỏ vừa sưng, rồi mới hài lòng cúi người xuống, ngậm lấy nó, hút vào một cái thật mạnh, đầu lưỡi dùng sức đâm một cái vào ngay giữa.
“… ” Người đàn ông kêu lên một tiếng đau đớn, toàn thân run lên, trên đỉnh dương vật phun ra một ít chất lỏng trong suốt.
Diệp Minh nhàn nhã chậm rãi liếm núm ti của anh ta, dường như cậu rất thích bộ phận này.
Kỳ Việt vừa chịu đựng để cậu chơi đùa trêu chọc, vừa còn phải dùng tay giúp cậu xoa nắn cây gậy thịt dồi dào tinh lực kia.
Lần này Diệp Minh đem tinh dịch bắn lên trên bộ ngực vạm vỡ của người đàn ông, cậu ngả ngớn dùng ngón tay vẽ một vòng tròn, đem tinh dịch trét lên đó.
Cậu nói: “Được rồi được rồi, thưởng cho anh.”
Kỳ Việt chỉ có thể trả lời: “. . . Cảm tạ. “
Anh ta cúi đầu, lấy tay quệt đống tinh bắn trên ngực mình, sau đó lè lưỡi liếm sạch toàn bộ.
Diệp Minh cũng phải nghĩ thầm: Tên đàn ông nào bình thường trông càng đứng đắn, lúc chơi quả thực còn có hứng thú dâm dật hơn.
. . .
Lúc nhà thiết kế Diệp rời đi, Kỳ Việt sẽ trầm mặc, chỉ hỏi cậu: “Lần sau có quay lại làm việc tiếp?”
Diệp Minh cười cười đầy ám muội với anh ta, nói: “Có chứ. Lần này làm tốt lắm, tôi rất hài lòng, đánh giá năm sao luôn nhé ~”
Sau khi cậu đi rồi, người đàn ông nhìn phòng làm việc là một đống bầy hầy, thở dài, cuối cùng phải ra tay thu dọn.
Editor: Sắp tới mình khá bận nên sẽ post không đều nha, mong vẫn được mọi người ủng hộ 😀
Cảm ơn bạn shiro. Mãi ủng hộ bạn. Mình rất thích truyện này và hứng thú với Diệp Minh !