Chương 147: Cuộc sống vẫn còn tiếp tục
Sát Vương từ xa đã thấy được Adam, nở một nụ cười: “Cậu lại đến nữa rồi. ”
“Tới thăm anh một chút. ” Adam ngồi xuống bên người Sát Vương, sau khi ngồi xuống, vẫn im lặng cả một quãng thời gian, không chút tiếng động.
“Tôi đã xem qua ‘Nữ hoàng Quạ đen’, cậu diễn rất tốt. ” Sát Vương cười nói.
Adam gật đầu, cậu lại im lặng một lúc nữa, nhìn về phía Sát Vương: “Anh vẫn muốn tiếp tục ở chỗ này à? ”
“Không ở đây thì đâu nữa? ” Sát Vương lạnh nhạt trả lời.
“Vắc-xin giải phóng dùng gien của tôi đã được chế tạo thử nghiệm thành công, chẳng mấy chốc sẽ phát cho tất cả trùng tộc, có người nói, bởi vì nguyên nhân của vắc-xin, Hoàng Tộc có thể không tuyên bố tách riêng nữa, chính thức trở về. ” Adam nhẹ nói.
“Tôi và Hoàng Tộc đã không còn quan hệ.” Sát Vương vẫn không suy suyễn gì.
“Đã nhiều năm qua rồi, vốn đã không còn ai cho là anh có tội, hơn nữa anh đã cứu nhiều hùng trùng như vậy, chẳng lẽ không đủ để chuộc tội sao? ” Adam nhẹ giọng khuyên giải nói.
Sát Vương cười cười: “Ngay từ đầu tôi cũng đã cho là như thế, tôi cho rằng cứu bọn họ, có thể cứu được những tội lỗi của tôi, nhưng mà tôi phát hiện, cuối cùng đây chỉ là cứu rỗi theo góc nhìn của người ngoài, ở sâu trong nội tâm, tôi vẫn không có cách nào để tha thứ chính mình. ”
Adam không khỏi thở dài, cậu không nghĩ tới đã trải qua nhiều chuyện như vậy rồi, mà Sát Vương vẫn như cũ không thể buông ra những trói buộc trong lòngg.
“Ngay cả vắc-xin từ gien của tôi cũng được gọi là giải phóng, vì sao anh còn không chịu tha thứ cho chính mình chứ?” Adam cười khổ nói.
Sát Vương cười cười, không nói gì.
Adam nhìn hắn chằm chằm cả nửa ngày: “Tôi đọc cho anh một bài thơ được chứ? ”
Sát Vương nhìn cậu, bật cười: “Được vậy thì quá tốt. ”
“Nếu cuộc đời có lừa dối bạn,
Thì chớ buồn, chớ giận dữ bạn ơi!
Hãy nhẫn nhục trong ngày không may mắn
Và hãy tin – ngày vui sẽ đến thôi!
Để trái tim sống trong tương lai nhé;
Vì hiện tại đang buồn nản, nhưng mà:
Chẳng có gì vĩnh viễn, mọi sự sẽ đi qua
Cái gì đi qua thì sẽ thành đáng mến.”
(Bài thơ “Nếu cuộc đời có lừa dối bạn” của nhà thơ Pushkin, nguồn dịch từ blog “Một góc của Nina”
Adam chậm rãi ngâm nga những đoạn thơ.
Sát Vương có chút kinh ngạc: “Đây là thơ do cậu viết à?”
“Không phải, đây chỉ là thơ tôi đã từng bị bắt học thuộc lòng, cũng phải chép qua. ” Adam cười cười, “Bài thơ này đã từng cho tôi sức mạnh rất lớn, hiện giờ tôi lại tặng cho anh, hy vọng sẽ sớm có ngày anh tỉnh ra.”
Sát Vương nhìn ánh mắt khích lệ của Adam, khẽ gật đầu một cái. Lập tức lại là một khoảng im lặng nữa, bây giờ Sát Vương có vẻ hơi chán chường, còn lâu mới có được hơi thở mới nhìn đã thấy sợ ở thành tội ác, giống như một con sư tử đầu đàn đang ngơi nghỉ.
“Lần sau tôi lại quay về thăm anh. ” Adam đập vào vai hắn một phát, biết là lúc phải nói lời chào. Cậu và Sát Vương vẫy tay từ biệt, lập tức rời khỏi vườn hoa.
Ánh mắt Sát Vương vẫn đuổi theo bóng lưng của cậu, mãi khi Adam biến mất cửa vào của vườn hoa rồi mới thu tầm mắt lại. Hắn nhẹ nhàng nâng lên ống tay áo trống rỗng của mình, nhớ lại ngày mà y đã giải cứu được rất nhiều hùng trùng, lặng lẽ không nói gì.
“Tôi như vậy, làm sao xứng với em được đây. ” y thấp giọng tự nói, đứng dậy, cô đơn đi đến hướng của khu nhà an dưỡng.
Adam ngồi trở lại trong xe, Knight quan tâm nhìn cậu một cái: “Thế nào? ”
Thất vọng lắc đầu, Adam nhìn về phía phương hướng khu nhà an dưỡng: “Ông ấy vẫn không chịu đi ra.”
“Cậu có nghĩ đến hay không, thật ra ông ấy không phải là không thể bước qua quá khứ, mà là không dám đến gần cậu?” Knight nhạy bén nhận ra, “Tôi cho rằng ông ấy cũng không phải là không có cảm tình gì dành cho cậu.”
“Tôi cũng có một cảm giác như thế, nhưng tôi không thể ép buộc ông ấy được, tôi không muốn để cho ông ấy cảm thấy tôi đang cảm kích hay đang bố thí. Tôi hy vọng ông ấy hiểu được, tôi cũng không quan tâm tới chuyện ông ấy có một cánh tay hay không. Chờ tới lúc nào đó khi ông ấy nhận ra điều này, thì sẽ phát hiện tôi một vẫn đang luôn đợi ông ấy. ” Adam thu ánh mắt lại, “Tôi có đủ kiên nhẫn đề chờ tới khi ông ấy nghĩ được rõ ràng.”
“Ai nói cậu đối với bọn họ đều là vô tình chứ, cậu chỉ là yêu tất cả bọn họ mà thôi. ” Knight làm bộ như bĩu môi, tràn đầy vẻ muốn ‘an ủi’ mà ôm Adam.
Adam cười đẩy hắn ra: “Lời này tự tôi nói ra cũng đã đủ mặt dày rồi, anh cũng không cần phải chọc quê tôi nữa.”
Cậu nhìn ngoài cửa sổ một chút, nhẹ cười: “Chỉ là tôi cũng đủ may mắn mà thôi. ”
Chiếc xe bốn chỗ khởi động, lại lần nữa hòa vào dòng xe cộ, dần dần tới gần một chỗ tọa lạc lơ lửng trên không rất cao, một tòa kiến trúc mái bằng cao ngất sừng sững, mặt ngoài là màn hình chiếu ra ánh sáng rực rỡ, hình ảnh của những hùng trùng gợi cảm không ngừng biến đổi.
Nơi này chính là bản doanh của Playboy mới thành lập, Bộ giáo dục phim đặc biệt lúc ban đầu đã chính thức xác nhập với Playboy, trở thành một sự khiện lịch sử. Nửa phần dưới của tòa nhà này bao gồm các phòng hành chính, phòng biên tập, phòng kế hoạch, phòng quản lý người mẫu, phòng làm phim , phòng tạp chí, còn có sảnh sân khấu, trình diễn, studio chụp ảnh. Ở giữa các phòng là là khu ăn uống, có nhà hàng cho nhân viên, nhà hàng tiệc, các loại nhà hàng riêng khác,tổng cộng có tới hơn tám nhà hàng lớn nhỏ. Đi lên trên nữa là khu nhà nghỉ cho nhân viên và cho các người mẫu. Còn bảy tầng cao nhất là khu phòng trọ không mở cửa cho người ngoài, chỉ giữ lại cho những ‘người yêu’ của Adam mỗi người một căn phòng, hiện nay còn trống một nửa.
Xe bốn chỗ trực tiếp ngừng ở tầng chót nhất của bãi xe, Adam đi xuống lầu, tiến vào tầng cao nhất, trọn một tầng này đều là nơi ở thuộc về cậu, nói thẳng ra là như một tòa cung điện nhỏ.
Cậu thay qua một bộ quần áo thoải mái khác, rồi đi một đường xuống thẳng đến studio chụp ảnh ở dưới.
Tạp chí Playboy đã ra được ba kỳ, bản điện tử gồm có ảnh chân dung và phim tình dục, nhưng cũng bao gồm các chuyên mục hướng dẫn hẹn hò, kỹ năng giường chiếu, đánh giá văn học và nghệ thuật và các nội dung khác phổ biến ở Fabre. Phiên bản in ra rất hiếm và có nội dung độc đáo, gồm những ảnh chân dung cùng các chuyên mục độc quyền khác, và một số bài báo cấp cao hơn. Mọi số báo đều bán rất chạy, lúc nào khi mới xuất bản ra cũng đã nhanh bán hết veo.
Đồng thời, những người nào mua được hết ba phiên bản in này của Playboy có thể nhận được một tấm vé miễn phí đến buổi trình diễn hàng năm của Playboy, nếu ai sưu tập được hết những bản in của tạp chí còn có thể nhận được một vé ngồi ở hàng VIP, cũng có cơ hội rút thăm để thắng được dự lễ ra mắt phim điện ảnh hằng năm của công ty Playboy.
Được truyền cảm hứng từ bộ phim “Nữ hoàng Quạ đen”, cộng thêm tài chính vững vàng trong tay, Adam nâng cấp hoàn toàn bộ phận điện ảnh của Playboy, ngoại trừ một số bộ phim tình dục nhỏ lẻ, hàng năm còn có thể quay một phim điện ảnh có quy mô chế tác lớn.
Lúc này đang là người nắm giữ bộ phận quay phim chính là bạn cùng phòng hồi trước của Adam, Joseph, hắn đang cầm máy ảnh chụp hình ảnh bìa cho Laigney.
“Cậu xác định vẫn tiếp tục nuôi thả anh ta thế này sao? ” Knight ở bên tai Adam nhỏ giọng nói rằng, “Cậu bây giờ quyền thế đang rất mạnh, về sau hùng trùng nhiều hơn không sợ người ta chạy mất à?”
“Tôi cũng không tính cố gắng giữ lại bất cứ ai cả, để bọn họ tự do quyết định.” Adam thần bí khó lường, mỉm cười nói.
“Ah, thấy được không ăn được mới là thứ khó để bỏ xuống nhất, cậu đúng là nham hiểm thật.” Knight khẽ cười chọc chọc hông của Adam.
Nghe được tiếng cười của Adam, Joseph nhanh đứng lên, đi tới trước mặt Adam: “Vừa mới chụp một bộ xong, cậu xem thấy thế nào?”
“Tôi tin anh mà, ngài đại nhiếp ảnh gia, hình ảnh của Playboy đều giao cho anh.” Adam vỗ nhè nhẹ một cái lên cánh tay của anh, nhìn thoáng qua, vừa cười vừa nói, “Buổi tối chúng ta sẽ họp xác định lại, thế thì có được không?”
“Không có vấn đề.” Joseph gật đầu, lại trở về studio ở bên cạnh.
Sau khi Adam rời khỏi studio rồi, đã lên đến nhà hàng riêng của Playboy, chuẩn bị dùng bữa Playboy. Bồi bàn đem những món ăn Adam đã đặt sẵn, đưa đến chỗ ngồi cố định của Adam, cậu đang muốn dùng bữa, lại thấy đối diện có thêm một dáng người.
Nhà hàng riêng tư này không hề là một chỗ bình thường, nơi này là chỗ dùng bữa cố định của Adam, có tầm nhìn xung quanh rất đẹp, cũng có rất ít ai biết cậu ở đây để có thể làm phiền cậu.
Người tới là một hùng trùng tuổi còn trẻ và anh tuấn, bởi vì trên đầu không có râu, nhưng lại có một mái tóc bạch kim vô cùng đặc biệt, còn có một đôi mắt sâu màu tím.
Adam lập tức tràn đầy hứng thú: “Anh đến để nhận lời mời làm người mẫu à?” với vẻ bề ngoài và khí chất đặc biệt này của đối phương, tuyệt đối có thể bùng nổ thành ngôi sao ở Fabre.
“Cậu không sợ tôi sẽ dành lấy danh tiếng của cậu sao.” đối phương cười nói.
“Đương nhiên không có, một công ty muốn lâu dài không thể chỉ dựa vào một minh tinh, tôi hy vọng Playboy có thể dẫn dắt toàn bộ phong trào tình dục của Fabre, tương lai sau khi vắc-xin giải phóng được mở rộng ra rồi, tôi còn muốn tạo dựng phiên bản cho hùng trùng mà.” Adam cười tự tin trả lời.
“A, vắc-xin giải phóng, tôi vừa đúng lúc muốn nói chuyện một chút với cậu về việc này. ” đối phương cười vươn tay, bắt tay với Adam “Cậu có thể gọi tôi là Horinus. “
Lâu lắm rồi mình mới đọc được một bộ tổng công mà có thể yêu quý cả công lẫn thụ như thế, cảm ơn chủ nhà rất nhiều vì đã edit bộ này <3 . Pass các chương hầu hết không quá khó, chỉ cần chú ý chi tiết là có thể giải được. Cơ mà riêng 2 chương cuối này thật sự là không giải nổi, cuối cùng mình chỉ đành gõ hết các khả năng để cầu may thôi. Trong ảnh bìa 3 anh thư trùng đầu tiên rất dễ đoán, chỉ có người cuối làm mình phân vân thôi. Lúc đầu mình đoán là Agnes vì hình tượng khá phù hợp, không thì là Shaw vì độ quan trọng. Không thể ngờ lại là Fassa vì trong truyện miêu tả anh có râu quai nón, mắt màu xanh lá nhạt mà trong ảnh hổng có! T T . May mà trước khi bỏ cuộc đọc QT thì gõ được đúng pass, thật mừng hết sức. Mong chủ nhà cân nhắc thêm chút gợi ý để tạo phúc cho con dân được theo dõi 1 bộ truyện hay được edit hoàn chỉnh. Cảm ơn chủ nhà nhé.
ah cảm ơn bạn đã yêu thích truyện nha ^^ còn gợi ý thì mình ko đổi đâu, thật ra ai muốn giải nhắn tin cho mình mình đều trả lời cặn kẽ mà. Vì để chống copy nên mình phải cho bạn đọc đoán mò v =))