TTCPS – Chương 144

Chương một trăm bốn mươi bốn: Quyết chiến

Đáp xuống giữa tàu vũ trụ của Bene, Adam cảm nhận được một tia quen thuộc, thì ra phòng thí nghiệm Bene giấu ở trong lòng núi, chính là một phần của con tàu vũ trụ này.

Sau khi đã cập bến vào cảng neo rồi, hai tên binh sĩ nhân bản trước tiên kiểm tra vũ khí trên người của cả nhóm. Alfred chỉ mặc trang phục trịnh trọng của Đại chánh án, trên người cũng không có mang theo vũ khí.

Mà bên cạnh Alfred là một vị thư trùng Dế tộc, khuôn mặt anh tuấn, dáng người oai phong lẫm liệt, cũng giống thế không có mang theo vật nguy hiểm gì. Phụ trách kiểm tra ngoại trừ binh sĩ nhân bản, còn có một thư trùng nhìn qua đã thấy hết sức hung ác bạo lực, hắn cũng không phải là thể nhân bản, mà là tay sai của Bene.

“Còn cái kính mắt này là thế nào?” hắn  nhìn thư trùng bên cạnh Alfred, được giới thiệu tên là “Clark”, vẻ mặt nghi ngờ muốn đi tháo kính mắt của Clark xuống.

Trong các trùng tộc, có rất ít thư trùng sẽ đeo mắt kiếng, cho nên vật này quả thực rất khả nghi. Clark mang cặp mắt kiếng này nhìn có vẻ tao nhã, mềm yếu dễ bị bắt nạt, hơi thở vô cùng yếu ớt, có loại hiệu quả kỳ diệu như bị coi thường.

Nhưng Adam cảm thấy hắn cũng không phải thật sự muốn kiểm tra, chỉ là muốn cố ý nhục nhã Alfred và Clark, chỉ vì lòng ghen tỵ nhỏ nhen xấu xí của một kẻ tiểu nhân .

Ngay sau đó truyền đến tiếng nói chuyện từ loại bộ đàm của hắn, kêu hắn dừng hành động lại, hắn nhìn một chút đám Adam, nở nụ cười âm hiểm: “Được rồi, xem ra ông chủ rất tin tưởng chúng mày, hay đúng hơn là, phẩm cách cao quý. “

Đó cũng không phải là tin tưởng phẩm cách của bọn Alfred, mà là đối với những kẻ mạnh cỡ bọn họ mà nói, vũ khí chính ra lại là sự trói buộc,  bản thân niệm lực mới là thứ có sức mạnh vô địch không thể phá hủy.

Theo phía sau thư trùng liều lĩnh này, bọn họ đi tới trước mặt Bene. Nơi này là mạn tàu có cửa sổ trên tàu vũ trụ, tấm kính thật rộng kia giống như màn hình chiếu, để lộ ra vũ trụ u ám ở ngoài.

Vô số những chiến hạm quây chung quanh  con tàu vũ trụ này, mắt hổ đăm đăm nhắm ngay nó. Nhìn xuống phía dưới thì có thể nhìn thấy bề mặt của hành tinh này, do con tàu đã xé nứt mặt đất mà tạo thành phản ứng dây chuyền, mặt ngoài tinh cầu bắt đầu chấn động lần thứ hai, vết rách đang càng ngày càng lớn lên.

Đối mặt với cảnh tượng đồ sộ lại đáng sợ như vậy, Adam tức thì cảm thấy nếu chỉ một nhỏ bé tới thế nào, nhưng nếu tập hợp lại rất nhiều các cá thể có sức mạnh và trí tuệ đáng sợ, vẫn có thể tạo thành sự tàn phá và hủy diệt lớn đến như vậy.

Bene đưa lưng về phía bọn họ , vẫn đang thưởng thức một màn cảnh tượng này, Adam không biết ông ta cũng sẽ cảm giác được mình thật nhỏ bé hay không, hay vốn là một kẻ luôn đứng ở vị trí tối cao, Bene lại cảm nhận được là cái gọi là tư vị của quyền lực?

Bene vẫn đưa lưng về phía bọn họ không nói gì.

“Bene, Shaw đang ở đâu? ” Adam chủ động phá vỡ sự im lặng, đây là  mục đích để cậu đứng ở đây.

Bene chậm rãi xoay người, khuôn mặt vẫn bình tĩnh như cũ, ông ta mỉm cười, giơ tay lên một cái, từ đỉnh đầu của bọn họ chậm rãi rơi xuống một lồng sắt, Shaw bị giam ở bên trong.

“Nếu như ta chết đi, lồng sắt sẽ thả ra phóng xạ cực mạnh, hoàn toàn tiêu diệt nó. ” Bene nhàn nhạt cười cười, “Ta chỉ có một điều kiện, thả cho ta thoát đi, đến một vị trí an toàn rồi, ta sẽ thả nó ra.”

“Ông biết đó là điều không thể mà. ” Alfred cũng bình tĩnh như thế, từ chối thẳng thừng.

“Vậy nếu như thêm Thiên Khải và ngài Đại chánh án thì sao? ” Bene từ đầu tới cuối  vẫn giữ nguyên nụ cười mỉm như đã nắm chắc phần thắng, “Ta có chín mươi phần trăm chắc chắn rằng Adam sẽ tới, nhưng chỉ có ba mươi phần trăm chắc rằng anh sẽ đi theo, hiện tại xem ra, sau khi đã từ bỏ tình cảm vô dụng, quả thực ta đã quên mất thứ yếu ớt ấy lại sẽ có ảnh hưởng lớn đến cỡ nào.”

“Nếu quả thật ông không còn tình cảm gì nữa, thì đã không làm chuyện như bây giờ.” Alfred tỉnh táo  nhìn ông ta, không hề nao núng trước cái bẫy Bene đã giăng sẵn, “Chẳng qua ông chỉ là từ bỏ phần thiện lương tốt đẹp trong bản tính của mình, chỉ lưu lại sự đố kị, tham lam, cuồng vọng, cho nên mới phải đi đến một bước này.”

“Xem ra Adam đã nói về lý tưởng của ta rồi?” Bene cũng không kinh ngạc, chỉ nhẹ nhàng thở dài,  “Al, ta đã từng cho là, anh sẽ là người hiểu lý tưởng của ta nhất. “

“Ah, vậy sao? ” Alfred bình tĩnh hỏi.

“Thiêu Tộc.” Bene giơ tay lên, giọng đọc lên từ này chứa cả thâm tình, rất khó tưởng tượng một kẻ lạnh lẽo như ông ta, giọng nói lại vẫn chứa đựng sự hùng hồn đến thế, “Là tộc thi hành quân pháp do Người cha Bạc Trắng tạo nên, từ thời đại viễn cổ đã cai quản việc phán xử và hình phạt của trùng tộc, đây là thân phận cao quý và được tôn sùng đến chừng nào, lại còn có sức mạnh vô cùng to lớn vĩ đại.”

“Nhưng là nghĩ một chút đi, Người cha Bạc Trắng đã làm cái gì với Thiêu tộc chứ? Người cho các anh khát cầu sự đau đớn, đam mê hình phạt, lấy sự tàn nhẫn dằn vặt bản thân để làm vui, nhưng lại đem quyền lực được đùa giỡn tàn khốc thân thể của các anh, giao phó cho một đám hùng trùng yếu ớt không có chút sức mạnh nào. Ở sau thời đại hắc ám, những thứ hùng trùng này thậm chí xem đây là đáng  xấu hổ, nhìn các anh như quái vật, cảm thấy đây là sai lầm, nhục nhã, biến thái, quái dị, thậm chí, là tội ác. “

“Anh chưa từng cảm thấy căm giận, cảm thấy phẫn nộ sao? Nếu như Người cha Bạc Trắng có thể giao phó  cho Thiêu Tộc sức mạnh lớn đến như vậy, vậy tại sao phải cho các anh trầm luân vào ‘thú vui’ đó?” Bene nói ra cái từ ‘thú vui’ này đầy vẻ châm chọc, “Làm cho tất cả các trùng tộc ở sau lưng vẫn luôn chế nhạo, khinh bỉ, chán ghét các anh, những lúc ấy anh chưa từng thấy nghi ngờ sự vĩ đại của Người cha Bạc Trắng sao? “

“Để cho người khác đau đớn, trước hết phải tự nhận đau đớn. Lời nguyền Thiêu Tộc phải chịu, là bởi vì chúng tôi gánh vác trọng trách phạt tội và giết chết người cùng tộc, không có ai có thể khiển trách chúng tôi, nhất định chúng tôi phải tự mình khiển trách, dùng điều này để cứu chuộc chúng tôi trước những tội ác đã làm với đồng tộc.” Alfred trầm giọng trả lời.

“Anh có tin vậy không? Thưa ngài đại chánh án Alfred, xin ngài thành thật trả lời ta đi, những câu giải thích tự lừa mình dối người của Thiêu tộc, rằng thấy vui sướng vì điều này, anh có tin không?” Bene khe khẽ đập vào khóe mắt của mình,  “Ta đã quan sát rất kỹ trùng tộc mấy trăm năm nay rồi, ta đã tận mắt thấy từng đời Thiêu tộc một nhận lấy thống khổ đến như thế nào, những giải thích này chỉ là do Thiền tộc vốn phụng dưỡng Người cha Bạc Trắng đã bịa ra để lừa gạt các anh mà thôi, chưa từng có quyển điển tịch nào ghi chép lại thời điểm Người cha Bạc Trắng sáng tạo ra trùng tộc, tại sao lại muốn sắp đặt như vậy.”

“Nhưng ta có một suy đoán, anh không muốn nghe một chút sao? ” khóe miệng Bene mỉm cười, con ngươi vô tình lạnh kẽo kia lại không hề có ý cười, chỉ có dã tâm cuồng vọng đang lóe ánh sáng lên.

“Ta đoán, sở dĩ thư trùng là chiến sĩ trùng tộc cường đại nhất, sở hữu thân thể gần như hoàn mỹ, lại vẫn phải bị hành hạ vì ham muốn tình dục và sinh dục, lần nào cũng phải khuất phục trước mặt hùng trùng mềm yếu vô năng, còn phải dâng lên chính hùng tương do mình dày công chiết xuất ra, chỉ là bởi vì, chơi rất vui. “

Khóe miệng Bene toét ra lớn hơn nữa, nụ cười thậm chí có vài phần điên cuồng: “Thiên tính đặc biệt của Thiêu tộc cũng là như vậy, có lẽ người chỉ là muốn tìm một ít thư trùng lớn mạnh để dằn vặt đùa bỡn, cho nên đã cố ý đem các người tạo ra cho mạnh đến như thế, sau đó sẽ cố tình dùng thủ đoạn hèn mọn nhất để hành hạ Thiêu Tộc. Hoặc là người chỉ muốn nhìn một chút dáng vẻ của những kẻ đáng thương bị dục vọng hành hạ, cho nên người đã chọn trúng Thiền Tộc vốn là kẻ hầu thân cận nhất, nhưng vẫn cấm không cho Thiền tộc hưởng thụ bất cứ vui sướng hay dục vọng gì, chỉ có thể  bị dày vò trong trói buộc vô tận này. Những thứ này, chẳng qua chỉ là những trò đùa ác độc của Người mà thôi.”

“Sao ông có thể phỉ báng Người như thế… ” Alfred vẫn chưa bị lời nói của Bene làm cho dao động, anh chỉ cảm thấy đau lòng vì Đại Tế Ti của đã từng cao cao tại thượng biết bao, giờ lại biến thành bộ dáng  như bây giờ.

“Anh có biết tại sao ta lại biết được điều này không? ” Bene khẽ cười nói,  “Bởi vì, ta đang ở vị trí gần nhất với Người so với bất kỳ trùng tộc nào khác. “

Ông ta nhẹ nhàng vung tay lên, một đội quân trùng tộc đi đến.

Bọn họ đều là những chế tạo nhân bản, có chút tương tự với những thư trùng của các hệ tộc, nhưng lại cũng có rất nhiều điểm khác biệt. Ví dụ như Dế tộc được tăng thêm cánh của Đình tộc, còn Đình Tộc được tăng thêm hai lưỡi đao của Đường tộc, làm cho cánh tay Đường tộc hoàn toàn biến thành lưỡi gươm, làm cho sau lưng Ong tộc xuất hiện vỹ câu nhìn giống với hùng trùng, nhưng càng nguy hiểm thêm nhiều.

“Ông đúng là điên thật rồi.” Alfred  nhìn những  bản thể nhân bản của thư trùng bị chắp vá vặn vẹo thế này, vẻ mặt càng thêm âm trầm.

“Đúng vậy, có lẽ ta đã điên rồi.” Bene nhún vai, bước bộ từ chậm rãi từ những binh sĩ nhân bản của trùng tộc đang đứng yên không một tiếng động, đi qua trước mặt, “Mãi đến khi tự tay tạo ra được bọn họ, ta mới ý thức được Người cha Bạc Trắng quả thực rất vĩ đại, ta chỉ có thể tiến hành cải tạo những điểm nhỏ và kết hợp lại trên những tác phẩm của Người, nhưng đến nay vẫn chưa thể làm ra một tộc hệ hoàn toàn mới.”

“Nhưng cảm giác hạnh phúc khi tạo ra vật thể mới này, không ai trong các người có thể lĩnh hội hết được.” Bene quay đầu  nhìn Alfred, giang rộng hai cánh tay ram sau lưng là những thể nhân bản được phơi bày, “Khi anh nắm giữ được bí mật của sinh mệnh, có thể chế tạo ra hàng trăm hàng ngàn cá thể giống nhau, anh sẽ làm được những gì? “

“Anh sẽ dung túng dục vọng của mình, để lộ hết những suy nghĩ tà ác, phơi ra hết những thú vui độc ác của mình, bằng cách làm ra những món trò chơi này?” Bene nhoẻn khóe miệng, nhìn về phía Alfred,  “Vẫn nói Người cha tạo ra thế này luôn công bằng, đối với tất cả những đứa con mình tạo ra đều yêu giống nhau, nhưng thật sự có đúng thế không? Trùng tộc là chủng tộc khát cầu tình dục sinh sản đến thế, nhưng dù cho trong lịch sử của trùng, vào thời đại phồn vinh huy hoàng nhất, có người  cha nào thật sự có thể yêu tất cả những đứa con của mình bằng nhau chứ?”

“Nếu những người cha trần tục còn có chỗ thiên vị, thì  chúng ta lấy tư cách gì mà yêu cầu Người cha Bạc Trắng là một người cha vô tình vô dục, vô tư công chính mà yêu thích tất cả những gì Người tạo ra giống như nhau? Mà nếu như tất cả Tộc hệ cũng chỉ là  những thứ Người chỉ cần phất tay là có thể tạo ra, vậy Người sẽ thích vật đầu tiên Người tạo ra nhiều đến cỡ nào?” lời nói của Bene nghe qua cũng có lý, nhưng nghĩ lại ẩn ý ngầm sau trong đó lại khiến Adam nổi hết da gà, “Cho nên sau khi bắt đầu tự mình chế tạo ra sinh vật, ta mới thật sự hiểu được suy nghĩ của Người.”

“Yếu ớt chính là quyền lực cũng đã có thể mê hồn tâm linh, quyền lực từ tạo vật ở đâu? Coi thường sinh mệnh, đùa bỡn sinh mệnh, không phải là chuyện đương nhiên sao? ” Bene giải thích mà thở dài một tiếng, thành kính đến đáng sợ mà niệm tụng nói, “Người cha vĩ đại của con, chủ của mọi vật được tạo ra này, cho tới hôm nay, con mới hoàn toàn hiểu được ý chỉ chân chính Người lưu lại cho chúng con. “

“Cho nên bây giờ ông cũng bắt đầu coi thường sinh mệnh, đùa bỡn sinh mệnh à” Adam lạnh lùng cắt đứt ông ta,  “Ông tạo nên những thứ không có tình cảm, không có linh hồn  này, có thể so sánh được với cả trùng tộc sao? “

“Dù lúc này không thể, thế nhưng ít nhất ra có thể làm được một việc. ” Bene cười lạnh một tiếng, lập tức nhìn về phía Alfred, giọng nói nhẹ nhàng mà tràn đầy ẩn ý muốn tẩy não, “Alfred, chẳng lẽ anh không muốn từ trong huyết mạch của Tộc hệ  mà loại bỏ đi gien thích đau đớn và hành hạ sao?”

Im lặng.

Im lặng thật lâu.

“Đừng tin lời của ông ta, Al, chẳng qua ông ta muốn thân thể của anh, nếu quả thật làm cho ông ta chế tạo được Thiêu Tộc số lượng lớn, thì hậu quả khó mà lường được. ” Adam đưa tay đặt ở trên vai Alfred, thấp giọng nói rằng.

“Adam, thật sự cậu không muốn suy nghĩ thêm một chút đề nghị của ta à, ta thừa nhận cách làm trước đó của ta có chút thô bạo. Nếu như cậu nguyện ý lưu lại, ta có thể bảo đảm an toàn của cậu, đến lúc đó ta sẽ để cho tất cả thư trùng đều có thể có một Adam thuộc về bọn họ Adam, đây chẳng phải là ý nghĩa  của việc bản thân cậu là Thiên Khải sao? Cậu đã có một ý nghĩ cao quý như vậy, tại sao không đi con đường tắt  của ta chứ” Bene quay đầu tiếp tục cười với Adam, nói,  “Theo ta đi, rồi cậu sẽ là thủy tổ của trùng tộc trong tương lai.”

“Nghe có thể hơi mệt. ” Adam giễu cợt nói.

“Ông sai rồi, Bene.” Alfred ngẩng đầu lên,  không hề bị lung lạc mà nói, “Tôi không có cách nào để giải thích được nguyên nhân Người cha Bạc Trắng đem trùng tộc sáng tạo thành như vậy, tôi cũng không muốn tự mình đoán bừa. Nhưng từ lúc trùng tộc sinh sôi nảy nở đến nay, văn minh, lịch sử này, đều là thật. Vô số thời kỳ mới có thể kết hợp tạo thành trùng tộc hiện tại, nếu như trùng tộc thật sự chỉ là món đồ chơi của Người cha Bạc Trắng, đó cũng là tâm huyết và những gửi gắm mà Người đã dốc hết lòng vào. Nếu như Người cha Bạc Trắng thật sự giống như  như ông nói, lạnh lẽo tàn khốc vô tình đến vậy, xem sinh mệnh  như một món đồ chơi, thì trùng tộc tuyệt sẽ không có bộ dáng như bây giờ. “

Nét mặt của Bene lạnh xuống, ông ta nhẹ nhàng phất phất tay,  hai mắt trắng dã của tiểu đội nhân bản sau lưng đột nhiên dần hiện ra tia khát máu: “Vậy thật xin lỗi, Al, đáng ra anh không nên tới đây. “

“Có lời này tôi cũng muốn nói cho ông biết, Bene, tốt nhất ông đừng nên ra tay.” Alfred  tiến gần Adam, đem Adam ôm vào trong lòng, dĩ nhiên hoàn toàn không tính ra tay chiến đấu.

Mà Ckark đang ở bên cạnh yên lặng làm khách đứng xem nãy giờ, thì giờ lại giơ tay lên… lấy râu xuống???

Vậy cái râu này là giả? Adam bối rối, bởi vì cho tới bây giờ  cậu chưa nghe nói qua có thư trùng Tộc hệ nào lại không có râu, hơn nữa Clark cũng không có vỹ câu, khẳng định không phải hùng trùng.

“Anh là ai?” Bene rốt cục phát hiện có gì đó không đúng.

Cuồng vọng quá lâu làm cho ông ta mất đi lý tính, ông ta sớm đã nên ngẫm lại một cuộc đàm phán trọng yếu như vậy, Alfred sao lại có thể mang đến một thư trùng không có danh tiếng và thực lực gì. Mà thân làm Đại Tế Ti chấp chưởng thánh điện chiến tranh Justice, như thế nào lại có một kẻ mạnh mà ông ta không nhận ra. Nhưng ông ta cho rằng mình đã nắm chắc phần thắng, cho nên chỉ đem Clark xem như một thư trùng tùy tiện mang đến. Ông ta đã nghĩ lệch thành Alfred đã có dự liệu về mục đích của ông ta, cho nên không mang tới càng nhiều thư trùng quyền cao chức trọng hơn, mà là mang đến một tiểu binh có thể hy sinh.

Ông ta sẽ phải vì suy nghĩ sai lầm này của mình mà trả giá thật lớn.

Clark tháo kính mắt xuống, vạch áo sơ mi ở ngoài ra, chậm rãi bay lên cao trên không trung. Trong chớp nhoáng này, khí chất trên người anh ta đã biến hóa quỷ dị, trở nên vừa rất mạnh vừa nguy hiểm, có loại hào quang đáng sợ. Có thể chính là  cặp kính mắt thần kỳ kia, làm cho Bene vô ý thức  đã quên Clark đang đi theo.

“Kính mắt, Clark, áo choàng đỏ, quần tam giác mặt ở ngoài… Cái quái gì vậy chứ??? ” Adam trợn mắt há hốc mồm mà nhìn một màn trước mắt, thậm chí quên mất lúc này là thời khắc hung hiểm cỡ nào, thật sự là bởi vì …  trang phục trước mắt này cậu đã quá quen thuộc.

Mà Clark cũng không hề phụ lòng ý nghĩa của bộ trang phục này, như một đứa trẻ đang chơi với binh lính trò chơi, búng tay một cái mà đánh bay đầy trời đám binh sĩ nhân bản, ánh mắt của anh bắn ra tia laser đỏ đã cắt đứt được ngay lồng sắt đang giam giữ Shaw, thả Shaw ra. Adam và Alfred nhanh chân chạy qua đó, đem Shaw bảo vệ, thuận lợi bay qua đám người nhân bản bị Clark đánh bại.

“Một đám rác rưởi! ” Bene giang hai cánh tay, luồng niệm lực một bàng bạc Adam chưa bao giờ thấy qua cuộn trào mãnh liệt ra, mênh mông như sa mạc Gobi, như đại dương, hướng về phía Clark cuồn cuộn cuốn tới.

Cái thứ niệm lực này giống như cơn gió lốc mà cuốn sạch tất cả trong tàu vũ trụ, Adam cảm nhận được một loại cảm giác đáng sợ như đang bị hút lên như bị một cơn gió dữ cuốn cả người đi.

Một luồng ánh sáng kỳ lạ hư ảo như như u linh bay qua ngay trước mặt Adam, nhanh chóng bị cuốn vào trong cơn lốc niệm lực.

Adam hoảng sợ ngẩng đầu, mới phát hiện này hóa ra các binh sĩ nhân bản này cũng khônng có bị giết chết vì Clard đã hạ thủ lưu tình, nhưng long quyển phong lúc này làm mất đi linh hồn trong thân thể của bọn chúng, bị hút vào trong cơn lốc kia. Những linh hồn này nhìn qua yếu ớt nhợt nhạt, hơn nữa hình thái cũng rất cổ quái, rất nhanh đã bị hoàn toàn triệt tiêu trong cơn bão lốc niệm lực.

Adam nhìn chung quanh một chút, phát hiện niệm lực khổng lồ như vậy lại cũng không tạo thành ảnh hưởng gì với cả thân tàu và những vật chật xung quanh, nhưng cậu cảm thấy mình như đang đứng ở giữa trong tâm bão, có cảm giác mình cũng muốn cuốn bay theo.

Đó là do cơn lốc niệm lực đang muốn kéo đi linh hồn của cậu!

Cậu nhớ tới mình từng nghe nói qua, niệm lực thiền tộc tên là “ý nghĩ”, dựa vào sự cấm dục và tính lý trí mà tích lũy trong lâu dài, mãi đến khi biến thành niệm lực Hư Minh, có vẻ như là sức mạnh dựa vào ý chí tinh thần. Xem ra loại năng lực đáng sợ này không có lực tổn hại gì lên những thứ vật chất, lại có thể trực tiếp tổn thương đến trên linh hồn!

Xung quanh Alfred một vòng niệm lực được mở lớn ra, cố gắng bảo vệ Adam và Shaw, thế nhưng khi đang ở giữa cơn lốc niệm lực này, vòng bảo hộ bằng niệm lực của quanh cũng quá mức yếu ớt, ở mặt ngoài xuất hiện vô số những vết xước nhỏ bé như bị cả ngàn thanh kiếm chém ở lên trên, thậm chí còn có cả ngọn lửa nhỏ bắn ra do va chạm niệm lực.

Vốn là Thiêu Tộc mạnh nhất giữa các trùng tộc, nhưng Alfred ở trước mặt Bene đã tích tụ được mấy trăm năm niệm lực mênh mông, thì cũng có vẻ quá mức nhỏ bé.

Chỉ có Clark bay lơ lửng trên không trung, áo khoác ngoài màu đỏ bay phất phới, chậm rãi hướng về tiếp cận Bene, không chút nào chịu ảnh hưởng của cơn bão niệm lực. Bene cố gắng tăng sức mạnh của cơn bão niệm lực hơn, có điều Clark lại đi về phía trước giống như trong một con thuyền lớn trong bão vậy. Nói chính xác hơn, Clark giống như một hòn đảo nhỏ di động, vì thuyền lớn còn có thể bị gió lốc và sóng trên biển khơi quật ngã, đảo nhỏ cũng sẽ không thấy sợ sóng gió. Clark chính là như một hòn đảo vậy, phá vỡ bão táp và sóng biển, tiếp cận Bene.

“Không thể nào! ” Bene phát sinh rống giận, khóe miệng chảy máu, niệm lực từ quanh thân bay ra, xoay tròn thành những luồng mắt bão, muốn xé xác thân thể Clark. Có điều Clark vẫn luôn bất động, cuối cùng đi tới trước mặt của ông ta, đánh một cú thật mạnh vào trên mặt của Bene.

Bão táp hơi ngừng, kèm theo tiếng gào rít u u như tiếng khóc chậm rãi tán đi.

Bene ngã xuống trên mặt đất, xoa xoa khóe miệng của mình, đột nhiên cười ha hả, tiếng cười thê lương đáng sợ, như con kền kền kêu trên xác sống.

“Ngươi là… Gạt Tộc. ” Bene ngửa đầu  nhìn Clark, cười lớn nói,  “Cơ thể hoàn mỹ, con của Người cha bạc trắng, vị thần trừng phạt, Gạt Tộc…  “

Tiếng cười của ông ta dần dần xen lẫn bi ai, hàm răng đầy tràn tia máu làm cho nụ cười càng thêm phần thê thảm, ông ta nhìn sượt qua Adam đang đi tới trước mặt, lại nhìn sượt qua Alfred, ánh mắt đột nhiên có chút ôn nhu, ông ta chậm rãi quay đầu, nhìn về phía ngoài tinh không.

“Đây mới là, trùng tộc mạnh nhất , hoàn mỹ nhất, không gì có thể đánh bại” ông ta thì thào nói,  “Cha của con, thần của con, nếu Người đã có thể tạo ra một sinh mệnh thần thánh hoàn hảo như Gạt tộc, vậy thì tại sao lại để cho chúng con đầy khiếm khuyết như thế? Hãy nói cho con biết… Đáp án đi…  “

Bene hướng về bầu trời muôn ngàn những ánh sao đưa tay ra, muốn trong vũ trụ sâu thẳm kia tìm kiếm một đáp án, một lời hồi đáp lại.

Tay của ông ta chậm rãi hạ xuống, ngã nhào trên đất, đôi mắt cuồng vọng mà lại ti tiện kia, đã vĩnh viễn mất đi ánh sáng trong đó.

Thanh An

Chủ nhà đảng sủng công 1000%. Sủng công là chân ái, chào mừng các bạn cải tà quy chánh =))

3 thoughts on “TTCPS – Chương 144

  1. Mới đầu thấy cái hình trên truyện cứ tưởng liên quan đến a hùng đại loại thế ai dè. 😂😂 Đọc đến đoạn Adam kinh hô về miêu tả siu nhân mặc sịp đỏ mà mị ko nhịn đc cười luôn 🤣🤣 mặc dù ngay đoạn gay cấn thế kia. Phù làm cho sự u ám mấy chương trên phai hẳn

Leave a Reply

Back to top