TTCPS – Chương 143

Chương một trăm bốn mươi ba: Cặp song sinh

Adam cho rằng năng lực của Sát Vương có thể tiêu trừ loại niệm lực bào tử, không nghĩ tới chỉ là dời đi.

Cánh tay bị cụt của Sát Vương văng máu tươi tung toé, tình huống vô cùng thê thảm, Adam trực tiếp nhào qua, cậu xé áo trên người, dùng sức chậm vào phần gốc tay bị cắt đứt của Sát Vương, nhưng hiệu quả đối với vết thương lớn như vậy ở mặt ngoài mà nói là vô cùng yếu ớt.

Máu tươi chảy ra  ở bên ngoài, đang không ngừng rơi xuống mặt đất chấn động cát bụi mịt mù. Toàn bộ thành tội ác bị phủ đầy trong bão cát ở cả một mảng hoàng hôn, núi lở đất mòn. Tàu sân bay vũ trụ khổng lồ đang chậm rãi trồi lên từ vùng đất hoang dại đầy tội ác này, mảnh đất vốn đã hấp thu trầm tích từ không biết bao nhiêu máu tươi và sinh mạng.

Ở trên bầu trời của tàu vũ trụ, những tàu chiến đấu trên bờ như sao băng đang bay thẳng xuống bề mặt đất, cửa sắt thép của các tàu đã hạ cánh đang mở ra, chiến sĩ trùng tộc được võ trang đầy đủ bắt đầu tuôn ra. Các võ sĩ giác đấu chưa kịp leo lên tàu sân bay kia cũng không rõ chuyện gì xảy ra, những tên hung đồ do đã thoát khỏi pháp chế và đạo đức quá lâu mà nỗ lực phản kháng, nhưng chờ đợi bọn chúng chỉ có giết chóc tàn khốc.

Chiến sĩ trùng tộc còn hiểu thế nào là hủy diệt hơn nhiều so với thuần phục, bọn họ không có cái khái niệm nhân từ nương tay này.

Các cư dân còn lại trong thành tội ác nhanh chóng nhận rõ tình thế, trực tiếp nằm lên trên mặt đất giơ lên một tay, tùy ý để chiến sĩ trùng tộc bắt bọn họ đi.

Những kẻ phản kháng mạnh mẽ nhất đến từ các chiến sĩ Bene chế luyện nhân bản ra, những thứ vũ khí nhân bản không có tình cảm này chính là những thi thể sống lạnh như băng, hơn nữa đều được  từ từng trải đấu thú trường vô số chiến đấu chiến binh giác đấu quán quân trong gien phục khắc mà đến, sức chiến đấu đáng sợ. Quân đội trùng tộc giao đấu kịch liệt với bọn chúng, trên chiến trường tràn đầy máu tanh.

Một tàu chiến đấu từ trên không hạ xuống bên người Adam, một tiểu đội từ trên tàu tràn xuống, bắt đầu đem tất cả hùng trùng mang lên trên tàu.

“Adam!” nghe được tiếng la, Adam ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện người điều khiển tàu vũ trụ này hóa ra lại là Pine, gặp được một thư trùng quen thuộc làm cho cậu vô cùng kích động, ôm thật chặt Pine vào lòng.

“Thật tốt quá, cậu không sao cả!” Pine ôm lấy Adam, cũng đang cực kỳ kích động,  “Tôi vừa nhận được tin tức của Ages, đã lập tức thông báo cho quân đoàn, may mắn đáp xuống đây tấn công vừa đúng lúc.”

“Anh nhận được tin tức của Agnes? Bọn họ thế nào rồi? Có trốn ra được từ trong tay Bene ra không? Bọn họ đều an toàn hết chứ?” Adam nắm thật chặt cánh tay của hắn.

Ánh mắt Pine lóe lên: “Ừm, đúng vậy, bọn họ tất cả đã thoát rồi, bây giờ bọn họ đang ở trên tàu chỉ huy, bây giờ chúng ta phải đi thôi. “

Adam chợt quay người lại, ôm Sát Vương lên: “Cứu ông ấy trước đã, vì cứu chúng tôi mà ông ấy mới bị thương. “

Pine ra lệnh cho các binh sĩ đem Sát Vương đặt lên cáng cứu thương, mang  hắn theo lên tàu chiến đấu, đồng thời cũng dẫn Adam lên theo: “Yên tâm đi, ông ta sẽ không sao cả, đây không phải là vết thương quá nặng.”

Ngồi trên tàu chiến đấu, Adam nhìn mặt đất vỡ tan bên ngoài, những ngọn lửa nhỏ bay tán loạn, bão cát bay loạn bốn bề, còn có những binh sĩ nhân bản đang bị bao vây, cảnh tượng càng ngày càng nhỏ đi, cứ chiếm cứ đầu óc của cậu. Cậu thấy được toàn cảnh của con tàu sân bay, đó là một con tàu có diện tích rất lớn, lúc này đang bị vô số những tàu chiến đấu loại nhỏ chậm rãi bay lên không, xung quanh còn nhiều hơn những tàu chiến đấu vũ trụ khác nhau của quân đoàn trùng tộc.

“Ông ta không trốn thoát được đâu, lần này ba đầu não lớn đã phê chuẩn quyền khởi động chiến tranh, ba quân đoàn tinh nhuệ đều đang ở đây.” Pine vỗ vỗ bả vai Adam, “Tôi phải đi điều khiển con tàu này, sẽ rất nhanh thôi chúng ta sẽ đến được tàu chỉ huy chính.”

Hình ảnh dưới đất càng ngày càng nhỏ đi, dần dần hiện ra đường nét của cả tinh cầu này, đen nhánh trong thái không cập bến mấy chiếc và tập ni mẫu hạm đồng nhất lượng cấp chiến tranh mẫu hạm, đã hoàn toàn bao vây nơi này, Bene dù có cánh bay cũng khó chạy thoát.

Tàu rất nhanh đã đáp đến gần một con tàu vũ trụ rất lớn, tiến nhập vào cảng neo, khi đã đáp ổn định rồi , Adam đi xuống từ trên tàu nhỏ, nhìn qua đã thấy dáng người cao lớn của Alfred.

Thoát ra khỏi nhà tù, chạy ra nhà hàng, đi lên được đến tàu, rời khỏi tinh cầu, Adam cũng không ý thức được bản thân mình đã chạy thoát, bản thân đã rời khỏi một năm như ác mộng không ngừng này, nhưng một khoảnh khắc khi nhìn thấy Alfred kia, cậu mới chợt nhận ra rằng, ác mộng đã kết thúc!

Cậu nhào người vào lòng Alfred, ôm lấy anh thật chặt.

“Tốt quá rồi, em không làm sao cả.” Alfred ôm lấy cậu, vỗ vào vai của cậu một cái, lập tức nói rằng,  “Tất cả mọi người đều rất lo cho em.”

Adam ngẩng đầu, nhìn thấy được rất nhiều khuôn mặt quen thuộc, đều là những ký ức tốt đẹp nhất cậu đã có ở Fabre, cậu ôm qua từng người một, mỗi một cái ôm đều cho cậu thấy thêm phần ấm áp, làm cho trái tim vốn đã lạnh giá sau khi phải trải qua cơn ác mộng khủng khiếp này, dần dần được sưởi ấm lại.

Nếu như trước lúc đến thành tội ác, có ngày tất cả những người từng lên giường với mình gộp lại cùng một chỗ thế này, thì dù cho da mặt Adam có dày thế nào cũng cảm thấy có phần xấu hổ. Thế nhưng giờ đã trải qua khoảng thời gian đầy cực khổ này rồi, cậu phát hiện mình rất nhớ từng bóng dáng ở nơi đây, cũng càng trân trọng mỗi một khoảng thời gian được ở chung bên nhau.

Cậu càng thêm trân trọng cuộc sống này nhiều hơn nữa.

Adam bị mọi người vây quanh,  hướng đi vào khu vực bên trong tàu, bên cạnh cậu là Alfred. Rốt cục cảm nhận được mình đã an toàn, thần kinh đang căng thẳng của Adam rốt cục cũng trầm tĩnh lại, sau đó, cậu lại có cảm giác như mình đã quan sát thiếu một điều gì đó.

“Chờ đã! ” Adam đột nhiên ngừng bước đi, cậu chợt ý thức được, Alfred mới vừa ôm cậu vẫn là anh trong trí nhớ, vóc người to lớn cao dong dỏng, cậu ngẩng đầu nhìn chằm chằm Alfred, mặt hoàn toàn đổi sắc.

Lúc này Alfred mới bật cười, có chút ngượng ngùng, nhưng phần nhiều vẫn là vẻ dịu dàng: “Em phát hiện ra rồi à? “

“Đứa bé, đứa bé đã ra đời? ” Adam hỏi trong căng thẳng, cậu rất sợ đã xảy ra chuyện gì.

“Nhờ có em, em bé đã ra đời an toàn” Alfred đè nén kích động, tràn ngập cảm kích  nhìn Adam.

Adam lắc đầu:  “Người thật sự đã chịu nhiều cực khổ là anh, lúc ấy em cũng đã không ở bên anh.”

“Không phải, khi em thấy sẽ hiểu thôi.” Alfred lắc đầu thần bí.

Adam lập tức bối rối:  “Al, trước đây anh cũng đâu có như thế!”

Cậu nhanh chân đi cùng với Alfred đến phòng khách của tàu vũ trụ chiến đấu này, một chiếc xe đẩy em bé tự động tiến lên đến trước mặt cậu, bên trong là một em bé được quấn tã lại.

Bé con có mái tóc màu đen đã mọc dài ra, trong tóc có lẫn cọng râu mềm rũ xuống của Thiêu tộc, theo hơi thở nhẹ của bé trong giấc ngủ mà nhẹ nhàng lắc lư, tay bé nắm lại thành khối nhỏ, còn có cái miệng bé xinh đang khẽ hé ra.

Adam  nhìn sinh mệnh nhỏ xíu này,  mở to mắt há hốc mồm, thậm chí không biết nên phản ứng làm sao.

“Còn có một đứa nữa.” Alfed cười cười, lại có một chiếc xe đẩy em bé thông minh trượt đến trước mặt Adam, bên trong vẫn là một em bé có mái tóc đen, chỉ là không có râu, bé còn chưa ngủ, mở đôi mắt to tròn ra tò mò nhìn xung quanh. Từ mặt bên trong lớp chăn của bé, có một vỹ câu nho nhỏ đang nhấc lên thật cao, không rảnh rỗi mà đong đưa, vừa nhìn đã biết là một nhóc con nghịch ngợm.

“Hai đứa đều là, con của em sao? ” Adam luống cuống chân tay mà nhìn hai em bé trước mặt.

“Đúng vậy, là con của chúng ta.” Alfred cúi người đem em bé thư trùng bế lên, đặt ở trong lòng Adam. Adam rất vụng về đem bé ôm vào trong ngực, thân thể nhỏ xíu này nhẹ như vậy, nhưng cảm thấy rất nặng, “Nó nhỏ bé quá.”

“Đúng vậy. ” Alfred cũng bế em bé hùng trùng lên, ” Em biết không, đã rất nhiều năm rồi Thiêu Tộc chưa từng có cặp song sinh khác giới tính nào.”

“Cái gì? ” Adam nghi ngờ hỏi lại kỹ.

“Càng là hệ Tộc mạnh hơn, thì thiên phú sẽ bộc lộ càng sớm hơn, cho dù là hài nhi đang trong bào thai, cũng sẽ phải chịu ảnh hưởng của niệm lực. Cho nên hùng trùng ở trong tử cung sẽ phải chịu áp lực từ người anh em của mình, rất khó để sống sót.” Alfred có chút buồn bã, “Sau khi Haya tiếp quản vấn đề sinh đẻ, bình thường sẽ cần phải can thiệp cưỡng chế, lấy hùng trùng lấy ra trước thời gian sinh.”

“Nhưng con của chúng ta không giống vậy, bọn họ đều do tôi sinh ra, con của chúng ta, cũng có thiên phú của em, nó không có bị đứa em của nó ảnh hưởng, thậm chí còn vô cùng mạnh khỏe, nó làm anh đó.” Alfred ôm em bé hùng trùng vào trong lòng mình, “Hai đứa còn chưa có tên đâu. “

“Vậy, để em đặt tên à?” Adam căng thẳng hỏi.

Alfred mỉm cười:  “Không biết em nghĩ ra được gì chưa  “

Adam nhìn em bé thư trùng đã mở mắt, cũng không khóc quấy gì, khối nặng mềm mại ở trong ngực của cậu càng ngày càng trở nên chân thực:  Thật ra, em đã từng nghĩ rồi. Anh trai… đặt là Cain, em trai đặt tên là Seth. “

Alfred cũng không biết cái tên này có ý nghĩa thế nào, chỉ là cười cười tán thành: “Nghe hay lắm” anh cúi đầu em bé nhìn trong ngực, “Cain, bé Cain à, cha là thư phụ của con. “

Cain cứ như biết được bên trong tên này có ngụ ý sâu sắc thế nào, hoặc những ai được gọi là Cain đều là nhân vật lớn mạnh đến cỡ nào, bé bắt đầu cười lên khanh khách, vỹ câu nhỏ vẫy qua vẫy lại, dương dương đắc ý.

Seth thì chậm rãi liếc mắt nhìn Adam, nhẹ nhàng ngáp một cái.

Đặt tên cho con của mình, từ giờ phút này này trở đi, hai sinh mệnh nhỏ bé có liên hệ máu mủ với Adam này, khi được đặt tên, đã thành một phần trong sinh mệnh của chính Adam. Trước đó Adam chưa từng hiểu được được chuyện này có ý nghĩa sâu sắc tới cỡ nào, giờ đây trong lòng tràn đầy ấm áp.

Một đám thư trùng đều quây tròn ở bên người Adam, nhìn một màn này đầy hâm mộ, nhất là Gros, trong ánh mắt tràn đầy vẻ dịu dàng mà bi thương. Ánh mắt Adam cũng giao vào ánh mắt của hắn, cậu  nhìn Gros, không nói gì, chỉ là khóe miệng có hơi cong lên, trong mắt tràn đầy cổ vũ.

Loại ánh mắt này đối với Gros mà nói vậy cũng đủ rồi, hắn biết Adam vẫn nhớ tới con giữa hai người.

Lập tức Adam nghĩ tới Shaw, cậu không khỏi ngẩng đầu:  “Anh trai của em, Shaw, đã được cứu ra chưa?”

Sự im lặng chợt tản ra, nhìn thấy nét mặt nghiêm trọng của Alfred, Adam lập tức hiểu ra.

Nhưng giờ khắc này, cậu không có mình nghĩ hoảng loạn như vậy, nhìn một chút Seth đang trong ngực, lại nhìn một chút Cain, hai bé mới được sinh ra không lâu, lại làm cho cậu nhanh chóng trưởng thành hơn nhiều. Một loại ý thức được giờ mình đã mang trách nhiệm của một người cha, không thể tiếp tục làm một người lúng túng vụng về thiếu suy nghĩ như trước nữa. Cậu phải sống thật tốt, vì hai sinh linh bé bỏng này mà sống tốt bằng mọi giá.

“Chuyện gì đã xảy ra? ” Adam nhìn về phía Alfred, đè nén sự lo lắng của bản thân mà hỏi.

“Bene thả chúng tôi ra, nhưng ông ta giữ lại Shaw, ông ta muốn được đàm luận với cậu” người trả lời là Steve, cũng là bởi vì gặp được anh, Adam mới cho rằng tất cả  thư trùng bị nhốt lại đều đã được cứu, không nghĩ tới lại xảy ra biến cố.

“Không thể đi. ” Colin lớn tiếng mở miệng, làm quân đoàn trưởng, ở đây hắn vốn có quyền hạn chỉ huy khi tấn công trên đất liền, “Lão kia chính là một kẻ điên, tại sao lại nghe lão nói làm gì? Adam sẽ gặp nguy hiểm, chúng ta không thể chấp nhận mạo hiểm lớn như thế.”

“Hẳn là  chúng ta nên nghe một chút suy nghĩ của Adam.” Alfred bình tĩnh nói.

Adam đã hiểu, trong các thư trùng có địa vị tối cao, Colin và Alfred lại có sự bất đồng quan điểm dù hai người là anh em của nhau. Nhưng cậu cũng hiểu, Alfred tại sao phải ra ý kiến bất đồng với Colin.

“Tôi tin rằng, tất cả mọi người đều rất quan tâm tới sự an toàn của tôi, đều không hy vọng tôi sẽ đi ra ngoài, gồm cả Al, thật ra cũng không hề muốn tôi đi ” Adam nhìn về phía Alfred, Alfred vui mừng gật đầu, anh biết Adam hiểu rõ suy nghĩ trong anh.

“Thế nhưng, tôi không thể không đi, Shaw đang mang thai con của tôi.” Adam nhìn một chút Seth đang trong lòng mình và Cain, lại nhìn Alfred, cậu tin Alfred là bởi vì nguyên nhân giống như vậy nên mới để cho cậu tự quyết định.

Alfred đã cảm nhận được với lòng yêu thương và trách nhiệm của bậc cha mẹ, anh hiểu rõ chính mình sẽ vì bảo vệ Seth và Cain mà sẵn sàng hy sinh bất cứ điều gì, cho nên anh biết ngăn cản Adam là không thực tế.

“Anh sẽ đi cùng với em. ” Alfred trầm giọng nói rằng.

Colin bất đắc dĩ giang tay ra:  ” Còn một ai khác đâu, chỉ có một mình anh chưa chắc đã đủ, Bene nói chúng ta có thể tối đa mang theo hai người.” hắn nhìn về phía Adam nhanh chóng giải thích thêm,  “Đây là điều kiện kiên quyết nhất mà chúng ta đưa ra.”

“Tôi đã có sự lựa chọn tốt nhất rồi, tin tôi đi, người này thích hợp hơn bất kỳ ai trong số ở đây, nhưng vào lúc này người ấy chưa thể lộ diện. ” Alfred khuyên giải nói.

Colin không phục lắm, mà phần lớn các thư trùng nơi đây cũng không cảm thấy quá mức thuyết phục, Steve chủ động nói rằng:  “Cậu nên mang theo một trùng tộc có niệm lực có thể bay đi.”

Đây không thể nghi ngờ chính là tự mình đề cử mình rồi.

Nhưng lúc này Sói Trắng Geralt lên tiếng:  “Tôi biết vị kia, người ấy thật sự vô cùng thích hợp, là một người có sức mạnh rất lớn.”

Bản lĩnh của Geralt vốn đã dược mọi người công nhận, mà người có thể khiến cho Geralt công nhận là vô cùng mạnh, thế thì sẽ càng có nhiều sức thuyết phục hơn.

“Bene yêu cầu chúng ta đi vào lúc nào? ” Adam nhìn về phía Alfred.

“Cành nhanh càng tốt, chúng ta tuyệt đối không thể để cho ông ta chạy trốn được, nếu như  nói thế nào ông ta cũng không chịu đầu hàng, thì chúng ta phải hủy diệt cả ông ta lẫn con tàu của ông ta, ở trong đó có quá nhiều thứ không thể tồn tại. ” vẻ mặt Alfred nghiêm túc,  “Hy vọng em hiểu điều ấy.”

Adam mấp máy môi, nói không ra lời, chỉ là gật đầu.

Cậu đã biết rõ ràng Bene làm bao nhiêu thí nghiệm tàn khốc, biết tron con tàu kia chứa phần lớn những bí mật về gien của trùng tộc, nếu như Bene mang theo tàu vũ trụ chạy trốn, dưới sự ủng hộ của những nền văn minh ở các vũ trụ khác, có lẽ sẽ kiến tạo được một đại quân trùng tộc, thậm chí cả đế quốc trùng tộc, đó đúng là một tai nạn đáng sợ.

Nếu như Shaw rơi vào trong tay Bene, có lẽ so với chết còn thê thảm hơn.

Lý trí nói với cậu tuyệt đối không thể để Bên trốn thoát, thế nhưng về mặt tình cảm cậu không có cách nào để làm ra quyết định này, cậu biết cuối cùng cũng sẽ không phải là cậu phải làm ra quyết định này, nhưng cậu nhất định phải tới, phải đoạt được kết quả tốt nhất.

Dù cho chuyện gì sắp xảy ra đi nữa, cậu cũng phải thử một lần.

Cậu nhìn một chút Seth trong ngực mình lần nữa, hôn một cái lên trán của Seth, tiếp đó lại vụng về mà trao đổi em bé với Alfred, lại hôn một cái lên Cain, còn bị vỹ câu của Cain  quật vào một cái:  “Bé con bướng bỉnh này, chờ ba quay trở lại. “

Lúc đầu Adam còn muốn nói tiếp cái gì đó, lập tức cười tự giễu, nhẹ nhàng sờ sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của Cain:  “Lúc này cũng không thể trù ẻo chính mình, đây là chuyện thứ nhất mà ba dạy con.”

Cậu đem Cain đặt lại trên xe nôi, nhìn về phía Alfred, vươn tay nắm lấy tay của Alfred: “Đi thôi, trước giờ em chưa từng có cảm giác mình mạnh đến như thế. “

Pass Chương 144: Niệm tộc cao nhất của Thiền tộc tên gì?

Thanh An

Chủ nhà đảng sủng công 1000%. Sủng công là chân ái, chào mừng các bạn cải tà quy chánh =))

Leave a Reply

Back to top