Chương một trăm bốn mươi mốt: Tận hưởng trong suối nước nóng
“Ah, tôi thật đúng là có chút sợ hãi, rất sợ sẽ làm cho cậu thấy thất vọng.” Geralt tựa vào trong hồ tắm, dòng nước còn chưa chảy qua được tới ngực của hắn, trên cơ ngực lực lưỡng rắn chắc có mấy vết dao đầy dữ tợn, đây là điều cực hiếm thấy vì vốn trùng tộc có năng lực tự chữa lành cực mạnh, không khó để tưởng tượng phải là những trận đánh kinh hồn khiếp đảm thế nào mới lưu lại được những vết sẹo như thế.
Mặc dù nói như vậy, nhưng biểu tình trên mặt Geralt lại cũng chẳng có bao nhiêu lo lắng, hắn thả lỏng hai cánh tay, tự tại như ở trong nhà mình. Thân thể thả lỏng mà ngâm mình trong nước, đôi chân thon dài có hơi lấp ló, chân của hắn trồi lên từ dưới mặt nước, chơi đùa với những dòng sóng nước, có vẻ thư giãn thích ý.
Nụ cười của Geralt luôn luôn có loại cảm giác phóng đãng không kềm chế được, cứ như dù cho có phải đối mặt với nguy hiểm cỡ nào thì cũng có thể bình tĩnh, thậm chí thích thú. Adam có cảm giác chẳng qua do mình mở miệng gợi ý trước, cho dù cậu không nói, Geralt cũng đã có dự định ở đây hưởng thụ hồ nước nóng.
“Cho dù cậu không nói, tôi cũng đã tính sẽ hưởng thụ một chút hồ nước nóng nổi tiếng ở thành tội ác, chỉ là không nghĩ tới cậu cũng có hứng thú giống vậy, đây quả là một điều bất ngờ. ” Geralt vẫy vẫy tay với Adam, Adam cúi người làm cho dòng nước ấm chưa đến qua ngực, cậu lội tới bên cạnh Geralt, tựa vào ở trong ngực của hắn.
Cơ ngực lực lưỡng và cánh tay to lớn của Geralt làm cho cậu có cảm giác mình nhỏ bé xinh xinh lắm, loại cảm giác này thật ra rất hiếm thấy, ở Fabre, trước mặt Adam hình như cũng không có thư trùng nào mà không cao hơn cậu, nhưng Adam cũng rất ít khi có loại cảm giác này.
Adam cảm thấy cảm giác này cũng không phải là sự yếu đuối sau khi mình đã trải qua vô vàn cực khổ, hoặc là tự ti do đang trong nguy hiểm, mà là trên người Geralt thật sự có loại khí chất vô cùng đáng tin, do dù cho có đối mặt với nguy hiểm gì đều có thể bình chân như vại.
“Tôi từng biết rất nhiều người bởi vì gian khổ hoặc là trong tình huống nguy cấp mà luôn khắt khe ẩn nhẫn bản thân mình, kết quả chỉ bị càng thêm hành hạ đến tình trạng kiệt sức, thậm chí bị tan hủy thành từng mảnh, tôi cũng đã từng giống vật đấy. Sau đó tôi hiểu được thật ra chân lý sống lúc nào hay lúc ấy cũng không hề sai. Bây giờ chúng ta đang ở chỗ nguy hiểm nhất, khó có được những giây phút yên bình này, đương nhiên nên làm những gì mà khiến cho mình trước khi chết sẽ không có gì hối hận.” Adam ngẩng đầu nhìn Geralt , mỉm cười, “Hy vọng mấy câu nói nghe có vẻ không may mắn này của tôi sẽ không làm anh cảm thấy khó chịu. “
“Đương nhiên sẽ không. ” Geralt cười ôm bờ vai của cậu, “Tôi đã trải qua rất nhiều nguy hiểm, cho nên tôi vô cùng tin tưởng vào vận may, lại cũng càng hiểu rõ hơn, vận may sẽ không phải vì nói vài câu hay chúc phúc vài câu mà có được nó. Vận may chính là năng lực của cậu, sự từng trải, tự tin, dũng khí, quan trọng nhất là kiên trì không được bỏ cuộc. Như vậy ở mỗi một giây, những thứ ấy đang cứu mạng của cậu, cậu thậm chí không hiểu sao mình lại làm được, nhưng đó chính là vận may. “
“Mỗi một vết sẹo trên người anh, đều có nghĩa là vận may như thế sao?” tay Adam khẽ vuốt ve ở trên người Geralt.
Geralt cười đầy hảo sảng: “Phần lớn các hùng trùng nhìn thấy vết sẹo trên người tôi đều cảm thấy sợ hãi, một số nhỏ cũng sẽ cảm thấy thương hại, mà tất cả các thư trùng chỉ có kính nể năng lực của tôi, chỉ có mỗi cậu xem những vết sẹo này như những lần may mắn.”
“Mỗi một vết sẹo này, đương nhiên đều đại diện cho những nguy hiểm đáng sợ, nghĩ đến mỗi một nguy hiểm anh đã từng trải qua,đương nhiên sẽ cảm thấy xót thương và lo lắng, càng sẽ kính nể thêm sức mạnh của anh.” Adam cười cười vuốt ve vết sẹo dữ tợn lớn nhất ngay ngực của Sói Trắng Geralt, “Nhưng theo tôi thì, có thể còn sống để kể lại những câu chuyện liên quan tới những vết sẹo này, đó mới là sự may mắn lớn nhất. Phần may mắn này cũng theo như lời anh mới vừa nói, đó cũng không phải ngẫu nhiên, không phải là do tình cờ có được hay do được chúc phúc, đó là kết quả của những gì anh luôn cố gắng.”
“Không sai, còn sống chính là may mắn lớn nhất, để giờ tôi mới có vận may được trải qua một buổi tối đẹp đẽ tới như vậy.” Geralt ôm sát Adam, ánh mắt trở nên ôn nhu lại nóng cháy, khiêu khích lại hung hăng, rõ ràng là hắn muốn hôn lên môi Adam, nhưng Adam lại cảm thấy hình như chính mình không có cách nào để cự tuyệt được, mà chủ động hôn lên trước.
Nụ hôn của Sói Trắng giống như lúc hắn đang huấn luyện Adam vậy, trưởng thành mà vẫn có độ phô trương, đơn giản là đang cùng nhảy với đầu lưỡi của Adam. Adam ôm hắn thật chặt, cơ thể phóng khoáng khỏe mạnh tản ra nhiệt độ còn ấm hơn so với hồ nước nóng, làm cho cậu không tự chủ được mà toàn bộ leo lên trên người của Geralt, vuốt ve phía sau lưng của hắn.
Sau lưng cũng có rất nhiều loại sẹo. Adam đã từng đọc qua một đoạn văn miêu tả sự dũng cảm của một tướng quân, kể lại lúc ông ta chết trên chiến trường chỉ có đầy những vết sẹo ở đằng trước, phía sau lại không có một vết sẹo, bởi vì ông ấy chưa từng xoay người chạy trốn khi đối mặt với kẻ thù. Vết sẹo sau lưng của Geralt cũng không có nghĩa hắn đã từng chạy trốn, mà là bởi vì làm một trong những lính đánh thuê của trùng có kinh nghiệm nhất tung hoành trong vũ trụ này, Geralt vẫn hay rơi vào những cái bẫy rất sâu, đối mặt với vài lần, thậm chí mấy chục lần vây quanh công kích, kẻ địch ở cả hai bên , mới có nhiều vết sẹo đến như vậy, ngay cả với thể chất của trùng tộc cũng không thể tiêu tan được.
Vuốt ve cơ thể Geralt tựa như đang chạm vào những chuyện cũ có thể kích động lòng người kia, những câu chuyện này so với thân thể tuyệt vời đơn thuần còn hấp dẫn Adam hơn. Lần đầu tiên cậu có cảm giác mình không thể nào chiếm thế thượng phong với thư trùng trước mặt này, cứ như đối mặt với một người hùng sau những gió bụi mệt mỏi, mà cậu lại là người trong mộng, là bến bờ bình yên mà đối phương không quên được, sau những mạo hiểm tột cùng, cái Geralt cần chỉ là một đêm triền miên, mà cậu cũng tự muốn cung cấp cho vui thích cực hạn.
Adam ôm Geralt , đôi tay sờ soạng vào tấm lưng vững chắc của Geralt, xoa từng vết sẹo trên làn da ấy, cơ thể dần dần bị Geralt đè lên tới cạnh hồ. Cánh vai rộng của Geralt gần như đã che hết người Adam vào trong lòng, hai tay của hắn trượt ở dưới nước, nâng người Adam lên.
Dòng nước chảy từ trên người Adam xuống, cơ thể giống như bước tượng điêu khắc dùng để phun nước nóng ra. Một tay Geralt nâng mông của Adam, để đem cậu nâng lên trên mặt nước, tay kia theo chân của Adam trượt đến mũi chân của cậu, cầm bàn chân lên.
Hắn hướng Adam mỉm cười, quay đầu hôn lên mắt cá chân của Adam, theo mắt cá chân chậm rãi hôn đến bắp chân. Trên mặt của hắn vẫn giữ nguyên một nụ cười, nụ cười như thế lúc còn trẻ được gọi là ngả ngớn, sau khi đã đủ trưởng thành rồi lại sẽ bị gọi thành khiêu khích. Râu cằm của Geral theo từng nụ hôn mà cà nhẹ lên bắp chân của Adam, làm cho Adam không tự chủ được mà bắp chân căng lên, hai chân cũng khó chịu kẹp chặt lại. Thân thể của cậu giãy dụa ở trong nước, rơi xuống trong tay của Geralt, để tay hắn thuận thế tiếp được chỗ lõm bên đầu gối kia cậu, để hắn tách hai chân cậu thành hình chữ M.
Adam có hơi nhướng mày, nhìn Geralt đem hai chân của cậu chậm rãi đặt ở trên vai, dồn hết trọng lượng để nửa người dưới chịu lực, thân thể hắn cũng quỳ xuống khụy chân ở trong nước, chậm rãi tiếp cận thân thể của Adam.
Geralt có một cặp mắt màu vàng nâu nguy hiểm mà gợi cảm, như mắt của loài sói, bị đôi mắt này nhìn chằm chằm, dù cho trong hai con ngươi tràn đầy ý vui, Adam cũng thấy run rẩy như đang đối mặt với thú dữ. Khi thấy Geralt nhích lại gần tính khí của mình, loại run rẩy này lại thay đổi thành một loại hưng phấn.
“Trước khi tiến đến xa hơn, tôi chỉ muốn nói, tôi rất cảm kích anh đã hết cứu tôi, vô cùng biết ơn, nhưng tôi không muốn anh nghĩ rằng những gì sắp xảy ra sau đây chỉ là cách tôi báo đáp anh.” Adam vươn tay, nhẹ nhàng đè ở trên trán của Sói Trắng, ngăn cản Geralt tới gần, điều này làm cho Geralt có chút ngoài ý muốn, “Bởi vì dù cho có chuyện anh tới cứu tôi hay không, tôi cũng hết sức cam tâm tình nguyện mà trải qua một đêm bên anh. “
Geralt gật gật đầu ý đã hiểu rõ: “A. . . Tôi sẽ xem đây như là một lời khen vậy.”
“Đừng vội. ” Adam cười cười, cậu vươn bắp chân ra, nhẹ nhàng ma sát vào sau lưng của Sói Trắng một cái, “Tôi thật sự vô cùng vô cùng cảm kích anh đã nghĩ cách để cứu tôi ra, thế nhưng tôi có thể hiểu, cứu tôi cũng không phải là mục đích của anh, mà chỉ là cách để anh làm. “
“Mục đích của tôi là gì chứ? ” Geralt đầy hứng thú hỏi.
Adam đánh giá cơ thể đang ngủ yên trong nước của Sói Trắng, chỉ có mái tóc bạc lộn xộn lộ ra và bờ vai phóng khoáng của Geralt thoạt nhìn có chút tang thương, nhưng đôi mắt đang tỏa sáng lấp lánh này lại lóe ra vẻ sức mạnh tràn trề như vĩnh viễn sẽ không già đim “Là mạo hiểm, là loại mạo hiểm đến mức khiến anh nhiệt huyết dâng trào.”
“Tôi còn nhớ rõ khi thấy anh trong buổi lễ trao giải, phong độ nhanh nhẹn, công thành danh toại, ăn mặc bộ âu phục sang trọng quý giá, nhưng hình ảnh ấy như một vỏ kiếm được khảm đầy đá quý lấp lánh, sẽ tạo thành ảo giác như ‘đó chính là anh’.” Adam giơ bắp chân lên, nắm cằm Geralt đầy khiêu khích, bị Geralt bắt được mắt cá chân, hôn một cái lên bàn chân, “Thế nhưng, anh bây giờ, giống như một lưỡi kiếm sắc bén đã được rút ra khỏi vỏ, uống đầy máu tươi, vẻ lạnh lẽo bắn ra bốn phía, chưa bao giờ muốn nghỉ ngơi, vỏ kiếm đơn giản chỉ là một lớp trói buộc, anh bây giờ, mới thật sự chính là anh.”
“Vậy cậu có thấy sợ không?” hai mắt của Geralt nhìn chằm chằm Adam, có loại hưng phấn như gặp kỳ phùng địch thủ, so vớ nụ cười vừa rồi còn gần gũi thân mật hơn.
“Tôi thấy mình thật vinh hạnh. ” Adam rất khiêm tốn bật cười, “Sau khi người anh hùng đã đạt những chiến công vĩ đại rồi, đáng ra nên có được trái tim thuần khiết của một công chúa. Đáng tiếc tôi không phải là công chúa cao quý mà chỉ là một hùng trùng hết sức bình thường, thậm chí có chút phóng đãng. “
“Tin tôi đi, công chúa cũng không thể nào sánh với cậu được, tôi cũng chưa từng muốn có được một công chúa. Trong những hùng trùng tôi đã từng gặp, duy chỉ có cậu là có can đảm và khí phách đến thế, có thể ở cái nơi nguy hiểm này mà ngoan cường sống đếnnhư vậy.Mà thật ra tôi cũng không phải là anh hùng gì cả, tôi chỉ là. . . một con sói cô độc mà thôi.” Geralt chợt nâng cao hai chân Adam, “Tôi rất thích các cậu phác họa nên tôi. Đúng, tôi chính là một kẻ thích uống máu tanh của những kẻ thù hoặc của chính bản thân mình, cuộc sống đồng hành với thanh kiếm này khiến tôi hưng phấn. Nhưng có một chút cậu cũng đã nói sai rồi, tôi cũng không phải là không nghĩ đến việc nghỉ ngơi, chỉ là bọn họ lại để cho tôi nghỉ ngơi trong một ‘vỏ kiếm’ quá hoa lệ.”
“Thật ra, cái anh cần chính là một khối đá mài đao, để ‘mài’ anh càng sắc bén hơn. ” Adam vui sướng mà bật cười.
“Đó chẳng phải là cậu sao? ” Geralt hài hước nở nụ cười, câu nói đùa có ý bậy này vừa đúng. Hắn cúi người hôn một cái lên bắp đùi Adam, tiếp đó nhẹ khẽ liếm bọc tinh hoàn của Adam.
“Ưhm. . . ” Adam run rẩy rên rỉ một tiếng, có hơi híp mắt lại. Cậu cảm thấy Sói Trắng không phải đang hầu hạ mình, mà là đang thưởng thức. Đầu lưỡi như lửa nóng của hắn như đang dạo chơi trên dương vật của Adam, răng nhọn cạ nhẹ vào quy đầu nhạy cảm của Adam, có một chút thô bạo, nhưng tuyệt không phải do vụng về, mà để làm cho Adam càng thêm cuộn lên cơn hưng phấn khi có vật nhọn đang chọc vào mình.
Cậu có thể cảm giác được đôi môi của Geralt mút hút vào phần da non trên đùi của cậu, lưu lại một vệt đỏ như màu cánh hoa hồng, hơi thở nóng bỏng trên dương vật của cậu, làm cho Adam càng cứng hơn lên nữa. Tới khi Geralt cuối cùng cũng mở miệng ngậm vào dương vật của Adam, Adam hưng phấn mà gầm nhẹ một tiếng, hai tay ôm lấy đầu của Geralt.
Không biết do Geralt nuốt sâu vào cổ họng hay như thế nào, đôi môi cứ như có một mõm sói đang cất giấu, Adam cũng không có cảm giác được rằng Geralt ngậm vào không lưu loát, nhưng cổ họng của hắn cũng tuyệt nóng cháy mà chặt khít, đem nuốt trọn cả cây trùng điểu của Adam vào. Geralt như đang thưởng thức mà nhiều lần phun ra nuốt vào dương vật của Adam, nhưng không duy trì liên tục rất lâu, sau khi trùng xác xuất hiện rồi, đã nhả ra lại, hắn cúi đầu cười: “Heh, Adam, thích như vậy lắm đúng không?”
Hắn đem dương vật của Adam áp vào trên mặt, đem dịch thể dơ dáy ở mặt trên cọ xát vào râu cằm của mình, vừa cười vừa khẽ liếm lấy mặt bên dương vật của Adam. Dương vật Adam bởi vì biến hóa bé nhỏ đến mức khó có thể nhìn thấy từ mặt ngoài mà phồng lên thành màu tím đen, màu sắc càng lộ ra vẻ dâm mỹ dữ tợn. Sói Trắng vuốt ve dương vật của Adam, ánh mắt tán dương nhìn thứ ‘quái vật’ cực lớn ở ngay trước mắt mình.
“Ah, đương nhiên thích, giống như tôi tưởng tượng vậy.” Adam nhìn dương vật của mình chà xát qua lại trên mặt của Sói Trắng, không khỏi bắt đầu thở gấp lên. Sự mạnh mẽ và nguy hiểm của Sói Trắngkhiến người ta nhìn đã khiếp sợ, nhưng trong tưởng tượng của Adam, hắn cũng không phải loại bạn chịch quá mạnh mẽ hoặc độc tài, mà là loại đối tượng sẽ vui vẻ dùng những cách thức có chút dơ bẩn mà cũng đủ trêu chọc để lấy lòng người kia, tưởng tượng của cậu, không thể nghi ngờ cũng không hề sai.
“Thử xem cậu có thích trò này hay không.” Sói Trắng Geralt cười đến có chút thích thú sâu xa, chợt đem hai chân Adam nâng cao lên mà dẫm vào bả vai của mình, gập người Adam lại nhấc càng cao lên, hai tay tóm được mông Adam, nhẹ nhàng hôn lên lỗ hậu của Adam.
“Trùng thỉ. . . ” Adam rên rỉ một tiếng, đúng là thật không ngờ Sói Trắng thế mà còn biết chơi trò liếm ass!?
Đối với trùng tộc mà nói, hùng trùng chịu làm tình với thư trùng đã là hết sức ban ơn rồi, phần lớn các thư trùng cũng không dám làm ra thêm hành động lớn mật gì khác, sợ sẽ phá mất hứng thú của hùng trùng. Sau khi tự Adam dùng sức mình để phổ cập thế nào là “tình dục trong vui sướng” rồi, nhóm những người lên giường với cậu đã có can đảm hơn rất nhiều, thế nhưng còn dám tiếp cận đến lỗ đít của cậu, Geralt vẫn là người đầu tiên.
Thật là một dũng sĩ “Không đi đường thường”.
Đầu lưỡi của Sói Trắng dài và linh hoạt, Adam đã từng được thể nghiệm qua một lần ở miệng trên, không nghĩ tới giờ lại được trải nghiệm thêm lần nữa ở ‘miệng’ dưới. Đầu lưỡi nóng cháy mà mềm mại dùng sức ở nơi lỗ hậu của cậu liếm quét qua từ dưới đi lên, rất nhanh đã cạy ra cánh cửa còn thẹn thùng của Adam. Geralt hôn mút lên đến rãnh khe mông, hôn thấm ướt cả nếp uốn, đầu lưỡi đánh vòng ở phía trên, làm cho hai chân Adam không tự chủ được mà run lẩy bẩy, may mắn bị bả vai to lớn mạnh mẽ của Geralt vững vàng chống được.
“Ah, trời ạ. . . ” Adam kinh động thở hổn hển một tiếng, không nghĩ tới đầu lưỡi của Sói Trắng lại bắt đầu hướng miệng huyệt vươn đến chui vào, điều này cần không chỉ có đầu lưỡi phải linh hoạt, còn phải đủ mạnh, mới có thể cạy mở được hậu môn.
Bị đầu lưỡi của Sói Trắng không ngừng chui vào, đào bới lỗ hậu của mình, Adam có loại ảo giác như mình đang bị gặm nhắm ở sâu bên trong. Miệng lưỡi của Geralt quá mức lợi hại, làm cho cậu cảm nhận được một loại phê sướng trước giờ chưa từng có. Cậu thích nhất là tư thế đầy thích thú này của Sói Trắng, để cho cậu cảm thấy được trận tình ái này cứ như là hai thân thể cùng nhau múa, thế lực ngang nhau.
Cậu luôn luôn cảm thấy tình dục là một điều rất tuyệt vời, phân chia cao thấp trên dưới trong dục chỉ là sở thích, mà không phải là thân phận thật, tình dục chân chính mãi mãi có nghĩa là hai bên đều tận hưởng được niềm sung sướng.
Đầu lưỡi của Geralt cho Adam một trải nghiệm tuyệt vời, Adam vốn định cũng biểu diễn một chút kỹ xảo của mình cho Geralt. Có điều Geralt hình như có chút không thể chờ đợi được, đầu lưỡi hắn liếm quanh môi, cười mà từ trong nước đứng lên.
Dòng sông và ánh trăng đồng thời đắm chìm trong trên thân thể của hắn, cả cơ thể đều thật đẹp, như hiện thân của sự gợi cảm, vết sẹo ở phía trên dữ tợn hoang dại, một màn này làm cho Adam hoa mắt thần mê.
“Vốn tôi còn muốn để anh được nếm chút tài năng của tôi mà.” Adam có chút tiếc nuối nở nụ cười.
“Tôi tin rằng chúng ta vẫn còn nhiều cơ hội, hơn nữa tôi càng muốn nếm thử kỹ xảo lợi hại nhất của cậu.” Hai chân của Sói Trắng Geralt rẽ qua dòng nước, tới gần thân thể Adam. Hắn vớt lên vỹ câu của Adam từ trong nước, ngón tay nhẹ vuốt ve một cái, đem vỹ câu nâng ở trước người mình, tay kia lôi cuốn mà lược quanh mấy vòng, đây là một loại động tác chào hỏi và mời gọi từ thời cổ xưa. Sau đó hắn ưỡn trùng điểu cường tráng oai hùng kia, hoàn toàn cân xứng với thân thể to lớn khỏe mạnh của hắn, đem vỹ câu của Adam nhẹ nhàng cắm vào trong lỗ tiểu.
Adam thích âu yếm thư trùng đến khi nào ý loạn tình mê rồi sau đó mới tài tình mà đem vỹ câu đưa vào trong cơ thể của thư trùng, do trong quá trình này thật ra bản thân vẫn thấy đau đớn, chỉ là cũng không phải đau đớn, mà là một loại đau làm cho thư trùng hưng phấn. Nếu có người giống như Geralt, chủ động đem vỹ câu dẫn vào thân thể trước, đều là một loại người lợi hại, đối với thực lực và sức chịu đựng của chính mình vô cùng có sự tự tin.
Cho nên Adam không phụ lòng với sự tự tin của Geralt, vỹ câu của cậu cắm vào trong quy đầu của Geralt, niệm lực ống hút chậm rãi bắt đầu thâm nhập vào trong trùng điểu to lớn này, nhưng Adam cố gắng thả chậm quá trình này, như muốn khảo nghiệm mà cố ý chậm rãi thâm nhập vào thân thể của Geralt, cảm giác của những tia niệm lực nhỏ làm mở rộng ống niệu đạo từng khoảng cách một càng thêm rõ ràng, đây là kỹ năng đặc biệt chỉ có những kẻ mạnh mới thấy ‘hưởng thụ’ được.
Geralt vừa nhăn mày lại he hé mắt, cười một cái kỳ dị: “Cậu thật đúng là bướng bỉnh. “
Adam đã được nếm thử rất nhiều hùng tương của thư trùng, cậu vẫn nhìn nó theo mặt ý nghĩa thực tế, cảm thấy hùng tương đúng là chỉ để hùng trùng bổ sung thể lực, là một loại cần thiết về mặt sinh lý. Nhưng nhìn Sói Trắng Geralt hứng thú dạt dào mà chờ đợi vỹ câu của cậu thâm nhập trong thân thể của chính mình, cậu mới đột nhiên tỉnh ngộ, dù cho trùng tộc có một Đấng tạo hóa từ trong u minh hay không, thì đây cũng là một sáng tạo vô cùng nhiều tình thú.
Hùng tương là tinh tuý trong cơ thể của thư trùng, cũng cùng một nhịp đập với tinh thần thể xác và sức mạnh của bọn họ, lại còn có sự đặc sắc riêng thuộc về mỗi một thư trùng, giống như một chai rượu được ủ càng lâu thì sẽ càng ngon hơn,chỉ đợi một hùng trùng mở ra niêm phong để thưởng thức. Đây tuyệt không chỉ là ý nghĩa về mặt sinh lý, càng có một loại cảm giác cộng hưởng kỳ lạ như đang đồng cảm về cuộc đời của nhau.
Ngoài dự đoán của Adam chính là, hùng tương của Sói Trắng cũng không có nồng nàn hay cay nóng giống như cậu tưởng tượng, ngược lại quá mức lạnh lùng, như là dòng nước suối chầm chậm chuyển động dưới lớp băng, trong hương vị mờ nhạt, dường như có rất nhiều loại dư vị, cuối cùng lại chỉ như một loại ảo giác.
Adam vốn làm người chuyên giám định và thưởng thức hùng tương, cũng mơ hồ từ hùng tương chạm đến được sâu trong linh hồn của Sói Trắng. Như cậu đoán, Sói Trắng cũng không cố chấp với tình cảm và những ân ái quá sâu đậm, hắn là một con sói cô độc hoang dại du đãng, đồng thời vẫn không có ý niệm trong đầu rằng sẽ dừng chân hẳn ở nơi đâu, Adam cũng không phải là nơi chốn cuối cùng của hắn.
Adam cũng giống thế, không có chấp niệm và tiếc nuối gì cả, cậu chỉ hy vọng chính mình trở thành một cuộc gặp gỡ đẹp nhất trong đời của Sói Trắng, hay là biết đâu tới khi nào Sói Trắng cuối cùng cũng muốn dừng lại, rồi sẽ trở lại bên cạnh cậu, nhưng cậu cũng không có quá mức hy vọng gì vào điều này.
Anh tới, tôi còn ở nơi này, anh không đến, tôi vẫn còn đang nơi đây.
Cứ như khi vỹ câu thâm nhập vào và bắt đầu hút hùng tương lên, bọn họ càng thêm sáng tỏ tâm tư của nhau. Adam hiểu rõ Sói Trắng không thích giam giữ trói buộc gì, Sói Trắng hiểu rõ Adam thích tự do tự tại, vào thời khắc này bọn họ có thể gặp gỡ, thì cứ hãy hưởng thụ sự vui sướng trong thời khắc này đi.
Sói Trắng vượt lên trên người Adam, đem trùng điểu của Adam nhét vào miệng huyệt phía dưới của mình. Lúc quy đầu chen đến chỗ rãnh mông của hắn, cũng có cảm giác như chen vào hai khối nham thạch cứng rắn, mà trong mỏm đá lại là phần nếp uốn nóng bỏng mềm mại như đang ngâm trong suối nước nóng vậy.
Adam không khỏi nghĩ tới một câu nói, dù cho là trai thẳng có cứng như sắt tới cỡ nào, thì trong ruột của người ấy đều nóng cháy mà mềm mại.
Sói Trắng chậm rãi đem Adam trùng điểu tiến vào trong thân thể, đường ruột chặt nóng bao vây lấy dương vật của Adam, hắn thư giãn mà động, lay động lưng hông trước sau, nhịp điệu nắm giữ được vừa đúng. Hắn giơ tay nâng cằm Adam, thưởng thức mặt của Adam, thấp giọng hỏi: “Đang cười cái gì?”
“Cười chuyện tôi đã được đột nhập vào chỗ mềm mại nhất trên người anh. ” Adam cười ngẩng đầu.
“Không sai, con người sắt đá cũng có phần mềm yếu của mình chứ.” Geralt tùy ý nhún nhún bả vai, thân thể hắn chậm rãi ngửa ra sau, hai tay lui về phía sau mò vào chỗ lõm đầu gối của Adam, từ phía sau cầm lên hai chân Adam. Adam bị hắn kẹp ở giữa hai chân, chỉ có thể chống vào mép thành hồ để không cho mình muốn tuột xuống ở trong hồ, bên kia thì hoàn toàn dựa vào Geralt đang nắm hai chân của cậu.
“Anh đúng thật nhìn như đang cưỡi ngựa vậy ” Adam nhìn tư thế phóng khoáng và dũng mãnh của Geralt, nhìn eo lưng đong đưa giữa bắp thịt cường tráng đang mở rộng qua lại, không khỏi phải nói lời khen ra.
“Vậy cậu tuyệt đối là một con ngựa giống hiếm có. ” Geralt vừa cười vừa nói.
“Tôi là một con ngựa hung hãn mà.” Adam chợt ra sức hẩy người mình lên. Có điều làm vậy cậu cũng như là treo trên không trung để đánh vào phần bụng phía trên, vô cùng gắng sức, mới làm vài cái đã cảm thấy mệt.
Geralt cười ra tiếng, hắn buông xuống hai chân của Adam, càng tới gần người của Adam thêm, đem hai chân giẫm xuống trên bậc thang dưới nước. Adam cũng ngồi xuống một chút, tay cậu vuốt ve cơ thể của Sói Trắng Geralt: “Bây giờ, để cây ‘kiếm’ dài này của tôi mài giũa anh cho tốt nhé.”
Cậu bắt đầu lay động hôn của mình, cuộc sống nguy hiểm ở thành tội ác làm cho cậu chưa hề thả lỏng thể lực của mình, ngược lại so với lúc còn ở Fabre còn bền bỉ hơn nhiều. Geralt cúi đầu hôn bờ môi của cậu, hai người ôm nhau vào, Adam thẳng lưng đút đi lên, cơn thở dốc dần dần trở nên càng thêm nặng nề.
Thái độ bình tĩnh của Geralt kích thích cậu, làm cho cậu nổi lên tính muốn hơn thua về sức lực, mỗi lần nhịp đánh đều cắm vào thật sâu trong thân thể của Geralt. Điều này với cậu mà nói là thật sự nguy hiểm, đường ruột của Geralt vừa nóng lại chặt, hơn nữa còn có một loại trơn trượt dấp dính, làm cho dương vật của cậu hoàn toàn chìm sâu vào bên trong, cơn sướng từ quy đầu vẫn vọt đến phần gốc dương vật, ôm vào tinh hoàn của cậu làm nó phát phình đến đau, cứ như bất kỳ lúc nào cũng sẽ bắn vào trong thân thể của Sói Trắng.
Điều này làm cho Adam có cảm giác có hơi mất mặt, loại cảm giác có thể xuất tinh bất cứ lúc nào làm cho hơi thở cậu trở nên rất hỗn loạn. Nhưng dần dần, cậu nghe tiếng thở dốc khác đang hòa cùng với của cậu. Adam nhìn không chớp vào mắt của Geralt, đôi mắt có đồng tử màu vàng như sói kia vẫn mang theo ý cười như cũ, thậm chí khóe miệng của hắn đều mang nụ cười nhàn nhạt, nhưng vầng thái dương lại mơ hồ có thể thấy được những giọt mồ hôi theo gò má cương nghị kia chậm rãi lăn xuống.
Biết Sói Trắng Geralt cũng không phải là bình tĩnh như vẻ ngoài, Adam thế mà lại có thể thả lỏng, cậu không khỏi thấp cười ra tiếng. Geralt cũng không thể không bật cười, rốt cục không hề cố gắng làm ra vẻ thành thục nữa, hắn tựa vào trán Adam, hôn một cái lên môi Adam.
“Thật sự là một thanh kiếm quá sắc bén, tôi chưa từng nghĩ cơ thể của mình thế mà lại có thể mềm yếu đến vậy. ” Geralt thở thấp gấp vuốt ve mặt của Adam.
Adam cũng thế vuốt ve cơ bắp ngực của hắn: “Nước đang chảy ở dưới thân anh, chính là thứ tốt nhất để ‘bảo trì’ cho thanh kiếm này.”
“Thực sự là quá gợi tình lại êm tai.” Geralt khen ngợi một câu, đang lúc bọn họ muốn tiếp tục triền miên, sắc mặt của Geralt đột nhiên hơi đổi, ánh mắt lập tức như ra hiệu cho Adam. Adam cũng nghe được rõ ràng, tiếng bước chân rầm rập, dường như có ai đó đang đi về hướng phòng tắm. Tiếng bước chân quanh quẩn ở trong hành lang trống trải trong phòng tắm, dần dần tạo thành tiếng vang rõ ràng hơn, thậm chí cách rất gần còn còn có thể nghe được tiếng nói chuyện.
Geralt đã đem vòng bảo hộ tàng hình đặt ở trong phòng của bọn họ, không có mang theo trên người, nghe chừng như tiếng bước chân sẽ nhanh chóng đi vào tới phòng tắm rồi, liền cùng với Adam đồng thời hít thật sâu, lặn nhập vào trong nước.
Thân thể của bọn họ chìm vào dưới mặt nước trong hồ tắm, trong phòng chỉ có ánh đèn mơ hồ, đứng cạnh hồ chỉ có thể nhìn được ánh đèn đang phản chiếu lại, thấy không rõ cảnh tượng dưới nước. Mà ở dưới nước lại có thể nhìn được tình hình bên ngoài, cách dòng nước bọn họ nghe không được âm thanh gì, nhưng có thể nhìn thấy hai bóng dáng đang tiến vào trong hồ, đồng thời vẫn đứng bất động ở chỗ đó.
Vậy đây hẳn là hai thư trùng, còn đang ra sức vung chân múa tay, có vẻ như đang ồn ào tranh cãi chuyện gì đó.
Năng lực nín thở của Adam không thể lâu được như Geralt, dần dần cơ thể có cảm giác không ổn, Geralt ôm lấy cậu, hôn bờ môi của cậu. Loại chuyện trao hơi thở dưới nước Adam chỉ từng nhìn thấy trong TV, vẫn cho là tính khả thi rất thấp. Nhưng Geralt với nhiều năm có kinh nghiệm phiêu lưu mạo hiểm hiển nhiên nắm giữ kỹ xảo đặc biệt, có thể trao hơi thở cho Adam trong nước, làm cho Adam có thể chịu đựng một thời gian dài hơn.
Bọn họ ôm nhau ở dưới nước, nhìn bóng đen đứng ở nơi đó không hề rời đi, lại cũng không có đến gần. Loại tình huống nguy hiểm này làm cho tiểu huyệt của Geralt siết càng chặc hơn, gắt gao bọc vào trùng điểu của Adam, mà trùng xác đã làm cho Adam vẫn duy trì sự cương cứng, không thể nào mềm xuống được. Thậm chí, cậu lại cảm giác tình huống như thế này làm cho cậu càng thêm hưng phấn.
Có vẻ như đã nhận ra trùng điểu trong thân thể càng trở nên cương cứng hơn hơn, Geralt ôm Adam, cơ mông đang căng thẳng thả lỏng ra mà dao động, hậu môn như đang hô hấp, thít vào lại thả ra, ở trong thời khắc nguy hiểm này, cơn sướng càng thêm mãnh liệt so với đâm vào bình thường.
Cấu tạo đặc biệt của thư trùng căn bản là có thể lặn xuống nước nín thở trong thời gian rất lâu, Geralt ôm lấy Adam, lần nữa thở vào giúp Adam hô hấp. Hắn không chỉ cung cấp không khí cho Adam, mà hùng tương đang chảy ào ào vào người Adam cũng giúp cung cấp năng lượng, không đến mức phải hôn mê do nín thở quá lâu. Bản thân chuyện thiếu dưỡng khí lại tạo thành cả người cực độ căng thẳng và mẫn cảm, cơn sướng càng trở nên mạnh.
Ở dưới nước Adam có thể nhìn thấy nụ cười mơ hồ của Geralt, hắn lại không hề sợ hãi gì vì tình cảnh trước mắt, ngược lại còn hưng phấn hơn khi đang gặp nguy hiểm..
Adam cũng không cam lòng tỏ ra yếu kém mà nhẹ nhàng co rút lại bụng dưới, trùng điểu dùng biên độ cực nhỏ để khuấy động trong lỗ hậu của Geralt, loại khuấy động không có một đường đút vào, mà nhiều lần nghiền ép thành trong của Geralt, làm hắn cũng khó để duy trì vẻ mặt cười ung dung nữa, cơn sướng làm cho hắn cũng có chút đánh mất lực tự động điều khiển, biểu cảm khá là vặn vẹo.
May mắn là hồ tắm có vòi phun nước lớn, liên tục tạo ra bong bóng nước chảy sùng sục, nên mới che giấu dược bọt khí vẫn thỉnh thoảng thót ra khỏi khóe miệng của bọn họ.
Bóng đen đã rời đi chẳng biết từ lúc nào, ngay cả Geralt cũng khó có thể giữ vững hơn nữa, bọn họ đồng thời từ dưới nước chui ra, dòng nước ào ào hạ xuống, bọn họ lại ôm chặt nhau cùng một chỗ.
“Trời ạ, đây thật là trải nghiệm khó quên. ” Adam run rẩy ôm sát Geralt, rõ ràng vừa mới rồi không có đút vào kịch liệt quá mức, nhưng cậu lại như chưa bao giờ được thử qua khoái cảm do căng thẳng mà kích thích tới cực hạn, bắn vào trong thân thể của Geralt.
“Tuyệt đối khó quên. ” Geralt cũng đồng ý với lời nói của Adam, hắn cũng đã hơi yếu đi mà thở khẽ ra, lần thứ hai hôn lên môi Adam.
[ Lời tác giả ] Một chương này thật sự tôi đã viết rất lâu, phần là do cuộc sống bận rộn, mà phần cũng vì không biết phải viết làm sao. Tôi rất thích nhân vật Sói Trắng Geralt này, thế nhưng bản thân về những chuyện cũ của ông ta cũng khá hoàn chỉnh rồi, mà thật ra tôi không có liên tưởng tình dục gì với ông ta, cho nên sẽ rất khó viết ra những cảnh đặc biệt nóng bỏng. Cho nên một chương này tôi có cảm giác cũng không thể xem là quá hot đến xịt máu mũi gì, mà đúng hơn là miêu tả một loại cảm giác, một loại cảm giác Sói Trắng Geralt đối với tình ái thế nào trong tưởng tượng của tôi, chắc có lẽ làm mọi người có chút thất vọng nhỉ! Viết giờ cũng được 7-800000 chữ, tuy là tình huống lời thoại rất nhiều nhưng thật sự cũng không ít thịt, cảm giác có chút khó có thể đột phá. Sau này sẽ cố gắng không H nữa , tranh thủ viết một mạch cho xong hết cốt truyện này.
Sau khúc này là hết H rồi, phiên ngoại mới có H.Tác giả xạo đó =))