TTCPS – Chương 139

Chương một trăm ba chín: Nếu ta làm thần

RANDOM PUNK ♥ ฅ(Wω눈ฅ)_ Photo

 “Cậu nhìn qua có vẻ chẳng bất ngờ mấy nhỉ. ” Bene chắp hai tay sau lưng, mặc trên người một áo choàng dài màu xám khoác trọn cả người, gò má cao lên hóp lại, ánh mắt kia trong suốt mà lạnh như băng, ông ta là một trong ba vị Đại Tế Ti, hay đúng hơn thì, cũng là vị nhìn như đã nếm trải hết tất cả trong cõi đời này, cũng là vị giống thần nhất trong ba vị.

 “Có lẽ là do từ lần đầu tiên gặp ông, tôi đã thấy rất sợ hãi.” Adam  nhìn ông ta, cảm giác lạnh lẽo quen thuộc kia lại lần nữa quấn lấy quanh thân thể, “Tôi luôn có một loại bản năng sợ hãi khi gặp những mối nguy hiểm lớn.”

Bene mỉm cười, đôi mắt không hề chứa chút tình cảm nào của ông ta làm cho nụ cười này có loại tao nhã mà cay nghiệt: “Vậy, đây xem như một lời nguyền sống lâu đi! Đến khi tuổi của cậu đạt đến một mức nào đó rồi, một linh hồn ngắn ngủi sinh ra xem như là thứ ấm áp, thì sẽ thành loại có cũng được không có cũng được. “

 “Lời nói này, thực sự là cao cao tại thượng. ” Adam theo dõi ông ta, “Đến cuối cùng điều ông muốn là gì? “

 “Đừng gấp gáp như vậy, chúng ta có nhiều thời gian. ” Bene nhẹ nhàng nâng tay lên ý bảo Adam không cần gấp gáp nóng vội như thế,   “Tôi vốn đang chuẩn bị nghĩ cách  tới khi cứu viện thật sự bắt đầu sẽ kiếm cậu bắt mang đi, nếu là cách ấy không thể nghi ngờ  sẽ thú vị hơn nhiều, có điều cũng trách cậu quá mức hồ đồ thôi, không quản được thân dưới của mình.”

“Ông đã sớm biết tôi ở chỗ này? ” trong lòng Adam có chút giật mình, nhưng ngoài mặt vẫn cố gắng không biểu lộ điều gì.

Bene lại tùy ý phất phất tay, ở trước mặt bọn họ, từ trong không khí trống rỗng hiện ra một màn hình ánh sáng, trong màn hình xuất hiện hình dáng của Statham. Hắn bị khóa xích trói gô treo lên thành một hình người đang nằm dang tay chân, cả người toàn mồ hôi, lại nhìn không ra vết thương gì. Nhưng từ bộ dạng hắn cúi thấp đầu không phát ra một tiếng thở nào mà nhìn, thì chắc hẳn hắn đã phải chịu qua rất nhiều đau đớn. Không biết Bene đã làm gì, Statham trong màn hình đột nhiên kịch liệt giằng co, bởi vì hình ảnh không có âm thanh, Adam nghe không được tiếng thét chói tai của hắn, nhưng chỉ từ những hình ảnh trên, đã có thể cảm nhận được sự đau đớn cùng cực của hắn.

 “Ý chí cứng cỏi luôn khiến ta cảm thấy thán phục, đến bây giờ hắn cũng không chịu tiết lộ tung tích của cậu, rất đáng tiếc đây chỉ là loại giãy dụa không có ý nghĩa mà thôi, có đôi khi quá mức quật cường chịu đựng, bản thân điều đó đã là đáp án.” Bene ngẩng đầu nhìn hình ảnh, tràn đầy cảm thán, lập tức phất tay một cái, làm cho hình ảnh biến đi.

Adam chợt đánh về phía ông ta, trong lòng bàn tay lộ ra một tia sáng kim loại sắc bén. Trong một khoảng thời gian chớp mắt, cậu cho là mình đã có thể thắng, có thể làm cho một thư trùng vốn khinh thường sức lực của hùng trùng, phải trả giá thật lớn vì cậu có đủ can đảm để đối diện với  hắn.

Nhưng mà tất cả động tác của cậu đã phải dừng lại khi tiếp cận Bene, cứ như không khí có thể cảm nhận được, biến thành cục sắt, từ bốn phương tám hướng đóng cậu lại thành một khối kim loại, biến cậu trở nên không thể nhúc nhích.

Bene chậm rãi xoay người lại, dùng sức mạnh vô hình đẩy ra ngón tay của Adam, đem lưỡi dao giấu bên trong ngón tay đẩy ra ngoài, bay lơ lửng ở không trung.

 “Xem ra cậu cũng không có khái niệm rõ ràng về thế nào là sự bất tử của ta.” Bene âm nhu nói, cây đao ngón tay trượt ở trong không khí, nhẹ nhàng cắt một vết thương ở trên mặt của Adam, có thể bởi vì sức mạnh kia đang áp chế Adam, cho nên máu cũng không có chảy ra.

 “Ta sinh ra từ thời đại huy hoàng đẹp đẽ trước kia, ta đã nhìn thấy cảnh hoang tàn diệt tuyệt quá lớn khắp nơi,tận mắt ra đã thấy qua sự khủng bố tàn khốc của thời đại hắc ám, ta là người xây nền móng cho thời đại mới, là người sáng tạo ba đầu não lớn, ta là người xây dựng trật tự mới cho Fabre, ta là người bảo hộ cho cái xã hội non nớt này, không có kẻ nào có tuổi thọ dài như ta, đã sống lâu bằng ta.” Bene kể lại, ưu nhã lạnh như băng.

 “Không có kẻ nào có thể đi trên con đường trường sinh này dài hơn ông? Ông nên cắt cái mũi của mình đi.” Adam mấp máy miệng rất nhỏ, là thứ duy nhất còn có thể cử động được..

Bene dùng cây đao ngón tay đang lơ lửng chọc vào cằm Adam, lưỡi dao lạnh như băng dán vào da Adam: “Cậu thật sự cảm thấy với sức lực trước mặt như thế, còn dám dùng miệng lưỡi trơn tru và cái đầu khôn lỏi của cậu mà láo xược trêu đùa sao? “

 “Ta không phải bị giam giữ bởi thứ bản năng và dục vọng ngu xuẩn, cậu ở trong mắt ta, không đáng giá một đồng tiền. ” ông ta chắp hai tay sau lưng, lạnh lùng nói xong, Adam bị một nguồn sức mạnh đánh vào hất văng ra xa, đến khi đụng rất mạnh vào tường, cây đao ngón tay bay vút đuổi theo, đâm vào bức tường kim loại bên người cậu, rồi dán vào bên cạnh đôi mắt của cậu, tiếp đó cậu lại bị bắt trở về từ xa xa, bị nhấc cao lên bằng thế lực vô hình đến trước mặt Bene.

 “Ah, có thể là ta sai rồi, cậu cũng không phải là không đáng giá một đồng tiền, cậu đúng là một vật quý, có cậu, quân đoàn lớn của trùng tộc sẽ càng cường đại hơn. ” Bene đem Adam buông ra, còn thân thiết vỗ vào bờ vai của cậu, giúp cậu chỉnh sửa quần áo một chút,  “Đến đây đi, để ta làm cho cậu nhìn một chút thành quả huy hoàng của ta, cũng khó để ta có khách.”

Bene chắp tay sau lưng, chậm rãi đi về phía trước, Adam quay đầu liếc mắt nhìn Shaw đang lo lắng, so với thủ thế không cần lo lắng, đã đi theo phía sau Bene.

Cậu vừa đi vừa xoa xoa giọt máu rỉ ra trên mặt vết thương, vết thương này nhắc nhở cậu, Bene chính là một loại địch cậu sợ nhất, cường đại, tàn nhẫn, hơn nữa còn lạnh lùng tàn khốc, một kẻ quái vật không có nhược điểm.

Từ nhỏ đến lớn, Adam thật ra đều sống ở trong rất nhiều bảo hộ, không có phải đối đầu trực diện qua những đen tối tàn khốc nhất. Ở trong hắc khu có Shaw và Ryan liều mạng cho cậu một an bình nho nhỏ duy nhất, ở Fabre có ba đầu não lớn quản thúc, mà cậu cũng dựa vào được mị lực của bản thân và sự khôn khéo thành thạo mà sống.

Ở thành tội ác, ở trong hoàn cảnh cực đoan tới thế này, bởi vì không có cảm giác đối với niệm lực áp bách, cho nên tình cảnh của Adam cũng tốt hơn nhiều. Cho dù là đấu sĩ đối xử thô bạo nhất với cậu, thì cũng chả qua là để lại cho cậu một ít xanh tím và vết bầm.

Nhưng Adam còn chưa có quên, vốn là hùng trùng, cậu yếu ớt nhỏ bé tới cỡ nào.

Trên đường đời này cậu vẫn luôn suôn sẻ, không phải là do dựa vào sức mạnh từ chính cậu, mà là ỷ lại với luật pháp bên ngoài, quan niệm, quy tắc, là yên ổn của xã hội hoặc là quy tắc ngầm của thành tội ác, một khi mấy thứ này đều không có tác dụng, cậu cũng không còn nơi nương tựa nữa.

Bene đã phá vỡ hết tất cả những lớp bảo vệ ấy, thậm chí cướp đi vũ khí của cậu, ở cái dạng bạo lực tuyệt đối trước mặt, cậu không có chút lực phản kháng nào.

Cậu đi theo phía sau Bene, tiến vào một cái cánh cửa hình quạt tròn, ở trước mặt cậu có những cái khối hình trụ như trước đó từng thấy được, chỉ là màu sắc thay đổi thành một loại màu cam chói mắt.

Bene mang theo Adam tới gần hình trụ gần nhất, Adam chú ý tới phía dưới hình trụ còn dán nhãn kim loại, trên đó viết  “Johnson, Dế Tộc, quán quân ba lần liên tục trong giải quán quân. “

Qua chất lỏng trong suốt màu vàng cam, và qua những bong bóng nhỏ đang sùng sục bốc lên từ dưới đáy, Adam thấy rõ những cơ thể kiện tráng như đá cứng đang cắm rất nhiều ống dẫn khắp người kia.

Đó là những thư trùng cao lớn sừng sững nhìn giống hệt những thư trùng trên tàu Megneyville.

 “Đây có thể là những sản phẩm chất lượng cao nhất , những át chủ bài với số lượng bán ra cao nhất của chúng ta ” Bene thốt lên, “Ta gọi chúng nó là loạt hàng tảng đá lớn. Thấy chúng như thế, không nghĩ rằng cậu sẽ nghĩ được tên nào tốt hơn, không phải sao?  “

Adam cảm nhận được hơi lạnh thấu xương.

Ở phía sau trong hình trụ, cậu còn nhìn thấy được nguyên bản của các thư trùng hộ vệ ở nơi này, cũng nhìn thấy nguyên bản của hai Đường tộc lạnh lẽo kia.

 “A, thứ sản phẩm này, thứ này cũng là sản phẩm hạng nhất của chúng ta.” Bene dẫn theo Adam đi tới lại trước một ống trụ màu da cam, trên đó viết  “Max, Đình Tộc, quán quân của năm, vượt qua được vòng thứ chín của cuộc chiến sinh tồn. “

 “Vòng thứ chín. . . ” Adam  nhìn chữ viết trên tấm bảng, toàn thân run rẩy. Giải thưởng nếu vượt qua vòng thứ chín của cuộc chiến sinh tồn, là trở thành huấn luyện viên cả đời, từ nay về sau cũng không cần tham dự bất kỳ một cuộc thi đấu gì nữa, còn có thể mang đi một vị hùng trùng, trải qua cuộc sống yên tĩnh.

Lại chỉ là một lời nói dối. . .

Bene gật đầu:  “Đúng vậy, thực sự là tiếc nuối, sở hữu thực lực lớn mạnh đến như vậy, lại chỉ muốn đổi lại một cuộc sống bình thường an ổn, có điều thứ này cũng cho ta một cơ hội tốt vô cùng, đây chính là trùng thí nghiệm mang thai thứ nhất của ta.”

Adam cũng phát hiện, trong ống trụ màu cam, Đình tộc có vóc người lực lượng gần như hoàn mỹ kia, lại có phần bụng nhô lên không bình thường, mà ở trên rốn của hắn cắm một cái ống to nhất Adam từng thấy.

 “Đây chính là sản phẩm quý giá nhất, so với những sản phẩm bắt chước từ tế bào tinh chế trực tiếp và biến đổi gien, sử dụng nó như một thứ chứa cái thai, liên tục lai tạo ra phôi thai, trí khôn và sức mạnh còn khủng khiếp hơn nữa, đây chính là một  sản phẩm cao cấp.” Bene khen ngợi nói,  “Tương lai  vị quán quân nhỏ đáng yêu của cậu, cũng sẽ xuất hiện ở nơi này. Trong Ong tộc rất ít xuất hiện sản phẩm đáng giá, nhưng trên người của nó có loại tính bền bỉ khiến người ta thán phục, đây là phẩm chất đáng quý nhất, nếu bán đấu giá nó sẽ có giá rất tốt.”

Adam nổi giận gầm lên một tiếng, giơ quả đấm lên nhào tới.

Điều này nhất định là phí công, Bene làm cậu lơ lửng tại không trung,  nhìn cậu mù quáng dồn lực lên nắm tay, thật giống như thưởng thức một thằng hề  đang biểu diễn:  “Thật là kỳ quái, vì sao các cậu đều bị ám ảnh bởi hành vi sinh dục thấp hèn tới như thế? Cậu cũng thế, tên hùng trùng sau đó được huấn luyện viên trọn đời kia mang đi cũng là như thế này, nếu không phải là hùng trùng kia tặng ta đây một món quà lớn như vậy, lúc nó phản kháng ta  cũng sẽ không chỉ cắt đứt vỹ câu của nó không thôi đâu. “

Một sức mạnh khổng lồ nắm kéo vỹ câu của Adam, Adam cảm nhận được đau đớn trước nay chưa từng có, làm cho cậu hét rầm lêm. Vỹ câu là do vô số khớp xương thật nhỏ tạo thành, lúc này mỗi cái khớp xương đều đang chậm rãi bị kéo ra, muốn tháo đứt, loại đau đớn này sâu tận xương tủy, thâm nhập cột sống, cứ như cả người cậu đều cũng bị xé đứt.

 “Đừng làm cho ta tức giận, Adam, nếu không phải là vỹ câu của cậu vẫn còn giá trị sử dụng, ta cũng sẽ để cho cậu cảm thụ một chút cảm giác mất đi vỹ câu là gì.” Bene thả Adam ra, đưa cậu ném xuống đất.

 “Ông là loài ma quỷ không hơn không kém.” Adam quỳ rạp trên mặt đất, cả người đau đớn thoát lực, chảy  mồ hôi lạnh khắp, căn bản không bò dậy nổi.

Bene nhẹ nhàng cong khóe miệng lên: “Ma quỷ? Không phải không phải không phải, ta. . .  “

 “Ta là một vị thần mà.” Hai mắt Bene sáng long lanh lóe ra tia sáng nguy hiểm, “Để ta cho cậu xem một chút chân tướng của cái thế giới này!”

Ông ta đem Adam treo ngược lên, mang theo cậu tiến nhập vào căn phòng còn sâu hơn, đó là một căn phòng hình cầu, sau khi đi vào, trong phòng sáng lên một hình chiếu ảo ba chiều sáng lên trong phòng, đó là một hành tinh xinh đẹp.

 “Đây chính là hành tinh mẹ xinh đẹp của chúng ta, Su Na.” Bene phất tay kéo lên một cái ghế lớn, đem Adam thả ở phía trên, thậm chí điều chỉnh tư thế để làm cho cậu thoải mái mà nằm ở bên trong. Có điều Adam căn bản sẽ không thoải mái, thân thể của cậu còn chưa hồi phục từ trong đau đớn.

 “Ở trong thần thoại trùng tộc, Tạo hóa của chúng ta được gọi là Người cha Bạc Trắng, là ngài đã sáng lập tất cả trùng tộc, cũng ban tặng cho chúng ta trí khôn và tri thức. ” Bene huy động tay, hình chiếu nổi ba chiều trở thành một hình thể cứng cáp với mười hai đôi cánh giống ve sầu, và một bộ giáp giống như mai cứng bao phủ khắp cơ thể, “Và theo diễn biến sinh mệnh tự nhiên này, tưởng tượng ra những câu chuyện thần thoại khác nhau từ những thay đổi của trời, đất, mặt trời và mặt trăng, nhưng thần thoại của chúng ta, là thật.  “

 “Người cha Bạc Trắng đến từ một thời không cao hơn, một loại chủng tộc còn mạnh mẽ hơn, một nền văn minh không có gì sánh kịp, chúng ta chỉ là một thứ do ông chế tạo ra, những chiến sĩ chinh chiến vì ông.  Sau khi ông đã chinh phục được hành tinh Suna, liền vĩnh viễn rời xa trùng tộc, để nhóm của chúng ta phát triển tự nhiên .”

 “Khi đó hành tinh Su Na đã có cảnh hoàng tàn khắp nơi, tất cả tài nguyên đều đã bị ông ta cướp đoạt mất, chúng ta không có cách nào khác ở nơi này tiếp tục sinh sôi nảy nở, cũng chỉ đành phải sử dụng một nhóm trùng Leviathan mạnh nhất cuối cùng ông ta còn lưu lại, xuyên qua vũ trụ, tìm được mái nhà mới, là Fabre. Văn minh của trùng tộc, cũng từ đó bắt đầu.”

Những hình ảnh giả lập không ngừng biến hóa, diễn ra một lịch sử làm Adam kinh sợ.

 “Triều đại thay đổi, văn minh đổi dời, Thiền Tộc, là nhân chứng duy nhất, chúng ta, là tộc duệ duy nhất còn nhớ rõ chân tướng lịch sử, các trùng tộc khác, sớm đã quên lãng khởi nguồn nguyên thủy của bọn họ, đem coi đây chỉ là một loại thần thoại.”

 “Bởi vì chúng ta là một sắc tộc được tạo ra, bởi vì chúng ta cũng không phải là những kẻ đã sống sót được qua những thử thách bởi vô số thảm họa thiên nhiên, bởi vì chúng ta sinh ra cũng không phải là tuyển chọn từ vô số lần tiến hóa lại mà tích luỹ đến tối ưu. Do đó, khả năng đối mặt với thảm họa của chúng ta là vô cùng mong manh. Điều này đã làm nên trong lịch sử của Fabre, đã có rất nhiều thảm họa muốn làm sụp đổ nền văn minh này. Gần đây nhất là sự tuyệt chủng hàng loạt và thời đại hắc ám mà chúng ta đã từng nói rất nhiều”

 “Có lẽ Người cha Bạc Trắng cũng không phải thật sự thả mặc kệ cho chúng ta, mỗi khi Fabre đối mặt với vấn nạn diệt vọng, luôn sẽ có một số rất ít những cá thể trở thành anh hùng, mang đến  sự thay đổi để cứu lại toàn bộ nền văn minh. Đó cũng không phải là ngẫu nhiên và may mắn, mà là đến từ  sự can thiệp cố gắng của Người, chỉ có số rất ít những người ở trên cao nhất biết được chân tướng, thậm chí còn vừa kính nể vừa cảm kích mà gọi là, Thiên Khải.”

 “Cậu cho rằng Người nhân từ sao? Không phải, cách mỗi nghìn năm, Người sẽ để lại một gia tộc tối thần bí trong Fabre, bị chúng ta goi là nhân vật cường đại trong Gạt Tộc, rồi sẽ thức tỉnh, ông ta sẽ khảo sát hiện trạng của Fabre, nếu như xuất hiện biến hóa làm Người cha Bạc Trắng không hài lòng, Gạt Tộc sẽ mở ra một kiếp nạn mới, tẩy sạch sai lầm này. “

Bene nhẹ nhàng phất tay, trong hình xuất hiện một bức ảnh chân dung, đó là cả người khoác một tấm áo choàng ngoài màu đỏ, thân thể vĩ đại to lớn sừng sững như vị thần, lại có vài phần giống nhau với và Người cha Bạc Trắng có mười hai cánh ve lúc ban đầu..

 “Nếu như là cậu, biết được cả thế giới, cả nền văn minh mà cậu xem là nhà này, chỉ là một món đồ chơi cho một kẻ quá mạnh, con kiến thợ chỉ sống trong một hộp thủy tinh, cứ ở trong đó chờ tùy lúc sẽ được ban thưởng cho hạt đường hoặc sẽ bị nghiền nát, cậu sẽ có cảm giác gì?” Bene quay đầu nhìn về phía Adam, khuôn mặt nham hiểm,  “Nếu như cậu biết thân thể của cậu cũng chỉ là do một tạo hóa cao cấp hơn thuận tay nặn bóp ra, cậu sẽ có cảm giác gì? “

 “Tôi sẽ nói, làm ra khá lắm.” Adam đưa cánh tay lên một chút, nhìn nhanh vào mình. Người thua không thua trận, cậu tuyệt sẽ không ở trước mặt Bene chịu thua cầu xin tha thứ.

Bene phá lên cười ha ha, ông ta cứ thế cười lâu hơn vài phút đồng hồ, cười đến mức Adam sởn hết cả gai ốc.

Nụ cười của ông ta đột ngột dừng lại, ông ta ngưng mắt nhìn cảnh tượng giả thuyết trước mắt, nhẹ nhàng hươ cánh tay, hình ảnh lộ ra hành tinh Fabre bay lơ lửng ở trong vũ trụ, từng hình tượng của trùng tộc bắt đầu lơ lửng trên không.

 “Đối với khao khát về mặt tình ái, tham luyến với hùng trùng, chỉ là do Người cha Bạc Trắng thêm vào một phần trói buộc vào trên người trùng tộc, thư trùng mới là tạo vật chân chính của ngài. Còn hùng trùng, chẳng qua chỉ là thủ đoạn khống chế thư trùng của Ngài ấy, là một loại ban thưởng, là công cụ để sinh sôi nẩy nở càng nhiều chiến sĩ hơn. ” Bene âm lãnh nói,  “Cậu biết không, bọn họ cho rằng chính cậu mới là Thiên Khải, là cứu cánh gần nhất mà Người cha Bạc Trắng dành cho hiện trạng méo mó của Fabre.”

 “Có thể mà, lẽ nào cải thiện hiện trạng không tốt sao? ” Adam thờ ơ mở ra hai cánh tay.

 “Dựa vào cái gì? ” cả người cậu chợt nâng lên rồi bị kéo đến rồi trước mặt Bene, Bene ngẩng đầu nhìn cậu, nét mặt màu đỏ tươi, mạch máu cuộn lên như con rắn, ông ta nổi giận mà hét lên điên cuồng.

 “Vì Người sáng lập trùng tộc, vì Người vốn có tri thức sức mạnh quá to lớn, nên có thể đem chúng ta đùa bỡn ở trong lòng bàn tay? ” Bene trừng mắt nhìn Adam, chóp lông mi đều bởi vì phẫn nộ mà đang run rẩy, ” Cuộc sống dài dằng dẵng của ta này, đối với hắn mà nói cũng chỉ là một hạt bụi, những thống khổ cùng sợ hãi ta trải qua đều là Ngài ban tặng cho ta, còn muốn ta vì Ngài mà bảo hộ và duy trì món đồ chơi thật nực cười này!”

Ông ta đem Adam đẩy trở về trên ghế sa lon: “Được rồi, ta đã chịu đủ rồi.”

 “Bọn họ cười ta điên cuồng, ta lại cười bọn họ hèn mọn.” Bene nhẹ giọng nở nụ cười, ông ta giang hai tay ra, sau đó chậm rãi nắm thật chặt lại,  “Ta muốn bàn tay của mình sẽ nắm được tất cả, ta muốn sáng lập quân đội của ta, đế quốc của ta, cuộc chinh phạt của riêng ta. Ta, chính là vị thần mới.”

Thanh An

Chủ nhà đảng sủng công 1000%. Sủng công là chân ái, chào mừng các bạn cải tà quy chánh =))

2 thoughts on “TTCPS – Chương 139

  1. Chủ nhà ơi, pass chương 140 có mấy từ vậy ạ.
    Mình nhập nhiều lần mà không được huhu…

    1. Mình chỉ có thể nói là một cụm rất dài thôi bạn ^^ bạn đọc kỹ lại nhé. Nếu ko bạn inbox mình trên wattpad

Leave a Reply

Back to top