TTCPS – Chương 137

Chương một trăm ba mươi bảy: Dao động

9e3a89c79f1e3f70af461a5e2caab0b4

Adam đã nói cho Shaw những câu ‘mật khẩu’ để có thể liên hệ với Fassa và Gros, nhưng tạm thời Shaw vẫn chưa thể trực tiếp liên lạc với bọn họ.

Thân làm quán quân, Shaw đã thoát khỏi cấp độ dũng sĩ giác đấu bình thường, không cần tham gia  những trận thi đấu thông thường, nhưng vẫn tránh không được những trận giác đấu. Một đại gia rất giàu đến từ hành tinh khác là tài trợ duy nhất của Shaw, luôn trả phí tài trợ theo mức rất cao để chọn những chiến binh giác đấu ưu tú luyện tập với Shaw. Những chiến binh giác đấu này thực lực rất mạnh, Shaw cũng không thể lúc nào cũng toàn vẹn quay ra được, vết thương nhỏ rất nhanh đã có thể trị hết, nhưng vẫn một ít vết thương sẽ lưu lại vết tích, Shaw gần như là không ngày nào không có vết thương mới.

Tình cảnh này làm cho Adam thấy hết sức lo lắng, cậu vẫn thường đợi ở cửa sổ để chờ những trận đấu của Shaw và Ryan. Trước đó nhóm hùng trùng trong nhà hàng đã biết cậu có quen biết với một chiến binh giác đấu, sau khi Shaw đã thành quán quân rồi, gần như mỗi ngày Adam đều qua đó. Điều này là hết sức bất thường ở trong nhà hàng, mọi người chỉ có thể suy đoán bọn họ tình cảm sâu đậm, rất có thể đã sớm yêu nhau từ trước khi bị bắt đến thành tội ác.

Vẫn là Knight đã nhận ra nỗi lo của Adam, cũng chỉ ra vấn đề đằng sau đó.

 “Chọn món ăn là phúc lợi của nhà vô địch, thế nhưng quán quân trầm mê trong tình dục, lại sẽ làm kim chủ lo lắng thực lực của hắn giảm sút, nên càng phải ép hắn huấn luyện còn nhiều hơn. Hơn nữa  nếu danh tiếng chìm đắm trong dục vọng truyền đi, cũng sẽ để cho những chiến binh giác đấu khác cảm thấy có cơ hội, sẽ muốn chủ động khiêu chiến với hắn. Chiến binh giác đấu dám khiêu chiến trực tiếp với nhà quán quân cũng không nhiều lắm, nhưng mỗi kẻ dám khiêu chiến đều có thực lực rất mạnh, cũng có nguy hiểm rất lớn. ” Knight nói với Adam,  “Cậu nếu thật sự muốn tốt cho anh ta, thì đáng ra cũng không nên đi qua đó quá nhiều lần.”

Thì ra là vậy. . . Adam cũng không phải không phân tích ra được loại chuyện như vậy, chỉ là sự quan tâm dành cho Shaw đã che mắt cậu, làm cho cậu không nghĩ được xa hơn. Cậu biết nếu mình trực tiếp nói với Shaw như vậy, Shaw chắc chắn sẽ không lưu tâm, còn sẽ cố ý làm cho cậu đến chỗ nhà vô địch nhiều hơn. May mắn cậu còn có một cái cớ thích hợp, đó chính là phải gặp Sát Vương.

Chỉ cần nói Sát Vương dạo này gọi cậu đến rất nhiều lần, là có thể làm cho Shaw cáu giận nhưng vẫn á khẩu không trả lời được.

Làm cho trong lòng Shaw thấy ngột ngạt, dù sao cũng vẫn tốt hơn là Shaw phải bỏ mạng chỗ này.

Cơ hội hai người nhìn thấy nhau đã ít đi nhiều, Shaw lại rất khó tìm một cái cớ thích hợp để đến khu huấn luyện của dũng sĩ giác đấu, chỉ có thể nhờ vào lần đó vừa vặn có một trận thi đấu giữa Shaw với Ryan do kim chủ tài trợ, sau đó để Ryan đem tin tức mang đi.

Ban đầu người nghe nói Fassa và Gros đang hỏi thăm tin tức của Adam chính là Ryan, tin tức lại truyền trở về từ đường cũ, có thể thấy được muốn làm chuyện lén lút ở thành tội ác khó đến cỡ nào.

Đến lúc tin tức được truyền trở lại, đã là nửa tháng sau rồi.

 “Em đoán không lầm, bọn họ đúng là đang tìm em, thông tin Ryan nói ra đã chiếm được tín nhiệm của bọn họ. ” Shaw khó nén kích động nói,  “Bọn họ vẫn rất cẩn thận, ngay từ đầu lúc mới đến cũng không có trực tiếp hỏi thăm bằng tên em, mà là hỏi thăm chiến binh giác đấu chung quanh xem có bao nhiêu là bị cướp lấy từ trong quân đoàn , cho đến khi tìm được một nhóm chiến binh giác đấu bị cướp đi cùng với chúng ta, rồi mới tiện thể bắt đầu tìm hiểu tin tức của em.”

 “May mắn Ryan có quan hệ cũng không tệ với các chiến binh giác đấu khác, em biết tính của nó rồi ấy, tin tức rất nhanh nhẹn, miệng hay nói bậy đùa vui, nên đám chiến binh ấy cũng tin tưởng tụi anh.” Shaw cũng không khỏi cảm thán, tính cách của Shaw vốn bẩm sinh không thích giao lưu xã giao. Cũng là Ryan đứng ra kết bạn, cũng là Ryan tụ họp lại nguyên một nhóm chiến binh giác đấu bị cướp đi, tụ cùng một chỗ tạo thành một tiểu đội nhỏ, nếu không có điều kiện tiên quyết như vậy, bọn họ cũng không cách nào nhanh như vậy  đã biết được sự tồn tại của Fassa và Gros.

 ” Thực lực của hai thư trùng này quá  mạnh, anh cảm thấy thậm chí là đủ thực lực để vô địch. ” Ánh mắt của Shaw lúc nói chợt hiện lên vẻ giật mình, nhưng thấy Adam đang tập trung chăm chú nghe tin tức, liền dùng giọng nói kích động,  “Hai người bọn họ vẫn đang cố tình giấu giếm thực lực, đến khi nghe nói phải trở thành chiến binh giác đấu chính thức mới có cơ hội được gặp em, cũng bắt đầu bộc lộ tài năng rồi, anh tin là chẳng mấy chốc bọn họ sẽ có kim chủ tài trợ. “

 “Vậy thì tốt quá, bọn họ có nói làm sao mà kiếm ra được em  không, có nói đến nhận được bao nhiêu giúp đỡ hay không? ” Adam cũng kích động đến khó có thể kiềm chế, trong kích động còn có nỗi hoảng hốt khôn xiết vì không thể tin được đây là thật.

 “Đây mới là phần quan trọng nhất. ” Shaw nói xong rất kích động, ở sâu trong ánh mắt lại có chút phức tạp,  “Nghe nói lần cứu viện này là được ba đầu não lớn trao quyền, sẽ có một quân đoàn trực tiếp chinh phạt toàn bộ thành tội ác, trước đó, đã có rất nhiều thư trùng đều đang làm chuẩn bị, trước tiên  phải đem cứu được em ra ngoài.  “

 “Anh ta nói các thư trùng sẽ đến đều đã từng có quan hệ với em, đáng để tín nhiệm, em, chỉ cần kiên trì đợi là được, chúng ta rất nhanh sẽ được cứu ra” Shaw cầm lấy cánh tay Adam.

Adam nghe xong tin tức này, thật lâu không nói gì. Suy đoán của cậu đã thành sự thật, khả năng tốt nhất đã xảy ra, ba đầu não lớn trao quyền cho kế hoạch giải cứu này, chỉ huy của kế hoạch này nhất định là Alfred nhỉ! Anh ấy cũng không hề lỗ mãng trực tiếp ra tay, mà là đã nhận ra thế lực đen tối đang núp phía sau, lựa chọn cách cẩn thận hành sự!

Một tia sáng hy vọng đã xé rách mây đen hắc ám, cứ như lập tức sẽ chiếu tia sáng xuống.

Nhưng mà mây đen thật sự vẫn chưa tản hết đi, bây giờ còn đang bao phủ trên đỉnh đầu của cậu, thấy ánh bình minh trước hắc ám, lại để cho cậu sợ hãi.

 “Anh đã đem chuyện có bom trong đồ ăn nói cho họ chưa? Anh và Ryan nhất định phải hết sức cẩn thận, không muốn liều mạng, thực sự đấu không lại thì cứ chịu thua, chỉ cần sống qua đoạn thời gian này là được! Nói cho Fassa và Gros cũng phải cẩn thận, chiến binh giác đấu chỗ này thực lực càng mạnh càng nguy hiểm! ” Adam nói đi nói lại không ngừng mấy lời này, căn dặn Shaw từng điểm một. Shaw cũng nghiêm túc gật đầu từng câu một.

Nhìn bộ dạng của Shaw, Adam cũng nở nụ cười tự giễu, cậu có chút buồn vô cớ mà lẩm bẩm:  “Không nghĩ rằng em sẽ được thoát ra ngoài như thế . . .  “

 “Đương nhiên phải thoát ra ngoài chứ, sau khi  thoát ra ngoài, mọi thứ rồi cũng sẽ tốt thôi. ” Tự tay Shaw ôm cậu vào.

Adam ôm lấy Shaw, hít vào mùi trên người Shaw, trái tim cũng dần dần ổn định lại:  “Ừm, nhất định sẽ tốt thôi.”

Cậu rốt cục hiểu rõ nội tâm của mình rồi, cậu muốn sống để thoát ra, cậu còn có một quãng thời gian dài để sống, không muốn sống uổng, cậu còn có rất nhiều hạnh phúc đáng giá để quý trọng, đang đợi cậu.

Ôm Shaw vào trong ngực, cậu đột nhiên nghe được tiếng “ọe” cổ quái trong cổ họng phát ra Shaw, cậu ngẩng đầu, phát hiện sắc mặt của Shaw không được tốt lắm: “Anh làm sao vậy? “

Shaw mím chặt môi, cổ họng nhúc nhích chuyển động, phất phất tay, lắc đầu ý bảo chính mình không có việc gì.

Sao mà không có chuyện gì được, Adam lo lắng nhìn Shaw, ánh mắt kiên định làm cho Shaw phải thành thật trả lời.

 “Có thể là trong trận đấu lần trước, bị tên kia đụng vào nên bị thương rồi, không có chuyện gì lớn. ” Shaw phất phất tay, sắc mặt cũng dễ nhìn hơn một chút.

Adam nắm vào bờ vai của Shaw: “Anh phải hứa với em đi, không được cậy mạnh,nếu đánh không lại thì chịu thua, chúng ta bây giờ không cần liều mạng như vậy nữa. “

Shaw lại chỉ cười cười, không trả lời.

Adam cũng biết những lời mình nói rất ngây thơ, giống như một bánh bèo ngây ngô nói ra một yêu cầu không thực tế. Nếu như quán quân đã đạt giải quán quân trước đó bị người khiêu chiến đánh bại, thì sẽ mất đi tất cả những đãi ngộ hiện giờ đang có. Mà bây giờ Shaw chính là cầu bắc nối thông tin giữa Adam với bên kia đấu trường, ở thời khắc mấu chốt này càng không thể mất cứ điểm là chỗ ở của quán quân này.

Cậu cần làm ra những hành động càng thiết thực hữu hiệu hơn.

 “Để em thử đi thuyết phục Sát Vương, nếu như ông ta bằng lòng đi với chúng ta, anh cũng không cần phải chịu áp lực quá lớn về chức quán quân nữa. ” Adam hạ quyết tâm nói.

Có lẽ cũng giống như cậu không muốn để cho Shaw phải chấp nhận mạo hiểm,  thì Shaw cũng giống vậy, không muốn cậu phải mạo hiểu điều gì: “Không  được, tên kia mới nhìn đã biết đầu óc thần kinh, lỡ mà lúc nào đó nổi điên thì sao chứ? Dù anh có gặp nguy hiểm thì cũng là quán quân, vẫn có thể chống cự được , còn nếu như em mà chọc giận ông ta, tất cả cứu viện còn có ý nghĩa gì? “

Adam cũng chỉ cười cười, không trả lời.

Hai người bọn họ nhìn lẫn nhau, cuối cùng đều chỉ có thể bất đắc dĩ cười khổ, biết ai cũng không thuyết phục được người kia.

 “Vậy chúng ta đều cùng cố gắng” Adam có chút không chịu thua nói. Cậu nhướng mày cười cười, đến gần Shaw, vì không cho Shaw “vất vả” quá mức, số lần làm tình của cậu và Shaw cũng không nhiều, lần cuối cũng đã mấy ngày trước.

Không nghĩ tới Shaw lại nhẹ nhàng đẩy cậu ra: “Ngày mai chắc anh sẽ có một đối thủ khó chơi. . .  “

Adam cũng không có thấy điều gì bất thường, điều quan trọng nhất ở thành tội ác này là sống sót, mà không phải sống trong vui sướng, cậu cũng không phải loại chỉ biết nghĩ bằng thứ dưới quần, cho nên cũng không có miễn cưỡng.

Ngay sau đó cậu cũng không ngủ lại, để cho Shaw ở trong phòng một mình có thể ngâm nước nóng chữa trị vết thương cho tốt. Cậu cũng không tính nằm ì ra ở trong nhà hàng, nếu đã nghĩ đến chuyện này, cậu phải chuẩn bị đi tìm Sát Vương,  cũng biết trước giờ mình chưa bao giờ qua đêm ở chỗ Sát Vương. Nếu như một thư trùng phải đối mặt với một hùng trùng dâng lên tận miệng muốn ngủ cùng mà còn có thể không động tâm, vậy thì cậu cũng thật sự tuyệt vọng rồi.

Nhìn thấy Adam ôm chăn gối xuất hiện trước cửa của mình, lông mày của Sát Vương như muốn bay hẳn lên: “Cậu đang làm cái gì vậy?”

 “Tôi, tôi muốn ở lại chỗ này” Adam đáng thương nói,  “Bọn họ đều chê tôi xấu xí, muốn ăn hiếp tôi. . .”

 “Cậu đã biết mình xấu, thì nghĩ xem mình giả vờ tội nghiệp thế này có hiệu quả gì không?” Sát Vương vẫn nhướng mày  nhìn cậu.

 “. . .  “

 “Ở bên chỗ nhà hàng không có chỗ nào yên ổn như ở chỗ của anh. . .  “

 “Cậu tìm tới quán quân của cậu đi! ” Sát Vương bắt đầu đóng cửa.

 “Thật ra tôi thích anh từ lâu rồi. . . ” Adam giả vờ thẹn thùng.

Khe cửa còn khép lại nhanh hơn.

Adam lập tức hét lớn trước khi cửa đóng hẳn: “Tôi muốn lợi dụng anh! “

Khe cửa dừng lại, từ trong khe cửa Sát Vương để lộ ra một con mắt.

 “Tôi muốn dùng uy danh của anh để hù dọa đám chiến binh giác đấu, hơn nữa nghe nói anh ngày nào cũng gọi tôi qua đây, bọn họ sẽ cảm thấy nói không chừng tôi có bản lĩnh đặc thù gì trên giường, cũng sẽ không lại cấm tôi đến hồ tắm nữa, thậm chí sẽ muốn thử  làm tình với tôi” Adam nói ra đàng hoàng, nói thế này cũng không khác lắm so với lời nói thành thật nhất là “Tôi muốn gạt anh để anh giúp trong kế hoạch trốn thoát”.

Sát Vương giữ cửa mở lớn ra một chút, hơi không hiểu  nhìn cậu:  “Cậu thật sự muốn làm tình với các chiến binh giác đấu?”

 “Theo nhu cầu mà thôi .” Adam nhún vai, sau đó ánh mắt có chút khiêu khích gợi dục nói, “Không chịch thì cũng uổng, mông đã dâng tận cửa tội gì mà tôi không thoải mái một chút. “

Ánh mắt của Sát Vương càng khó lường hơn, y khẽ lắc đầu một cái, mở cửa:  “Cậu thật là một hùng trùng kỳ quái. Vào đi, cậu ngủ dưới đất. “

 “Tôi cũng đâu có dám đặt lòng tin là anh đủ tốt để nhường giường cho tôi.” Adam giơ lên tấm đệm đang ôm trong lòng, rồi đem ra trải trên mặt đất.

 “Mặt đất ở đỉnh núi chắc còn lạnh hơn cậu đoán đấy. Sát Vương hừ một tiếng,  “Cũng không biết cậu có thể chịu được bao lâu. “

 “Tôi nhất định có thể chịu được tới lúc nào anh nhịn không nổi nữa mà đá tôi đi mới thôi, tôi cũng từng ăn ở khổ cực chả kém gì anh đâu. ” Adam hừ hừ xông vào phòng, đã ở dưới chân giường Sát Vương bày xong chăn dối. Cậu dám nói chuyện với Sát Vương như thế, cũng là bởi vì đọc thơ trong thời gian dài như vậy đã kéo gần lại quan hệ của bọn họ, cậu biết cũng không cần phải sợ hãi e ngại gì Sát Vương.

Sát Vương nhìn cậu bày xong chăn gối, khoanh tay bất đắc dĩ khẽ lắc đầu một cái: “Sao cậu lại muốn qua đây ở?”

 “Nếu tôi nói muốn ngủ với anh thì anh tin không? ” Adam lớn mật  nhìn y, thậm chí có điểm khiêu khích.

 “Dùng cái gương mặt hiện giờ của cậu sao?… ít nhất … thì cũng rửa sạch đi chứ!? ” Sát Vương vẫn đang khoanh tay, vui vẻ nhìn Adam toàn thân cứng ngắc.

Adam không nhúc nhích  nhìn y: “Ý anh là sao? “

 “Cũng không phải chỉ có cậu từng học cách ngụy trang. ” Sát Vương  nhìn bộ dạng Adam, sung sướng tới mức khóe miệng cong lên, “Hơn nữa cậu cũng quá là không chuyên nghiệp, bề mặt vết sẹo thu nhỏ hay lớn hơn thì tôi còn có thể hiểu được, thế nhưng lúc lớn lúc nhỏ lại có chút kỳ quái.”

Sắc mặt của hoàn toàn trắng bệch.

 “Yên tâm đi, chẳng qua là tôi có trí nhớ cực lớn với gương mặt, rất mẫn cảm với từng chi tiết nhỏ của người đối diện, cậu có vẽ ra ít hay nhiều gì, thì ở chỗ này không có người nào có thể nhận thấy được.” Sát Vương thấy cậu sợ, mới nhẹ giọng an ủi.

Sắc mặt của Adam cũng khá hơn một chút:  “Đúng vậy, anh là sát thủ đứng hàng thứ nhất của hắc khu, ngụy trang nhất định là bản lĩnh anh rất rành rẽ”

 “Cậu còn biết chuyện này nữa à? ” lúc này đến phiên Sát Vương cũng khá bất ngờ.

 “Chúng ta thật ra từng gặp nhau ở hắc khu, anh còn véo mặt của tôi, nói tôi còn nhỏ quá, phải chi lớn hơn chút nữa thì tốt rồi.” Adam đứng lên đi tới trước mặt Sát Vương, đứng ở vị trí gần giống với lần gặp thoáng qua năm đó “Anh còn nhớ rõ không?”

Sát Vương chợt nhận ra: “Thì ra là cậu. . . Thực sự là kỳ diệu. . .  “

Adam cũng không quá tin vào y: “Anh còn nhớ rõ tôi? Một thư trùng như anh đây, hẳn là từng làm với rất nhiều hùng trùng rồi chứ! Làm sao sẽ nhớ tôi?  “

Sắc mặt của Sát Vương lập tức có chút mất tự nhiên.

 “Không phải đâu. . . Điều đó không có khả năng. . . Anh là Hoàng tộc, còn nổi tiếng vì năng lực quá mạnh, làm sao lại vậy được?” Adam há hốc miệng.

Sắc mặt Sát Vương trầm xuống:  “Nhóc thối kia, nói nhiều quá. “

 “Được rồi, tôi xin lỗi. ” Adam giơ hai tay lên, đúng lúc lui ra phía sau một bước, lại nhịn không được trêu chọc nói,  “Thật tình là anh không muốn thử xem sao à? Kỹ thuật của tôi tốt vô cùng đó? Ngay cả Thiêu tộc còn phải mê đắm dưới kỹ thuật của tôi, mà cũng không phải là tôi chưa có làm với Hoàng tộc bao giờ.”

Sát Vương trực tiếp đẩy cửa đi ra.

Adam nhìn một chút từ cửa sổ, y lại bắt đầu luyện đứng trên cọc, điều này làm cho cậu không khỏi phải suy nghĩ nhiều hơn. Đừng nghĩ vừa rồi cậu chỉ là liếc mắt đưa tình với Sát Vương, kỳ thực mỗi một câu đều hết sức cẩn thận từng chút một, thử thăm dò ở đâu mới tới giới hạn của Sát Vương. Hóa ra Sát Vương nhìn ra cậu đang hóa trang, điều này tính ra chưa chắc đã là chuyện xấu.

Cậu đang suy nghĩ, bản thân mình có thực sự muốn tẩy lớp hóa trang này không, dùng gương mặt thật sự để thăm dò một cái, cậu vẫn có chút lòng tin với giá trị gương mặt của mình.

Sát Vương ở bên ngoài huấn luyện thật lâu, cuối cùng hình như cũng đã ổn định lại tâm tính. Cơ thể của y giờ đã đầy mồ hôi, hơi nóng bốc lên, sức lực cả người đều đang mạnh mẽ tỏa ra. Y đẩy cửa ra, muốn nhìn một chút tên hùng trùng kỳ quái kia đang làm gì.

Vừa vào cửa, đã thấy Adam khoác trên người một tấm lụa mỏngnhư có như không từ, từ hai cánh tay rũ xuống khoát lên bên hông,  làm làn da do phơi nắng ở thành tội ác mà giờ đã ngả sang màu mật thêm nổi bật, trơn láng mê người. Trong tay  cậu đang cầm một bình nước, đặt một cái khăn lông bên bình nước, đi lên nữa, là một  gương mặt xinh đẹp thanh tú mang theo nét ngượng ngùng, giữa ngượng ngùng lại mang nét quyến rũ.

Sát Vương nhìn cậu lăng lăng, mới đẩy cửa ra đã đụng phải một sắc đẹp tới tầm này, y cũng không khỏi si ngốc ngẩn ra vài giây.

Adam nhẹ nhẹ cắn môi một cái:  ” Ngài Sát Vương đã mệt rồi, để tôi lau người cho ngài được không?”

Sát Vương mím chặt lại đôi môi hồi nãy sơ ý để mở ra, ho khan một tiếng không được tự nhiên: “Không cần, tôi tự mình tắm. “

Y nói xong cũng muốn né Adam ra hẳn, nhanh đi tới hồ nước.

Adam sao có thể làm cho y lại chạy như vậy, trực tiếp “ui da” một tiếng trong miệng, bèn đem chậu nước tạt vào trên người Sát Vương, đem  cái quần short rộng thùng thình của chiến binh giác đấu trực tiếp làm ướt.

 “A, xin lỗi xin lỗi, thưa ngài Sát Vương!” Adam vội vàng cầm khăn mặt, nhào tới bên người Sát Vương, lau đi nước trên người y.

Cậu đi vòng qua phía trước Sát Vương, động tác hơi dừng lại một chút, chỉ thấy chỗ đũng quần của cái quần short đã bị ướt nước kia, có một cự vật to lớn đang chậm rãi nhướng cao, làm cái quần bị đôn lên đến một độ cong kinh người.

Thì ra không phải là y không có cảm giác, cho nên mới vội vã muốn đi vào hồ.

Adam sớm đã phát hiện Sát Vương không thể không có cảm giác với cậu. Lúc cậu vẫn còn hóa trang mặt, Sát Vương cũng đã bắt đầu có phản ứng, huống chi giờ đây cậu đã khôi phục lại bộ mặt thật của mình rồi?

Sát Vương và Adam đồng thời cúi đầu  nhìn cái bộ phận đang lớn ra kia, Sát Vương đẩy Adam ra, xoay người trực tiếp đi tới góc nhà. Vòi tắm sen ở nơi đó có dòng nước trực tiếp chảy xuống rơi vào trên người y, tức thì một màn sương trắng dâng lên.

Adam còn nhìn ra được, màn sương trắng là do dòng nước rơi vào trên người  y, chạm vào cơ thể có nhiệt độ cao nên mới nóng bốc khói lên, mà không phải là bởi vì do nước quá nóng. Sát Vương đang xả nước lạnh.

Cái dáng vẻ nước lạnh dội vào đầu thế này, có thể nói là cách làm tiêu chuẩn giấu đầu hở đuôi.

Adam không nói gì, chờ Sát Vương dội tắm nước lạnh xong. Sát Vương tắm rất lâu rồi mới xoay người, Adam cứ như vậy lạnh lùng đứng ở đằng kia, lạnh giọng nói với Sát Vương: “Đây là lần thứ ba anh đẩy  tôi ra, thật sự làm tôi tổn thương.”

 “Đây rõ ràng là lần thứ hai. ” Sát Vương nhíu mày, phản bác theo bản năng.

Adam không khỏi cười khẽ:  “Trên vách đá tính là một lần.”

Sát Vương vẩy tóc ra nước, không nói gì.

 “Cũng không hẳn là anh không có cảm giác đối với tôi, tại sao luôn muốn đẩy tôi ra. ” Adam  nhìn Sát Vương,  “Hay là anh sợ sau này tôi sẽ quấn lấy anh? Hoặc là thật sự có tình cảm với anh?”

 “Tôi không đơn giản ngây thơ vậy đâu, tôi chỉ là muốn lợi dụng anh mà thôi, chỉ cần anh giúp tôi làm một chuyện, về sau tuyệt đối sẽ không quấn anh nữa. Anh muốn chơi dạng gì cũng được, chúng ta chỉ là giao dịch, không nói chuyện tình cảm. ” Adam thản nhiên nói.

Sát Vương không thể không cười:  “Lý do thoái thác của cậu thế này thật không dễ nghe.”

 “Vậy tôi nên nói thế nào anh mới vừa, hay phải nói giống anh để tôi có cảm giác mình không xứng với anh sao? Tôi thà rằng cả cơ thể này đều hèn kém, cũng không muốn bị coi thường về mặt tinh thần. Anh cam tâm tình nguyện giả dạng cao quý, còn tôi thích tìm những cuộc vui, anh coi thường tôi hèn mọn, còn tôi thì thấy anh thật dối trá.” Adam cầm khăn mặt trong tay ném xuống đất,  “Cho tôi một lý do đi, về sau tôi cũng sẽ không bao giờ làm phiền anh nữa.”

Cậu tới gần Sát Vương, hừ lạnh một tiếng:  “Nói đi, thưa Hoàng tộc cao quý, Sát Vương mạnh nhất, anh chướng mắt tôi, chướng mắt tên đĩ hùng trùng hèn mọn, nói đi chứ, đừng làm kẻ nhu nhược, bây giờ anh nói ra rồi lập tức tôi đi ngay. “

Sát Vương  nhìn Adam từng bước ép tới gần,  đôi mắt âm u màu tím càng phát ra vẻ sâu sắc, cuối cùng y mở miệng:  “Cậu nói đúng. “

 “Tôi vốn là kẻ nhu nhược, là tôi không xứng với cậu.” Sát Vương nhìn Adam chăm chú, “Cậu đi đi.”

Thanh An

Chủ nhà đảng sủng công 1000%. Sủng công là chân ái, chào mừng các bạn cải tà quy chánh =))

Leave a Reply

Back to top