TTCPS – Chương 135

Chương một trăm ba mươi lăm: Thời gian trôi qua

c9eae3aa348e7ded3df8a72861a2add6

Ngày thứ hai Adam và Shaw ôm nhau tỉnh lại.

Ở trong cánh tay ấm áp của Shaw tỉnh lại, Adam vẫn thấy mơ hồ lười nhác. Trên như cũ người Shaw  còn có một hương thơm dễ chịu, dĩ nhiên không phải nước hoa hoặc là  mùi thơm của cơ thể gì đó, chỉ là mùi của một cơ thể ấm áp tự nhiên tỏa ra, làm cho Adam cảm thấy gần gũi. Cậu  nhìn Shaw vẫn ngủ say như cũ, nhìn thấy lớp râu lún phún đang mọc ra trên cằm Shaw, ở thành tội ác thực sự rất khó để có thể chăm chút cho bản thân. Có điều hàm râu này mang đến điểm u buồn rất thích hợp với Shaw, trên người của Shaw luôn có một không khí rất thích hợp cảm giác của một thiếu niên u buồn mang lại.

Adam lẳng lặng nằm trong lòng Shaw, không muốn phá tan khoảnh khắc ấm áp này. Trong lòng cậu lại có một chút kinh ngạc, dù sao rất hiếm khi nào cậu ôm nhau ngủ với bạn tình của mình thế này.

Bởi chỉ cần nhìn thấy gương mặt hợp nhãn và mấy câu giao lưu sơ sài đã lôi nhau mang theo giường, nên sau khi chia sẻ mồ hôi và tinh dịch lúc cao trào trong cơn khoái cảm, chịch dạo kiểu đó Adam đã trải qua rất nhiều lần. Mỗi lần cao trào xong, mất đi tính dục và sự thèm khát rồi, sẽ chợt đối với người trên giường sinh ra một cảm giác vô cùng xa lạ, thậm chí có một cảm giác hết sức chán ghét chỉ muốn bỏ đi.

Loại thời điểm này có lẽ cả hai bên cũng rất khó đối mặt lẫn nhau, phần lớn thời điểm đều sẽ vội vã chia tay, số rất ít muốn còn tiếp tục lưu luyến với Adam, cũng đều bị Adam đuổi ra ngoài không thương tiếc gì.

Nhưng bây giờ, Adam lại cảm giác mình càng ngày càng thích cảm giác sau cơn làm tình có thể ôm nhau đến bình minh. Hơn nữa, cậu có cảm giác danh sách được cậu cho phép ở lại trên giường càng ngày càng dài hơn.

Rất nhiều cái tên làm cho cậu sinh ra cảm giác an toàn và không muốn xa rời, thứ tình cảm này còn chưa đủ để thức tỉnh lại niềm tin đã chết nhiều năm của Adam dành cho hôn nhân, sự chung thủy, lời hứa lâu bền, nhưng quả thật làm cho cậu dần dần hiểu rõ bên nhau có thể đẹp đẽ đến thế nào.

Có thể cũng chính là những tên này, làm lúc Sát Vương đem Adam ném xuống vách đá, vào thời khắc ấy cuộc đời như cuộn phim xẹt qua trước mắt Adam không hề trống rỗng lại đơn điệu như vậy, mà là đã xẹt qua rất nhiều những khoảnh khắc màu sắc tươi đẹp làm cậu phải mỉm cười.

Cậu nhịn không được thở thật dài, lại cũng không phải bởi vì khổ sở và bi thương, mà là quá xúc động. Vừa vặn là ở thành tội ác này mất đi tự do, mất đi hy vọng, mất đi tương lai, Adam lại cảm nhận thật sâu đến cuộc sống hạnh phúc và tươi đẹp mình đã có.

Tiếng thở dài này cũng để cho Shaw tỉnh lại, Shaw chớp chớp cặp lông mi dày, đôi mắt còn mờ đục rất nhanh đã sáng lên  nhìn Adam, cũng kìm lòng không đặng mà nở nụ cười.

Hôn là đương nhiên, không thể kiềm lại được, hơn nữa rất nhanh đã từ một nụ hôn buổi sáng đơn thuần càng ngày càng nóng bỏng hơn.

Adam ôm chân Shaw dựng ở trên người của mình, tay trượt xuống theo chân Shaw, trượt đến giữa hai chân Shaw, ngón tay cắm vào trong lỗ đít của Shaw, nhợt nhạt đâm vào bên trong.

Tay kia cậu ôm Shaw, làm cho Shaw dán chặt cơ thể của mình. Shaw lúc đầu có chút trúc trắc, rất nhanh đã thay đổi thành được chủ động, đặt ở trên người Adam, tay nâng gò má Adam lên, tùy ý để Adam hôn vào cằm và cổ của mình.

 “Sáng sớm đã có sức sống rồi nhỉ, anh trai. ” Adam khẽ cười trêu chọc Shaw, trùng điểu của họ gắt gao áp cùng một chỗ, ma sát vào nhau.

 “Ừm, giờ vẫn còn sớm. . . ” thần trí Shaw tỉnh táo hơn một chút, ngày hôm qua hai người làm cả chục lần, thế cho nên còn tưởng rằng mình do bị mệt quá thiếp đi rồi mới tỉnh lại, không nghĩ tới đã là buổi sáng, điều này làm cho Shaw tức thì có chút ngượng ngùng.

Adam lại ôm chặc Shaw, không cho né tránh: “Vì là buổi sáng mới phải làm chứ, chịch chào buổi sáng, anh chưa nghe nói qua sao? “

 “Cả ngày hôm nay phải làm anh không thể bò dược xuống giường. Đại quán quân của em, mấy trò hay tối qua còn mới dùng đâu.” Adam ôm Shaw, xoay người đem Shaw đặt ở dưới thân, hai tay cậu ôm mông Shaw dùng sức nắn bóp, môi gặm cắn cằm của Shaw, nghe Shaw phát ra tiếng rên rỉ vỡ nát ôm chặt lấy bờ vai của cậu, hai chân cũng quấn vào bên hông của cậu, “Đúng rồi, thế đó, đừng có xấu hổ, anh trai, để em phang anh thật đã nhé.”

Shaw bị cậu hôn đến thở hồng hộc, ngửa đầu, hai tay vô lực khoát lên trên vai Adam, thở khẽ ra cúi đầu hô:  “Adam, Adam. . .  “

 “Em ở đây, anh trai. ” Adam hôn lên bờ môi của Shaw, ngón tay nắm vào đầu vú nắn bóp, làm cho Shaw phát ra tiếng rên rung rung.

Thân mật thế này làm thức lại ký ức tối hôm qua, trên người bọn họ còn có vết tích tình dục tối hôm qua chưa kịp dọn dẹp, hiện tại cũng đan vào thành mùi vị dâm mỹ gây xao động.

 “Rầm rầm ” tiếng đập cửa cắt đứt cơn kích tình của bọn họ, Shaw vuốt mái tóc mướt mồ hôi, có điểm không nhịn được quát:  “Ai vậy?”

Shaw nóng nảy như vậy thật quá hiếm thấy, phần lớn thời điểm Shaw đều có vẻ ôn hòa lại lễ phép, cái này đã là tính cách của Shaw, cũng là một loại ngụy trang rất tốt, không có ai sẽ ý thức được thằng nhóc lúc nào cũng ăn nói nhỏ nhẹ này thật ra nguy hiểm tới cỡ nào.

 “Rầm rầm “, tiếng đập cửa vẫn còn vang lên, âm thanh trầm thấp. Shaw và Adam liếc nhau một cái, đành phải xuống giường, quơ cái áo quấn quanh lưng, mở cửa.

 ” Thưa ngài quán quân. ” từ cửa truyền tới là giọng nói trơn tru của Chó Ghẻ, “Tôi không thể không quấy rối thời gian hưởng thụ của ngài, ngài Sát Vương muốn cho Eve qua.  “

Shaw khiếp sợ  nhìn lão, lập tức đã cảm nhận được lửa giận mãnh liệt: “Vì sao? Tôi bây giờ là quán quân, cậu aấy hôm nay vẫn phải thuộc về tôi! “

 “Trên lý thuyết mà nói, là như thế này, dù sao chuyện hai vị chiến binh giác đấu đồng thời  cùng chọn một hùng trùng là chuyện rất ít khi xảy ra, tôi cũng là lần đầu tiên đụng phải.” Chó Ghẻ khiêm tốn mà giang tay ra,  “Nhưng là, nói vậy ngài cũng biết, chiến binh giác đấu có thể qua được vòng thứ nhất của Cuộc chiến sinh tồn, cũng đã được hưởng đãi ngộ giống với quán quân quý rồi. Huống chi ngài Sát Vương, đã đi qua vòng bốn thậm chí nhiều hơn cả những bá chủ hằng năm, vì vậy, xét theo cấp bậc ưu tiên, ngài ấy cao hơn ngài nhiều, tôi cũng không có cách nào.  “

Trên mặt của Shaw âm tình bất định, Adam đi tới khép cửa lại, bắt được cánh tay Shaw:  “Đừng nóng giận, em đi một lát rồi sẽ trở lại. “

 “Anh cứ ngỡ rằng đã được giả quán quân là có thể bảo hộ em. . . ” sắc mặt Shaw âm trầm đáng sợ, nhìn chằm chằm Adam, tựa như đang tự hỏi cái gì.

 “Bằng mọi giá không được tham gia cuộc chiến sinh tồn đấy, được không anh,  anh cũng thấy đấy,cuộc chiến sinh tồn chính là địa ngục, là một đẳng cấp cách xa giải quán quân và anh! ” Adam vội vã khuyên Shaw bỏ đi cái ý nghĩ này, cậu quá rõ ý nghĩ của Shaw,  “Hơn nữa anh không cần lo lắng về Sát Vương, ông ta không đối xử với em như cách anh nghĩ đâu.”

 “Anh biết em miễn dịch với niệm lực chèn ép, cho nên em không có áp lực chút nào khi phải ở bên Sát Vương, có lẽ ông ta chính là nhìn trúng điểm này, bình thường hay gọi em tới.” Adam an ủi Shaw,  “Hơn nữa ổng cũng rất kỳ quái, gọi em tới xong cũng không hề làm gì, thậm chí cũng sẽ không đụng em, chỉ kêu em đọc thơ cho nghe. “

 “Đọc thơ? ” Shaw đang giận đùng đùng cũng bị thông tin quái lạ này cắt đứt, “Có ý gì?”

 “Chính là ý như vậy đó, chỗ của ông ấy có rất nhiều sách, toàn là những tập thơ kỳ dị khó hiểu. Mỗi ngày ông ấy bắt em đọc diễn cảm thơ ca, kỳ quái hơn chính là,  thật ra ông ấy thuộc lòng hết tất cả những bài thơ trong đó rồi, có lẽ chỉ là muốn nghe người khác đọc thôi! ” Adam nhún vai, một bộ ngữ điệu khoa trương do đang kể lại chuyện khó ai hiểu được.

Nhưng Shaw còn chưa quá  an tâm:  Bây giờ thì thế, về sau chưa chắc vẫn như vậy. . .  “

 “Em đâu có ngốc, Shaw à anh còn chưa biết mắt nhìn người của em sao? Em cảm thấy được trong lòng Sát Vương có bóng ma rất lớn, hoặc là gông xiềng, ông ta giống như đang cố gắng phong bế chính mình, em tin là thật ra ông ta cũng không quá nguy hiểm.” Adam vỗ vỗ bả vai Shaw, “Em đi một lát sẽ trở lại liền, chờ em ở đây được không, đại quán quân?  “

Shaw rốt cục miễn cưỡng nặn ra một nụ cười nhỏ, gật đầu.

Thật ra Adam cũng chưa nói hết lời, cậu cảm giác Sát Vương cũng không phải là một quái vật thờ ơ không hiểu về đạo lý. Từ lần trước Sát Vương muốn phải bảo vệ được cậu, rồi còn ôm cậu bay lên trời để nhìn đấu trường cũng có thể thấy được, Sát Vương thật ra. . . Có thể được gọi là có lòng tốt.

Trong lòng Adam có một ý tưởng to gan, nếu như  độ quyến rũ của cậu đủ  nặng ký , thì cậu có thể ở trong đấu trường lung lạc một nhóm chiến binh giác đấu đủ mạnh, đồng thời để cho bọn họ nhất trí đối ngoại,  khống chế được tỉ số thắng thua, có phải sẽ có thể tránh khỏi càng nhiều tử vong hơn hay không?

Cái ý nghĩ này bây giờ còn chỉ là ý nghĩ, ở trong lòng Adam nổi lên, sâu trong nội tâm của cậu còn có một chờ mong nho nhỏ không thể mất đi, nếu quả như thật sự có một ngày có cứu viện tới, càng có nhiều dũng sĩ giác đấu trợ giúp thì có thể sẽ tốt hơn, sẽ càng thêm an toàn hay không?

Adam đang muốn rời phòng, đột nhiên sắc mặt Shaw thay đổi gấp, kéo cậu lại. Adam cũng lập tức bừng tỉnh ra, tối hôm qua vì để cho Shaw có một lần đầu tiên khó quên, Adam đem sẹo xanh trên mặt mình lau cho sạch, hiện tại còn chưa kịp chỉnh lại!

Cậu nhìn lên gương bôi màu vẽ trên mặt, Shaw có chút lo nghĩ mà nhìn, bọn họ đều không xác định được khi Adam đóng cửa Chó Ghẻ có chú ý đến hay không.

 “Có phải là em vẽ lại không quá chính xác không? ” Shaw có chút lo âu  nhìn mặt của Adam, “Anh có cảm giác hình như không quá giống với ngày hôm qua. “

Adam cẩn thận nhìn một chút, trước giờ cậu bôi vẽ lên cũng không phải là bôi loạn, ở trán mình là một đường dấu vết tinh tế không phải quá rõ ràng, ở giữa đường sóng mũi, nốt ruồi thái dương và một vết lõm nhỉ trên mặt như đánh dấu một tứ giác để bôi lên. Bình thường cậu đều thoa dặm lên vệt màu trước đó, lần này lại vẽ lại từ đầu, vị trí đại khái có thể  vẫn chính xác, nhưng đường nét nhìn tổng thể vẫn có thể sai xót xê dịch chút ít.

 “Sẽ không có chuyện gì, trừ anh ra, không có ai thích quan sát tỉ mỉ một khối sẹo lớn như vậy đâu. ” Adam lại tinh tế mà sửa vài nét bút, cửa lại truyền tới tiếng đập cửa, điều này nói rõ cậu phải đi rồi,  “Yên tâm đi, chút nữa em sẽ quay lại liền”

Cậu ra cửa, đi theo phía sau Chó Ghẻ yên lặng đi ra ngoài, Chó Ghẻ đột nhiên khàn khàn cười thành tiếng.

 “Cha, đang cao hứng chuyện gì à? ” Adam lấy lòng hỏi.

 “Không có gì, chỉ là tối hôm qua nhìn có vẻ rất kịch liệt nhỉ? ” giọng nói khàn khàn của Chó Ghẻ có loại mùi vị quỷ dị.

Sắc mặt Adam căng thẳng, cậu nghĩ tới lúc Shaw đi mở cửa, lồng ngực để trần tràn đầy vết hôn, đó là vết tích lúc làm tình giấu cũng không cách nào giấu được.

 “Thực sự là thiên phú đặc biệt như thần ban cho. ” Chó Ghẻ cảm thán bâng quơ một câu

Adam mặt căng cứng, không để ý tới lão nữa.

Chó Ghẻ tiễn Adam đến vị trí rời khỏi gò đất, quãng đường còn lại không lão dẫn nữa, Adam may mắn cuối cùng cũng có thể tách khỏi lão già quái gở này.

 “Làm tình là cảm giác thế nào? ” Chó Ghẻ đột ngột hỏi,  “Sẽ thoải mái không ? Sẽ. . . sướng chứ? “

 “Rất thoải mái, rất sung sướng, cũng rất thỏa mãn. ” quỷ thần xui khiến, Adam trả lời như vậy.

 “Cảm giác kia nhất định tốt. . . ” Chó Ghẻ rũ mắt, gật đầu, lưng của lão cứ như càng thêm còng hơn, lão cứ như vậy chậm rãi xoay người, về tới gò đất, về đến nơi chốn lão phải trông coi, cũng là nơi đang giam cầm lão.

Adam cảm thấy rất quái dị, đáng tiếc cậu không có  dư năng lượng tới nỗi đi quan tâm chuyện xưa của người khác, buộc lòng phải cất bước hướng đi lên trên bậc thang.

Ở đỉnh cao nhất của vách núi, cậu lại thấy được Sát Vương, một Sát Vương có tạo hình kỳ lạ.

Y  đem một cây cộc gỗ cắm vào mặt đất, sau đó một chân đứng ở trên cọc gỗ, chân trái thì đặt ở phía bên phải trên đùi, bày ra một tư thế kỳ quái như phật đà ngồi xếp bằng, đồng thời hai cánh tay của y đặt ở trước người, nâng một cây thương dài, cả người vẫn duy trì được cân bằng một cách kỳ diệu, dù chỉ có một chân y là đang dẫm trên cộc gỗ.

So với việc biết y đã vượt qua được bốn vòng Cuộc chiến sinh tồn , giờ khắc này tư thế  này mới càng làm cho Adam cảm nhận được y mạnh tới cỡ nào. Cậu không biết Sát Vương bảo trì giữ vững cái tư thế này  được bao lâu, nhưng từ mồ hôi chảy đầy người y cũng đã biết là thời gian không ngắn. Loại trạng thái tư thế tĩnh này cần sức lực và lực khống chế mạnh vô cùng, cũng vô tình làm lộ ra sức mạnh quá lớn của Sát Vương.

 “Tiếp tục. ” Sát Vương từ tốn thở ra một câu, nhưng Adam hiểu rõ ý của y, vào đến phòng trong lấy ra một cuốn tập thơ đang đọc dỡ.

Khoảng chừng sau nửa giờ, Sát Vương thay đổi tư thế, đổi thành một chân chống đỡ, một chân khác đá  nghiêng về phía trên, hai tay cầm trường thương tư thế nghiêng, tựa như từ một pho tượng biến thành một pho tượng khác, mồ hôi làm cho bắp thịt lực lưỡng của y đều lóe lên ánh sáng bóng như kim loại vậy.

Người này chẳng qua chỉ thích hành hạ bản thân thôi. . . Adam oán thầm trong lòng, sau đó lại đọc sai một từ đơn, bị Sát Vương chọn ra.

Sau khi đọc hết hai giờ, Sát Vương cuối cùng nhảy xuống từ cái cộc gỗ, y dùng  cây thương dài gõ hai cái lên mặt trái phải của cọc gỗ để  nhấc nó ra, tiếp đó bị ném một phát về phía góc nhà.

Y lau khô mái tóc vàng mướt mồ hôi, nhìn về phía Adam:  “Đêm đầu tiên trải qua với nhà vô địch nhỏ thế nào? “

 “Không được tốt lắm, còn chưa chơi hết sức đã bị một kẻ có bệnh thần kinh gọi tới đọc thơ rồi. ” Adam mặt không thay đổi trả lời.

Sát Vương cười ha ha, cười đến vô cùng vui sướng, một chút cũng không có tức giận vì Adam dám xúc phạm mình, ngược lại dường như cảm thấy rất thú vị.

 “Trở về đi, tiếp tục chăm sóc cho quán quân của cậu. ” Sát Vương phất phất tay, nhưng lại nhắc nhở,  “Cậu tốt nhất vẫn khắc chế lại một chút, cũng đừng làm cho hắn ta mang thai, chiến binh giác đấu mà mang thai. . . Cậu tuyệt sẽ không muốn cho chuyện như vậy xảy ra.”

Sắc mặt của y rất nghiêm túc, Adam mơ hồ cảm nhận được một loại bất an. Nếu như nhắc nhở của Knight chỉ là nhắc nhở, lời nói của Sát Vương để cậu cảm giác phía sau có nhiều  ý sâu xa hơn.

Vì sao chiến binh giác đấu không thể mang thai? Sẽ có nguy hiểm gì sao? Adam cũng không khỏi còn lo lắng hơn, xịt tránh thai vốn chỉ là sản phẩm dùng thử, dung tích không nhiều lắm, hơn nữa loại tránh thai được chế tạo này cũng không phải là tuyệt đối tránh thai, kém xa tít so với hiệu quả của một bao cao su đúng nghĩa theo như trí nhớ của Adam.

Cậu ôm suy nghĩ thấp thỏm như vậy về tới gò đất, làm “Bữa ăn ngon” do quán quân bổ nhiệm, cậu bây giờ có thể ở trong gò đất của Shaw trong thời gian dài, nhưng cậu quyết định bảo trì lại lực ảnh hưởng của mình với các hùng trùng trong nhà hàng.

Thời gian trôi qua rất nhanh, đảo mắt lại là một tháng trôi qua, Adam qua lại di chuyển giữa gò đất của quán quân, vách núi và nhà hàng, loại nhịp điệu làm ổn định sinh hoạt này, rất dễ dàng làm cho cảm giác của người ta đối với thời gian trôi đi trở nên không nhạy bén.

Biến hóa xảy ra lúc Adam lần thứ hai tiến nhập gò đất của Shaw, Shaw kích động lại bất an nói cho cậu biết:  “Có chiến binh giác đấu mới tới đang dò la hỏi thăm tin tức của em, hơn nữa, anh nhìn có vẻ rất giống hai thư trùng anh từng thấy. “

Thanh An

Chủ nhà đảng sủng công 1000%. Sủng công là chân ái, chào mừng các bạn cải tà quy chánh =))

Leave a Reply

Back to top