TTCPS – Chương 134

Chương một trăm ba bốn: Đêm của quán quân

Bóng dáng ngồi ở trong phòng tức thì đứng lên, Shaw đang ở trần, bởi vì từ  vai trái đến ngực trái của cậu đều phải quấn chặt băng vải, bên trong rịn ra vết máu rõ ràng. Cánh tay phải của cậu cũng bị thương, cũng bị quấn đầy băng vải. Điều này làm cho cậu nhìn qua có chút chật vật, có điều nụ cười trên mặt cậu vẫn đang sáng rõ đến vậy, thậm chí so với đèn trong phòng còn muốn sáng hơn, quét tới  phía đang rầu rĩ lo lắng bên kia.

Shaw đi nhanh đến trước mặt Adam, cầm tay Adam, tiếp lấy lôi Adam đi tới cạnh cửa. Shaw dán ở trên cửa lắng nghe thanh âm bên ngoài, lập tức đem cửa phòng khóa chặt vào, mang theo Adam đi nhanh trở về bên giường của mình, kéo Adam ngồi xuống. Cậu mừng rỡ  nhìn Adam:  “Thật tốt quá, em không sao cả”

 “Thật tốt quá, anh không sao hết ” Adam cũng nói ra lời nói hoàn toàn tương tự ngay khoảnh khắc đó, hai người bọn họ đều hơi sững sờ, lập tức lại không hẹn mà cùng nở nụ cười.

 “Anh ra sao rồi, có bị thương nghiêm trọng không? Ryan đâu? Anh ấy có khỏe không? ” Adam liên tiếp hỏi.

 “Anh vẫn ổn, tên lợi hại nhất đã bị Ryan giải quyết rồi. Nó cũng bị thương nhẹ, nhưng không tính là nghiêm trọng. ” Shaw mang theo cười trả lời cho Adam từng câu một, nhưng câu trả lời vô cùng đơn giản, ung dung, giấu hết một phần sự thật ở đằng sau

Adam trầm mặc một chút,  nhìn vết máu nơi ngực của Shaw: “Đồng ý với em đi, giải quán quân quý tiếp theo anh không nên tranh đấu nữa, đánh xong vòng thứ nhất  thì bỏ quyền thi đấu đi! Em ở bên nhà hàng sống rất tốt, không cần các anh phải liều mạng như vậy.  “

 “Quý tiếp theo anh cũng không tranh giải nữa ” Shaw nghiêm túc nói,  “Vì quý đó Ryan nói nó cũng muốn làm quán quân. “

Adam càng bất đắc dĩ hơn nữa, “Không muốn làm quán quân nữa, quán quân còn phải tham gia giải quán quân hằng năm vào cuối năm, lúc đó tàn khốc hơn nguy hiểm hơn, so với ba tháng an nhàn này, em vẫn hy vọng hơn việc các anh có thể sống thật lâu đó!”

 “Nhưng thế thì tụi anh không thể bảo vệ em cả đời được, ” Shaw  nhìn Adam, ưu thương luôn đọng lại trong hai mắt của cậu cũng lây sang Adam,  “Trước đây không thể, về sau chỉ sợ cũng càng không thể thêm…”

 “Đều phải sống trong mệt mỏi đau khổ, không bằng có thể cho em hạnh phúc ngày nào thì hay ngày đó, nếu có một ngày, anh không làm được nữa. . . ” Shaw chưa nói xong, đã bị Adam che miệng lại.

Adam  nhìn cậu, kiên quyết nói:  “Đừng nói mấy lời ngu ngốc như thế để mong em tha thứ cho anh. Em sẽ không tha thứ cho anh, em chỉ muốn anh phải sống càng lâu càng tốt”

 “Miễn là còn sống thì có hy vọng, không phải sao? Chúng ta luôn tin tưởng vững chắc vào điều đó, chúng ta mới có thể chịu đựng dược” Adam nhìn Shaw, khích lệ cậu. Cậu không dám nói ra suy đóa từ lần thăm dò trước của Chó Ghẻ, cậu sợ hy vọng đưa ra quá lớn nhưng cuối cùng lại tan biến, sẽ làm Shaw cũng không chịu thêm được nữa.

Trên thực tế, Adam cũng không dám suy nghĩ quá phận là sẽ có hay không có người nào tới cứu mình, cậu sợ đây chẳng qua chỉ là do mình mơ mộng hão huyền mà thôi, chính cậu cũng sợ sự đả kích do sự chờ đợi trong vô vọng mang tới.

Shaw bị cậu ấn môi xuống, yên lặng nhìn cậu thật lâu, nét mặt dịu dàng mới lộ ra ý cười, Shaw cầm tay Adam, khẽ gật đầu.

Bọn họ yên lặng nhìn chăm chú lẫn nhau, Shaw ôn nhu cười. Bọn họ lẳng lặng không nói lời nào, mọi thứ đều rất tốt đẹp.

Adam chủ động tới gần, hôn lên môi Shaw.

Trong mắt Shaw sự dịu dàng biến thành kinh ngạc, cậu dường như ngây dại ra, không có né tránh, lại cũng không có phối hợp, cậu  ngậm môi mình lại thật chặt, tùy ý để đôi môi mềm mại của Adam dá vào trên đôi môi đang mím chặt kia, cạy cỡ nào cũng nhất quyết không hé.

Adam chậm rãi lui lại, khoảnh khắc đẹp đẽ kia đã biến mất, cậu không nói gì mà chỉ nhìn Shaw đăm đăm.

Shaw chỉ nhìn thoáng qua đã bị ánh mắt Adam như đang thiêu đốt, cậu xoay người đứng quay lưng về phía Adam, hai tay cầm lấy đầu gối, cúi thấp đầu, cổ họng của cậu rung lên mấy lần, cuối cùng lại vẫn không nói một lời nào.

 “Anh là ý muốn cự tuyệt em à?” Adam đứng dậy,  nhìn Shaw. Ngọn đèn rơi vào trên người Shaw, gương mặt gầy của Shaw tràn đầy u buồn và khổ tâm, cậu thoạt nhìn rất gầy yếu, bởi vì khung xương của cậu bẩm sinh đã mỏng manh sẵn. Nhưng cậu cũng không phải loại vai u thịt bắp và cũng không có bộ ngực đồ sộ, chỗ bị băng vải bao vây quấn vào, lại có bắp thịt không tính là quá rõ nét nhưng nhìn vẫn có sức lực. Ở trên ngọn đèn vàng ấm áp chiếu xuống, nhìn người cậu như là một tượng đồng đã chịu đủ loại đau khổ trong cuộc sống nhưng vẫn chưa từng khuất phục.

Shaw có một khuôn mặt u buồn như nhà thơ, Adam vẫn cảm thấy trên người Shaw có một loại khí chất đầy nghệ sĩ, nhưng Shaw lại chưa từng học qua bất kỳ môn nghệ thuật nào. Adam cảm thấy Shaw thích hợp với kiểu ăn mặc của dân nghệ sĩ chất chơi tao nhã, mặc áo khoác, quấn khăn quàng cổ, đi dạo trên những con đường xưa, dáng người gầy gò như bị gió cuốn đi. Có điều vẫn chỉ vì để bảo hộ Adam, Shaw chẳng bao giờ từng thả lỏng qua việc rèn luyện thân thể của chính mình. Điều này làm cho thân thể cậu cũng không tính là quá lực lưỡng to lớn, nhưng cơ bắp cuồn cuộn này cũng được cậu hun đúc từ ý chí cao, rèn luyện từng thớ cơ bắp một.

Ở trong đám thư trùng, Shaw cũng không phải loại hình nhìn là đã thấy mạnh mẽ, thậm chí là loại sẽ bị xem nhẹ, nhưng chỉ có Adam biết, ý chí Shaw quả quyết tới cỡ nào, dũng khí của cậu hung ác độc địa đến đâu. Shaw vì bảo vệ mình mà đã nhanh chóng chuyển mình từ một cậu bé đến một người đàn ông trưởng thành đến thế nào,  thời thanh xuân tươi đẹp đáng ra nên được yêu chiều được thỏa chí bay nhảy nổi  loạn, chưa từng tồn tại trong cuộc đời của Shaw.

Cậu dồn hết những yêu chiều mình chưa bao giờ nhận được, dốc sức dành hết phần đó cho Adam.

Adam chậm rãi kéo xuống tấm lụa mỏng ở trên người, tùy ý để chúng giống như hai cánh ve mảnh bay xuống, rơi xuống mũi chân. Ánh mắt Shaw liếc một cái, cậu đã thấy được dải lụa trắng quấn quanh mắt cá chân của Adam, thuần khiết như vậy, mỏng nhẹ như vậy, tầm mắt của cậu đã đọng lại ở nơi nào đó, không dám tiếp tục đi lên một tấc.

 “Adam, anh, anh đã nghĩ thật lâu. ” ánh mắt khó khăn của Shaw nhìn chòng chọc vào mặt đất, “Anh cho là, nếu như cha còn sống, ông ấy cũng sẽ không giao em cho anh, cũng giống như, cho tới bây giờ anh chưa từng nghĩ sẽ đem em giao cho Ryan vậy. . .  “

Shaw rốt cục đã thản nhiên thừa nhận ý nghĩ sâu trong nội tâm, cho tới bây giờ cậu cũng chưa từng nghĩ nếu có một ngày cậu chết đi lại sẽ muốn đem Adam giao cho Ryan. Cậu không thể nào chấp nhận một chuyện như vật. Cho nên từ trong cái ý nghĩ này của cậu, cậu cũng hiểu được cha mình. Cậu đã biết vì sao  cha của cậu và Adam mãi đến lúc sắp chết cũng chưa nói cho cậu biết chân tướng, bởi vì ông ấy cũng giống vậy, không muốn đem Adam giao cho cậu.

Shaw hiểu vì sao.

 “Nếu cha đã nghĩ muốn giao em cho anh thì sao.” Adam nhẹ nói.

Shaw ngạc nhiên ngẩng đầu, nhìn Adam ý không hiểu  .

 “Từ đầu đến cuối, chúng ta chỉ có thể xác định chúng ta không có liên hệ máu mủ, nhưng chúng ta lại không thể xác định, đến cùng ai mới là con ruột của cha.” Adam khẽ cười một cái.

Shaw cũng cười, cười trong cay đắng, rất nhiều chuyện sau khi biết được chân tướng mới phản ngược lại, mới có thể thấy khổ tâm hơn rất nhiều. Cậu nghĩ đáp án của vấn đề này thật ra không cần nói cũng hiểu, cha của cậu yêu Adam hơn cậu rất nhiều,  cha nuôi nấng cậu chỉ là để cậu bảo vệ cho Adam, chuẩn bị một người để bảo hộ Adam sau khi ông chết. . .

 “Vậy tại sao không nghĩ theo chiều ngược lại? Nếu như nhất định phải phát sinh quan hệ với thư trùng ở đâu, em nhất định cũng sẽ chọn anh. Dù cho em không có thiên phú không sợ niệm lực của thư trùng như bây giờ, anh cũng nhất định là lựa chọn thích hợp nhất. Anh nhiều năm như vậy vẫn bảo hộ, chăm sóc cho em, yêu em, dịu dàng với em đến thế,  em nghĩ không ra khả năng nào em sẽ thấy sợ anh. Nên cha nhất định đã giữ anh lại cho em, anh cảm thấy thế nào? ” Adam đến gần Shaw hơn, Shaw gần sát một bên Adam  như điện giật mà co rúm rụt người lại, đầu của cậu lệch đi hướng bên kia, không dám nhìn thân thể của Adam.

 “Anh thuộc về em, Shaw,  anh cảm thấy có khả năng em sẽ tặng anh cho bất kỳ hùng trùng nào khác sao? Anh đừng có mà mơ, anh chỉ có thể thuộc về em.” Adam bá đạo nắm lấy cằm của Shaw, làm cho Shaw ngẩng đầu lên nhìn chính mình,  “Anh không đồng ý à? Anh không muốn thuộc về mình em thôi sao?”

Shaw nhìn cậu, vừa bối rối vừa bất đắc dĩ, cuối cùng chỉ có thể càng cưng chìu hơn, càng hết cách mà thở dài nói:  “Đương nhiên là anh muốn rồi, vì anh dĩ nhiên thuộc về em. “

 “Vậy thì anh phải nghe lời em, em muốn anh chạm vào em.” Adam buông tay ra, thản nhiên mà đứng ở trước mặt Shaw, “Sờ vào chỗ nào mà anh muốn sờ nhất ấy.”

 “Anh, anh không có, không có những suy nghĩ thế này. . . ” Shaw trả lời đầy quẫn bách.

 “Vậy em hỏi anh mấy câu này, anh phải nhanh chóng chọn một trong hai đáp án, không cho phép lưỡng lự một giây. ” Adam cười gian manh, “Nước ngọt hay bia? “

 “. . . Bia? ” Shaw nghi ngờ  nhìn cậu.

 “Quá chậm, mau hơn chút nữa! ” Adam nghiêm nghị yêu cầu.

 “Thịt bò hay thịt gà?  “

 “Thịt gà. “

 “Cà phê hay trà? “

 “Cà phê.”

 “Dao găm  hay kiếm dài?”

 “Dao găm! “

 “Xì gà hay thuốc lá?  “

 “Thuốc lá!  “

 “Phim hay truyện”

 “Truyện!”

 “Ngực của em hay mông?”

 “Ngực! ” Shaw thốt ra câu trả lời này xong, lập tức cậu trở nên ngây dại, khuôn mặt đỏ bừng lên,  “Anh, anh không phải, không có nghĩ như vậy, câu hỏi này. . .  “

Mặt của Shaw đã đỏ đến không thể đỏ hơn, muốn nói gì cũng không nói ra được.

 “Đây là do anh chọn.” khóe miệng Adam vẽ ra một nụ cười, đi tới trước mặt Shaw, ngồi xuống lên hai chân của Shaw. Nhiều năm như vậy đã có thói quen bảo vệ Adam , làm cho Shaw theo bản năng ngồi sâu vào một chút, ôm thân thể Adam, làm cho Adam vững vàng ngồi ở trên đùi của cậu.

Adam ngồi ở trên người cậu, cúi đầu nhìn cậu nở nụ cười. Shaw ôm hông của cậu sợ cậu té xuống, lại ý thức được Adam đang ở trần, vừa buông tay ra, lại lập tức ôm vào lần thứ hai, nguyên do bởi vì cái này tư thế Adam quá dễ dàng ngã xuống,  bàn tay lúc này không thể không giúp nhẹ nhàng nâng thân thể của Adam lên. Adam đem lòng bàn tay mở ra, bên trong có cầm một miếng vải thấm nước, giơ lên trước mặt Shaw:  “Lau giúp em”

Shaw sửng sốt một chút, đã hiểu được, cậu giơ tay lên, cẩn thận tỉ mỉ lau chùi vết sẹo lớn do Adam dùng thuốc màu vẽ nên ở trên mặt.

Mọi thứ đều trở nên rất yên tĩnh, Shaw lau từng chút một trên mặt của Adam, động tác cẩn thận nhẹ nhàng, không giống như  đang lau mà như đang vẽ tranh vậy, vẽ lại gương mặt xinh đẹp của Adam, đó là khuôn mặt Shaw đã rất quen thuộc.

Shaw lau vô cùng thong thả từ tốn, lúc lau được một nửa, động tác của cậu đột nhiên dừng lại, sắc mặt biến hóa kịch liệt.

 “Tiếp tục đi.” Adam nhẹ nói lấy, để tay ở trên ngực Shaw, chậm rãi di chuyển xuống dưỡi, tiếp đó cầm dương vật cứng rắn của Shaw, vuốt ve qua lại trong bàn tay.

 “Thật cứng. ” Adam nhìn chằm chằm mắt của Shaw, khóe miệng mang theo  nét quyến rũ hớp hồn, lời này làm cho ngón tay của Shaw  run lên một cái,  “Cũng rất nóng nữa.”

Shaw lau hết vệt vệt màu xanh bên khóe mắt của Adam, đem miếng vải xô dính đầy thuốc màu xanhnắm ở trong tay, tìm chỗ nào thích hợp xung quanh để đặt xuống. Adam trực tiếp nắm tay cậu ném miếng vải ra ngoài, làm cho Shaw không có cách khác để dùng nó như che bớt nữa. Adam nhìn thẳng mắt Shaw, không nói gì, chỉ là ép buộc Shaw phải đối diện với cậu.

Cặp mắt nhạt màu nhìn như viên đá màu xanh ngọc lam kia đối diện với đôi mắt đen thâm thúy của Adam, cả người Shaw nhẹ nhàng run rẩy, đem hai tay chậm rãi đặt ở trên người Adam, khẽ khàng vuốt ve lưng Adam.

Adam rất thích cách Shaw xoa người mình, vì sợ nên rất nhẹ, vì xót nên người run lên, cặp tay kia như đang sờ vào bộ đồ sứ mong manh dễ vỡ.  Phần lớn thời gian, Adam thích tình ái cuồng dã mang theo tình cảm mãnh liệt , thích va chạm thô lỗ lại hung hăng, nhưng thỉnh thoảng Adam cũng muốn được nâng niu dịu dàng đến thế, được vuốt ve bằng  tất cả tình yêu và sự dịu dàng từ trong tim.

Adam càng thích ánh mắt của Shaw, khi hai tay Shaw chạm vào người cậu, hai mắt của Shaw cũng trở nên mơ màng, nét mơ màng ấy làm cho Shaw mỉm cười lúc nào không hay. Biểu cảm hạnh phúc, ấm áp đến thế rất hiếm khi thấy được noi Shaw, Adam thậm chí  còn thấy có chút tự hào.

Hai tay của Shaw vuốt ve đầy tình tứ bên eo hông của Adam, ánh mắt say đắm, ấm áp như dưới ánh mặt trời trên cánh đồng hoa. Hai mắt của cậu lơ đãng nhìn lên, thấy được mắt Adam.

Cậu ngẩng đầu, hôn lên môi Adam.

Trước khi miệng cậu chạm vào môi, Adam đã nhịn không được cười lên, ôm Shaw vào sát, hai người ôm nhau thật chặt, hai tay dùng sức quấn chặt vào tấm lưng rắn chắc đàng sau của Shaw. Adam ngậm môi Shaw vào dẫn đường cho cậu, rất nhanh Shaw đã học được cách chủ động giơ lưỡi ra, hai cái lưỡi tham lam quấn quýt với nhau.

Nụ hôn này kéo dài rất lâu lại tràn đầy lưu luyến, Adam rất nhanh đã đảo khách thành chủ, cũng thực sự không có cách nào để khắc chế bản năng của chính mình, rất nhanh đã hôn Shaw  đến thở hồng hộc. Shaw có chút choáng váng nhìn Adam, biểu tình thoạt nhìn có chút như giả vờ đáng thương:  “Chúng ta đang làm gì đây, Adam? “

 “Làm tình.” Adam vô cùng khẳng định nói cho cậu biết. Adam đem Shaw đẩy ngã xuống giường, hôn lên gò má của Shaw, hôn vào bộ râu còn chưa kịp cạo của cậu, hôn vào cả cái cổ thon gầy và hầu kết nhô ra, hôn vào xương quai xanh xinh đẹp của cậu.

Shaw thở hổn hển thật thấp, cánh tay chặn ngang hai mắt của mình, tay kia bụm miệng. Adam lại cố ý tách hai tay cậu ra  đặt ở hai bên. Cậu hôn thân thể của Shaw, ra sức mút vào, ở trên người Shaw để lại từng vết yêu đỏ chói như dấu hiệu đầy chiếm hữu. Cơn sướng làm cho thân thể Shaw run rẩy, Shaw nị quấn quanh băng vải ở ngực phát ra âm thanh rất nhỏ, vết máu rỉ ra làm cho Shaw thoạt nhìn  yếu ớt có thể  bị bắt nạt, lại có loại nét đẹp khó tả khi đã tan vỡ.

Môi Adam đến gần vào đầu vú có bị băng vải che giấu, đầu vú nhỏ màu sắc hồng hào, nhưng Adam không có đụng vào, mà là lấy môi kề vào dưới mặt đầu vú, ở chỗ nào đó dùng môi mút ra một vết hôn màu hồng hồng. Cậu thưởng thức dấu vết của mình lưu lại, hướng về phía đầu vú của Shaw nhẹ nhàng thổi một hơi:  “Thích không? Anh trai?”

Shaw gấp gáp thở hổn hển:  “Adam, không muốn. . .  “

 “Không muốn cái gì? Không nên kêu anh trai à?” Adam ngẩng đầu lên nhìn về phía Shaw. Shaw chật vật lấy tay ấn cái trán xuống, vuốt mái tóc đã ướt đẫm mồ hôi, cũng đành hết cách mà nhìn Adam:  “Đừng gọi anh như vậy. . .  “

 “Trốn tránh không sửa đổi được sự thật đâu, anh tra à. ” Adam đàng hoàng kêu lên, nhìn ngắm gò má đỏ bừng của Shaw do ngượng ngùng và hổ thẹn. Adam trực tiếp nắm hai chân Shaw, tách chúng ra xa nhau.

Shaw sửng sốt một chút, sau đó lại ngăn cản nói: “Chờ đã, anh còn, còn chưa có liếm cho em . .  “

 “Em có mang xịt tránh thai theo. ” Adam quơ quơ thuốc phun sương mình đã nói là sẽ chuẩn bị.

Shaw thật sự không hiểu gì: “Tránh, tránh thai?  “

 “Đúng vậy, hiện tại dưới tình huống như vậy, tuyệt đối không thể để cho anh mang thai. ” Adam tiếc nuối cúi người hôn một cái lên môi Shaw, “Bằng không, thật ra em cũng rất muốn miệng anh trai nếm thử trùng điểu của mình”

Câu nói thô tục làm cho Shaw quá ngượng đến nhắm chặt con mắt vào, vừa xấu hổ vừa bất đắc dĩ,  chỉ biết cười gượng.

Lần trước cùng một chỗ với Ryan, Adam còn chưa nghĩ tới chuyện này, cho nên mới mặc cho Ryan  “tình cảm mãnh liệt như lửa “, sau đó vẫn là Knight hình như có ý lại tựa như vô ý mà nhắc nhở một câu, Adam mới ý thức được chuyện mang thai vốn là một bản năng ham muốn có được của thư trùng, ngược lại ở thành tội ác sẽ là tai nạn đáng sợ.

Một khi đã được blowjob, phía dưới Adam chẳng mấy chốc sẽ sinh ra trùng xác, sau khi Adam xuất tinh nó sẽ ở trong chặn  lại hậu môn của thư trùng, bảo đảm tinh dịch có đủ thời gian để đọng lại trong cơ thể của thư trùng. Sinh lý của trùng không giống với loài người, dẫn đến việc Adam cũng chỉ có thể tiếc nuối  đành bỏ qua chuyện để cho Shaw blowjob cho mình.

Adam thật vẫn rất muốn nhìn một chút, kiểu gương mặt của Shaw luôn hiện lên vẻ áy náy lại lo âu, bộ dạng không nén nổi tình cảm lúc phun ra nuốt vào dương vật của Adam, chỉ nghĩ đến hình ảnh ấy một chút Adam cũng đã có cảm giác nứng lên rồi.

Adam xịt thuốc lên mặt trên của mình một cái, tiếp đó liền nhìn về phía thân thể Shaw. Shaw bị Adam đè xuống, hai chân mở rộng ra, lỗ đít chính giữa lộ ra toàn bộ.

 “Màu sắc thật đẹp, anh trai, tại sao lại giấu đi cặp mông cực phẩm này cơ chứ? ” Adam vừa thưởng thức vừa nói.

Shaw xấu hổ mà cố gắng lấy tay che,  ” Em nói chuyện điên gì vậy, chỗ này có gì hay ho mà nhìn chứ!”

 “Không chỉ nhìn không mà còn phải dùng nó nữa, anh trai cũng xem qua phim của em rồi mà! Lẽ nào còn không biết sau đó còn xảy ra chuyện gì!” Adam đưa ngón tay đặt ở trước mặt, cố ý dùng động tác lẳng lơ liếm ướt ngón tay , “Để em cảm nhận một chút nhiệt độ cơ thể của anh trai nhé! “

 “Không muốn em cứ gọi anh là anh trai!” Shaw tức giận lại bất lực mà phản kháng. Đáng tiếc dù là Adam hay bản thân cậu thì cũng biết chỉ là chống đối ngoài miệng cho có thôi. Bởi vì nếu Shaw muốn thật sự kháng cứ lại thì đã sớm lật Adam ra đè lên cánh tay rồi.

Adam đem ngón tay ướt át đặt trước miệng huyệt của Shaw, chậm rãi nhét vào vào.

Miệng huyệt  trắng nõn bắt đầu từ từ ửng hồng lên, phá vỡ cả người Shaw, làm cho cơ thể cứng ngắc như pho tượng đồng dần trở nên mềm mại.  Hậu môn của thư trùng còn nóng chặt hơn của loài người, ngón tay của Adam là chỗ cảm nhận rõ nhất điểm khác biệt này. Bởi vì đã có trùng xác, cho nên cậu luôn yên tâm thoải mái hưởng thụ được b*scu vô, rất ít khi phải dùng ngón tay mở rộng. Giờ phải ôn lại kỹ thuật đã lâu không xài này, cậu phát hiện mình vẫn thành thạo lại linh hoạt như cũ.

Hai ngón tay bắt đầu khuấy động ở miệng huyệt của Shaw, nơi đó dần dần trở nên ướt át. Lỗ hậu của Shaw hết sức xinh đẹp, mỗi một cái nếp uốn đều non mịn nhỏ nhắn mềm mại, thật sự giống như một đóa cúc nhỏ màu hồng. Kèm theo chuyển động lặp đi lặp lại nơi ngón tay, chỗ nếp uốn kia càng trở nên ướt át, run rẩy bọc quanh ngón tay Adam.

Cơ thể Shaw căng thẳng bó cứng lại, ngay cả hòn dái cũng đã gồ tròn lên. Adam duỗi tay nắm chặt  vào dương vật của cậu, ngón tay êm ái nắn bóp đầu khấc của cậu, đẩy lỗ sáo ra. Vỹ câu linh hoạt chạm vào dương vật của Shaw ma sát, mũi đuôi cong màu đen nhẹ nhàng trượt ở mặt ngoài, chà xát đến mức hai “hòn bi” của Shaw cũng rung rung:  “Rất thích mùi vị của anh trai, để em hút vào thật ngon xem nào.”

Vỹ câu cuối chậm rãi đâm vào nơi đầu khấc. Adam đã từng thật sự vẫn không dám nhìn thẳng ‘bộ phận’ mình mới có thêm này,  nhìn như  đuôi của bò cạp  nên nhìn qua vẫn có chút nguy hiểm, thế nhưng sau khi quen rồi, cậu lại cảm nhận được một loại kích thích kiểu khác. Đem vỹ câu thăm dò vào thân thể thư trùng, cướp lấy hùng tương ngọt ngào tươi mát trong cơ thể của bọn họ, chính mình lại đem tinh dịch rót vào trong thân thể thư trùng, tích trữ trong thân thể của bọn họ đợi đến khi một  sinh mạng mới được tạo nên. Quá trình bù đắp lại theo vòng tuần hoàn này, làm cho Adam cảm nhận được một loại liên hệ sâu hơn giữa thân thể.

Vỹ câu cũng là bộ phận duy nhất còn lưu lại niệm lực trên người hùng trùng, giấu ở khúc cuối bên trong đuôi bò cạp, là niệm lực  hút vào, có thể mềm nhẹ mà không tổn hại thân thể để thăm dò vào chỗ sâu nhất trong thân thể thư trùng, thâm nhập quả thực vậy hòn dái trong, cướp lấy bên trong hùng tương. Làm hùng tương từ trong thân thể Shaw chậm rãi hấp thụ vào người Adam, cảm nhận được mùi vị ấm áp lại trong trẻo như quả quýt ngọt, Adam nhìn chăm chú vào hòn dái của Shaw đang căng phồng lên, nhẹ khẽ vuốt ve vào quả cầu thịt. Đương nhiên Adam sờ không tới ống hút bên trong, lại có thể cảm giác được theo sự đè ép nhẹ nhàng, hùng tương lại tiến vào thêm phần mạnh mẽ: “Hùng tương của anh đang tẩm bổ cho em đó.”

Cậu nói với Shaw.

Nhận thức này làm Shaw bừng tỉnh, thân thể căng thẳng dần dần thả lỏng xuống, cũng sẽ không quá mức kháng cự nữa, chỉ nhìn Adam dịu dàng với kiểu đã hết cách với cậu, dường như đã hoàn toàn chấp nhận chuyện sắp xảy ra tới đây.

Adam nâng hai đầu gối của cậu lên, tới gần lỗ đít đằng sau, nhẹ nhàng nói:  “Anh trai, em sẽ rất nhẹ nhàng”

Cậu xác thật rất nhẹ nhàng, sử dụng đầy đủ tuyệt kỹ của trai hư “Anh chỉ cạ ngoài thôi chứ không đi vào”, quy đầu đặt ở miệng huyệt Shaw ma sát qua lại. Lần đầu tiên lúc sử dụng loại xịt tránh thai, Adam mới phát hiện, trùng xác sẽ làm giảm bớt cảm quan, sử dụng  xịt tránh thai ngược lại càng thêm kích thích trực tiếp. Hiện tại thiếu trùng xác, màu chỗ đầu khấc của cậu cũng không còn màu tím đậm nhìn quá dữ tợn nữa, biến thành màu đỏ thẫm tràn ngập nhục dục, đặt ở miệng huyệt hồng phớt của Shaw, chèn ép qua lại mặt ngoài những nếp uốn đã nhũn ra kia,  lâu lâu đút vào nhàn nhạt một cái.

Shaw tách hai chân rộng ra, lún sâu ở trên giường, vết thương trước đó làm cho cậu không có bao nhiêu khí lực, cậu cảm giác được cái thứ vừa nóng lại vừa cứng kia đang ở phía sau mình nhàn nhạt chèn vào, làm cho cơ thể càng ngày càng nóng, càng ngày càng ngứa.

 “Muốn không? Anh trai, nói cho em biết, nói đi rồi em sẽ làm anh thỏa mãn. ” Adam kiên nhẫn hành hạ Shaw.

Shaw cắn chặt môi, ánh mắt mê man lại bất lực, thậm chí có chút căm tức.

 “Chúng ta có cả đêm đó, quán quân của em, đây là danh hiệu anh đã liều mạng để dành được, cũng là thời gian anh dành được, chúng ta có trọn một đêm. Adam thoáng vào sâu hơn một chút, Adam còn hiểu thân thể của thư trùng hơn so với Shaw, hiểu rõ ràng hơn thân thể của cậu đang đói khát đến cỡ nào, đây là một trận chiến đã định trước người thắng trận.

Shaw có thể chiến thắng tất cả các đối thủ trong giải quán quân, nhưng còn ở “chiến trường” phía trên giường này, cậu biết mình đấu không thắng nổi Adam, nói thẳng ra là những lời Adam nói cậu cũng không có cách để kháng cự, cậu chỉ có thể che mặt mình, rên rỉ thấp giọng nói rằng: “Tiến lên, Adam, vào đi. . .  “

Adam cúi người ghé vào trên người của cậu,hai cái tay xấu xa lại tách chân Shaw ra xa hơn, ngưng mắt nhìn đôi mắt ướt át bất lực của Shaw : “Lặp lại lần nữa, anh trai, anh muốn cái gì? “

 “Anh muốn em vào trong, thằng nhóc mất nết này!” Shaw thấp giọng mắng, lập tức đã phải phát ra một tiếng thấp thở gấp kinh ngạc, tiếng thở dốc này dài đến tận cùng, giống như tất cả không khí trong phổi của Shaw đang bị chậm rãi đè ép đi ra.

Mà lực lượng đè ép tới từ phía sau, quy đầu của Adam chậm rãi xâm nhập vào tiểu huyệt của cậu, thong thả tiến vào trong đường ruột nóng mỏng, quy đầu đẩy ra những nếp uốn từ trong ruột, bành trướng bên trong đường ruột trơn trượt.

 “Em sẽ làm anh thấy rất thoải mái, anh trai. ” Adam dịu dàng hôn lên trán mướt mồ hôi của Shaw, vuốt ve mái tóc đen mềm của cậu, nhẹ nhàng chậm rãi di chuyển ra vào.

Không có trùng xác làm cho trùng điểu của Adam hết sức mẫn cảm, chìm sâu ở trong thân thể Shaw, giống như bị từng vòng tay tiếp xúc trơn nhẵn bao bọc lấy, kéo càng sâu vào trong Shaw. Khi muốn rút ra ngoài, quy đầu bị vòng vòng thịt ruột ngăn trở, khó khăn giống như muốn rút hai chân ra trong ao đầy bùn sình vậy, cảm giác như vậy thực sự quá sung sướng, làm cho Adam nhịn không được ngừng thở.

Adam cũng thật lâu chưa được chịch rồi, lần trước chịch Ryan thời gian quá ngắn kết thúc quá nhanh, cậu còn phải ép buộc chính mình bắn vào trong Ryan sớm hơn chút nữa, cảm giác căn bản không có thể thưởng thức được đầy đủ tư vị. Hiện tại hãm sâu ở trong thịt ruột của Shaw, hưng phấn và cơn sướng quá mãnh liệt lại làm cho Adam không chịu nổi như muốn bắn tinh ra. Adam phải khống chế mình không được ra quá sớm.

Adam ôm Shaw, hôn mặt của cậu, vuốt ve thân thể Shaw, cảm thấy rất kinh ngạc rõ ràng mình như đã quen thuộc với cơ thể này từ lâu, không có chút cảm giác xa lạ nào, giống như cậu đã từng vuốt ve qua vô số lần. Nhưng đây cũng chính xác vẫn là lần đầu tiên của hai người, loại ảo giác tạo thành này chính là do tình cảm quá sâu đậm giữa hai người bọn họ. Vào giờ khắc này Adam càng hiểu rõ hơn nhiều, rằng mình  quả thực đã sớm đem Shaw xem như của riêng. Adam chưa từng có nghĩ muốn đem Shaw giao cho hùng trùng nào khác, cho nên khi đang mơn trớn người Shaw, cậu mới có cảm giác thỏa mãn đầy quen thuộc như vậy.

Adam nâng hai mông, đè hai chân Shaw xuống, mắt nhìn xuống trùng điểu của Shaw  đang kẹp ở giữa hai chân, bị vỹ câu của mình móc vào, hòn dái đang không ngừng tiết ra hùng tương ngọt lành. Xuống chút nữa, mông Shaw đang rướn về phía trước, vòng thịt nơi hậu môn hồng hào bị trùng điểu của Adam kéo căng ra hết mức. Adam chậm rãi chuyển động, nhìn trùng điểu nổi rõ lên đường gân xanh lớn, vẫn chưa vào trong hậu môn của Shaw, chưa tiến vào phần thịt ruột đã  ướt đầu nước. Ở một nơi sâu nào đó trong dũng đạo mà mắt không thấy được, cả câyh dương vật của cậu đã bị đường ruột của Shaw chặt chẽ bọc quanh, không có một tia khe hở, mỗi một tấc nhỏ  trên da đều truyền đến cơn sướng rất mãnh liệt.

Adam rên khẽ một tiếng, cảm thấy mình khó có thể nhịn thêm,  thẳng thắn ngăn chặn thân thể Shaw, đem hai chân Shaw ép đến thật cao vượt ra khỏi đỉnh đầu, cả người đều bị Adam cuộn lên, chỉ có mông giơ lên thật cao để nghênh đón từng đợt va chạm:  “Ah, anh trai. . . Anh trai. . .  “

Cậu lầm bầm khẽ gọi ra, cái mông dùng sức nâng cao lên, rút dương vật của mình ra, lại hung hăng cắm vào chỗ sâu trong lỗ thịt của Shaw. Cậu kẹp chặt mông của mình, sử dụng hết khí lực, giống như lão nhà nông cần cù và thật thà cày bừa trên đất của mình, vành quy đầu giống như đầu mũi cày đè nặng thịt ruột, cạ vào ma sát ở bên trong. Tốc độ của Adam thúc vào càng lúc càng nhanh, hô hấp cũng càng ngày càng gấp rút, mồ hôi không ngừng rơi xuống ở trên người Shaw, làm ướt băng vải trên người Shaw, sức quá mạnh làm cho cả người Adam và Shaw đều đung đưa, giường cũng phát ra tiếng kẽo kẹt, như gào thét không chịu nổi gánh nặng.

Shaw thở hổn hển trầm xuống, cậu nâng hai tay lên nắm được mắt cá chân của mình, đem bản thân gập lại như gấp đôi, cậu ráng cắn môi không kêu thành tiếng, nhưng vẫn phát ra tiếng hư hư ra vẻ đáng thương.

Loại âm thanh này nghe quá yếu đuối dễ dàng bắt nạt được, ngược lại làm cho Adam còn muốn đụ Shaw hăng thêm.

 “Chịch, chịch anh. . . Anh trai, chịch chết anh. . . ” Adam áp lên thân thể của Shaw, lập tức đâm vào chỗ sâu nhất trong đường ruột, Adam dùng bụng dưới gắt gao đè nặng người cậu, như là muốn nhét hết cả người vào, làm cho tinh dịch của Adam có thể phun hết vào sau bên trong cậu.

Adam nằm vật xuống bên người Shaw, vì tốc độ quá nhanh của mình mà cảm thấy vừa phát cáu vừa xấu hổ, có điều nhìn dáng vẻ  mù mịt từ mắt của Shaw, cậu biết mình ‘làm’ cũng tốt lắm.

Adam nằm nghiêng kéo người Shaw qua:  “Thế nào, anh trai? Thấy sướng không? “

Cơ thể của Shaw đã sớm bị tình dục nhuộm đỏ, nhưng nghe thấy câu hỏi của Adam vẫn là trở nên càng thêm xấu hổ, cậu đưa lưng về phía Adam không trả lời. Adam vuốt ve bụng của cậu, hôn bờ vai của cậu, cảm giác mình rất nhanh đã có thể hồi phục, thẳng thắn nâng chân Shaw lên, lần nữa từ từ đâm vào.

 “Còn, còn muốn? ” Shaw kinh hoảng nhìn cậu một cái.

 “Anh không muốn à? ” Adam giơ lên chân của cậu, thong thả đút vào trong người Shaw. Tất cả tinh dịch cậu vừa mới bắn vào đã được tích trữ ở chỗ sâu trong đường ruột, làm cho nơi đó trở nên càng thêm trơn trượt, Adam đều có thể cảm thấy tinh dịch đang bị đầu khấc của mình chèn xuống, do không có đường từ trong tràng bích thoát ra ngoài nên phát ra tiếng xì xì nho nhỏ, ở giữa nếp thịt đường ruột chảy xuôi khắp nơi.

 “Nói cho em biết đi, thấy sướng không? ” Adam hôn một cái vào lỗ tai đỏ bừng của Shaw, “Nói cho em biết anh trai, anh có sướng không? “

Shaw qua quýt gật đầu, nhắm nửa con mắt.

 “Đáng ra anh phải thấy rất hạnh phúc chứ, anh trai, nhiều năm qua phải vất vả cực nhọc như thế để chăm sóc cho em, mà vào lúc này đã được đền đáp xứng đáng.” Adam thì thầm với Shaw bằng giọng thấm mùi tình dục, “Chẳng lẽ anh không nghĩ đây là phần thưởng anh đáng được nhận à? Những cảm xúc vui sướng này là anh đáng được có, anh phải ra sức hưởng thụ nó chứ, anh trai. . .  “

Shaw từ từ nhắm hai mắt không nói lời nào, mặt càng đỏ hơn, cơn sướng và nỗi xấu hổ đồng thời đan xen ở trong thân thể của cậu, làm cho cậu căn bản không cách nào suy nghĩ nhiều thêm. Adam nhìn vẻ mặt đang rất bối rối kia, ngược lại còn cảm thấy kích thích hơn nữa, Adam rất nhanh đã hơi nhướng lông mày, ôm người Shaw làm cậu không thể động.

Shaw nằm ở trên mé giường, đã không tự chủ được bắt đầu lay động ở trên giường, chủ động đón từng cú thúc. Khi  cậu đột nhiên ý thức được Adam đã dừng lại, là nãy giờ chính cậu đang chuyển động thắt lưng để làm cho dương vật của Adam ra vào co rút, cảm giác xấu hổ còn lớn hơn khiến cậu giãy dụa.

 “Xấu hổ cái gì? Anh trai nên học cách chủ động đi chứ.” Adam ôm cậu không cho cậu chạy trốn,  “Em là hùng trùng, thể lực của em sao bằng anh được, đáng ra anh phải tự chuyển động rồi.”

Cậu rút con c*c của mình ra, thuận tay lại xịt thêm phần thuốc ở mặt trên, nằm ở trên giường, dù đang gấp vẫn bình thản nhìn Shaw:  “Đến đây đi, anh trai.  “

Shaw  nhìn Adam nằm im đó, cảm thấy thẹn đến không thốt nên lời, cũng không chịu nhúc nhích.

 “Đừng quên, đây là điều anh đáng có.” Adam trân trọng nói, cậu tự tay ôm lấy ngón tay của Shaw, đem ngón tay xinh đẹp như nghệ sĩ đàn piano của Shaw, nắm ở trong tay thưởng thức,  “Anh trai, đêm còn rất dài, chúng ta còn có thể làm rất nhiều lần. “

Shaw nhìn ngón tay của mình đang được nắm trong tay Adam, rốt cục cố lấy lại dũng khí,  cả người cậu chịu không nổi mà run rẩy, nhấc lên ngồi xuống trên người Adam, lại vừa không  ngồi xuống hết. Động tác này làm cho chính cậu đều rất khiếp sợ, cậu che mặt mình, rên rỉ nói:  “Ah, trời ạ, anh thật sự không xong mất, giờ phải làm gì đây. . .  “

 “Nhanh lên một chút, em sắp không chờ được nữa rồi. ” Adam đung đưa vỹ câu thúc giục, niệm lực mảnh nhỏ thông qua đường ống dẫn thâm nhập vào trong người Shaw làm cho trùng điểu của cậu phải đong đưa, thậm chí còn làm lay động sâu hơn trong hòn dái. Loại lay động có thấy chút đau đớn, nhưng đau đớn này đối với thư trùng chỉ càng tăng kích thích cho khoái cả. Cơ thể Shaw run một cái, tình dục rốt cục chiến thắng luân lý. Một tay cậu đè lên người Adam để chống đỡ, nhưng cánh tay bị vải băng này có hơi yếu thế hơn. Cậu đổi thành tay kia chống đỡ thân thể, dùng cái tay này cầm trùng điểu của Adam, để nó tiến gần người mình hơn.

Đường ruột và lỗ thịt  của thư trùng rất bài xích với vật lạ, tác dụng của trùng xác chính là phòng ngừa tinh dịch bị chen ra ngoài, mà hiệu quả của thuốc xịt tránh thai vừa vặn chính là làm cho tinh dịch sẽ còn chảy ra nhanh hơn.

Shaw không biết điểm này, cho nên khi quy đầu của Adam lần thứ hai kéo căng lỗ hậu của cậu, tinh dịch đang tích sẵn ngay miệng huyệt ngay lập tức sẽ tuôn trào ra, kèm theo tiếng bắn ra xì xì dâm mỹ, tinh dịch chảy ra từ hậu môn của Shaw dịch sền sệch thong thả rơi tích tích xuống rên mặt đầu c*c của Adam. Cảm giác và âm thanh  lúc tinh dịch chảy thành từng dòng xuôi xuống làm cho Shaw hoàn toàn mất trí, không nghĩ gì nữa đã ngồi hẳn xuống. Quy đầu của Adam đem tinh dịch chưa kịp chảy ra  lại muốn nhét vào trong, nương theo luồng dịch trơn tiết ra mà càng dễ dàng đâm vào sâu trong đường ruột của Shaw.

Shaw gần như tan vỡ mà ngồi ở trên người Adam, động cũng không dám động, con mắt nhắm thật chặt. Adam chủ động  hẩy hông kên, Shaw kêu lên một tiếng sợ hãi, thân thể bắt đầu lay động, trùng điểu đút vào trong đường ruột của cậu. Cơ thể mới nếm thử khoái cảm lập tức hưng phấn, lý trí của cậu đều đã chạy biến mất, không còn sót lại chút gì, thân thể rất nhanh lại bắt đầu chuyển động theo bản năng, thành thục tìm ra được phương pháp khiến nó thấy phê sướng.

Adam rất nhanh đã không cần phải cử động gì nữa, chỉ cần thoải mái hưởng thụ bộ dạng của Shaw đang không ngừng tự dập mông mình xuống, mỉm cười thỏa mãn.

Nụ cười này làm cho Shaw phải bịt miệng mình lại, phát ra những tiếng vỡ vụn, trong miệng đang không ngừng được mà thấp giọng tự nói:  “Cha ơi, xin hãy tha thứ cho con, xin lỗi, xin lỗi. . .  “

Adam đột nhiên cố ý thúc lên một phát, làm cho Shaw kêu lên sợ hãi, cắt đứt những sám hối của cậu.

Shaw nức nở hướng phía trước một chút, không cần ai dạy cũng tự biết cách để chuyển động lên xuống đồng thời đong đưa trước sau, trùng điểu Adam xỏ xuyên lên xuống trong lỗ thị của cậu, lại đong đưa quay một vòng trong đường ruột. Thứ khoái cảm này mãnh liệt nhất, Adam thỏa mãn thở hổn hển, nắm chặt hai chân Shaw:  “Đúng rồi, chính là như vậy, anh trai học thật nhanh, thật sướng quá, ah trời ạ. . .  “

 “Tôi đang làm gì, tôi đang làm  cái gì. . . ” Shaw thở dốc, gần như khóc nức nở,  “Mông tôi đang bị trùng điểu của em trai tôi đâm vào, tôi là đồ biến thái, là tội phạm, là thằng điên. . .  “

 “Anh là thứ dâm đãng.” Adam cười đểu cắt đứt lời câu, “Mông của anh cắn em chặt quá, chảy nước ướt hết cả giường rồi này. “

Adam thẳng thắn ngồi dậy, đem Shaw ôm ở trong ngực của mình, dùng sức nắc lên trên, cậu mở miệng gặm cắn ngực của Shaw, cắn vào vết hôn do mình làm ra đến đỏ bừng, cắn đầu vú non đỏ của Shaw:  “Anh là của em, anh trai, chỉ thuộc về em. . .  “

 “Là, là của em, anh là của em. . . ” Shaw ở trong khoái cảm run rẩy, hùng tương cuộn trào mãnh liệt mà muốn phun bắn ra ngoài. Adam nắm được quy đầu của Shaw, không cho phép hùng tương từ trong lỗ tiểu tràn ra, “Không cho phép phun ra ngoài, mỗi một giọt đều là của em.”

Đang cao trào nhưng không thể hoàn toàn phun ra làm cho Shaw run rẩy khóc ra thành tiếng, phát ra tiếng gào thét ư ử, ôm thật chặt lưng Adam. Tất cả hùng tương đều bị Adam tham lam hút đi, loại cảm giác bị hút hết vào này làm cho cả người Shaw đều đang run run.

Adam hai tay ôm mông của cậu, đầu ngón tay bấu vào thật sâu vào da thịt phần mông của Shaw, tách hai cánh mông ra xa, để cho mình có thể đụ sâu hết nấc trong cơ thể Shaw. Tinh dịch lần đầu tiên Adam bắn vào vẫn còn làm cho mỗi một lần đút vào, tiếng phát ra phụt phụt nghe quá dâm mỹ tới mức khiến người ta phát điên. Adam nghe thấy âm thanh rung động tới cỡ này, nhìn Shaw đã như muốn hoàn toàn chìm đắm ở trong khoái cảm hỏi Shaw: “Sướng quá không, anh trai? Thích không?”

 “Thích, thích. . . Anh thích em, Adam. . . ” Shaw cuối cùng cũng có thể thản nhiên thừa nhận tình cảm của mình, cậu run rẩy hôn lên môi Adam.

Adam ôm thật chặt cậu, giống như là muốn đem cậu áp vào thân thể của chính mình, bọn họ quấn quýt vào  nhau, hai chân gắt gao quấn vòng quanh đối phương. Adam ôm cậu, phun trào ra tinh dịch ở trong thân thể của cậu, dùng dịch thể như lửa nóng rót đầy Shaw.

Tinh dịch nóng làm đường ruột của Shaw nhanh chóng co lại, ngọa nguậy lấp kín dương vật của Adam. Hòn dái của Adam cũng không ngừng rung rinh, bắn liên tiếp vào người Shaw.

Adam vuốt ve tấm lưng đầy mồ hôi của Shaw, ngưng mắt nhìn khuôn mặt rối bời ướt nhẹp của Shaw, nhìn nét cười vỡ vụn trên mặt Shaw, Adam biết dáng vẻ của mình cũng không khá hơn chút nào.

Adam bắn ra rất nhiều vào trong người Shaw, cậu ngồi ở trong ngực của Adam, tinh dịch đã bắt đầu theo dương vật chảy ra ngoài. Loại cảm giác này làm cho mặt của Shaw lại đỏ gay hơn.

 “Còn thẹn à, anh trai? ” Adam nhướng mày hỏi cậu.

Shaw khẽ lắc đầu một cái.

 “Sẵn sàng cho lần nữa chưa?” Adam cười hỏi cậu.

Shaw kinh ngạc  nhìn Adam:  “Còn nữa?  “

 “Quán quân của em à, tối nay là thuộc về anh, em sẽ chịch anh sướng chết mới thôi.” Adam hôn một cái lên cằm của Shaw mà nói.

Thanh An

Chủ nhà đảng sủng công 1000%. Sủng công là chân ái, chào mừng các bạn cải tà quy chánh =))

Leave a Reply

Back to top