TTCPS – Chương 125

Chương một trăm hai mươi lăm: Sát Vương

Fashion, wallpapers, quotes, celebrities and so much more

Adam nhanh chóng chạy tới khán đài, phóng xa mắt ra nhìn, ngay lập tức đã xác định đó là Shaw và Ryan.

Bọn họ xa nhau lâu như vậy, chưa từng được gặp nhau trong khoảng thời gian dài, mới được gặp nhau đã bịa bắt cóc, gặp lại, cũng đã là khoảng cách từ khán đài đến đấu trường, trong lòng Adam là một cơn đau đớn.

Shaw và Ryan rõ ràng nổi bật thấy đang chiến đấu, đang phải chiến đấu với năm con thứu lang (sói đại bàng) rất lớn.

Những con sinh vật này có mỏ chim ưng và cánh chim, cơ thể có màu đỏ nâu,  thật ra cũng không giống với con sói, nhưng hành vi săn thú theo bầy đàn lại giống sói vô cùng, là những loài săn mồi “giống như sói” điển hình trong vũ trụ.

 “Tớ nói này Shaw, có cần phải lần đầu tiên đã có cảnh tượng lớn như vậy sao? Nếu  tới nói chúng ta hoàn toàn có thể hơi khiêm tốn hơn một chút, không nên khoe hết tài mình ra như vậy, bằng không lỡ như mà có ông chủ người ngoài hành tinh nào có cái mặt dài như cái dương vật nhìn trúng tớ rồi bắt tớ blowjob cho lão thì biết làm sao bây giờ? ” Ryan chuyển qua cây đao ngắn trong tay, trong miệng không ngừng cằn nhằn linh tinh, “Ế tao nói này, Thứu lang? Gọi là Thứu lang à!? Tụi mày rốt cuộc là đại bàng hay là sói? Thành thật mà nói muốn cho tao chọn tao sẽ gọi tụi mày là chó sói, nghe có phải đẹp trai  hơn hẳn hay không? Tụi mày biết mấy con chim toàn kiểu ra đường hậu môn, ăn gì ỉa đó hay không? Éc, chắc tụi mày nhất định không hy vọng người khác nói tụi mày có cái lỗ đít thấy gớm như vậy đúng không? “

Thứu lang căn bản nghe không hiểu mấy lời bậy bạ của hắn, chỉ là quanh quẩn xoay quanh hai người bọn họ. Vì để công bằng, năm con thứu lang trong đó có ba con đã bị xén đi cánh chim, chỉ còn lại năng lực có thể hơi trượt lên lúc tấn công.

Loại công bằng này thật ra vô cùng nực cười, chỉ cần hai con thứu lang có thể bay lượn cũng đã đủ lợi hại rồi, đáng sợ hơn là, những con thứu lang này cực kỳ thông minh, thế mà lại có thể ngụy trang thành bộ dạng không biết bay, vây quanh Shaw và Ryan.

Shaw sớm đã quen với thằng bạn thân mồm miệng ba hoa thích nói nhảm, trầm mặc không nói mà dựa lưng vào Ryan, đi lòng vòng đối mặt với lang nhóm thứu.

Ryan cứ nói lải nhải miết cũng không phải là những lời rác rưởi không có tác dụng gì, nhóm thứu lang tuy là nghe không hiểu, nhưng dần dần bởi vì chúng nó không thể gián đoạn được thanh âm gây ra nên cảm thấy sốt ruột, cuối đầu xuống mỏ ưng sắc bén dập vào, phát ra tiếng gõ vào cộc cộc cộc, giống như mật mã.

Tiếng mỏ thứu lang va chạm vào chính là ngôn ngữ của bọn nó, thậm chí bọn nó có thể dựa vào trật tự này để đưa ra chiến thuật, là thợ săn vô cùng có trí khôn.

 “Cậu nói xem bên trong chúng nó có phải sở hữu tài năng xuất chúng về ăn nói giống như tớ hay không. ” Ryan nghe được những thứ tiếng kia, nói một câu nói đùa, cơ thể chợt vọt tới trước, nhắm ngay vào đầu một con thứu lang.

Nhóm thứu lang đang vây lại không nối tiếp nhau nên lộ ra một sơ hở ngắn ngủi ngay trong khoảnh khắc này, tốc độ của Ryan rất nhanh, giữa đường đã xoay người nhảy lên, tiếp đó lấy lực xoay tròn lực lượng, đem cây đao ngắn trực tiếp chém thật sâu vào cổ thứu lang.

Cái cổ lớn của thứu lang trực tiếp bị cắt ra phân nửa, có điều cây đao ngắn đấu trường ban cho thực sự quá bình thường rồi, vùi lấp vào trong đầu cổ của con thứu lang.

Những con thứu lang khác thậm chí không có có một chút do dự, trực tiếp chia làm hai nhánh, ba con vây lại đồng thời hướng về phía Ryan, một con đánh về phía Shaw.

Nếu như nói Ryan giả vờ như mình đang nhiều lời, Shaw giả vờ bằng sự gầy yếu của mình.

Vũ khí ban đầu Shaw lựa chọn là hai cây kiếm lưỡi cong, mà không phải là tổ hợp đao khiên giống Ryan, nhìn thấy thứu lang nhào tới, cậu trực tiếp nghiêng đầu để né.

Trên cánh tay Ryan mang theo khiên, nhanh chóng lui ra phía sau, hướng bên tường dựa vào cố gắng bảo vệ phía sau mình. Ai cũng có thể nhìn ra, nhóm thứu lang sẽ tiếp cận Ryan ở gần tường trước, đã hoàn thành việc bao vây để hắn không còn đường sống.

Mà Shaw chạy thật nhanh, thậm chí ngay cả thứu lang cũng không thể đuổi theo. Thứu lang bực bội không yên nhảy lên, không đúng, nó trực tiếp bay lên, hướng về phía Shaw đuổi theo.

Khi cảm nhận được hơi gió vào lúc cánh chim cuốn lên, Shaw chợt ngửa người, cả cái lưng khom thành một cây cầu, hai chân vững vàng ngăn trở một sức mạnh to lớn đang vọt tới trước mình. Thứu lang tấn công đã phán đoán sai để hở một khoảng cách bé xíu, Shaw xẹt qua từ trên người.

Hai cánh tay Shaw đồng thời huy động con kiếm lưỡi cong, hai cánh tay rắn chắc cũng không thô to, nhưng cơ bắp vào giờ khắc này lưu loát mà căng cứng không gì sánh được . Sau đường eo của cậu lộ ra cơ bụng tám múi như điêu khắc, vững vàng chống đỡ cơ thể của hắn, chống đỡ để cậu hoàn thành động tác có độ khó cao này. Như thế này không khỏi sẽ mang đến sự nghi hoặc rất lớn, bắp thịt cả người sắc bén như thế đã từng giấu ở chỗ nào vậy? Giấu ở dưới gương mặt trầm buồn nhu hòa kia sao?

Kiếm lưỡi cong cắt ngang giao nhau ở bụng con thứu lang, máu tươi và nhiệt tâm ngang tàng chảy cuồn cuộn thẳng ra. Thứu lang trực tiếp mất đi thăng bằng té xuống đất, run rẩy hai lần rồi ngỏm đi.

Lúc bị dã thú đuổi bắt chợt ngừng lại cùng lúc phản kích, thoạt nhìn hết sức lóa mắt tàn khốc, dù là người đã từng có kinh nghiệm chiến đấu dày dặn đều biết muốn làm chuyện này có bao nhiêu khó khăn. Cả tốc độ của Shaw và thứu lang đều đạt được mức cực cao, vào thời khắc ấy thứu lang đã đang vọt tới trước theo quán tính để giam lấy con mồi. Shaw lại vẫn có khả năng khống chế bàn tay thân thể của chính mình, đây là yếu tố mấu chốt nhất để quyết định thắng bại trong nháy mắt. Sức chống đỡ của cơ thể Shaw cũng để cho bọn họ cảm thấy giật mình.

Quái thú bị đánh chết ngoạn mục như thế làm cho đấu trường một đám vui mừng, dù cho mạnh yếu thế nào, những chiêu thức đã làm của Shaw đều vô cùng có tính thưởng thức cao, là loại chiến binh giác đấu mà đấu trường muốn nhấ.

Hai chân Shaw đi về phía trước trượt một đoạn, cậu thuận thế quỳ xuống, hai đầu gối cọ trên mặt đất giữ vững thân thể, uốn cong người tự chống đỡ, cây kiếm lưỡi cong so với cây đao ngắn trong bộ đao khiên thì sắc bén hơn, cắt đứt thứu lang xong vẫn còn cầm ở trong tay của cậu.

Bên kia Ryan đã đến đường cùng, một con Thứu lang đã đi vòng qua phía sau hắn. Ryan vào giờ khắc này bỏ qua cái khiên, cậu cầm lấy cái khiên như trong bộ môn ném đĩa, trực tiếp đập trúng vào con thứu lang ở ngay trước mặt nhất, đưa nó đánh bay ra ngoài.

Hai thứu lang nhân cơ hội một trước một sau hướng cậu nhào tới. Ryan vào giờ khắc này thể hiện ra sự linh hoạt kinh người, áo giáp đã mặc để lộ ra bắp thịt cường tráng của hắn. Ong tộc rất khó có bắp thịt cuồn cuộn vạm vỡ như của Đường tộc và Đình tộc, nhưng bắp thịt nhìn đẹp đẽ này cũng có nhiều sức lực, sự dẻo dai của bắp thịt làm nó có độ nảy lớn hơn, làm hắn bắt lại được hai cái cánh của thứu lang, khiêng chúng nó lên không trung.

Thứu lang mở ra hai cánh bị hắn đập bay, ánh mắt của Ryan rất hiểm độc, trong lúc né tránh đã nhìn ra một con thứu lang biết bay  khác là đang ở nơi nào.

Nhìn thấy thứu lang tung cánh bay lên trời, Shaw uốn người đem vũ khí trong tay phóng ra khỏi tay. Cây kiếm lưỡi cong chuyển động theo dòng khí lốc xoáy của niệm lực màu vàng đen,  giống như đang cắt một khối bơ, trực tiếp xẻ đôi ra thân thể của thứu lang thành hai nửa.

Niệm lực bám vào, đây là tiêu chí đã gần đạt được đến niệm lực tầng hai, toàn trường lập tức dâng trào, niệm lực tàn sát đầy máu tanh như thế là cảnh tượng mà bọn họ yêu thích nhất.

Ryan bất đắc dĩ lắc đầu, nếu đem ra so sánh, cách hắn đem bẻ gãy cánh của hai con thiếu lang để làm chiến tích tất nhiên không thể xuất sắc.

 “Không phải nói là nếu chưa cần thì sẽ chưa lật bài ngửa sao?” Ryan ném xuống đôi cánh của thứu lang trong tay, vẻ mặt đầy buồn nôn mà vẫy vẫy đám lông ra, “Không biết những thứ quái vật đáng thương này có biết cánh của mình sẽ bị dùng để chùi đít hay không. “

 “Tớ muốn sớm nhận được tài trợ hơn một chút. ” Shaw có chút áy náy mà giải thích một câu.

Sau khi đã khể hiện ra niệm lực rồi, lập tức tiềm lực của cậu và Ryan được kéo ra, cậu rất có thể  đã biết sớm sẽ được kim chủ nhìn trúng, tiến nhập những trận khiêu chiến có đầu tư.

 “Không có việc gì, tớ sẽ bên cậu. ” Ryan đi ngang qua cái đầu của con thứu lang bị mổ bụng kia, như để cho hả giận thuận tay vung ra một niệm lực phát sáng màu vàng, đem đầu của thứu lang cắt xuống.

 “Cậu không cần phải. . . ” Shaw hết sức cảm động, ôm thật chặt lấy bả vai Ryan.

Lúc nhanh muốn đi ra đấu trường, theo bản năng Shaw hướng phía khán đài nhìn thoáng qua, cậu nghe nói nhóm hùng trùng trong nhà hàng có thể từ dưới mặt khán đài nhìn thấy bọn họ thi đấu, đáng tiếc cậu chưa khi nào có thể kiếm ra được cái khán đài ẩn núp kia ở đâu, càng không biết Adam có đang nhìn hay không, cậu chỉ theo bản năng nhìn thoáng qua.

Cho tới giờ khắc này nỗi lo lắng trong lòng Adam đã buông thõng xuống dưới, đồng thời bây giờ đã có thể hiểu rõ ràng hơn thực lực thật sự của Shaw và Ryan. Lúc ở hắc khu hai người bọn họ đã nhất quán là nếu có thể dùng quỷ kế thì cứ dùng quỷ kế, có thể dùng năng lực thì dùng, bởi vì cậu vĩnh viễn không biết sau đó phải đối mặt với gì, giữ lại sức mình thì tốt hơn.

Cậu biết dự định của Shaw và Ryan, không khỏi thấy cảm động lại sốt ruột, cậu thật sự không hy vọng Shaw và Ryan chỉ vì muốn được gặp cậu mà trở thành chiến binh giác đấu chính thức.

Lúc này cậu cũng không có cách gì để khuyên bảo bọn họ, chỉ có thể nhìn hai dáng người cao to lần thứ hai đi ra từ trong đấu trường. Cậu đang không hứng thú lắm mà muốn xoay người đi, trong đấu trường đột nhiên bật lên từng vòng màu đỏ hoặc chữ viết, lóe ra ngọn đèn chói mắt, giống như một siêu sao đang chuẩn bị ra sân.

Dễ thấy nhất chính là một từ rất lớn đang lơ lửng trên bầu trời: Sát Vương!

 “Trời ạ! Là cuộc thi đấu trận chiến sinh tồn!” hùng trùng bên cạnh kinh hô, một từ thôi đã kéo lấy độ chú ý của Adam.

 “Sát Vương? Sát Vương là sao chứ? ” Adam bắt hắn lại để hỏi.

 “Đó là chiến binh giác đấu lợi hại nhất trong đấu trường, cũng là nguy hiểm nhất.”  cả người hùng trùng kia  run rẩy nói,  “Các hùng trùng đi hầu hạ hắn ta, cứ như  không thể sống sót, cho nên sau đó sẽ không có hùng trùng nào muốn tự nguyện đi.”

 “Không phải, tôi là hỏi hắn vì sao gọi là Sát Vương? ” Adam hỏi tới.

Hùng trùng hoang mang lắc đầu:  “Tôi cũng không biết, tất cả mọi người gọi như vậy, có điều, tôi nghe nói, hắn cũng không phải là bắt đi đấu trường, mà là chủ động tới. “

Adam nhìn lại xa xa, mới có thể nhìn được đối phương có một mái tóc dài chạm vai màu nâu vàng, sợi tóc rũ xuống ở trên trán của hắn khẽ hất lên, cơ thể cao gầy nhún vai như hơi có chút mệt mỏi, không nhanh không chậm hướng đến ngay phần giữa đấu trường, nhìn qua dáng vẻ thậm chí có vài phần sa sút và chán chường.

Toàn bộ bầu trời đấu trường đều đang quấn một vòng mây ngũ sắc màu đỏ, đang không ngừng phóng lấy tin tức về cuộc so tài của cuộc chiến sinh tồn với Sát Vương, khán giả trong khán đài bắt đầu nhanh chóng tăng lên, ở giữa không trung càng hiện lên đủ thứ những màn hình lớn để có thể thấy rõ từ xa, tất cả đều nhìn chăm chú vào chiến binh giác đấu thoạt nhìn cũng không hề lợi hại kia.

Shaw và Ryan không thể nghi ngờ chỉ là hai con tép riu để hâm nóng trận đấu, Sát Vương mới  là tiết mục chính cho hôm nay. Y cầm trong tay một thanh kiếm có chiều dài vừa phả, cánh tay trái đang khinh lên khiên một  mặt, cứ như vậy đứng ở giữa đấu trường.

Trùng hợp thay vòng thứ nhất y được sắp đặt thế mà cũng là thứu lang, hai con thứu lang đồng thời mở cánh, từ không trung bay bổ hướng về y.

Thứu lang một khi đã bay lên không trung, thì sẽ chiếm được ưu thế thật lớn, Shaw cũng chỉ dám giả ra dáng vẻ như mình yếu ớt nhỏ bé để lừa thứu lang, mà không dám chính diện khiêu chiến con mãnh thú có thể bay lên này.

Còn Sát Vương có vẻ không chút nào lo lắng, vẫn như cũ đi đến không nhanh không chậm. Thứu lang đồng thời hướng y để tấn công xuống tới, Adam căn bản không thấy rõ y đã làm gì, hai con thứu lang đã bị chém đứt đầu, thả lỏng như chỉ mới thuận tay chặt hai buồn chuối tiêu.

Vòng thi đấu thứ nhất của Cuộc chiến sinh tồn tất cả đều là mãnh thú, đến vòng thứ mười là một con rồng có gai đầu đáng sợ, thế nhưng từ đầu tới cuối Sát Vương vẫn duy trì tư thế lười biếng, đều là ở thời khắc mấu chốt mới động thủ, chưa bao giờ phải dùng đến chiêu thứ hai.

Chỉ có thời điểm đối mặt với con rồng có gai, hai mắt y như đang bay ra một ánh sáng màu lam tím ẩn sâu, sau đó đi thêm hai bước nữa, vẫn thông thạo bêu đầu chém giết.

Mà sau khi đã chém hết gần ba mươi đầu mãnh thú rồi, cây kiếm dài trong tay của y đã có chút cùn rồi. Sau khi kết thúc vòng thi đấu thứ nhất của Cuộc chiến sinh tồn, y lại  thẳng tay thay một cây kiếm dài khác, lựa chọn tiếp tục.

Lại là mười vòng đấu, đối phó dã thú, Sát Vương chưa bao giờ phải dùng quá ba chiêu, các quái thú phải dùng ba chiêu mới có thể đánh chết tất cả cũng đều là con quái vật khổng lồ da thịt quá dày.

Chỉ có con quái vật dị biệt ở vòng thứ mười làm trễ một ít thời gian của y, loại quái vật nhìn như côn trùng lại giống như con quái vật bò cạp có thể đứng lên được, sẽ phụt lên dịch acid, còn có hàm răng móng vuốt sắc bén, còn có một một cái đuôi dài sắc bén màu nâu, càng đừng nhắc tới đến có sáu cái đuôi.

Ở trong cuộc chiến đấu này, Adam cũng nhìn thấu ý đồ của Sát Vương, y cố gắng chỉ cần dùng một chiêu để giết, quả thực là bởi vì thực lực của y quá mạnh, nhưng cùng lúc là để chính y bảo tồn thực lực. Tránh để bị thương, tránh để làm tiêu tan, lấy một chiêu chế địch phòng ngự phản kích làm chủ, đây chính là phương án của Sát Vương.

Dùng cách như vậy, y tuyệt sẽ không chỉ đánh tới vòng thứ hai.

Vòng thi đấu thứ ba toàn bộ đều là người khiêu chiến chiến binh giác đấu, vừa vào sân chính đã có tới bốn thư trùng tạo thành tiểu đội, hơn nữa vũ khí rất đầy đủ. Sát Vương cũng vẫn không hề lưu tình, đơn giản lượn vòng mà “lột da” từng kẻ một, các thư trùng nháy mắt bị rơi rớt diệt sạch từng đứa một. Cứ thế làm theo, bốn thư trùng bị diệt hết sức nhanh chóng.

Đây không phải là lần đầu tiên Adam nhìn thấy cái chết ở đấu trường, nhưng trước đó cậu chỉ thấy các quái thú và đám ngoài hành tinh bị giết, còn đây vẫn là lần đầu tiên cậu tận mắt thấy thư trùng chém giết thư trùng. Dù cho xa như vậy nhìn lại, cách giết chóc bằng chặt đứt đầu hoặc đâm xuyên như thế cũng vô cùng tàn nhẫn đẫm mẫu, đến cậu cũng cảm thấy run rẩy.

Mà những cảnh như vậy khiến cho tất cả những người đang xem phải hoan hô, tiếng kêu gào hưng phấn dâng lên như từng đợt sóng trào, như sấm sét rung động  toàn bộ đấu trường, sinh mệnh có trí tuệ  mà phải nhìn thấy một sinh mệnh khác cũng có trí tuệ chém giết lẫn nhau lại cảm thấy sung sướng, thế này vừa vặn là để cho bọn họ rời khỏi lý trí để làm bộc lộ ra một mặt bản tính dã man.

Adam rất nhanh đã phát hiện thực lực của Sát Vương thật sự mạnh kinh khủng, ở vòng thứ ba y vẫn như cũ hoàn toàn nắm nhịp điệu trong tay, không có một đối thủ nào có thể bắt y xuất ra toàn lực. Rõ ràng nhất chính là, y cũng sẽ không giết chết tất cả các đối thủ, mà là sẽ cố gắng đánh bại một ít chiến binh giác đấu,cũng để cho bọn họ thời gian quỳ xuống đất cầu xin tha thứ.

Trong đấu trường có thời hạn ba mươi giây quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, phải  sau khi vào trận ba mươi giây sau mới có thể cầu xin tha thứ. Adam tận mắt thấy ở vòng thứ năm một vị chiến binh giác đấu, sau khi vào sân đã nhanh chóng quay người chạy trốn, cố gắng né tránh Sát Vương, vừa chạy mà vẫn có vẻ như đang vừa cầu xin tha thứ. Nhưng Sát Vương vẫn cứ khăng khăng ở trong vòng ba mươi giây một kiếm đâm xuyên phía sau lưng của hắn, đâm lưng đến chết, chiến binh giác đấu chết cũng không kiêu hãnh gì.

Nhưng một màn đuổi giết này lại lấy lòng khán giả cực lớn, Adam lập tức hiểu rõ ra, trận thi đấu Cuộc chiến sinh tồn cũng phải cần kiếm tiền, mà kiếm lợi nhiều nhất cho những trận đấu này chính là quyết đấu giữa các chiến binh giác đấu, sự tương phản to lớn giữa sống và chết , có khả năng kích thích người xem hưng phấn nhất.

So sánh với sắp đặt của những vòng trước của Cuộc chiến sinh tồn, vòng thứ ba và vòng thứ tư có độ khó chuyển qua giai đoạn khác. Giải thưởng cho hai vòng đấu khó khăn này cũng bảo đảm có thể làm cho bá chủ tránh được phần lớn những cuộc chiến trong vòng ba tháng đến nửa năm, giữ vững sức lực của bọn họ, tăng cao danh tiếng của bọn họ, cho nên về độ khó, trên thực tế so với vòng thứ nhất còn muốn thấp hơn một ít, thấp hơn đợt thứ hai nữa.

Nhưng trải qua hai đợt khiêu chiến, chiến binh giác đấu lúc này hẳn đã tiêu hao rất nhiều thể lực, điều này cũng làm cho trong vòng thứ bag, các chiến binh giác đấu bình thường tuyệt không dám khiêu chiến bá chủ, có một cơ hội để đánh cược. Thắng thì sẽ nổi tiếng sau một trận, thất bại, cơ hội chết cũng so với các bá chủ trực tiếp khiêu chiến ở trạng thái tốt nhất thấp hơn nhiều.

Có điều phán đoán này ở trên người Sát Vương là không thích hợp, Adam nhìn ra được, thực lực của Sát Vương tuyệt không chỉ đến nổi ba bốn vòng, lấy loại sách lược và tính được thể lực tiêu hao đến hiện giờ, thì có đánh tới vòng cao hơn xem ra cũng không thành vấn đề.

Có thể bởi vì giải thưởng của vòng thứ ba và thứ tư đều bao gồm được miễn chiến đấu, cho nên  phần lớn những kẻ khiêu chiến bá chủ đều là những chiến binh giác đấu có thực lực mạnh, thậm chí có những chiến binh còn dám một chọi một. Nhưng mà phàm là những kẻ dám đơn độc khiêu chiến Sát Vương, Sát Vương sẽ tuyệt không lưu tình, tuyệt đối sẽ giết chết đối phương.

Adam rất khó tưởng tượng những chiến binh giác đấu này vì sao dám đi lên, bọn họ thật sự nhìn không ra sự chênh lệch giữa mình và Sát Vương sao?  Hay là do tác động từ kim chủ ở sau lưng? Adam cảm thấy hơn phân nửa là do vế sau sau, mà cái loại xuất trận cầm chắc cái chết thế này, cũng để cho cậu cảm thấy vô cùng bi ai.

Nhưng cuối cùng Sát Vương vẫn dừng lại ở vòng thứ tư, lúc ở vòng này có chừng năm mươi chiến binh giác đấu lên sân khấu, nói thẳng ra như một đội quân nhỏ. Sát Vương một mình đối mặt với đội quân này, cảnh tượng hết sức khủng bố.

Hùng trùng bên cạnh nói cho Adam, vòng thứ tư là lượt cuối rồi, tất cả những kẻ được chọn đều lên cùng một lượt, kể cả những tay lính mới còn chưa trở thành chiến binh giác đấu chính thức , nếu sau đó vẫn còn sống  gần như đã có thể lập tức nhận được sự tán thưởng của kim chủ.

Adam căng thẳng trong lòng, quả nhiên ở bên trong thấy được bóng dáng của Shaw và Ryan.

Sát Vương giống như một con sư tử chúa xông vào bầy dê, hai mắt của y lay động theo chiều gió hiện ra tia sáng màu xanh nhạt và tím, theo sự tung bay di chuyển của cơ thể, giống như quỷ mỵ, y tối đa chỉ sẽ ra tay ba lần, các chiến binh giác đấu không thể đỡ được đều chết dưới tay y.

Các chiến binh giác đấu này phần lớn đều có niệm lực hộ giáp, đủ các loại ánh sáng phát ra từ niệm lực bắn tung ra như những đốm lửa, Sát Vương giống như cơn gió lốc thâm nhập vào giữa những chiến binh, chia rẽ, không thể địch nổi.

Adam nhìn thấy Shaw và Ryan đều sử dụng niệm lực, hơn nữa hoàn toàn không có ý tưởng liều lĩnh muốn liều mạng, cố gắng chống đỡ ba nhát sau đó sẽ nhanh chóng lui lại. Cậu nhìn thấy hình như Shaw có lảo đảo một cái, điều này làm cho Adam hết sức lo lắng, may mắn sau đó Shaw còn tự mình đi trở về, xem ra không có chịu tổn thương quá nghiêm trọng.

Đã vượt qua vòng bốn, trở thành bá chủ, Sát Vương có vẻ như cũng không hề kích động quá mức, hùng trùng nói cho Adam, mỗi quý Sát Vương đều sẽ tới như thế một lần, đây cũng là cách làm thường thấy của những vị bá chủ thường xuyên.

Vậy không khó suy đoán ta, Sát Vương là dùng Cuộc chiến sinh tồn này để miễn trừ tất cả những cuộc thi đấu trong cả một quý, như vậy đối với y mà nói cũng là tiền lời cao nhất.

Nhìn Sát Vương rời khỏi đấu trường, Adam cũng không có cảm giác một tia kích động hưng phấn nào, chỉ cảm thấy sợ hãi với cuộc tranh tài tàn khốc trong đấu trường này.

Shaw và Ryan so với Sát Vương còn kém hơn quá nhiều, đấu trường thi đấu lại dày đặc như vậy, Adam không biết bọn họ có thể chịu được thêm bao lâu.

Ôm những tâm sự nặng nề trong lòng, Adam trở lại nhà hàng, lại phát hiện tất cả các hùng trùng đều tụ tập ở phòng khách, vừa thấy cậu xuất hiện, lập tức tất cả đều nhìn chằm chằm cậu.

Chó Ghẻ ở bên cạnh đang núp trong bóng tối nói ra nguyên do, lão chậm rãi nói rằng:  “Kim chủ muốn tặng một “bữa ăn” cho Sát Vương, muốn chúng ta đưa một đứa tốt nhất qua kia.”

Thanh An

Chủ nhà đảng sủng công 1000%. Sủng công là chân ái, chào mừng các bạn cải tà quy chánh =))

Leave a Reply

Back to top