Chương một trăm hai mươi ba: Sắp đặt thi đấu kinh khủng
Về tới “Nhà hàng “, nhìn thấy sáu hùng trùng đều có vẻ như không bị thương gì, mọi người cũng không thấy vui mừng hay kích động.
Mỗi một lần “Mang thức ăn lên” đều giống như đánh cược, ai cũng không biết sẽ đối mặt với tình huống thế nào. Nhìn dáng vẻ của bọn Adam cũng không khó suy đoán tiểu đội lần này cũng không có gì quá đáng sợ, kim chủ sau lưng cũng sẽ không tha nếu họ dám buông that dục vọng. Tình huống thế này cũng không có gì đáng để hâm mộ.
Một thời gian dài sống ở nơi này, bọn họ đã nhìn quá nhiều cảnh những người bạn đến đến đi đi, nhìn thấy bạn mình may mắn hoàn hảo không bị tổn thương gì cũng sẽ không cảm thấy may mắn, nhìn thấy hùng trùng bất hạnh gặp tai nạn cũng sẽ không cảm thấy thương xót. Vì không thể biết mình sẽ bị “lên dĩa” vào lúc nào, nên đã sớm mài mòn triệt để hết mong chờ trong cuộc sống của bọn họ.
Adam định lập quy củ mới, đồng thời mình cũng sẽ tuân thủ theo, nhưng lại làm cho mọi người cảm thấy lạ lẫm. Tình huống lần này có thể so ra kém với việc phải hầu hạ quán quân hoặc bá chủ, nhưng Adam có can đảm đứng ra tình nguyện, cũng làm cho uy tín của mình tăng lên rất lớn.
Điều thật sự làm cho Adam được tất cả các hùng trùng cảm thấy kính nể và khó hiểu, là ba ngày sau thuốc trị thương Joe đã nhận lời giúp rốt cục được đưa tới.
Adam không rõ lắm hoạt động đấu trường, cậu cũng không xác định Joe có thể thật sự làm được hay không, cho nên cũng không có nói ra chuyện này. Ngày thứ hai thuốc trị thương vẫn chưa tới, Adam cho là mình thất bại, đã buông xui chuyện này.
Nên lúc thuốc được đưa tới, Adam đang chăm sóc Emilin. Emilin từ sau khi đi đến thành tội ác, trạng thái lại càng trở nên không tốt, hùng trùng đã từng có thần thái phấn chấn, bây giờ mỗi ngày đều trải qua trong những trận khóc lóc và nỗi khiếp đảm.
Hơn nữa khiến Adam có chút không dám nghĩ sâu chính là, cậu cảm thấy thật ra Emilin khá sợ cậu.
Có thể, anh ta vẫn còn nhớ rõ hùng trùng đã vĩnh viễn biến mất kia, nhớ kỹ anh ta suýt chút nữa là người đã được chọn để chết thế cho Adam.
Trông cậy vào Emilin phải cảm ơn mình vì “Ân cứu mạng” cũng quá ngu ngốc, Adam cũng không cho là Emilin nợ mình một ân tình chi. Ân tình đích thực có lẽ là sau khi Adam thành thủ lĩnh, ra lệnh cho bạn cùng phòng của Emilin cố gắng chăm sóc hết mức anh ta, mang cơm đến cho ăn.
Dựa theo trình tự Adam xác định, có một hùng trùng bị bắt cóc tới chỗ này cùng một lúc với Adam, phải đi hầu hạ chiến binh giác đấu trước tiên. Lúc đó không biết chuyện gì xảy ra, sau khi người này trở về trên mặt bị thương rất nặng. Loại vết thương này tuy không gây mất mạng, nhưng lại gây đả kích quá lớn, hủy diệt đi ham muốn được sống của người này, hắn không có chịu đựng được.
Phòng của Adam cũng nằm ở phần trước, nên sau người này, cũng chẳng mấy chốc sẽ đến phiên hầu hạ chiến binh giác đấu “đánh bạc” của các hùng trùng mới tới. Adam cũng không biết làm như thế nào cứu bọn họ, không có thiên phú của mình, để cho bọn họ sống sót thật sự rất khó.
Emilin đưa lưng về phía Adam, nằm ở trên giường, thân thể co ro, không chịu đối diện với Adm. Gần nhất anh ta cũng bắt đầu tự mình đi ăn cơm, các hùng trùng khác cùng nhóm tới cũng phần lớn bắt đầu dần dần nghe lời, nhưng bọn họ hình như cũng không theo sát suy nghĩ của Adam, càng không cảm thấy “tình cảm” gì khi phải đồng cam cộng khổ ở trong cái địa ngục này .
Adam ngồi ở bên giường Emilin, không biết nên nói cái gì, trầm mặc một lúc, bên ngoài truyền đến một tiếng vang lên sắc bén từ trạm canh gác. Đó là thanh âm tập hợp, Adam đứng dậy đi ra ngoài, Emilin chờ trong chốc lát, mới đứng dậy đi theo phía sau của cậu, giấu vào trong hùng trùng khác.
Mọi người đi tới giữa phòng khách, Chó Ghẻ đứng ở nơi đó, nhướng mày vui mừng, vẻ mặt tươi cười, trên tay bưng một cái khay, đợi mọi người đều đến đông đủ, quây thành một vòng, lão ta đi tới chỗ cột sáng từ đầu nhọn của cửa sổ chiếu vào, cùng với cái đầu của lão tạo thành vùng sáng ngời nhất trong một mảng đen tối này.
“Đến đây, Eve, đây là chiến binh giác đấu Joe ban cho mày, thuốc trị thương mà mày muốn. ” Chó Ghẻ cười híp mắt đối với Adam nói, lão ôm bả vai Adam, dạo qua một vòng, “Xem đi, tuy Eve mới tới, nhưng nó lại là đứa tao thấy thích ứng với nơi đây nhanh nhất, tụi màu cũng phải nghe lời nó nói, học thêm một ít từ chỗ nó thì mới ở chỗ này sống thật tốt về sau được.”
Vẻ mặt tươi cười Chó Ghẻ, đến lúc nói câu sau cùng, giọng nói không hiểu sao có chút ngưng trọng, sau khi nói xong, hắn giao cho Adam cái khay trong tay, lại vỗ vỗ bả vai Adam.
Nhìn cái khay trong tay Adam, rất nhiều con mắt của các hùng trùng có chút sáng lên, ánh mắt nhìn Adam giờ cũng đã khác xưa.
Adam cầm khay, đi đến bên căn phòng Knight, Knight thấy cậu tiến đến, kích động ngồi dậy, cố sức giãy dụa đến dưới mặt giường.
Hắn cầm lấy thuốc ở trên khay, nhìn cái chai một chút: “Là thuốc trị thương thông thường, cậu gặp được một chiến binh giác đấu mới được tài trợ rồi!”
Chỉ từ một câu nói này, Adam cảm thấy cứu Knight thật đáng giá.
Knight cũng đã bày ra giá trị của mình, hắn đem thuốc trị thương phun lên cánh tay của mình, có chút đau đến rên rỉ. Một lát sau, hắn chịu đau đến mức đầu đầy mồ hôi lạnh, ánh mắt lại bình tĩnh hơn rất nhiều. Hắn nắm chai thuốc trong tay, nhìn một hồi, mới nói: “Những gì chiến binh giác đấu ban cho, đều là từ trong phần bọn họ được tài trợ đi ra, cho nên muốn lấy được thứ gì từ bọn họ phải để cho bọn họ cảm thấy rất rất hài lòng mới được, cậu thật sự rất lợi hại, mạnh hơn tôi nhiều. “
“Trước đó hùng trùng bị thương thì phải làm sao? ” Adam quyết định bắt đầu trò chuyện từ đề tài này.
“Chịu đựng, hoặc là sống, hoặc là chết. ” Knight cười trào phúng, trong lúc lơ đãng không để ý vẫn để bại lộ bản chất của hắn, “Trừ phi có bạn thân có quan hệ đặc biệt, nguyện ý giúp cậu tự đi đổi để lấy thuốc trị thương, bằng không loại thuốc thế này, căn bản là không thể có được.”
“Có điều nha, mỗi khi có hùng trùng chết, ông chủ đều sẽ bổ sung một ít gì đó cho chỗ này, trong vài thứ kia sẽ có thuốc trị thương, đều được giữ trong tay Chó Ghẻ, muốn có thuốc trị thương từ chỗ của lão, cái giá phải trả lại quá cao. ” Knight oán độc nói rằng.
Adam khẽ nhíu mày: “Giá phải trả là gì? “
“Đi hầu hạ chiến binh giác đấu do lão chỉ định.” Knight chớp mắt, lộ ra nụ cười mỉm, “Cậu cho rằng với cái dáng vẻ kia của lão, làm thế nào trở thành người đứng đầu của nhà hàng ? Lão không thèm quan tâm tới những thư trùng mới nổi dậy, cũng sẽ không để ý đến quán quân theo quý, những kẻ lão nịnh hót lấy lòng đều là quán quân nhiều lần hoặc là các bá chủ có thể khiêu chiến đến vòng thứ tư, hoặc là những chiến binh giác đấu sinh sống rất lâu ở đấu trường, được gọi là Kẻ thâm niên. “
“Thực lực và địa vị của bọn họ, thậm chí có thể ảnh hưởng đến cách vận hành của đấu trường, bọn họ mới là chỗ dựa vững chắc chân chính của Chó Ghẻ. ” Knight nói xong, nhìn về phía Adam, trong ánh mắt cất giấu ý cười âm u sâm thẳm mà thâm độc.
Adam nghe được mà cảm thấy sợ hãi bất ngờ, suy tính của cậu bây giờ rất giống với cách làm của Chó Ghẻ, đó chính là tìm được chỗ dựa vững chắc ở đấu trường, trước đó để bảo hộ tính mạng của mình, sau lại cố gắng tìm cách để liên hệ bên ngoài.
Tiếp tục như vậy, chính mình có thể sẽ trở thành một cái gai trong mắt Chó Ghẻ hay không?
Adam đem vấn đề này giữ lại ở trong lòng, làm bộ nghe không hiểu ý tứ giấu trong lời nói của Knight, ngược lại làm bộ hỏi: “Ngoại trừ thuốc trị thương, vậy có thể xin được ban cái gì nữa? Tôi, có thể cung cấp cho mọi người được gì nữa? “
Lời nói này hết sức chí công vô tư, bản thân Adam cũng muốn tin.
Knight trầm mặc vài giây, mới khá miễn cưỡng nói ra: “Sách, cậu có thể muốn sách.”
Adam như có điều suy nghĩ.
So với lúc Adam ở hắc khu, cách làm dựa vào ma tuý và cồn để khống chế hùng trùng, thủ đoạn trong nhà hàng thông minh hơn nhiều lắm, bọn họ cho hùng trùng một vật để có thể an ủi tình thần, là sách.
Có những cuốn sách bầu bạn là có thể ở lì trong một gian phòng, Adam cũng thấy qua, hầu như trong tay mỗi hùng trùng, ít nhiều gì vẫn có vài cuốn sách.
Dù cho là các hùng trùng mới tới hay đã ở đây lâu, kỳ thực phần lớn thời giờ đều rất trầm mặc. Bọn họ không có ma tuý và cồn để khiến mình tê dại đến khi biến thành điên loạn, phần lớn thời gian chỉ yên tĩnh cầm một quyển sách, chờ đến ngày bất hạnh kia.
“Lúc mới bắt đầu nhất, nghe nói có một hùng trùng tên là Andy, đưa ra đề nghị này, hắn đã phải cố gắng rất nhiều, thậm chí chủ động đi hầu hạ thư trùng nguy hiểm nhất, chỉ có đổi lấy sự tồn tại cho một thư viện nhỏ này” Knight kể rằng, “Nghe nói, sau đó người này lại bị một huấn luyện viên thư trùng trọn đời mang đi. “
“Huấn luyện viên trọn đời? ” Adam lại nghe được một danh từ trước kia chưa từng nghe qua.
Knight gật đầu, trong mắt cũng có chút sợ hãi xen lẫn kính nể: “Đó là, phần thưởng cho việc đã trải qua được chín lần cuộc chiến sinh tồn “
“Chín lần thi đấu Cuộc chiến sinh tồn. . . Thật sự có thư trùng có thể đánh đến lần thứ chín sao. . . ” Adam sửng sốt hỏi, cậu từ lúc đến đây vẫn còn chưa thấy được Cuộc chiến sinh tồn, nhưng cũng biết đó là một cuộc thi tài so với giải quán quân còn khó hơn gấp nhiều lần, vô cùng hiếm thấy, “Cuộc chiến sinh tồn đến cùng là được thưởng những gì “
“Cuộc chiến sinh tồn mỗi khi đánh hết mười trận thì được tính là một vòng, mỗi một vòng đều có thưởng cho, đồng thời có thể tự chọn ra muốn dừng ở vòng nào, hoặc là đi tiếp qua vòng kế tiếp. Thế nhưng chỉ cần cậu đã bắt đầu vòng kế tiếp, không đánh hết mười trận là không thể rời đi, không thể ngừng giữa chừng được. ” Knight giảng giải cho Adam.
Quy định này, để rất nhiều người khiêu chiến cuộc thi Cuộc chiến sinh tồn, không dám khiêu chiến vòng kế tiếp, hạn chế bọn họ lần lượt thắng cuộc.
“Người thắng nhận được giải thưởng ở vòng thứ nhất cũng bằng với giải quán quân, cho nên nói, quán quân, thật ra chỉ là bắt đầu để có thể khiêu chiến mà so tài trong Cuộc chiến sinh tồn. Còn bản thân giải đấu Cuộc chiến sinh tồn, mới là giải đấu kinh khủng nhất khó khăn nhất thưởng cho cao nhất trong đấu trường này.” Knight lại đang vẩy ra ít thuốc trên cánh tay, chịu đựng vài giây miệng xuýt xoa, mới tiếp tục nói.
“Mỗi một vòng Cuộc chiến sinh tồnđều có rất nhiều giải thưởng nhưng giải quan trọng nhất thật ra chỉ có một. Vượt qua được vòng thứ hai, có thể không tham gia giải quán quân trong một quý.”
” Vượt qua được vòng thứ ba, có thể ở trong quý đó miễn trừ bất luận khiêu chiến đến từ chiến binh giác đấu nào.”
” Vượt qua được vòng thứ tư, có thể chọn giải thưởng trong vòng nửa năm không chấp nhận chiến binh giác đấu khiêu chiến, hoặc là miễn trừ được tất cả các loại khiêu chiến trong vòng ba tháng, cho dù là cuộc khiêu chiến do kim chủ tài trợ cũng không được. “
” Vượt qua được vòng thứ năm, có thể không tham gia giải quán quân trong bốn quý, miễn trừ khiêu chiến với chiến binh giác đấu cả năm trời, hoặc là miễn trừ nửa năm tất cả các loại khiêu chiến, nhưng muốn tham gia giải quán quân. Hơn nữa vô dù chọn cách thưởng nào cũng không thể miễn trừ giải quán quân hằng năm.”
” Vượt qua được vòng thứ sáu, có thể miễn trừ cả năm tất cả các khiêu chiến và giải quán quân trong quý, trực tiếp được vào vòng chung kết năm của giải quán quân. “
” Vượt qua được vòng thứ bảy, thì sẽ trở thành huấn luyện viên, về sau phụ trách huấn luyện cái khác chiến binh giác đấu, không phải tham gia các trận đấu khiêu chiến, giải quán quân và Cuộc chiến sinh tồn. Thế nhưng, huấn luyện viên vẫn không thể được miễn trừ tất cả thi đấu, còn có một năm một lần toàn bộ những ngôi sao thi đấu theo lời mời, đây là trận đấu long trọng nhất trong đấu trường, chỉ có nhóm kim chủ có khả năng tài chính cực mạnh mới có thể tham dự. Chỉ cần kim chủ bỏ ra một số vốn lớn, như vậy huấn luyện viên cũng không thể cự tuyệt. Hơn nữa tư cách huấn luyện viên là mỗi năm đều phải giành lại một lần nữa, nghĩa là hàng năm huấn luyện viên ít nhất phải vượt qua được vòng thứ bảy, còn hầu như trăm phần trăm sẽ tham gia giải những ngôi sao thi đấu với nhau.”
” Vượt qua được vòng thứ tám, thì có thể miễn trừ toàn bộ lời mời minh tinh thi đấu, có thể nói một năm này huấn luyện viên đó sẽ hoàn toàn an toàn.”
“Nếu như đi qua vòng thứ chín thì có thể thu được tư cách huấn luyện viên cả đời, từ nay về sau thật sự được miễn cho tất cả những trận đấu, trở thành huấn luyện viên vĩnh cửu trong đấu trường, trong giải thưởng bao gồm được vĩnh viễn giữ lấy một hùng trùng. “
“Mà vòng thứ mười, cậu cũng biết, là tự do, tự do chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết, có người nói, chỉ có một vị chiến binh giác đấu lấy được giải thưởng trân quý nhất này. ” Knight đem toàn bộ những giải thưởng của các vòng trong Cuộc chiến sinh nói cho Adam nghe, cũng giới thiệu sơ lược mỗi trận thi đấu được nhắc tới.
Chỉ cần từ phần thưởng này, Adam là có thể suy đoán ra rất nhiều thứ, ví dụ như từ vòng thứ nhất đến vòng thứ sáu, là có thể miễn trừ cả năm các giải đấu chính, nhưng khoảng cách từ vòng thứ năm đến thứ sáu cũng rất lớn. Mà bắt đầu từ vòng thứ sáu, trình tự thưởng cho được miễn chiến đấu đã nâng lên mức rất cao rồi, có thể tưởng tượng độ khó cũng theo đó còn đáng sợ hơn.
Càng làm cho Adam cảm thấy trong lòng nguội lạnh chín là, cậu từ đó nghe hiểu lịch thi đấu cực kỳ dày đặc ở đấu trường.
Thông thường các cuộc chiến săn bắn và chiến trường, chỉ có thể coi là mỗi ngày biểu diễn. Trận đấu khiêu chiến là để cho người mới chuẩn bị, cũng để tuyển chọn cho giải quán quân xảy ra hằng quý. Bắt được quán quân của quý, mới xem như được tiến vào trong thi đấu cao cấp ở đấu trường. Quán quân của quý tất nhiên muốn tham gia giải quán quân hằng năm, mà quán quân hằng năm nhất định phải tham gia cuộc thi đấu của những ngôi sao.
Cuộc thi đấu của những ngôi sao là sân nhà cho huấn luyện viên năm đó, cũng là quái vật kinh khủng đã có thể vượt qua vòng thứ bảy, quán quân quý sợ rằng chỉ là những con tôm tép trong trận này, các quán quân hằng năm có thể sống sót hay không đều là vấn đề, dù sao, đối với bọn họ mà nói, như thế giống như phải chiến đấu với thầy của mình. Mức độ kinh khủng của cuộc tranh tài này, tự nhiên có thể tưởng tượng.
Mà từ vòng thứ bảy đến vòng thứ tám, thậm chí tới vòng thứ chín, độ khó tất nhiên là tăng vọt đến không cách nào tưởng tượng ra, như vậy mới có thể những kẻ mạnh tung ra hết sức để ở lại trong trận đấu, ở lại trong cuộc chiến giữa các ngôi sap.
Chỉ phải suy nghĩ một chút thi đấu nhiều như vậy, Adam đã cảm thấy kinh khủng và toàn thân vô lực, nguy hiểm của cậu ở bên này tính là cái gì chứ? Shaw và Ryan, ở trong đấu trường, mới phải đối mặt với những nguy hiểm thật sự, Adam thậm chí không biết, bọn họ có thể hay không gắng gượng qua được trận khiêu chiến. . .
Mà lúc này ở trong đấu trường, Shaw và Ryan đang tiến hành huấn luyện.
Bọn họ không có tìm nhau để làm đối thủ, mà là tích cực giác đấu với các thư trùng khác, chỉ có thư trùng biểu hiện xuất sắc trong khi huấn luyện, mới có thể được huấn luyện viên đề cử, trở thành người khiêu chiến mới, xuất hiện ở trên đấu trường.
Đối với bọn họ mà nói, huấn luyện như thế không tính là xa lạ, bọn họ mới vừa rời khỏi những quân đoàn được huấn luyện ở Fabre không bao lâu, lại bắt đầu học tập một lần nữa.
Huấn luyện trong quân đoàn trùng tộc, tính kỷ luật và phục tùng chiếm một phần rất lớn, dạy dỗ đều rất theo công thức, còn phải học cách dùng rất nhiều vũ khí hạng nặng. Mà đấu trường thì lại khác, chỉ có những binh khí bằng kim loại, hơn nữa không cần họ phải tuân lệnh mà chỉ cần dủ mạnh, cho nên cần quên đi rất nhiều ràng buộc khuôn sáo.
Thế này đối với các chiến sĩ quân đoàn mới tới thật ra có chút khó thích ứng, nhưng Shaw và Ryan đều xuất thân hắc khu, bọn họ sớm đã thành thói quen dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ gì miễn là có thể chiến đấu được, vì vậy thích ứng nhanh nhất.
Mặt đối với đối thủ của mình, Shaw vẫn như cũ dùng biểu cảm hơi lộ ra nét u buồn, thậm chí thoạt nhìn có chút yếu đuối để lừa gạt đối thủ, không chút lưu tình đem đối phương đánh ngã xuống đất.
Hắn lau mồ hôi ướt trán, quẹt qua mấy sợi tóc dính trên trán, xoay tròn thanh đao đang cầm trong tay, thối lui ra khỏi sân huấn luyện.
Huấn luyện viên bên cạnh khoanh tay, yên lặng gật đầu với cậu.
Huấn luyện đấu trường vô cùng tàn khốc, chỉ có đánh gục hết năm đối thủ mới có thể nghỉ ngơi, đồng thời ăn bữa cơm no, đánh gục hết một đối thủ, mới có thể ăn, còn phải làm những việc vặt như quét tước lau dọn. Nếu không có đánh ngã được một ai, chỉ có miễn cưỡng ăn bánh mì cho chắc bụng, đồng thời phải làm tất cả việc nặng.
Cuối cùng, những kẻ đã mạnh lại còn mạnh hơn, còn yếu thì vẫn hoàn yếu.
Cậu xoa xoa cằm đầy mồ hôi, đi tới bên sân, nhìn cậu đi ra, Ryan cũng kết thúc trận chiến hạ gục đối thủ của mình. Từ việc khống chế được thời gian chiến đấu, Shaw biết là, Ryan mạnh hơn chính mình nhiều lắm.
“Cảm giác thế nào? ” Ryan dựa vào bên người bạn thân, cầm lên bầu nước, múc một bầu nước uống ừng ực ừng ực, cuối cùng thẳng tay xối nước hết trên người, dòng nước theo bắp thịt dẻo dai của hắn chảy xuôi xuống, rửa đi những giọt mồ hôi nóng bỏng trên mặt.
Trên người Shaw còn mặc áo thun ba lỗ, lưng đã ướt đẫm rồi. Cậu không thích phơi trần ra, không phải là bởi vì cậu xấu hổ, mà là bởi vì cậu cảm thấy chỉ cần được mặc áo đã là một lớp bảo hộ.
Sống, với cậu mà nói là quan trọng nhất, cho nên cậu đã thành thói quen cứ gì tốt để mình sống lâu thêm thì sẽ làm.
“Tạm được, nơi đây đều là lính mới, không có độ khó gì. ” Shaw gật đầu, tiếp nhận bầu nước bạn thân đưa tới, cũng uống một ngụm.
“Từ lúc bắt đầu giải quán quân độ khó mới chính thức đi lên. ” Ryan gật đầu, “Chỉ có quán quân mới có thể được tham gia thi đấu Cuộc chiến sinh tồn hơn nữa giải thưởng cho Cuộc chiến sinh có rất nhiều điều mờ ám, hoặc là phải tham gia giải quán quân, hoặc là phải tiếp thu khiêu chiến theo kim chủ an bài, muốn phải hoàn toàn miễn trừ thì phải vượt qua được vòng thứ sáu của Cuộc chiến sinh tồn, dù cho chọn cái nào, đều trốn không thoát dược việc thi đấu. . . Đều là bẫy rập. . . “
Shaw im lặng không lên tiếng gật đầu, cũng cảm thấy có chút u buồn, trừ khi vượt qua được vòng thứ bảy của Cuộc chiến sinh tồn để trở thành huấn luyện viên, bằng không cũng không thể hoàn toàn được miễn cho khỏi thi đấu. Có điều nếu đi được đến vòng thứ bảy, thật sự là quá khó khăn.
“Ai là Shaw? ” nghe thấy tiếng la lên, Shaw từ trên lan can mình đang ngồi nhảy xuống một cái.
Theo tiếng kêu nhìn lại, xẹt qua vẫn còn những người mới đang vật lộn với nhau, ở cánh cửa nhỏ mở ra nơi tường đất, là thư trùng huấn luyện viên có cánh tay đồ sộ đang đứng đó, bên người còn có một thư trùng thấp bé đang ló đầu dáo dác nhìn.
Huấn luyện viên khoanh tay đứng ở góc tường nghe được giọng nói, đi đến trò chuyện đôi câu với người kia, gật đầu với Shaw.
Dưới quyền của mỗi huấn luyện viên có chừng hai ba chục người mới, bọn họ bồi dưỡng được những lính mới giành được thắng lợi, cũng sẽ khiến bọn hắn được thưởng theo, thế này bảo đảm bọn họ cũng đủ tận tâm. Thế nhưng cuối cùng một lính mới mạnh mẽ quá đáng, có thể trở thành đối thủ so tài của bọn họ trong trận chiến giữa các ngôi sao, cho nên bọn họ luôn sẽ cất bớt những tuyệt chiêu đặc biệt của riêng mình.
Muốn trở thành một kẻ mạnh thật sự, cần thiên phú tuyệt cao, ý chí hết sức mạnh mẽ, cố gắng hết mình, còn có vận may phi phàm.
Ở trong cái nhóm này, Shaw và Ryan là hai người được xem khá nhất thế nhưng nếu đem ra so với tất cả các học sinh của hơn hai mươi cái huấn luyện viên trong toàn bộ đấu trường, thì không biết đạt đến mức nào, chỉ có thi đấu mới biết chắc được.
Trước kia cũng có huấn luyện viên mang đến những lính mới mình dạy để khiêu chiến, đây là một loại chiến lược cho vòng các ngôi sai, tới thật ra cũng chưa chắc là học trò mạnh nhất của người ấy, chỉ là muốn đến để thăm dò các huấn luyện viên khác mà thôi.
Sau khi Shaw đi tới, đã ý thức được tới cũng không phải là người khiêu chiến, bởi vì thư trùng thấp bé kia, cũng mang theo vòng tròn quanh cánh tay chỉ có chiến binh giác đấu chính thức mới có thể đeo.
“Cậu chính là Shaw? ” Joe nhìn Shaw liếc mắt, không có quá để ý, “Bên kia nhà hàng có một hùng trùng tên Eve nhờ tôi nhắn một câu, nói cậu ở bên kia ráng sống tốt, cậu không cần lo lắng.”
Shaw vừa nghe đã mất đi lý trí, nhào tới bắt được bả vai của đối phương: “Người nào? Người nào nhờ anh tiện thể nhắn chứ?”
“Ê, coi chừng chứ, thằng điên này! ” Joe tức thì cảm giác mình bị mạo phạm,hắn trở tay ráng giáo huấn Shaw.
Nhưng Shaw vì quá mong mỏi có được tin tức của Adam đã mất đi lý trí, cậu đơn giản tránh ra đợt công kích của Joe, trên tay hiện lên một mảng tia sáng vàng đen xen nhau, xoay tròn ở trên cánh tay của cậu phi bắn ra, đánh trúng bức tường sau lưng Joe, để lại một hốc lớn màu đen nối liền.
Joe hoảng sợ tựa ở trên tường, bên tai chính là cái hốc kia, cũng không dám nhúc nhích nữa.
Hai vị huấn luyện viên nhìn thấy Shaw hóa ra đã có năng lực niệm lực ở tầng thứ hai, có vũ khí từ niệm lực, cũng cảm thấy rất giật mình. Mỗi lần có thư trùng mới tới, đều nhất định là người nổi bật trong quân đoàn, nhưng có thể có được niệm lực tầng thứ hai cũng là con số cực ít, đây đã là thực lực có thể bước vào trong cấp bậc của sĩ quan quân đội.
“Nói cho tao biết, sao mày thấy được em ấy. ” Shaw đi tới túm lấy cái cổ của Joe,nhìn hắn với vẻ đe dọa.
“Cậu, cậu ấy là thức ăn nhanh của tôi. . . ” Joe sợ hãi mà nhìn thư trùng trước mắt, đối phương là một Ong tộc, hơn nữa xem ra cũng không lợi hại, không nghĩ hóa ra mạnh đến thế này.
“Mày đã làm gì em ấy rồi? ” Shaw đã sớm biết nhà hàng và thức ăn nhanh nghĩa là thế nào, sau khi nghe ra càng thêm tức giận, cánh tay trái lần thứ hai ngưng tụ lại niệm lực xoay tròn có ánh sáng màu đen và vàng xen nhau. Nhưng lúc này Ryan bắt được cánh tay của cậu: “Shaw, đừng manh động, nghe một chút xem nó nói như thế nào. “
Joe cũng cảm giác rất tủi thân, không nghĩ tới bản thân chỉ là muốn truyền một lời nhắn, còn phải chịu nhục nhã lớn như vậy, chính mình rõ ràng là chiến binh giác đấu rồi, lại bị một đứa còn đang học dọa đến chật vật như vậy, nếu chuyện này truyền ra thật quá mất mặt.
“Chúng tôi, tôi chỉ là làm cho cậu ấy hút hùng tương của tôi, còn chơi với trùng điểu của tôi.” Joe lạnh run mà khai báo ra,
Mặt Shaw trong nháy mắt tối sầm lại, nhưng Ryan lại kéo cậu ra: “Tốt rồi, cám ơn cậu đã truyền đến tin tức này, em ấy nhìn qua thế nào. “
“Cậu ấy nhìn qua rất khỏe mạnh. ” Joe xoa xoa cái cổ, có chút căm tức, sau khi nói xong cũng không để ý Shaw và Ryan, đi thẳng ra ngoài.
Huấn luyện viên của hắn nhìn Shaw và Ryan liếc mắt, nói một cách đầy ẩn ý sâu xa: “Anh tìm được hai hạt giống tốt đó.”
Huấn luyện viên của Shaw và Ryan gật đầu, không nói gì, chỉ là nhìn hai tên đệ tử của hắn.
Ryan vỗ vỗ bả vai Shaw, giục cậu rời khỏi sân huấn luyện.
Một màn vừa mới xảy ra này hấp dẫn tất cả ánh mắt của đám đệ tử, cũng làm bọn họ kinh sợ. Trong này cũng có một số đệ tử cố ý tỏ ra yếu kém, không dám tỏ ra quá mạnh, cố gắng lùi lại thời gian tiến nhập đấu trường. Trong lòng bọn họ đối với Shaw và Ryan dám dũng cảm ra mặt còn có chút khinh khi và căm thù. Có thể thấy một màn như vậy, bọn họ mới biết được, kẻ đang thật sự giấu tài chính là hai thư trùng nhìn có vẻ mờ nhạt này, bọn họ mới thật sự là những kẻ mạnh.
“Lúc này, e rằng chẳng mấy chốc chúng ta sẽ ra sân.” Ryan cười cười, ngược lại cũng không quá quan tâm.
Hắn cùng Shaw nhất định là muốn lên sàn, để sớm có thể nhìn thấy Adam, có thể bảo vệ một chút cho Adam. Chỉ là bọn hắn còn muốn ở lại làm quen một chút với hoàn cảnh, nhìn nhiều tình huống một chút. Bây giờ bị ép bại lộ, lại cũng chả sao cả, chỉ là trước giờ một chút thôi, có có thể được tin tức của Adam, đối với bọn họ mà nói đã là tốt lắm rồi.
“Eve sống rất tốt, cậu có nghe thấy không? ” Ryan nhanh nhạy cố ý nói ra.
Shaw rầm mặc không nói gật đầu, cậu ngồi ở trên giường, cúi đầu suy tư một hồi, ngẩng đầu lên nhìn Ryan: “Ryan, tớ muốn trở thành quán quân trong kỳ quý tới, cậu phải giúp tớ.”
Ryan muốn nói lại thôi, cuối cùng cũng không nói gì, chỉ vươn tay ra, tay của Shaw móc ở trên tay hắn, dùng sức cầm.