Chương một trăm lẻ sáu: Adam đã qua tinh luyện
Jacob bị Adam để lại phòng ăn, hồn nhiên không ngờ rằng đã biến hóa thành như thế, hắn ngây người ngồi ở chỗ kia, từ mờ mịt khiếp sợ đến buồn bã mất mát, trùng điểu vừa mới hưng phấn đã rũ xuống mềm nhũn ở giữa khóa kéo, nó còn trung thực phản ánh tâm tình của hắn hơn so với nét mặt của hắn.
Cậu đem bàn tay đến dưới mặt bàn, lại mặc quần áo cho tử tế lại rồi mới đứng lên. Tổ tiết mục biết ý nên không có đem những hình ảnh dưới mặt bàn phát ra ngoài, nhưng mà nhìn dáng vẻ của Jacob uể oải thu thập tàn cục sột soạt ở dưới mặt bàn, biểu cảm vẫn đã nhanh chóng biến thành một bức hình chế được phát tán trên hết tất cả các trang mạng.
“Bất lực chả biết gì mà vẫn không thể được đụng đến trong quần.”
Đối mặt với khuôn mặt căng thẳng của Jacob, ngay cả Paul cũng không đành lòng hỏi hắn cảm giác bây giờ là thế nào, cho nên ông ta đi nhanh tới, la lên đầy cường điệu: “Tada ~ cuộc sống luôn tràn đầy những bất ngờ thú vị, cậu Jacob này, xin nói cho tôi biết lúc này cậu có cảm giác gì? “
Liêm sỉ là gì? Cảm thông là gì chứ? Vì hiệu quả của tiết mục, Paul đều có thể ăn sống nuốt tươi.
Jacob miễn cưỡng cười cười, tướng mạo của hắn trời sinh đã thích hợp làm anh hùng, anh tuấn, đoan chính, cương nghị, dù cho hắn chưa đủ chững chạc, lại đã có cảm giác uy nghiêm có thể khiến người ta thấy mà sợ. Dù cho thất bại vào lúc này, hắn cũng không cho phép chính mình toát ra vẻ đau khổ, uể oải hoặc là mềm yếu, chỉ là trầm mặc gật đầu, liền xoay người bỏ đi.
Sau khi về đến phòng, hắn đã thấy bạn tốt của mình là Mikulak đang ngồi ở trên giường của hắn, nhìn hình ảnh phát sóng trực tiếp, trên mặt thể hiện ánh nhìn đầy đồng cảm.
Hắn và Mikulak là bạn tốt chơi với nhau từ nhỏ đến lớn, thậm chí ngay cả tướng mạo cũng đều rất giống, đều có cặp lông mày rậm, mắt to, cằm rộng giống nhau, nhìn qua đều là kiểu uy mãnh cường hãn, thậm chí đã từng bị nhận lầm là an hem. Có điều nếu so sánh ra, Mikulak so với hắn còn thích cười hơn, có vẻ thêm chút thân thiết. Mà hắn thì bởi vì quá nghiêm túc, nên dễ dàng bị cấp dưới thấy sợ hơn.
Thế nhưng nụ cười của Mikulak cũng chỉ có những người có quan hệ thân thiết với anh ta mới có thể thấy được. Bọn họ đều kế thừa kỷ luật nghiêm khắc để dẫn dắt quân đội, là những triển vọng mới trong quân đoàn. Cho dù cả hai bọn họ đều là kiến tộc, đầu cũng không tính là cao, nhưng không có ai dám nhìn chằm chằm vào bọn họ lúc đang nghiêm nghị, bọn họ đều có quyền uy tuyệt đối với đám cấp dưới của mình.
Ở trong quân đoàn, chức vị bọn họ gần gũi, quan hệ thân mật, bình thường nghĩ kế sách thay cho nhau, ‘thời gian tươi đẹp’ lần này hẳn nhiên là cũng cùng nhau tham gia. Trên thực tế, tham gia ‘thời gian tươi đẹp’ là xuất phát từ ý tưởng của Mikulak, bọn họ mượn cớ của nhau mà cầu tình trong gia tộc. Đều là Kiến tộc, còn có mối quan hệ cạnh tranh vị trí đứng đầu tộc, gia tộc của bọn họ vừa là địch cũng vừa là bạn, đối với quan hệ giữa hắn và Mikulak, cũng giữ theo quan điểm mâu thuẫn sẽ vừa ủng hộ tình bạn, mà cũng ủng hộ sự cạnh tranh.
Lần này, trên thực tế là trước đó Jacob và Mikulak đã tiến hành thi thố trước với nhau rồi, kẻ nào thua sẽ phải làm người ra trận đầu tiên, đồng nghĩa với việc bỏ qua buổi hẹn lần đầu. Không nghĩ tới Jacob vốn là kẻ thua cuộc nên phải mời Adam đầu tiên, lại thành “sửa mái nhà dột” ngoài ý muốn rồi, Mikulak đương nhiên là ganh tỵ muốn chết.
Nhưng khi nhìn đến khúc cuối cùng, anh ta cũng không khỏi cảm thấy đồng cảm với người anh em tốt của mình bị như thế.
“Aiz, bạn à cậu vẫn ổn chứ?” Mikulak ngẩng đầu nhìn về phía Jacob, cố gắng bình tĩnh hỏi.
Tất cả những sự gắng gượng ráng tỏ vẻ kiên cường mạnh mẽ của Jacob đều hỏng mất, từ cuối giường rớt thẳng xuống vào giữa giường, khuôn mặt buồn bực chôn trong lớp nệm giường mà nói: “Hỏng bét hết rồi. “
“Đừng như vậy, cậu phải nghĩ theo chiều hướng tốt hơn chứ, được không? Đừng cứ mãi nghĩ cậu đã mất đi cái gì, mà nên nghĩ về nhớ lại nhiều hơn cậu đã đạt được cái gì, cậu lại thành người thứ nhất ước hẹn với Adam, lẽ nào cậu không cảm thấy vui sao? ” Mikulak khuyên lơn.
Jacob buồn bực bản thân nửa phút, ngẩng đầu lên: “Ở trước bữa ăn, nếu như cậu nói cho tớ biết tớ sẽ buồn bã vì mới được dùng bữa với Adam xong, thì tớ tuyệt đối sẽ nói là cậu bị điên rồi. “
“Thế nhưng giờ đây tớ thật sự rất khó chịu, bởi vì tớ chỉ có thể ăn tối với cậu ấy thôi. ” Jacob nói ra, thậm chí có cảm giác mũi đã xót lên, lại cúi đầu vùi vào trong giường.
Mikulak vỗ vỗ sau lưng hắn, không biết phải an ủi như thế nào.
Trầm mặc mấy phút, Jacob đột nhiên lật người, ánh mắt lấp lánh nhìn chằm chằm Mikulak: “Miku, có chuyện này cậu nhất định phải giúp tớ. “
“Đương nhiên, chuyện gì? ” Mikulak nở nụ cười, một khi anh ta để lộ ra nụ cười, nhìn còn đáng yêu hơn cả Jacob
“Lúc Adam rời đi, có làm một động tác như thế với tớ.” Jacob bật cả người dậy, muốn diễn tả lại cho Mikulak xem, lại cảm thấy sân khấu chưa đúng với cảnh hồi nãy, vì vậy dời bàn trà nhỏ bên cạnh tới, sau đó xoay người qua quay đầu khe khẽ gõ một cái nơi góc bàn, hơi hơi chớp mắt phải.
Mikulak thừ người ra vài giây, run hết cả người vì thấy quá ghê: “Ý, nhìn tởm quá! “
Jacob tức giận nện cho anh ta một quyền: “Đừng có quậy nữa, cậu mau giúp tớ nghĩ lại đi, Adam làm động tác này là có ý gì? “
Mikulak nhìn ánh mắt mong đợi của Jacob, ánh mắt xoay chuyển, tâm tư phức tạp ở trong lòng trào dâng liên tiếp. Anh ta và Jacob là bạn tốt, nhưng cũng là đối thủ chính của nhau, gia tộc của bọn họ đã liên hợp lại để đối kháng với các Tộc hệ ưu việt khác, lại cạnh tranh chức tông chủ Kiến tộc với nhau. Quan hệ mâu thuẫn như vậy, ảnh hưởng thật sâu tới quyết định vào thời khắc này của hắn.
“Theo cậu thì thấy thế nào?” Mikulak hỏi ngược lại để thử thăm dò.
Jacob sững người ra nhìn mãi vào ngón tay đang đặt trên bàn của mình, chậm rãi ngước hai mắt lên trên: “Theo cảm nhận của tớ thì, có thể ý cậu ấy là, có thể thôi, là muốn khích lệ tớ đi tìm cậu ấy… “
Mikulak nuốt nước miếng một cái, mở miệng do dự một chút, cuối cùng vẫn hạ thấp giọng xuống: “Biết đâu đấy !… Ah, đúng rồi, không phải Adam nói rất khâm phục dũng khí của cậu sao? Có lẽ, có lẽ cậu ấy đang mang hy vọng cậu sẽ lại dũng cảm bước lên thêm một lần nữa?”
“Cậu cũng cảm thấy như vậy sao? ” Jacob chiếm được tán thành từ đồng bọn, lập tức càng có lòng tin, hắn chợt xoay người, thong thả đi tới đi lui ở trong phòng, “Tớ có thật sự nên qua đó ngay lúc này không?”
Mikulak mấp máy môi, lại không có cách nào đưa ra câu trả lời khẳng định.
Cách giải thích hồi nãy, cũng không phải anh ta hoàn toàn đang nói dối, trong lòng anh ta cũng cho rằng có khả năng này. Chỉ là phong cách của anh ta thật ra luôn cẩn thận đáng tin cậy hơn, sẽ chọn cái cách liều lĩnh cần lòng dũng cảm này. Mà anh ta biết đây là tác phong làm việc Jacob thích hơn, nên mới đổ dầu vô lửa như thế này.
Trong tư tâm của mình, đúng ra Mikulak cảm thấy đã từng bị Adam từ chối rồi, thì đừng nên quấy rối không biết điều như thế.
Thật ra, một chiêu liều lĩnh này, cũng chưa chắc hoàn toàn không có khả năng, có một số việc không thử sẽ không biết đáp án, thử sẽ không cảm thấy hối hận, đây là lựa chọn của riêng mình Jacob, không phải là việc mình có thể quyết. Mikulak nhìn Jacob manh động trực tiếp đi ra cửa, nhìn không chớp mắt bóng dáng của người bạn tốt, đang tự khuyên giải an ủi chính mình. Nếu thất bại, hẳn là cũng sẽ không có hậu quả xấu gì đâu nhỉ! Jacob chắc chắn cũng sẽ không trách mình đâu…
Nếu lỡ như, nếu lỡ như thật sự thành công thì sao… Mikulak đột nhiên có cảm giác lòng mình bị siết chặt, nếu như Jacob thành công, bản thân mình có cảm thấy vui vẻ không? Jacob nếu cảm ơn mình thì sao chứ, mình có thể thản nhiên nhận lấy sao?
Mikulak nhịn không được đuổi theo, lại nhìn thấy cậu bạn tới đã chạy tới chỗ cửa phòng Adam, gõ cửa phòng, còn quay đầu hướng hắn nở một nụ cười dù đang căng thẳng đến cắn chặt răng lại, bộ dạng kiểu con đường phía trước chưa biết thế nào nhưng vẫn sẽ mạnh mẽ chống đỡ.
Giờ khắc này, Mikulak cũng không biết mình cuối cùng sẽ vẫn hy vọng cậu bạn tốt của mình có thể thành công, hay sẽ thất bại đây…
Jacob đã nghe được trong phòng truyền đến một tiếng cực kỳ dễ nghe “Mời vào”, liền đánh bạo đẩy cửa đi vào, hắn đang nắm tay cầm chốt cửa, lại ngây người ra nơi đó.
Trong phòng, Adam đang khỏa thân nằm dài ở trên giường, chỉ đắp một cái chăn mỏng trên lưng, lúc này đang nghiêng đầu qua chỗ khác nghiêng người nhìn về phía Jacob. Đường nét thân thể giống như cồn cát trùng điệp, ánh mắt Jacob mê đắm bên trong đó, tìm không được đường ra.
“Đóng cửa lại. ” Adam lạnh lùng nhắc nhở.
Nghe được giọng của Adam, trong Jacob giật nảy người, nhanh tay đóng cửa lại, chân tay luống cuống mà đứng ở cửa, tình cảm mãnh liệt còn đang kích động và tưởng tượng trong đầu mới vừa rồi, đều biến thành mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, xếp hàng ở trên trán dày đặc.
“Đi rót cho tôi chén trà. ” Adam xoay người tiếp đó nằm ở chỗ này, tiếp tục xem sách.
“Hả? Ah? À!” Jacob bước nhanh đi vào bên trong, tại đây luống cuống tay chân cân nhắc một phen, rồi mới bưng chén trà nóng hổi đưa đến trước mặt Adam.
Adam nhìn thoáng qua: “Tôi muốn uống trà xanh.”
Kỳ thực đối với trà gì Adam cũng không có hảo lắm, trùng tộc cũng không có thói quen uống trà thanh lọc, chỉ là cậu đang trêu chọc đùa giỡn với cậu chàng đẹp trai thuộc Kiến tộc này thôi.
Biết được hành động của Jacob tổ tiết mục đã nhanh chóng theo vào, có điều dựa theo thiết kế tiết mục trước đó, tình huống đột ngột phát sinh không theo tình huống có sẵn này sẽ chỉ tiến hành phát sóng, không để hắn bị làm ảnh hưởng bởi bên ngoài, cho nên chỉ có một quả cầu camera tiến vào, không có một đám người nào đạo diễn, trợ lý ở bên cạnh chỉ huy. Mà đây cũng là những tình huống hay ho mà khán giả yêu thích nhất trong ‘thời gian tươi đẹp’, so với những bữa hẹn hò, tụ tập nhóm, trò chơi đã được sắp đặt kỹ từ trước, loại drama đột nhiên phát sinh thế này mới là cái bọn họ kỳ vọng nhất.
Jacob bưng ly trà xanh trở lại bên người Adam, Adam không ngẩng đầu: “Múc thêm hai muỗng kem nữa.”
Sau khi nghe, Jacob vẫn như cũ nghe lời mà quay đầu lại, bỏ thêm hai muỗng kem, lại quay về bên cạnh Adam lần nữa. Adam cũng vẫn không ngẩng đầu mà nói: “Lại bỏ thêm một cube đường vô. “
Vào lúc này, Adam cũng thấy mình khác gì một đứa con gái xấu tính õng ẹo đâu.
Jacob ngây ngẩn cả người, có thẳng tính như thế nào đi nữa, cũng đã hiểu rõ Adam đang ráng làm khó mình. Hắn mím môi, nhìn Adam, nhẹ giọng hỏi: “Còn có yêu cầu khác sao? “
Adam quay đầu nhìn hắn, thật ra cậu rất lo lắng Jacob có lẽ sẽ chịu không nổi mà sẽ bùng nổ cơn giận lên. Mà ở Fabre, nếu ngây người lâu như vậy, cậu đã sớm hiểu rất rõ rồi, loại thư trùng sẽ bùng nổ giống như Fassa do bị hành quá nhiều khi đã hẹn mấy lần đều thất bại cũng rất ít thấy, tính nhẫn nại của thư trùng dành cho hùng trùng là quá cao, cái kiểu muốn cái này muốn cái kia của cậu đã tính là gì chứ.
“Lại bỏ thêm ba lát chanh vào. ” Adam nói rằng, “Cube đường không muốn là đường cát bình thường, phải là kẹo sữa. “
Jacob gật đầu, lúc này bỏ thêm cho đủ hết, rồi mới bưng về phía Adam.
Adam nâng người lên, cái chăn đã hơi rơi xuống, hình ảnh cơ thể như có như không lại càng thêm dụ dỗ. Adam phát hiện ra chén trà trước mắt đã chếch đi, quả nhiên ánh mắt Jacob không tự chủ được đã dời đi rồi, chén trà đưa tới trong tay cũng không cầm chắc.
Nhưng Adam vẫn nhận lấy, uống một ngụm, lộ ra nụ cười mỉm làm cho Jacob vô cùng sợ hãi: “Lạnh. “
“Rót một ly khác đi. ” Adam đưa cái ly cho hắn, thân thiết như muốn khích lệ mà mỉm cười, “Còn nhớ rõ yêu cầu của tôi không?”
Jacob đã gần như muốn khóc: “Tôi, tôi, tôi đã quên… “
Adam lộ ra nét mặt ‘tôi biết ngay mà’, gật đầu, cũng không thấy phiền mà lên giọng dạy dỗ: “Hồng trà, hai muỗng kem, một cube kẹo sữa, ba lát chanh. “
“Mới vừa rồi cậu còn nói là muốn uống trà xanh mà? ” Jacob theo bản năng hỏi ngược lại.
Adam nháy mắt mấy cái, trong ánh mắt nhình như mang theo đao gươm: “Bây giờ tôi lại muốn uống hồng trà.”
Hồng trà uống với chanh đương nhiên sẽ hợp vị hơn, nếu không phải là do anh bưng hồng trà lên đầu tiên, tôi lại muốn sai anh nhiều lần, không thì chắc chắn tôi sẽ uống hồng trà rồi! Adam đang tự chửi rủa trong đầu mà không nói ra.
Chờ đến khi Jacob nơm nớp lo sợ bưng ly hồng trà chanh trở về, Adam uống một ngụm, lại thuận tay bỏ lại trong tay Jacob: “Cảm ơn, tôi không muốn uống nữa. “
Jacob đang cầm tách trà nóng hổi, thật sự đã rất muốn khóc rồi. Anh chàng nhìn qua như cậu nhóc mới lớn mạnh mẽ oai vệ lại nghiêm nghị này, tính tình nhẫn nhịn sắp bị Adam phá nát rồi. Lúc này những cấp dưới đang xem truyền trực tiếp của hắn, cũng không biết là đang thán phục người đội trưởng anh hùng tuổi trẻ tài cao trong lòng bọn họ lại bị hành hạ đến muốn khóc, hay là đang cười nhạo Jacob quả nhiên vẫn chưa đủ trưởng thành.
Nhìn bộ dạng này của Jacob, Adam mới dùng giọng điệu như đang dạy dỗ một đứa trẻ lên ba mà hỏi: “Anh biết anh đã sai ở đâu chưa?”
“Tôi, tôi không nên chọc cho cậu giận, tôi sai rồi. ” Jacob oan ức nói, loại xin lỗi này, chỉ thừa nhận là nhận sai lầm, chứ không có nhận sai lầm nằm ở đâu, nhưng thật là loại xin lỗi không có thành ý nhất, dễ dàng khiến chuyện càng tệ đi.
“Không nhắc đến những biểu hiện ngu ngốc của anh lúc trong buổi hẹn nữa. ” Adam bày ra khuôn mặt nghiêm túc dạy học, “Chỉ cần nhắc đến biểu hiện mới vừa rồi của anh, có đúng là tôi mới ra ám chỉ muốn anh quay đây, sau đó anh cứ đùng đùng đi qua đây luôn? Không có bất kỳ chuẩn bị gì? Không nghĩ cho tốt trước phải mở miệng như thế nào, phải làm sao mới hấp dẫn được sự chú ý nơi tôi, đã đứng đần ra ngay ở cửa?”
“Còn nữa, có thể anh không hiểu được khẩu vị của tôi, để cho tôi từng bước dạy ngươi, cái này rất bình thường, hoàn toàn không sao hết. Thế nhưng tôi đã dạy anh một lần, anh còn không nhớ được, đây chính là kiểu không để tâm, điều này sẽ làm cho tôi cảm thấy hết sức phẫn nộ, cảm thấy căn bản là anh cũng không quan tâm tới tôi, hiểu chưa? “
“Tôi không có… ” Jacob vội vã thanh minh.
“Đừng có nói chen vào!” Adam hừ một tiếng, “Đây là sai lầm thứ ba của anh, tôi đổi từ trà xanh thành hồng trà, anh nhớ kỹ là được rồi, mục đích của anh là phải nhớ rõ sở thích của tôi, mà không phải tranh luận với tôi cuối cùng là tôi thích món gì hơn, không phải sao? Cả ngay lúc nãy nữa lời xin lỗi anh nói quá sớm, hơn nữa quá đơn giản, anh nên nghĩ cuối cùng là anh sai ở đâu. Anh còn chưa có chuẩn bị xong, anh quá mong mỏi được gặp tôi, trong đầu trống rỗng, quá kích động, anh không phải là không quan tâm tôi, mà là quá lo lắng, không biết làm sao nữa, đã đem hết mấy lời tôi mới dặn dò quên mất.”
“Thật ra nội tâm anh chính là như vậy, chỉ là anh không có nói ra, đúng không? ” Adam thương hại nhìn Jacob đã hoàn toàn đờ đẫn.
Jacob dùng sức gật đầu, giống như chó con bị chủ của mình là, cuối cùng mặt mới nhìn tươi lên lại một chút.
Lúc này Adam quay mặt hướng về phía quả cầu camera trên không, nhìn rất ra dáng một chuyên gia tư vấn tình yêu và hôn nhân mà nói: “Rất nhiều thư trùng cảm thấy rằng các anh không có đuổi kịp hùng trùng, là bởi vì các anh không gặp được Adam. Đúng thế, tôi là một trong số ít hùng trùng không quan tâm đến cách thức theo đuổi và kỹ thuật của các anh, chỉ quan tâm đến việc các anh có đủ gợi cảm hay không, có đủ khiến tôi muốn chịch một kẻ khác loài hay không.”
Nói tới đây, Adam cười hết sức tà ác, rồi lại đầy vẻ hút hồn.
“Thế nhưng tôi muốn nói rằng, vấn đề giữa thư trùng và hùng trùng, tuyệt đối không chỉ là vấn đề hùng trùng không có cách nào chấp nhận thư trùng. Các anh có thể ngẫm lại, các anh trúng được bao nhiêu lần, bởi vì trong lòng đã mang sẵn suy nghĩ cho rằng hẹn hò kiểu này là thua chắc rồi, hùng trùng cũng rất khó cua được, tất nhiên không nên tốn nhiều tâm tư, không cần phải nghiêm túc như vậy?”
“Tôi biết, trong lòng các anh nhất định muốn bắt bẻ lại, tôi đây lần nào cũng tỉ mỉ chiến lược, xem ‘bảng kế hoạch tấn công’, đã nghĩ trước sẽ đi nơi nào, quyết định trước nhà hàng xịn nhất, nghĩ xong muốn mua cái gì. “
“Có điều đó không phải là điều quan trọng nhất, mà quan trọng nhất là phải đặt tâm mình vô, là làm gì cũng phải có tâm đó. Các bạn khán giả thư trùng của tôi, đối với hùng trùng mà nói, các anh tặng họ một chai rượu đắt đỏ còn không bằng các anh luôn nhớ họ thích khẩu vị thế nào, vì họ chuẩn bị một bữa vừa miệng nhất. Các anh vì họ mua quần áo đắt tiền, còn không bằng các anh để ý được ánh mắt của họ từng dừng lại hơi lâu trên một chiếc cài áo, sau đó mua nó tạo thành niềm vui bất ngờ. “
Cậu nâng tay lên, chỉ vào Jacob: “Cho nên đối với các thư trùng đang ở độ tuổi Jacob mà nói, để tâm đến nhiều hơn, suy nghĩ nhiều hơn, mới là chìa khóa then chốt giúp xác suất các anh hẹn hò thành công cao hơn nhiều. Đây cũng là một bí mật mà những đàn anh thư trùng đã nhiều lần vấp phải trắc trở mới rút ra được sẽ không tiết lộ, đây coi như cách để tôi dạy lại thư trùng còn non Jacob này, chỉ để có thể thảo luận sâu hơn.”
Adam đột nhiên biến từ yêu tinh nhỏ đang đòi hỏi ép bức thành chuyên gia tâm lý chuyện yêu đương hẹn hò, làm cho nhóm đạo diễn đang theo dõi tình hình trong phòng thông qua quả cầu camera phải kích động đến che miệng tru lên. Bởi vì đoạn này sẽ có hiệu quả là thật tốt, giai đoạn tiếp cận nửa đêm thế này, tỉ suất người xem dĩ nhiên được kéo vọt cao lên, con số khán giả mới gia nhập rất nhiều, các comment bắn lên liên tục như đám mây dày.
“Trước đây mình đã làm gì lúc hẹn hò vậy…”
“Mới sáng đã biết được chân lý, tối nay chết đi cũng đáng.”
“Thư phụ hỏi tôi vì sao quỳ xem chương trình, còn lệ rơi đầy mặt “
“Adam vạn tuế, thiên sứ nhỏ Adam, xin quỳ liếm Adam một trăm năm “
“Con chó liếm kia xê ra, để tôi còn tới. “
“Đây thật là một đoạn tinh hoa nhất bao năm qua trong ‘thời gian tươi đẹp’ rồi, thật sự, hay hơn tất cả những phân đoạn hay nhất từ trước đến rồi. “
“Xong, Adam đem bí mật của mấy thư trùng già chúng tôi đem ra ánh sáng “
Mà lúc này, Adam vẫn nhìn không thấy mấy cái comment này nhưng cậu rất ý thức được những lời này của mình có thể gây nên tiếng vang đến cỡ nào. Cái này cũng không phải là ý muốn nhất thời từ cậu, mà là nội dung cậu chủ động đề nghị lúc nhận lời tham gia. ‘Thời gian tươi đẹp’ là một tiết mục phát sóng trực tiếp trên mạng, cái khán giả chờ mong nhìn thấy chính là lối sống xa hoa, các drama hay ho, làm trò kịch liệt trên giường, điểm cuối cùng này, là thứ duy nhất từ Adam họ mới thể mong chờ.
Nhưng Adam không chỉ muốn phô ra những thứ này không, cậu không chỉ muốn để cho mình trở thành người nắm quyền trong thế giới tình dục, càng muốn trở thành chuyên gia tư vấn yêu đương, như vậy đến khi cậu bắt đầu lên ký tưởng về một đế quốc tình dục mới có thể thật sự nắm giữ được đũng quần của thư trùng và ví tiền của hùng trùng.
Cậu quay đầu nhìn về phía Jacob, Jacob cũng một bộ dáng vẻ đã hiểu ra rồi sau khi nghe dạy dỗ, thấy Adam nhìn về phía hắn, thấp thỏm nói: “Adam, xin lỗi, tôi từ đây về sau thật sự đã biết tôi sai ở đâu rồi, tôi còn có cơ hội để sửa lỗi không?”
Adam nhìn hắn chằm chằm vài giây: “Mở áo sơmi ra. “
“Á? Hả? Ừ! ” Jacob luống cuống tay chân mở áo sơmi ra, lộ ra bắp thịt rắn chắc cường tráng bị vây lại bởi lớp vải, cả bộ đồ âu này, thực sự đã đem thân thể xinh đẹp khêu gợi này giấu đủ kín đi nhỉ.
Đầu lưỡi Adam liếm lấy hàm răng của mình, ở trong miệng đảo qua một vòng, lầm bầm mà nở nụ cười: “Cũng may dáng dấp của anh đủ chuẩn nhìn là biết đang thèm chịch đó. “
Jacob trợn to hai mắt, nghe rõ lời nói của Adam mới vừa ngượng ngùng vừa vui mừng mà nở nụ cười tươi.