TTCPS – Chương 105

Chương một trăm lẻ năm: Ở dưới bàn ăn có cái gì vậy

               Có lẽ là chịu ảnh hưởng từ bộ váy mặc trong lễ trao giải Paris, ‘thời gian tươi đẹp’ cũng chuẩn bị cho Adam rất nhiều váy. Bữa ăn ngày hôm nay cậu được cho mặc một cái váy dài hai dây màu tím nhạt.

               Nhìn chính mình trong gương, Adam yên lặng phát hiện con đường giả gái mình đang đi hình như càng chạy chạy càng xa. Cậu quay một vòng, thân váy này được thiết kế tốt,  nhìn như một chiếc váy dài đơn giản, lại làm cho cậu nhìn có vẻ cao ráo hơn. Dù sao đi nữa ở đây cũng không có phân biệt nam nữ, cậu hoàn toàn có thể do mặc bất kỳ thứ gì mà cậu cảm thấy đẹp.

               Hay lắm, có lẽ tâm hồn thích giả gái này một khi đã dấy lên thì thật sự là khó để dập tắt hẳn được.

               Thời điểm Adam mặc váy dài xuất hiện ở phòng ăn, Jacob đã sớm chờ nơi cửa, đang nóng nảy đi qua đi lại, khi thấy Adam xuất hiện đằng xa xa, hắn liền đứng ở đó, há miệng ngơ ngác nhìn Adam.

               Thư trùng anh tuấn này dáng dấp vô cùng đoan chính, khiến cho Adam người anh hùng cương nghị quả quyết trong trong phim ảnh nước Mỹ năm đó.  Nhưng có lẽ tuổi của hắn lại không đủ lớn, tuy đã cố gắng làm ra vẻ chững chạc hơn, nhưng thoạt nhìn vẫn vô cùng kỳ quái.

               Adam mỉm cười, thời điểm Jacob giơ cánh tay lên phối hợp đặt tay cậu vào cánh tay của hắn. Jacob dẫn cậu bước vào nhà hàng, giúp cậu kéo ghế ra, sau khi cậu đã ngồi vô rồi lại còn đẩy tới vị trí thích hợp trước khi để cậu ngồi xuống.

               Chút thủ đoạn nhỏ này, chỉ có thể xem như những quy tắc bình thường thôi, nội tâm Adam sớm đã bị Alfred chiều hư không chút nào dao động, thậm chí còn có điểm muốn cười.

               Sau khi ngồi xuống sẽ chờ bồi bàn dọn thức ăn lên, Adam nhìn bồi bàn rót rượu, mới nghe được Jacob nói rằng: “Xem ra cậu không có nét sáng chói như trong phim đặc biệt. “

               Nụ cười Adam sượng đơ ở trên mặt, nụ cười lúc đầu lộ ra răng biến thành hé miệng:  “Bởi vì phần hậu kỳ sẽ chỉnh thêm chút ánh sáng nhu hòa, làm cho da nhìn có vẻ sáng hơn. “

                “Tôi càng thích cậu bây giờ hơn. ” Jacob đè nén hưng phấn nói,  “Cảm giác trong phim đặc biệt cậu giống như một thiên sứ hoàn mỹ, quá không chân thật, cậu bây giờ làm cho tôicảm thấy chân thực hơn.

               Nụ cười của Adam lại hơi chút cong lên một ít, nhóc con này, hắn ta muốn chơi trò “dục dương tiên ức” với mình hay gì.

* Dục dương tiên ức: Muốn khen thì trước tiên dìm nó xuống, để đến khi người khác tự thấy cái tốt của nó thì ấn tượng sẽ khắc sâu hơn. (nguồn: bibua.wordpress.com)

                “Cảm giác như cậu bây giờ mới là một hùng trùng mà tôi có thể theo đuổi được trong tay.” Jacob mở khăn ăn ra, vui mừng nói rằng.

               Adam nở  nụ cười gượng ép, cậu cũng có thể cảm giác được  lỗ mũi của mình bởi vì phun ra một luồng khí nóng mà muốn nở ra, nhanh muốn noi gương theo cậu ta rồi.

                “Tôi đã tự nói với mình rất nhiều lần, đừng đến, đừng đến dự chương trình ‘thời gian tươi đẹp’, không thể nào, ngay cả các hùng trùng thông thường tôi cũng không theo đuổi được, lại làm sao có thể với tới cậu! ” Jacob có hơi nghiêng người, nóng bỏng nói,  “Nhưng tôi vẫn phải tới, tôi đã nghĩ rằng dù cho chỉ được nhìn thấy mặt cậu là cũng tốt rồi! “

               Adam mím môi, răng nhọn đã  khẽ cắn vào phần trong môi,  nhìn bồi bàn bên cạnh đang rót rượu được đến nửa ly sẽ nâng chai rượu lên, cậu dùng ngón tay chỉ xuống:  “Rót đầy.  “

               Cậu thật sự muốn nói một câu  “Rót đầy cho  ông đây đi! ” để diễn tả nỗi hận đến mức cậu chỉ muốn phun ra một ngụm máu tươi vì quá tức.

               Adam rất nhanh đã hiểu ra, Jacob căn bản không phải là con cáo già muốn chọc ghẹo cậu hay gì. Nhóc con này đúng thật không hiểu, nói gì cũng chưa có nghĩ kỹ, Adam tức giận một hồi đến không nói gì, một hồi lại cố gắng ra vẻ lơ đãng hết mức, Adam chỉ có thể bất đắc dĩ mỉm cười.

               Lúc này, nhóc đần độn này giờ lại còn đi giảng giải về mô hình máy bay mà mình thích nhất nữa chứ.

                “Mô hình máy bay 1-400 là thích hợp nhất để bày ra nhìn ngắm, thế nhưng nếu muốn nói có thể chơi được, vẫn là 1-50, rất rất lớn, tất cả mọi thứ bên trong có thể thật sự dùng,  tôi có một con tàu chiến đấu vũ trụ, tôi đã phải dồn hết công sức ghép lại trong vòng một năm, lớn vô cùng , có cơ hội cậu nhất định phải được thấy.” Jacob mắt sáng lên nói.

               Mặc dù là nói, người đàn ông nghiêm túc là tình cảm nhất, nhắc tới những thứ am hiểu lại yêu thích thì người đàn ông ấy sẽ có một nét quyến rũ sáng lên, thế nhưng, xin cậu đấy, nhóc à , cậu có hiểu là mình đang hẹn hò không đây???

               Cứ xem như không cần phải kiếm những chủ đề trò chuyện đủ để làm tôi cảm thấy hứng thú một chút, thì chí ít cũng phải trò chuyện kiểu có qua có lại chứ,sao cậu lại cứ blah blah blah tự biên tự diễn vậy? Nếu cậu có tài ăn nói cỡ Nhạc Vân Bằng thì tôi đây cũng đành yên lặng nghe  cho xong, cơ mà cậu nói chán đến độ tiến sĩ trường Đại học Giao Thông nói còn thú vị hơn…

*Nhạc Vân Bằng: Danh hài béo nổi tiếng. Đại học Giao Thông: trường đại học ở Thượng Hải chuyên về nghiên cứu

               Adam giờ đã hiểu được càng rõ hơn nữa rồi, vì sao phần lớn thư trùng căn bản là theo đuổi không nổi  hùng trùng vốn coi trọng ‘cảm giác’ và ‘duyên phận’. Đừng nói đến Fassa và Gros vốn là hai tên ngốc lớn đại diện tiêu biểu cho danh từ  “trai thẳng”, cũng không kể đến Searl, Colin cái loại tự xưng là có chút kinh nghiệm về hùng trùng nhưng là kiểu “đại móng heo*”. Mà hãy nói đến trong những thư trùng thượng phẩm có thể tính là hơi có chút kỹ thuật  ở bậc cao hơn, từ bụi hoa thánh thủ* như Alfred, đến  Pine đầy những lời âu yếm, rồi nhìn nhìn lại kiểu Fran hay tưởng bở, cuối cùng lại nhìn đến Jacob ngây ngô ngờ nghệch, cũng có thể có cảm giác rõ ràng được đẳng cấp phân biệt rõ ràng, kim tự tháp đẳng cấp yêu đương có thể sụt xuống sâu đến cỡ nào.

*”Đại móng heo là “ngôn ngữ mạng” mà neztizen Trung hay dùng để diss mấy thằng tra nam,thay lòng đổi dạ có mới nới cũ, cua được em nào xong là thấy chán muốn cua em khác.

*Bụi hoa thánh thủ: tên một bộ tiểu thuyết mạng Trung nói về một chàng trai có năng lực đặc biệt gì đó, dành hết được những thứ mình muốn (mình cũng không hiểu sao tác giả dùng từ này để chỉ Alfred, có lẽ ý chỉ ảnh làm gì cũng giỏi chăng? TT__TT)

               Ở trong cấp bậc này Jacob phải kém gấp mười lần so với Fran, hoặc là năm lần trở lên so với Pine, ưu thế duy nhất của hắn có lẽ chỉ là hắn không phải loại Thiêu trùng, cấp bậc niệm lực cũng không cao, không có bị áp bách niệm lực làm đau khổ.

               Nếu so với tiêu chuẩn của cậu bây giờ, thời gian phải tiêu tốn mất mười năm tiến hóa, là sau khi đã siêu tiến hóa, nghiên cứu hết mức để tiến hóa rồi, mới có thể suy nghĩ ra được chút gì đó để làm rung động cổ tay hùng trùng thôi!

               May mắn cho chàng trai là hắn lại gặp được mình đó, một hùng trùng thuộc thiểu số,không phải, phải nói là người duy nhất không có những bẩm sinh yêu thích mấy lời tâm tình, lãng mạn và yêu đương. Khi nhìn thì chỉ nhìn mặt mũi xem đủ đẹp không để tranh cao thấp, nên tôi đây mới có thể tha thứ cho mấy lời chê bai của cậu.

               Adam  nhìn Jacob đang hưng phấn nói chuyện cảm giác mình cũng ăn được gần đủ rồi, mới nhón lấy một cây đậu đũa ngâm, cắn trong miệng, miệng nhỏ ung dung nhai chóp chép chóp chép. Đồng thời ở dưới mặt bàn, trong không gian bị che lại bởi khăn trải bàn rũ xuống ở bốn góc, cậu nhẹ nhàng cởi giày ra, nhấc chân đặt vào trên đùi Jacob.

               Jacob lúc đầu đang thao thao bất tuyệt tức thì ngây dại.

               Bữa cơm vẫn còn đang trong thời điểm phát sóng trực tiếp, bầu không khí của toàn bộ bữa ăn tối cũng không có cái gì đặc biệt, tổ đạo diễn cũng vẫn không nhanh không chậm, thậm chí còn có chút thất vọng, luôn cảm thấy đây không phải là biểu hiện của Adam mà bọn họ mong đợi sẽ có.  Mấy comment trên kênh chiếu trực tiếp ‘Thời gian tươi đẹp’ cũng vẫn phản ứng bình thường, phần lớn còn đang bình luận Jacob nói quá nhiều, làm ảnh hưởng đến bọn họ bận ngắm nhìn thiên sứ nhỏ Adam xinh đẹp. Cũng có một ít comment nói có hơi thất vọng, cảm giác Jacob căn bản không thể làm khơi dậy hứng thú của thiên sứ nhỏ, ở trước mặt Adam, Jacob lại tiếp cận như một đứa em trai.

               Thế nhưng vào giờ khắc này, comment đột nhiên không còn, hiển nhiên bọn họ không hề biểu hiện như mất đi hứng thú nên không thèm comment nữa, mà là đã tập trung lưu ý đến bữa ăn lúc này. Mắt đạo diễn cũng  lóe sáng lên, giờ khắc này, bọn họ đều nhận thấy được có chút điều thú vị đã xảy ra.

               Adam mang bàn chân mình trượt lên cẳng chân Jacob, tiếp đó dán vào bắp đùi, dẫm vào phần đũng quần của Jacob, đặt chân ở nơi đó. Không ngoài dự liệu của cậu, dưới lớp quần tây vải vóc mềm mại, trùng điểu Jacob cũng không bởi vì áp bách mà khuất phục, ngược lại thực lực mạnh mẽ mà phản kháng đứng lên. Dưới lớp vải trơn bóng kia, tựa như có một con rắn lớn ngủ nguyên mùa đông đang dần thức tỉnh, giãy dụa ở dưới chân của Adam, càng ‘duỗi’ ra càng dài, càng ngày càng to, càng ngày càng thẳng, cuối cùng rướn cao lên đầy sức sống, cứ như muốn cố gắng nâng chân Adam lên.

               Tổ sản xuất chương trình còn chưa biết chuyện gì xảy ra, chỉ thấy Adam ngậm  một nửa đoạn đậu ngâm chua*, nhai chóp chép trong miệng, nghiêng đầu  nhìn Jacob, khóe môi nhếch lên mỉm cười thần bí. Mà Jacob đột nhiên nắm chặt bộ dao nĩa còn đang cầm trong tay,  cơ thể do căng thẳng nên dựng thẳng người, vẫn không nhúc nhích, vẻ ửng hồng từ cổ của hắn lan tràn xuống dưới như mạng nhện. Gần như có thể  nhìn thấy một mạch máu hồng đang từ trên gương mặt mọc lên hướng đỉnh đầu. Đột nhiên, thân thể Jacob run lên một cái, di chuyển người về phía trước một chút, ngẩng đầu nhìn Adam liếc mắt, con mắt lại nhanh chóng cúi xuống.

*Món này:

               Lúc này, Emilin thông minh cầm lấy một camera nhỏ gắn trên người, bắt lại một quả cầu camera đang bay, cúi người nhẹ nhàng ném quả cầu như đang chơi bowling, quả cầu camera chui vào dưới khăn trải bàn, cảnh tượng bên trong rốt cục rõ ràng.

               Cái chân thon dài có lực của Adam giơ lên thật cao, lớp váy dài rũ xuống, giống như chiến bào, bắp chân của cậu mạnh mẽ như nai con, giẫm vào ngay đũng quần Jacon, bàn chân đè nặng ‘túp lều’ đã gồ lên cao dưới lớp quần tây, mập mờ nghiền ép nó.

               Trong nháy mắt comment đã nổ tung.

                “? ? ? ?  “

                “Tôi nhìn thấy cái gì vậy? ? ? ?  “

                “Còn có cái loại động tác dâm đến vậy sao? ? ? ?  “

                “Jacob: Hùng trùng hẹn hò với tôi đang đạp vào của quý của tôi ở dưới mặt bàn thì làm sao bây giờ, đang đợi trên mạng, rất cấp bách. “

               Sau khi comment này hiện lên, một đống những comment khác nhảy vào:  “Tôi nào biết làm thế nào mới được, cũng đang rất tuyệt vọng đây.”

               Tiếp theo trong màn hình mới nhất, một lực lượng comment spam mới xuất hiện:  “Còn làm sao nữa? Cởi quần ra đi “

               Lần này đống comment bắn ra lại đổi nữa, toàn bộ đều biến thành cởi quần.

               Đạo diễn lập tức chạy đến góc chết của camera, trốn ở phía sau Adam, phất tay hấp dẫn ánh mắt của Jacob, tiếp đó tay đặt ngay vào dưới đũng quần, ra dấu làm động tác kéo khóa. Sau khi Jacob nhìn thấy rồi thì trừng lớn mắt, làn da đã bị màu đỏ bao trùm giờ lại đỏ thêm nữa.

               Hắn buông xuống dao nĩa trong tay, cầm  vào hai góc bàn hai bên, mu bàn tay và cổ tay đều nổi lên gân xanh, rõ ràng bởi vì do dự mà dùng sức nắm chặt cái bàn.

               Lúc này trong kênh phát sóng trực tiếp ‘thời gian tươi đẹp’, đã xuất hiện hình ảnh đầu tiên  ở dưới bàn, dưới lớp màu nhờ nhờ ám muội của khăn trải bàn, cẳng chân Adam có vẻ nhìn còn trắng nõn hơn nhiều, màu sắc càng nổi bật khi giẫm trên lớp quần tây màu đen. Tiếp đó một phần ba hình ảnh bên trái bị cắt nhỏ, xuất hiện nụ cười ám muội mà biếng nhác của Adam, nhìn có vẻ vô tội cắn cọng khoai tây chiên. Một phần ba hình ảnh bên phải cũng cắt đi, biến thành Jacob cúi thấp đầu, bởi vì căng thẳng mà cổ đều nổi gân xanh lên hết, bộ dáng đang nắm thật chặc dọc theo bàn.

               Tiếp đó, tay của Jacob đang run lên hết sức rõ ràng, đưa xuống phía dưới. Đuôi lông mày của Adam có hơi nhướng lên, cái chân phối hợp nâng lên. Jacob cởi thắt lưng ra, nhẹ nhàng kéo khóa kéo xuống, mở ra hai bên dây kéo. Trong lớp quần tây dài đen là quần lót màu trắng đang bị kéo cao lên, nhìn vào càng thêm rõ ràng. Điều vô cùng tình dục chính là, quần Jacob mặc cũng không phải là quần lót boxer bảo thủ hoặc là quần lót hình tam giác thông thường, mà là một loại cải biến từ quần lót tam giác, rộng hơn một chút so với loại quần chữ T nguyên gốc, mà cả cái quần lót không có chỗ nào có chiều rộng nhiều hơn hai ngón tay, nhìn giống như là một chữ T đắp lên thân dưới của hắn. Bây giờ bị trùng điểu ở giữa kéo lên, vải vóc bị kéo lên thật cao,  trùng điểu  thẳng tắp như cây cột cứ vậy để lộ ra hết, chỉ có mặt trên của đỉnh quy đầu vốn là lớp vải nửa xuyên thấu, nước dâm chảy ra làm cho lớp vải này đã hoàn toàn nhìn xuyên qua được, quy đầu bị lớp vải ướt đẫm chèn ép gắt gao.

               Phần comment ở dưới bắn ra như muốn nổ tung màn hình:

                “Tâm cơ trùng! “

                “Quần lót nhìn dâm quá! Không hay ho chút nào!”

                “Đáng thẹn! Có cần phải dâm đến thế không!  “

               Nhưng rất nhanh đạn chiều hướng của các comment đã thay đổi:

                “Comment ở trên kêu là nhìn dâm quá mức, thế nếu như anh có cơ hội được hẹn hò với Adam, anh có mặc một cái quần short xấu đau xấu đớn màu xám xịt để đi không >”

                “Nếu không chuẩn bị trước vũ khí thì sao ra trận!”

                “Thằng nhóc này cũng khá đó, tôi cá là đêm nay cậu ta sẽ được ‘phá truynh’”

               Không sai, trên thực tế ‘thời gian tươi đẹp’ còn bao gồm rất nhiều các loại trận cá cược, những ván cá cược năm trước thường thường là hùng trùng sẽ chọn nắm tay thư trùng vào ngày thứ mấy, hoặc là có thể hôn môi với thư trùng hay không, mà  sau khi xác định Adam là chủ nhà rồi, mấy kiểu đánh cược thế này hoàn toàn không mở nữa.

               Adam sẽ làm tình với thư trùng vào ngày thứ mấy, Adam sẽ làm tình cùng bao nhiêu thư trùng, thư trùng nào là người thứ nhất được Adam đè, đây mới là những trận cá cược hấp dẫn với tỷ lệ rất cao.

               Mà bữa ăn này chính là một ván cá cược diễn ra cùng lúc về việc “Adam có thể làm tình với Jacob làm tình hay không” . Thời hạn cuối cùng sẽ là khi bữa ăn vừa kết thúc  cũng sẽ không thể đặt cược tiền cá vào nữa.

               Lúc này, phe cá Adam sẽ chịch Jacob đã đặt tiền cược nhiều quá mức, tất cả mọi người đều cắn răng nghiến lợi mà xác định tên nhóc thư trùng này sẽ là người thứ nhất ‘có vận may hiếm có’.

               Adam vốn nhìn không thấy comment, cũng không nhìn thấy tình hình dưới mặt bàn, nhưng cậu chỉ cần mới đưa chân đụng vào, là đã biết Jacob mặc là cái gì, lại nói tiếp, cái quần lót này là cậu và Nigel hợp tác để phổ biến chứ đâu, không nghĩ tới đã đưa ra thị trường!

                “Chuẩn bị rất đầy đủ. ” Adam đem cả cọng khoai tây chiên bỏ vào ăn hết trong miệng, liếm liếm ngón trỏ và ngón cái mới bốc khoai tây chiên ăn xong, nụ cười hết sức hút hồn. Chân của cậu cách lớp quần lót đùa bỡn, trùng điểu to lớn bên trong đã giương lên thật cao, bị chân của cậu vô tình “công kích” cả bên trái phải. Ngón chân của Adam có thể moi lớp vải ra, trùng điểu của Jacob đã bắt đầu phun chảy nước dâm, làm ướt hết cả cái quần lót.

               Màn hình lại lần nữa được chia làm ba phần, bên trái là gương mặt Adam cắn ngón tay cười dâm tà xấu xa, bên phải là Jacob nắm thật chặt vào mép bàn, thân thể lay động quỷ dị không yên, còn lại ở giữa là ngón chân Adam đang linh hoạt đùa giỡn lôi kéo lớp vải mỏng tang chỗ quần lót, để trêu chọc trùng điểu bên trong. Thỉnh thoảng ngón chân sẽ đặt ở trên mặt đầu khấc, là có thể làm cho Jacob chột dạ mà thở gấp như muốn thông hơi.

                “Nhìn mà cũng muốn ướt theo  “

                “Kích thích quá đi”

                “Hãy nói cho tôi biết là chỉ có mình tôi cởi giày ra tự ấn ấn vào chỗ dưới đó của mình đi.”

                “Không phải, chỉ có một mình anh thôi.”

                “Không phải, chỉ có một mình anh thôi.”

               …

               Ngay tại lúc vẻ mặt của Jacob càng ngày càng mềm yếu, dần dần nhìn mặt đã lộ rõ vẻ si mê ngu ngốc đến biến thái, Adam lại buông chân xuống, xoa xoa vào quần tây của hắn, tiếp đó mang giày vào, nghiêm túc đứng lên:  “Cám ơn anh đã tiếp đãi, tôi rất thích.  “

               Đến khi đi rồi, tiếp đó cậu lấy ly rượu che lại, nhẹ nhàng gõ một cái ở chân bàn, đưa lưng về phía tổ tiết mục, nháy mắt nhanh như chớp một cái với Jacob.

               Mà dù cho là camera hay là tổ tiết mục đều không nhìn thấy những chi tiết nhỏ này, Jacob thấy được, nhưng vẻ mặt của hắn khi Adam thoạt nhìn qua không giống như là đang mơ màng, mà càng giống như là thất vọng mất mát hơn.

               Thoáng chốc, cửa cá đặt đêm nay Jacob không được ‘chơi’ đã tăng vọt, phải đợi đến nửa đêm mới có kết quả cá cược cuối cùng, những ai đã đặt Adam nhất định sẽ làm tình với Jacob coi như đã thua tan tác.

               Adam trở lại trong phòng, thả lỏng hai đầu vai, Emilin đi theo cậu, “Cậu thật là lợi hại, thật là lợi hại, trời ạ, thủ đoạn của cậu siêu quá đi!”

               Cặp mắt Adam đảo trắng dã, đừng nhìn lúc cậu ăn cơm thoạt nhìn rất nhẹ nhàng tự nhiên, trên thực tế khi đối diện với ống kính, ai có thể không hề giả bộ được chứ? Cậu cũng đã từng coi qua nhiều chương trình giải trí rồi, đương nhiên biết những điểm then chốt nào sẽ làm tỉ lệ người xem bùng nổ. Sau khi bắt đầu ‘thời gian tươi đẹp’, Adam thật ra cũng đã mơ hồ tạo ra thiết lập tính cách cho bản thân, cũng không giống với tính tình tùy hứng lúc nào cũng có thể thả lỏng như lúc thường ngày. Bao gồm những hành động hơi mờ ám vừa rồi, cũng là phong thái thỏa hiệp thường thấy ở hùng trùng. Người đẹp vì lụa, mặc những món đồ sang trọng quý phái thế này cũng có tác dụng, làm cho Adam không tự chủ được mà cũng thay đổi phong thái của mình.

               Nhưng Adam không hề cảm thấy những gì mình đang làm là không phù hợp với ‘giới tính’ hay ‘thân phận’ của mình, cậu chỉ là dựa theo sở thích của mình hoặc là theo thực tế mà thay đổi những động tác và thói quen của mình mà thôi. Điều tốt hơn nữa là, ở đây cũng không có ai sẽ cảm thấy những động tác có phần ‘hơi nữ tính’ của cậu mà gọi cậu là ‘ẻo lả’, không có ai sẽ đứng ra nói cho cậu biết hùng trùng hay thư trùng thì nên biểu hiện thế nào.

               Trên bản chất, cậu vẫn luôn là Adam, dù cho cậu có là lưu manh hắc khu hung ác, hay là khách quý trao giải chuẩn mực, phong tình vạn chủng, hay là nhân vật chính trong ‘thời gian tươi đẹp’ được mọi người vây quanh săn sóc, thì cậu cũng chỉ đưa ra những khía cạnh khác nhau của bản thân thôi.

               Tự do của con người phải như vậy, tự do của trùng tộc cũng nên như vậy, Adam có cảm giác mỗi một mặt của mình đều rất tốt, đều nên để thế giới này thưởng thức chăm chú.

               Đương nhiên, đêm nay tán tỉnh Jacob lúc thì cố tình quyến rũ lúc lại lộ vẻ lạnh nhạt, đúng là có tâm cơ kiểu khác.

                “Mau nhìn tỷ số cá cược xem sao.” Adam quay đầu nói với Emilin.

               Emilin gật đầu, nhìn số liệu một chút: “Bây giờ tỷ lệ cá Jacob đêm nay được gặp may đã giảm xuống mức cực thấp rồi, không có người nào tin tưởng đêm nay hắn còn có thể leo lên giường của cậu.” nói xong chính anh ta cũng không nhịn được cười hưng phấn, “Cho nên…  Tôi đã đặt cược hết tiền vào bảng cá Jacob sẽ gặp may.”

                “Làm tốt lắm.” Adam thỏa mãn gật đầu, không uổng công cậu đêm nay biểu diễn một hồi vồn vã, quả nhiên đã đơn giản thao túng được suy nghĩ của dân cờ bạc.

               Nếu dám đánh cược với suy tính của riêng cậu, thì cũng đừng trách cậu sẽ đích thân tự quyết định kết cục chứ. Adam cởi quần áo, vào phòng tắm thoải mái tắm rửa một cái, sau đó cầm một quyển sách,  giả bộ nằm lỳ ở trên giường, đem chăn mỏng nửa đậy nửa che mà đắp lên trên lưng, kiên nhẫn đợi Jacob nhỏ bước vào khu săn bắn của cậu.

Thanh An

Chủ nhà đảng sủng công 1000%. Sủng công là chân ái, chào mừng các bạn cải tà quy chánh =))

Leave a Reply

Back to top