TTCPS – Chương 100

Chương một trăm: Buổi lễ trao giải (một)

               Đêm nay Cung điện ngọc Jade ánh sáng lấp lánh rực rỡ, Lễ trao giải nghệ thuật điện ảnh Paris hằng năm đã cử hành ở chỗ này bốn mươi bảy năm qua. Chỗ ngồi là bắt chước theo phong cách nhà hát của vương triều Ngân Kiến, đã từng là nhà hát dành cho hoàng thất dưới thời Thanh Đồng Hoàng, bình thường trình diễn nhạc kịch cổ điển. Đến vào thời đại hắc ám, sau khi Hoàng tộc bị phế truất hoàng quyền, tòa cung điện này lại rách nát đến không chịu nổi. Sau khi thời đại hắc ám chấm dứt, tòa cung điện này lại một lần nữa tu sửa, bay vút lên cao, thành một nhà hát mở cửa cho tất cả dân chúng, cũng lại trở thành địa điểm tổ chức Lễ trao giải Paris.

               Tòa cung điện này được có hình dáng như bảy miếng vỏ sò lớn úp lại mà thành, được sơn một màu trắng thuần, ở trên đỉnh như đóa hoa đang hé ra, mái vòm pha lê bao trùm, có thể mở ra, vào những ngày trời quang có thể ngắm nhìn bầu trời. Bên trong có sức chứa đến năm nghìn khán giả xem cùng một lúc, âm thanh ánh sáng cũng thuộc loại hàng nhạt

               Lúc này ở trước cửa Cung điện ngọc Jade, đã dựng lên một khu vực thảm đỏ dài mấy trăm mét, hai bên vây quanh các phóng viên và fan đầy nhiệt tình. Ở cuối đường của thảm đỏ là bức tường ký tên lưu niệm và MC chính cho giải Paris là Allen, một vị hùng trùng vô cùng nổi danh trong giới nghệ thuật.

               Trước đó vừa mới đi qua thảm đỏ là đoàn phim “Huyết vũ sợ tình”, bộ phim này và phim “Thần biển cả Adoni” là hai bộ phim cạnh tranh nhau, có xác suất cao nhất dành giải phim điện ảnh xuất sắc nhất năm nay.

               Tràn ngập trong ánh đèn flash lóe lên liên tục từ các tay phóng viên đang tận tình vây quanh, diễn viên chính  là hùng trùng Heisenway lộ ra  nụ cười sáng rỡ thương hiệu. Anh ta mặc âu phục màu đen đã được cắt may rất khéo léo, bên trong là áo sơmi để hở hết phần cổ, lộ ra xương quai xanh, vừa đi vừa khéo léo pose dáng, để cho các phóng viên chung quanh chụp ảnh.

               Bên cạnh anh ta là diễn viên chính thư trùng tên Charlie, bọn họ vẫn duy trì khoảng cách thích hợp, nhưng dùng những góc nghiêng khéo léo để nhìn vào như đang tạo dáng với tư thế thân mật.

               Lúc này đoàn phim “Huyết vũ sợ tình” đã đi hơn phân nửa, cửa vào thảm đỏ cũng  đang đón tiếp một vị khách VIP khác.

               Đó là một xe limousine Phantom cực dài, là một  cái xe “có tiền cũng mua không được” tượng trưng cho thân phận, chỉ có những nguyên lão của đế quốc trong nguyên lão viện và những bộ  trưởng của các cơ quan hành chính mới có tư cách ngồi lên đó, vừa nhìn biển số xe, mọi người lập tức đã kích động:  “Là ngài chánh án tối cao Alfred!  “

                “Thiêu Tộc coi trọng minh tinh nhỏ nào vậy? trời ạ, thật không biết là nên ước ao hay là nên thấy đáng thương. ” có phóng viên trêu ghẹo nói.

               Chỉ thấy Alfred dẫn đầu bước xuống, đi tới bên cửa xe, vô cùng nho nhã lễ độ mở cửa xe.

               Từ trong cửa xe trước tiên để lộ ra một bên chân trắng nõn,những sợi xích vàng đơn giản buông thõng khoác lên nó, tạo thành kiểu dáng giầy sandal đơn giản dễ chịu. Nhìn thấy cái chân này, các phóng viên canh giữ ở cửa âm thầm kích động giật mình, bởi vì …  thế này có nghĩa là trang phục mặc sẽ ‘thoáng’ hơn.

               Trang phục dự lễ hàng năm của các hùng trùng đều có thể xúc tiến lượng tiêu thụ của các tạp chí thời trang. Năm nào mà có hùng trùng dám cả gan ăn mặc khác người thì năm đó lượng tiêu thụ có thể sẽ tăng nhanh lên rất cao. Các phóng viên nếu như có thể chụp được một bức ảnh góc độ hoàn mỹ độc nhất vô nhị, bán cho các tờ nhật báo cũng sẽ là giá trên trời.

               Lần trước những bức ảnh có giá trên trời chính là ngôi sao sáng trong phim đặc biệt năm đó -là ông trùm của điện ảnh và truyền hình thời nay – Leonardo. Phong cách váy dạ hội thời Ngân Kiến đỏ thẫm tươi đẹp của ông năm đó làm tỏa sáng cả Cung điện Ngọc Shirley, đến nay vẫn là một chủ đề được các phóng viên đàm đạo say sưa.

               Năm nay mọi sự chờ mong đều tập trung vào vị khách đến để trao giả là Adam. Là ngôi sao sáng mới nhất hiện nay, cậu làm cho tất cả mọi người phải mở to mắt ra để nhìn, phong cách vượt xa Leonardo. Mặc dù hàng năm sau khi giải Paris diễn ra mới có thể tiến hành bầu chọn cho hùng trùng đẹp nhất trong đêm, cuộc bình bầu còn chưa diễn ra, nhưng tất cả mọi người đã xác định năm nay  người cuối cùng nhất định đạt hạng đầu sẽ là cậu. Thậm chí ngay cả bảng cá cược hằng năm xem ai sẽ dành giải hùng trùng đẹp nhất, cũng bỏ qua ngôi vị đầu bảng mà chỉ cá cược các thứ tự đằng sau.

               Lúc này minh tinh được chánh án tối cao Alfred  dắt đến rốt cục đi xuống xe Phantom có rèm che. Nhưng lại làm mọi người thất vọng chính là, người này thế mà lại mặc áo khoác cho dịp lễ vô cùng bảo thủ dưới thời Hoàng Kim Vương, có thể nói là gần với thời kỳ bảo thủ của thời đại hắc ám nhất. Hơn nữa còn là một thời kỳ hiếm hoi trong lịch sử mà số lượng hùng trùng luôn luôn vượt lên trước thư trùng, cho nên là thời kì cho phép một thư nhiều hùng. Hùng trùng vì lý do tôn giáo tín ngưỡng mà ăn mặc từ đầu đến chân một bộ màu đen, bên trong ăn mặc chỉ có người bạn đời  của mình có thể nhìn thấy

               Hùng trùng này vóc người lại cao gầy, trùm một lớp vải đen mỏng từ đầu đến chân, hai tay còn được bọc lại bởi đôi bao tay, bên hông còn cài một cái đai trinh tiếp dựng cao lên đến tận đai lưng, khuôn mặt đã không dễ dàng lộ ra còn đeo kính đen. Có điều khi cậu bước xuống thì màu son môi đỏ thẫm để lộ ra, lại tăng thêm một phần màu sắc giữa một thân đen trắng này. Một vị phóng viên cảm thấy đôi môi hé ra màu đỏ kia rất một điểm nhìn hết sức đẹp mắt, quyến rũ mê hoặc lại như có một điều bí ẩn cấm kỵ , ống kính đuổi theo cậu, nỗ lực tìm được một góc độ hoàn mỹ, chụp lại xuống những màu sắc ấy.

               Alfred dìu tay của hùng trùng bên cạnh mình, có một số phóng viên to gan chụp đuợc một màn này, có điều đem chánh án tối cao của đế quốc lên mấy tờ báo văn nghệ vớ vẩn vẫn cần chút dũng khí, nhưng phòng trước vô hại , nói cho đúng ra thì có ai trong giới báo chí mà lại không sợ quyền quý đâu?

               Chỉ là dưới sự truy đuổi của ống kính, bọn họ dần dần phát hiện dị dạng.

               Bởi vì đi chưa được mấy bước, vị hùng trùng kia đã ưu nhã tháo xuống găng tay của mình, từng ngón một, ném xuống đất găng tay bằng vải ren đen kia. Nhìn đôi găng tay một trước một sau thất lạc nơi thảm đỏ, lực chú ý của các phóng viên dần dần dời đi hướng về vị khách quý này.

               Ngay sau cái đai lưng lớn dài kia đã được tháo hết ra, đây là đai lưng trinh tiết hùng trùng đeo trong thời đại Hoàng Kim, là tượng trưng cho kỷ cương cấm đoán không được phép của trùng quyền, có điều sau  này lại trở thành một phần trong trào lưu hoài cổ, biến thành  đai lưng được đeo rộng rãi. Ở thời kì cởi mở nhất dưới vương triều Ngân Kiến, trở thành một phụ kiện trang sức tuyệt đẹp làm tôn lên dáng người hoàn hảo của hùng trùng.

               Khi đai lưng được tháo xuống, vị hùng trùng kia cũng tháo kính đen xuống, nghịch ngợm đeo ở lên trên mặt của chánh án tối cao Alfred vẫn luôn gương mặt uy nghiêm không nói cười. Mà vừa rồi ngài chánh án tối cao luôn luôn nghiêm túc, sau khi được đeo kính đen lên mặt lại lộ ra nụ cười dịu dàng.

               Anh nắm tay hùng trùng bên cạnh, cùng nhìn nhau đi về phía trước, hùng trùng  vươn ra cánh tay thon dài từ trong mảnh vải lưới đen, trên cổ tay mang vòng tay bản rộng bằng vàng, sợi xích mỏng bằng vàng đính vào cánh tay không có vào trong áo khoác, dẫn dắt cho những suy nghĩ xa xôi. Chỉ thấy cậu nhẹ nhàng kéo xuống mũ trùm, tháo ra nút thắt phía trước, chiếc áo lưới đen mỏng giống như cả màn đêm bị đạp kéo xuống, lướt qua ra thật xa.

               Cả hội trường hoàn toàn yên tĩnh không tiếng động.

               Thứ đang ẩn núp dưới lớp màn đêm đang tung bay kia chính là một đoạn ánh mặt trời rực rỡ, là một bộ váy lụa mỏng màu vàng nhạt khoác lên hông của cậu, thêm vào một lớp lụa mỏng trong suốt màu nhạt hợp chung tạo thành một bộ váy dài. Đi đôi với mỗi bước đi uyển chuyển của cậu về phía trước, những tia sáng phất phơ, mờ mờ ảo ảo lộ ra đôi chân thon dài bên trong. Trên lớp vải lưới, một sợi dây treo trên cổ bằng vàng, sợi dây rất mảnh rũ xuống, giống như một tấm lưới mỏng, vừa đủ để che bớt lại bộ ngực của cậu, cũng để vòng eo thon nhỏ.

               Adam nhìn bộ dạng của những phóng viên kia đã kinh ngạc đến ngây người, không khỏi lộ ra nụ cười đắc ý, quay đầu nhìn về phía Alfred, nhẹ nhàng khoác lên cánh tay Alfred.

               Một màn này có vẻ như đã thức tỉnh hành vi tác nghiệp thường ngày của các phóng viên, tanh tách những ánh đèn loang loáng dày đặc rọi sáng, còn sáng hơn ban ngày rất nhiều. Adam kinh ngạc trợn to hai mắt, đối với trận thế này thật đúng là chưa từng thấy qua, những ánh đèn cứ lóe lên gần như làm mắt cậu choáng váng, cậu cứ ngỡ mình đã thấy được tia sáng nơi thiên đường.

               Ánh đèn lóe lên liên tiếp, kéo dài không thôi, liên miên tiếp nhau, đuổi sát bước chân của Adam.

               Adam kéo tay Alfred tay, chậm chậm đi về phía trước, nhìn không chớp mắt, chẳng qua để ghé bên người Alfred nhẹ giọng nói nhỏ.

                “Mang đôi giày này vào làm em như thành một đứa ngốc vậy hồi nãy có một sợi xích đã bị em đạp rớt mất rồi. ” Adam cố gắng giữ nguyên nụ cười, nhỏ giọng mà than vãn với Alfred. Vì để làm nổi lên chiều cao, Nigel cũng có tăng thêm sơ sơ mấy chi tiết nữa, đây đối với Adam, người vốn trước giờ vẫn mang giày sandal quai ngang bình thường mà nói thì đúng thật là cực hình, từ lúc xuyên qua tới giờ chưa bao giờ nghĩ đến lại sẽ có ngày phải mang giày cao gót.

                “Sao lại thế? Đây là Nigel thiết kế đặc biệt dành cho em mà. ” Alfred nói xong đi trước một bước, ngồi xổm xuống, quỳ một chân trên đất, nhẹ nhàng nâng chân Adam lên đạp vào trên bắp đùi của mình, tìm được sợi xích vàng đã rơi xuống kia, nhặt lên móc nó vào lại.

               Trong một cảnh tượng tiếng gào thét la hét xung quanh và ánh đèn flash lóa lên liên tục, Adam cảm thấy thật sự được vểnh cao mặt rồi.

               Trước mặt đoàn phim “Huyết dạ sợ tình” đã đi đến cuối thảm đỏ đến tới tường ký tên, sau khi cùng với MC Allen nói chuyện phỏng vấn mấy câu đơn giản xong, đang muốn đi vào trong. Vốn là vẫn còn không ít ống kính đang quay chụp cảnh Heisenway và  Allen nói chuyện với nhau , lúc này lại giống như hoa hướng dương mọc dưới ánh mặt trời, một cú hất đầu tất cả đều đồng thời hướng về phía Adam.

               Heisenway  nhìn tất cả ống kính đã bỏ rơi mình, sắc mặt trở nên cực kỳ xấu xí. Charlie khẽ cười một tiếng:  “Nếu như anh muốn giành được thật nhiều ánh mắt, tôi có thể hôn anh một cái. “

               Heisenway nở ra nụ cười đặc trưng, giọng nói lại cực kỳ ác độc:  “Không cần, tôi cũng đâu phải loại làm điếm. “

               Charlie muốn an ủi mà vỗ về anh ta, cũng mỉm cười nói:  “Đúng vậy, với bộ dạng này của anh cũng khó có khách mua lắm”

               Heisenway ngượng ngùng cúi đầu cười một cái, đạp chân Charlie đi vào nhà hát lớn trong Cung điện ngọc Shirley.

               Adam đương nhiên không có chú ý tới ánh mắt hằn thù bên này, sau khi Alfred tự nhiên giúp cậu chỉnh lại sợi dây xích giày xong, đã kéo cậu tiếp tục  tới, đến trước bậc thang để đi lên đến bức tường ký tên lưu niệm, Alfred nhìn về Adam, trong đôi mắt mang theo thỏa mãn vô tận và vẻ tán thưởng, còn có một ít xúc động khó tả: “Tôi đã trở thành thư trùng bị ganh ghét nhất trên thế giới này rồi, con đường sau đây, là khung cảnh chỉ dành cho riêng em. “

                “Anh cũng là khung cảnh đẹp nhất trong cuộc đời của em.” Adam nâng đầu lên nhẹ nhàng hôn một cái vào gò má Alfred, cất bước đi lên bậc cấp.

               Dưới mức độ ánh đèn dày đặc thế này nhìn cứ như là hoa tuyết, đoạn đường này là một đoạn sân khấu cuối cùng cho minh tinh, cũng là địa điểm để quay chụp hoàn hảo nhất.

               Adam nhẹ nhàng cầm lên váy lụa mỏng từ người, đi tới đỉnh cao nhất, xoay người lại, lộ ra nụ cười  tự tin mà sáng rỡ. Lớp vải vàng theo gió vung lên, ánh sáng từ dây xích quanh quẩn, mái tóc  đen của Adam đang tung bay. Cậu nhìn những tia sáng phía dưới như ánh nắng phản chiếu trên mặt biển, điều nghĩ đến cũng không phải là lúc này được vạn người chỉ nhìn vào mình là cảm giác thế nào, mà nghĩ một cảnh tượng thế này, đáng ra không nên chỉ có chính mình được độc hưởng.

               Thảm đỏ sở dĩ là thảm đỏ, cũng bởi vì có trăm hoa đua nở, thế giới này đã ở trong tối tăm câm lặng rồi lâu lắm,  bây giờ Adam quyết tâm muốn chính mình đứng ra, chân chính trở thành một luồng ánh sáng đầu tiên để chiếu vào nơi tối tăm này.

               Đó là lý do vì sao cậu chọn  bộ váy này, có can đảm bộc lộ quan điểm lòng tin và quyết tâm như thế, cậu một cách nào đó để giải thoát sự gò bó của bản thân, dũng cảm tự phô bày thân thể  mình ra để tỏ thái độ muốn dứt khỏi thời kỳ cũ.

                “Người kế tiếp sắp bước lên sàn chính là minh tinh điện ảnh trứ danh Adam, cách ăn mặc bạo dạn của anh khẳng định sẽ mãi mãi trở thành một huyền thoại ” Allen không chút nào lộ vẻ lúng túng, vẫn khống chế được tình hình, “Bây giờ chúng ta sẽ mời anh qua đây.  “

               Để bảo đảm tính độc quyền của tạp chí, bộ phận thảm đỏ sẽ không được phát sóng trực tiếp, chỉ sau này mới xuất hiện trong phần đưa tin, như vậy tạp chí ngày mai những hình ảnh từ thảm đỏ mới có thể có lượng tiêu thụ trực tiếp. Cho nên những khán giả đang ở trước màn ảnh xem truyền hình trực tiếp, cho tới giờ khắc này mới có thể thấy được bộ đồ của Adam.

                “Adam, vì sao hôm nay anh lại lựa chọn lễ phục theo phong cách của Vương triều Bọ Hung như thế? ”  Allen mời Adam đứng trước màn ảnh, hỏi thẳng một câu nhất định sẽ làm dậy sóng dư luận nhiều nhất.

               Adam đứng ở trước màn ảnh, nếu nói về chuyện nhìn về phía màn ảnh thì cậu đã không hề xa lạ, cậu tự nhiên  phóng khoáng mỉm cười nói:  “Thời đại hắc ám đã kết thúc hai trăm năm, vậy mà đêm tối bao phủ ở trên người hùng trùng lại chưa bao giờ tán đi. Nên tôi hy vọng, tôi cũng tin tưởng, tôi sẽ không trở thành ví dụ duy nhất trùng tộc, hùng trùng lẽ ra nên dũng cảm, tự do, tự tin mà phơi bày vẻ gợi cảm của mình, đồng thời cảm thấy vui sướng vì điều đó. “

                “Tôi có xem qua bộ phim đặc biệt mới nhất “Cuộc hẹn trong mơ” của anh, lượng tiêu thụ của nó đã làm nên lịch sử, căn cứ theo số liệu thì không chỉ gây tiếng vang vô cùng lớn với các khán giả thư trùng, con số hùng trùng  đã xem cao nhất từ trước đến giờ, mà rất nhiều hùng trùng đều cảm thấy khó thể thực hiện, bao gồm tôi cũng như vậy, đối với việc này anh có muốn nói cái gì không?  “

                “. . . Ngày đông đã tới, mùa xuân còn có thể xa sao? ” Adam đối với tin tức này cũng mới nghe nói lần đầu tiên, cảm thấy vô cùng kinh ngạc, cậu nhìn về phía màn ảnh, trích dẫn một câu danh ngôn,  “tôi muốn dù cho có là thư trùng  hay là hùng trùng đều sẽ mong mỏi kết hợp thân thể đến từ linh hồn, ngày  ấy nhất định sẽ không còn quá xa đâu. “

                “Xin cảm ơn anh, Adam. ” Allen đúng lúc dừng lại thời gian, mời Adam tiến vào bên trong. Alfred đang chờ ở một bên khoác tay Adam bước vô trong Cung điện ngọc Shirley

               Mà  ảnh chụp trực tiếp lúc   Adam ở trên thảm đỏ cũng nhanh chóng truyền ra ngoài, đồng thời lập tức leo lên đầu đề cho các tạp chí lớn.

                “Hào quang thời Bọ Hung xuyên qua lịch sử  “

                “Chúng ta đang sống vào lúc này, thời kì gợi cảm đã đến  “

                “Ánh sáng thảm đỏ, ánh bình minh màu vàng của giải Paris “

               Đây là các tạp chí cao cấp tương đối có chiều sâu, tựa đề bắt đầu vẫn còn tương đối khéo, còn có một chút tạp chí theo hướng tạp nham, tiêu đề như đập vào mắt người xem.

                “Ảnh thảm đỏ của Adam quá xuất sắc, tạo hình độc chiếm dẫn đầu “

                “Siêu sao gợi cảm Adam làm áp đảo cả thảm đỏ, ánh mắt thất thố của Heisenway “

                “Lộ ảnh minh tinh được ngài chánh án tối cao độc chiếm yêu chiều “

                ” Adam gợi cảm hất váy trên thảm đỏ, rọi sáng cả một thảm đỏ. “

               Không lâu sau, theo sự thành công của Bruce,  bức ảnh chụp Adam ở trước tường ký tên ngoái đầu nhìn lại mỉm cười, trở thành hình ảnh cổ động kinh điển cho công cuộc giải phóng tình dục, đồng thời sau này xuất hiện trong vô số tác phẩm nghệ thuật, trở thành biểu tượng của thời kỳ gợi cảm, giải phóng tình dục, tự do và chân ái.

Thanh An

Chủ nhà đảng sủng công 1000%. Sủng công là chân ái, chào mừng các bạn cải tà quy chánh =))

Leave a Reply

Back to top