TTCPS: Chương 95

               Chương chín mươi lăm: Bản kế hoạch hẹn hò của Steve

               Steve không có mặc đồng phục cảnh sát, nhưng vẫn mặc áo sơmi màu trắng, quần tây màu vải kaki, thoạt nhìn rắn rỏi và nghiêm chỉnh. Adam ngồi xuống vào trong xe, đã khẽ cười hỏi:  “Có mang không”

               Mặt của Steve lập tức đỏ lên, làn da anh vốn đã trắng nõn , sau  khi mặt đỏ lên thì từ gương mặt đến lỗ tai đều đã đỏ bừng:  “Tại sao muốn bắt tôi mặc mấy thứ như thế chứ? Xấu hổ lắm luôn! “

                “Vậy anh có mặc không? ” Adam cười đểu ép hỏi, cậu còn đưa tay ra, muốn kéo quần Steve xuống.

               Steve vội vã nhích ra: “Không được, tôi đang lái xe, không thể xem ở chỗ này. “

                “Ah. . . ” Adam kéo dài âm điệu,  “Được rồi, vậy anh dẫn tôi đến chỗ nào có thể nhìn á.”

               Steve xấu hổ phản bác:  “Không được, không được. “

               Anh hạ thấp độ cao xe xuống, đương nhiên, so với kiểu đua xe của Alfred, tốc độ xe của Steve nhẹ nhàng hơn rất nhiều, Adam hầu như không có cảm giác không khoẻ. Nhìn vào Steve đang  chuyên chú lái xe, hai ống tay áo kéo lên, lộ ra cánh tay lực lưỡng, trong nháy mắt Adam sinh ra một loại cảm giác như cặp vợ chồng ra đường mua sắm

               Cũng không phải nói cậu có bao nhiêu cảm tình đặc biệt đối với Steve, mà là Steve mang đến cho cậu một loại cảm giác, chính là một người đàn ông nghiêm túc đứng đắn đặc biệt thích hợp để kết hôn.

               Đứng đắn, bảo thủ, tin cậy, ôn nhu mà lại không hiểu phong tình, thành thật mà lại cần cù và cố gắng bỏ ra công sức.

               Buổi hẹn hò Steve đã sắp xếp cũng chứng thực điểm này, anh không biết là tra được ở đâu một bản kế hoạch chi tiết để ‘cua trai’, mà mang theo Adam đi tới một chỗ dạng trung tâm trò chơi giải trí.

               Chỗ vui chơi giải trí này  muôn màu muôn vẻ màu sắc đẹp mắt nhìn đến hoa cả mắt mà xếp cùng một chỗ, đã có những khu trò chơi thật lớn ở ngoài trời, cũng có các loại máy trò chơi giải trí bỏ tiền vào. Cảnh tượng ở chỗ này so với trong kiếp trước Adam đã thấy có những thứ na ná giống nhau,  làm gợi lại cho cậu cảm giác trong hồi ức khó có được.

               Trò đầu tiên Steve dẫn cậu đi chơi là trò câu cá, hai người bọn họ đứng ở trên một cái vòng tròn, dính thật sát vào nhau, vòng tròn đung đưa rất từ từ như là đang ở giữa chuyến phiêu lưu trên sóng biển giống như những hình ảnh ảo ba chiều đang chiếu ở trên, Steve cầm cần câu trong tay, trên mặt hình hiện lên hình dây câu thả vào trong biển.

               Mô phỏng là lúc đầu là  mạch nước ngầm bên bờ, tay của Steve rất vững vàng, cần câu không ngừng câu lên nhiều loại cá nhỏ, cá mặt xấu phát sáng, cá tơ xanh xinh đẹp, những con cá kia một khi đã được câu lên sẽ  bay lơ lửng ở chung quanh bọn họ, lóe ra những tia sáng xinh đẹp. Cảnh tượng này đúng thật là đẹp diệu kỳ, nếu như Adam là một người con gái, nhất định sẽ cảm thấy rất lãng mạn. Mà hùng trùng so với con gái còn muốn bảo thủ hơn, lại yêu tha thiết những thứ đẹp đẽ lãng mạn, nhất định sẽ rất thích.

               Cậu cúi đầu nhìn một chút, có thể từ trong vòng tròn chọn ra những cảnh khác nhau, độ khó cao nhất là  “Vực sâu nơi long cung”, Adam trước hết chọn loại thấp hơn một chút là “Vực biển sâu thăm thẳm” để chuẩn bị thích ứng một chút.  Vòng tròn lập tức bị đưa đẩy vô cùng dữ dội, tựa như bọn họ  đang ở giữa cơn sóng lớn mãnh liệt trên biển khơi mặc nước chảy bèo trôi, giống như sóng biển đánh lên trên tới tận thuyền, không thể làm gì khác hơn. Cơ thể của Adam mất thăng bằng, vội vã vươn tay ôm lấy Steve.

               Steve ngẩn ra, cắn môi, thu hồi lại cái chân đang muốn đổi lại thành “Mạch nước ngầm bên bờ “, hai tay cầm cần câu thật chặt.

               Cần câu trở nên cong vòng, lôi kéo Steve cấp tốc tiến tới, Bọn họ thật ra nãy giờ vẫn đứng một chỗ, nhưng hai bên sóng biển tức thời dâng lên lại lui lại, cũng đủ để bọn họ cảm thấy chóng mặt. Adam nửa thật nửa giả ôm người vào Steve, hai tay túm lấy cơ ngực của anh, vững vàng ôm lấy anh. Cả người đang dùng sức nên cơ ngực Steve  gồng lên cứng rắn như mỏm đá, không khi nào chịu thả lỏng mà cầm lấy cần câu, nhiều lần lôi kéo đấu sức.

               Cuối cùng cần câu chợt hất lên cao, một cái đầu của con cá voi trắng cao cao mấy thước từ trong nước nhảy ra, trên người còn mang theo râu dài mảnh nhỏ lóe ra ánh huỳnh quang, giống như một  vệt sao sáng nhỏ  chảy xuôi mà nhảy lên thật cao, tiếp đó rớt hẳn xuống, văng lên một mảng lớn ánh sáng làm lóe lên bọt sóng, bơi vòng quanh Adam và Steve.

               Một màn này quá hùng vĩ mà chấn động, Adam ôm Steve, đưa tay ra nhẹ nhàng chạm đến con cá voi đang lội qua, cậu sờ không tới thực thể, nhưng tia sáng tạo thành cá voi lại giống như con sông bị tảng đá cắt ra vậy, tản mát những điểm sáng như những ngôi sao vụn. Adam nhìn đến si ngốc, mà Steve lại đang si ngốc nhìn cậu, biểu tình trên mặt tựa như đang nói  “Có thể  nhìn được vẻ mặt cậu ấy như thế, trả giá nhiều hơn nữa cũng đều đáng giá” .

               Trong cái vòng hồ bên cạnh, cũng có một thư trùng mang theo hùng trùng hẹn hò đi câu cá. Xem theo mức độ sóng cuộn, anh chàng thư trùng kia  ngay cả mạch nước ngầm gần bờ  cũng không dám chọn, chỉ chọn thả câu bên bờ. Mắt thấy được chuyện phát sinh bên này, thư trùng do dự một chút, lớn mật đổi thành biển sâu.

               Hùng trùng hét lên một tiếng rớt xuống từ trên vòng tròn, sắc mặt cực kỳ xấu xí, xoay người rời đi.

               Thư trùng gặp phải đại họa, bất đắc dĩ nhìn cả Adam và Steve, nhanh đi đuổi theo đối tượng hẹn hò của mình.

               Adam  nhìn một màn này, đối với trạng thái tình cảm giữa hùng trùng và thư trùng đã phần nào hiểu được sâu hơn.  Cái cậu hiểu ở đây cũng không phải tới từ tiếng kêu to kia của hùng trùng, mà là trước đó, cậu đã thấy từ xa người đang đứng ở vòng tròn bên kia, vẫn cố gắng duy trì các đứng như bình thường, biểu tình lại hết sức cứng ngắc.

               Đó cũng không phải là một kiểu chán ghét hoặc là khinh thường bình thường, mà nhìn càng giống như đang. . . Chống cự.

               Steve nhìn thấy một màn kia, cúi đầu nhìn Adam, lộ ra nụ cười hạnh phúc đầy ngây ngô. Adam ôm hông của anh, hưng phấn mà nói:  “Chúng ta thử chọn đi vào vực sâu xem!”

                “. . . ” Steve cảm thấy, so với một đôi này, bên cạnh mình hình như lại là một kiểu cực đoan khác theo chiều trái ngược.

               Sau khi mở lên cảnh tượng vực sâu rồi, xung quanh trở nên một vùng tăm tối, hơn nữa vòng tròn dưới chân cũng không lung lay, nhìn có vẻ thật nhàm chán.

               Adam chờ trong chốc lát, đang muốn đóng phần này lại, bắt đầu có cảm giác vòng tròn nhẹ nhàng dao dộng nhẹ nhàng qua bên cạnh, giống như bị vật gì đó đẩy ra. Nhìn qua hình chiếu ảo ở kế bên, trong bóng tối như có vật thể âm u trong suốt tới gần, ở ngay sát bọn họ, xuất hiện một cái vòi trong suốt có thể hút vào lớn cỡ thắt lưng của bọn họ.

               Vòng tròn chợt trôi đi lay động, bọn họ nhìn lại, xuất hiện sau lưng một cái miệng thật to dữ tợn đủ để nuốt bọn họ vào.

               Steve đá chân vào để đóng lại hình chiếu. Adam cũng toát ra mồ hôi lạnh, douma nó, cái này không nên gọi vực sâu nơi long cung, nên gọi chứng sợ hãi nơi biển sâu thì đúng hơn?

               Một điểm kiều diễm ôn hòa kia, vừa vặn bị Adam hoàn toàn tự mình biến thành dọa sợ.

               May mắn phần kế hoạch cua trai của Steve hẳn còn có phần tiếp sau, anh mang theo Adam đến chỗ máy trò chơi gắp búp bê.

               Nói là máy trò chơi gắp búp bê,  thực ra giống kiểu bắt cá 3D, các búp bê với vô số tạo hình khác nhau ở trong rương bồng bềnh du động, phương thức để bắt là là phun ra một tấm lưới rồi kéo trở về.

               Adam vì phối hợp với anh, ngây thơ mà chọn một con gấu bông hình cừu dễ thương. Kết quả Steve vốn gì cũng giỏi lại thất bại hoàn toàn ở đây, một cái cũng chưa bắt được. Steve căng thẳng đến mức trán dần dần đổ mồ hôi, đã tung ra mười tấm lưới mà vẫn chưa bắt được, ngược lại bởi vì va chạm quá kích động mà làm con gấu bông hình cừu còn trôi ra xa hơn.

                “Hay là để tôi đi. ” Adam giật lấy xu tiền cuối cùng của Steve, quan sát lâu như vậy đã nắm giữ rõ ràng quy luật cơ bản, thử hai lần để nắm giữ xúc cảm, tám lần cơ hội kế tiếp đều trúng mục tiêu.

               Adam cuối cùng tặng Steve một con khỉ nhỏ ôm quả đào,  bản thân giữ lại con cừu nhỏ cầm xẻng kia, trả lại hết những con thú bông khác, đổi thành vé thay thế cho tiền.

               Steve trực tiếp mang Adam đi chơi nhắm bắn đĩa ném, loại trò chơi bắn vào đĩa ném ra chính là sở trường của anh rồi, tốc độ đĩa ném cực nhanh, thậm chí sẽ lóe ra, Steve lại có thể bắn trúng được mục tiêu.

               Adam rất muốn thử xem, nhưng cậu không chơi, mà là cho Steve cơ hội biểu hiện. Vừa là vì làm cho Steve  cứu vãn lại hồi nãy bị ‘quê’, mà cũng là vì dáng vẻ điềm tĩnh bóp cò lúc Steve ghìm súng, nghiêm túc nhắm bắn vào xạ kích nhìn rất tuấn tú, cái loại đẹp trai này làm cho Adam chỉ muốn lột quần anh xuống chịch ngay tại trận vậy.

               Chơi trò bắn đĩa ném này lại thắng được vé thay thế tiền, Steve như trút được gánh nặng thở dài một hơi:  “Nhiêu đây là đủ để đi xem phim rồi. “

               A, hóa ra là chủ ý này, dùng trò chơi để được nhận vé thay cho tiền mặt mà đi mua vé xem phim, cảm giác như một món quà tặng thêm, đã biểu hiện sự lợi hại của anh, lại có loại ảnh hưởng không liếc không nhìn. Adam yên lặng suy đoán Steve đã thấy được bảng kế hoạch cua trai này ở đâu đó, nên cậu tìm kiếm từ khóa là tên mấy trò này, thế mà thật sự tìm ra được bản kế hoạch gốc.

                “Bản kế hoạch siêu hot vô cùng lợi hại, cam đoan bạn chắc chắn có thể dành lấy được nụ hôn của hùng trùng trong buổi hẹn hò”

                “Hô lớn theo tôi, khẩu hiệu của chúng ta là: Hôn môi, mục đích của tất cả chuyện này cũng là vì hôn môi! “

               Toàn bộ quá trình thật ra nhiều và rắc rối hơn những gì Steve đã làm, từ trang phục mặc lúc đi gặp mặt, kiểu nước hoa ,chào hỏi thế nào lúc gặp, đến chọn xe để đón người ta đi (chỉ có một điều, nhất định phải tự mình lái xe, tuyệt đối không nên gọi xe taxi. Cái gì? Bạn không có xe à? Như vậy bạn méo có khả năng được hẹn với hùng trùng), rồi đến ăn (nhất định không nên đi ăn mấy món thô tục mà bạn vẫn hay thích ăn, thức ăn lúc đi hẹn với hùng trùng có,  yêu cầu thứ nhất, là tinh xảo! Yêu cầu thứ hai! Là tinh xảo đến không thể chê bai điều chi! Yêu cầu thứ ba, tinh xảo đến mức bạn cũng không biết đây rốt cuộc là cái quái gì! ).

               Ở mỗi trò chơi phân thành các hạng mục lựa chọn thế nào và xếp hàng, mặt trên đều có cho điểm và đề cử cặn kẽ, đang ở tình huống nào nên đi con đường ra sao. Adam yên lặng để ý tới, trò bắn đĩa ném kỳ thực xếp hạng cuối cùng, thuộc về đề cử thấp nhất được chấm 1.5 sao.

               (Người anh em của tôi, không biết có tự tin từ đâu tới mà cảm thấy hùng trùng sẽ thích cái này, có điều, nếu như người ấy thật sự thích, tôi chỉ có thể nói, anh bạn à, hôm nay anh hết sức may mắn. Cấp độ đề cử, 1.5 sao)

               Nhìn thấy bảng kế hoạch cua trai thế này, Adam không biết nên cảm thấy buồn cười hay là cảm thấy bi ai. Vì sáng tạo nên cơ hội thân mật để lấy lòng đối tượng cũng không phải là sai, bởi vì điều này biểu hiện cho có cảm tình và ham muốn, mà ham muốn kỳ thực mới là bản chất thật sự của tình yêu. Chẳng qua là khi loại lấy lòng này cần phải bỏ ra tâm lực lớn như vậy, còn bên kia lại cũng chưa chắc sẽ thấy cảm kích, đây chính là một loại trả giá không cân bằng và hèn mọn.

               Từ trong bản kế hoạch này, Adam đã thấy thư trùng cần phải đi làm những việc trái với thói quen, cũng nhìn thấy hùng trùng sự xoi mói do tuyệt không muốn tiếp nhận, nhưng loại xoi mói này cũng không phải đơn giản là do nhõng nhẽo kiêu kỳ hoặc là bệnh công chúa, mà cái hùng trùng mong muốn hầu như chỉ là một người bạn thân tri kỷ hiểu được lãng mạn, cảm tình thâm thúy, chứ không phải người yêu.

               Trên địa cầu có đủ loại con trai con gái hình dáng tính cách khác nhau, cũng yêu những tuýp người khác nhau. Mà ở trong thế giới của trùng tộc, thư trùng rất đa dạng, còn tình yêu hùng trùng cũng không phải sẽ dành hết cho những loại hình trong đó.

               Biến số duy nhất chính là Adam, cậu yêu bất cứ thư trùng theo tuýp nào.

               Đang lúc Adam mở màn ảnh ba chiều để xem bản kế hoạch này, Steve đột nhiên đứng lên, đi tới phía sau quầy, bắt được một tên đang cầm máy ảnh chuyên nghiệp.

                “Nè, anh muốn làm gì? Anh còn dám động  tay nữa thì tôi phải báo cho cảnh sát! ” thư trùng ôm camera, lại không tránh thoát khỏi Steve cao lớn lực lưỡng.

                “Tôi chính là sĩ quan cảnh sát đây.” Steve từ trong túi áo móc ra huy hiệu cảnh sát nhìn siêu ngầu,  “Anh còn cố tình bám theo Adam, tôi sẽ lấy lý do là quá gần gây phiền phức và mưu đồ gây rối để bắt anh lên đồn.”

               Cái tên paparazzi ôm máy chụp hình đành hậm hực vung bả vai muốn thoát ra khỏi Steve, phô trương thanh thế mà rống lên một cái câu:  “Anh không có quyền bắt bớ tôi, tôi sẽ tố cáo anh tội lạm dụng tư quyền, hừ! “

                “Sẽ không gây phiền toái chứ!? ” Adam  nhìn Steve quay lại, quan tâm hỏi.

               Steve lắc đầu, nở nụ cười tự tin ôn hòa, so với hình ảnh cảnh sát uy nghiêm kia tưởng như hai trùng khác nhau:  “Không sao cả, hạng tép riu thôi.”

               Lúc nói lời này, sức quyến rũ như một người bạn trai  của Steve thực sự tăng cao ngất.

               Chuyện ồn ào này làm cho nhóm thư trùng chung quanh nhận ra thân phận của Adam, không khỏi bắt đầu xì xào bàn tán, ánh mắt cũng biến thành đan chéo nhau đông đúc.

               Nếu như ở những chỗ khác khác, Adam sớm đã bị nhận ra. Thế nhưng sân chơi này là nơi mà  Adam được thấy nhiều hùng trùng  khác nhất, ở chỗ này cậu đã thấy được không dưới mười hùng trùng. Mà lúc này đang chờ coi phim đã có tới bảy trong số mười đó, không cần khó để có thể nhận ra cái bản kế hoạch kia rất nổi danh, hơn nữa xác xuất thành công rất cao.

               Có một thư trùng do dự một chút, vẫn là không nhịn được mà đi tới bên người Adam, nhẹ giọng hỏi: “Anh thật sự đúng là Adam ạ? Trời ơi, tôi là một fan siêu cuồng của anh, anh ký tên giúp tôi một chữ được không ạ? “

               Adam quay đầu nhìn một chút, ông bạn thư trùng này đang dẫn theo đối tượng hẹn hò, cậu cười cười:  “Anh xác định ngay trước mặt đối tượng anh đang hẹn hò, tìm tôi xin kí tên, thì nghĩa là người ta sẽ biết anh đã từng xem qua cái gì rồi? “

               Người bạn thư trùng kia ngay lập tức mắt choáng váng, không biết nên làm sao bây giờ.

               Đối với thư trùng Fabre mà nói, hẹn hò mà đúng lúc gặp ngôi sao tình dục thì có nên xin chữ ký hay không, sợ rằng còn là một vấn đề trước nay chưa từng có.

               Lập tức ang ta cười khổ một tiếng: “Tôi thì nghĩ là e rằng người ấy cũng không muốn hẹn hò thêm nữa với tôi đâu. Nhìn tác phẩm của anh, điều mong muốn duy nhất của tối chính là dạng tình ái như thế, người ta nhất định sẽ không đồng ý. “

                “Ít nhất thì cũng nên thành thật nói ra đi, không thử một chút làm sao biết có thể thành công hay không?” Adam đề nghị.

               Nếu giờ mà có nói thật cũng sẽ không mang đến vận may, đối tượng hùng trùng của đối phương trực tiếp đứng dậy bỏ đi, biểu cảm tràn đầy chán ghét và sợ hãi.

               Thư trùng bị tổn thương kia đi tới trước mặt Adam, buồn bã ngóng trông nhìn cậu.

                “Anh tên gì vậy ạ? ” Adam nhìn hỏi anh ta.

                “Gillen, anh Adam, tên tôi là Gillen. ” Gillen có chút xấu hổ nói.

               Adam lấy ra một tờ giấy ăn, viết một hàng chữ cho anh ta:  “Gillen: Anh nhất định sẽ đạt được tình ái như trong mơ. “

               Sau khi viết xong, Adam nhịn không được mà hỏi:  “Tôi  để ý thấy từ anh dùng là tình ái.  “

               Từ thông dụng ở Fabre là giao phối, bởi vì trùng tộc cảm thấy giao phối điều quan trọng nhấ để hợp thành trùng sinh, là cách gọi tiêu chuẩn.

                “Ah, tôi ở trong ‘Đoàn kỵ sĩ hộ tống’ ” Gillen hưng phấn mà nói,  “Nội dung thảo luận của đoàn kỵ sĩ gần đây nhất là, cảm thấy tác phẩm của anh không nên dùng một từ cứng nhắc như giao phối để hình dung, mà là tình ái,  anh đã dùng phương thức tình dục để biểu lộ ra sự yêu thích của anh đối với các thư trùng. Cách anh đối xử với bọn họ tràn đầy tình yêu, đó là một tình yêu có đầy đủ sự tôn trọng, cho nên phải phân biệt ra với giao phối. “

               Một tình yêu có đầy đủ sự tôn trọng? Nghĩ lại bộ thứ nhất là về thợ sửa ống nước, nghĩ lại bộ thứ hai  là làm Agnes đến khóc, lại ngẫm đến bộ thứ ba là cuộc hẹn hò giả định, Adam yên lặng mà toát hết cả mồ hôi.

               Sau khi Gillen cáo từ, Steve mới nói:  “Gillen, hóa ra đây chính là kẻ may mắn đã đánh chết Kiến chúa trong quân đoàn thứ năm? Người này là một truyền kỳ đó, từ Thiếu úy thăng hạng trực tiếp thành Thiếu tá!”

               Adam vừa nghe, không nghĩ tới còn có chuyện như vậy nữa, vẫn hàn huyên về cái đề tài này tới lúc phim bắt đầu chiếu.

               Rạp họ lựa chọn là rạp dành cho tình nhân, khoảng cách vừa phải cách ra giữa từng cặp ghế sofa đủ cho hai người ngồi, còn cung cấp mấy loại đồ uống, ăn vặt, thậm chí còn có cả cupcake.

               Steve vẫn chưa có thực hiện xong bảng kế hoạch ấy, chọn một bộ phim tình yêu, phim về  tình yêu chân chính.

               Mảng công nghiệp điện ảnh của Fabre kỳ thực cũng không phải là đặc biệt phát triển, rất nhiều thể loại phim đều bị thiếu sót. Hùng trùng thích nhất là phim về tình yêu và nghệ thuật, thư trùng thích nhất lại là mảng phim chiến tranh và hành động, các loài khác hình hầu như không có. Hơn nữa phần lớn các thư trùng cũng không quá hứng thú với phim ảnh, mà thích mấy trò chơi mạnh mẽ bắn nổ đùng đùng hơn.

               Xem cái phim tình yêu này không bao lâu, Adam cũng đã cảm thấy không thú vị.  Phim nói về thời đại hắc ám, bên ngoài chiến loạn nổi lên tứ phía, hùng trùng bị coi thành tài nguyên sinh tồn để  cướp đoạt. Lúc này một hùng trùng bị một quân phiệt thư trùng cứu, thư trùng này tuyệt không tinh trùng thượng não, ngược lại mỗi ngày đánh đàn nói yêu với hùng trùng,ngắm trăng ngắm sao, thảo luận nghệ thuật triết học (là  thảo luận thật sự đó, cái phần trong tình tiết này chiếm độ dài không ít, mà phim mới chiếu được có một phần ba).

               Khi thấy thư trùng nhịn không được mà động dục, ánh mắt đỏ đậm nhìn hùng trùng, Adam cho rằng sẽ lúc có cảnh kích thích hơn rồi, nhưng thư trùng vì để không làm tổn thương hùng trùng, đem mình đi thiến.

=))

               WTF? Adam thật hết nói nổi, phim quỷ quái gì thế này!

               Steve ở bên cạnh cậu trước đó vẫn cố gắng chống đỡ, nhìn thấy một màn này rốt cục cũng bị dọa sợ, cơ thể hơi co rụt lại, hai chân kẹp chặt vào một ít.

                “Có phải dọa ‘nó’ sợ rồi hay không? ” Adam nghiêng người nhẹ nhàng đưa tay đặt ở dưới háng của anh nhẹ xoa vào, ở bên tai Steve khẽ nói, “Trong phần bảng kế hoạch kia của anh, còn viết trong rạp chiếu phim muốn làm gì kia mà? “

               Rạp chiếu phim là một địa điểm mang tính quyết định trong bản kế hoạch kia, cũng là kết thúc cuối cùng của kế hoạch này rồi. Thư trùng kia nhấn mạnh quyết không thể ngủ trong lúc đang xem phim, bỏ qua tất cả các đoạn tình yêu lãng mạn trong phim, vì trong phim thư trùng kia hoặc đã lãnh cảm hoặc là không có khả năng tình dục ở thời khắc quan trọng nhất mới có thể có một nụ hôn với nhân vật chính là hùng trùng kia.

               Lúc này hùng trùng cam đoan cảm động mà khóc òa lên, là thời cơ hợp nhất để hôn môi thời cơ, thư trùng khẳng định sẽ không cự tuyệt. Đương nhiên, nụ hôn này không thể tiến vào trong, chỉ hôn lướt như chuồn chuồn nước thôi, tuyệt không được vượt qua thời gian trong phim, bằng không hùng trùng lập tức sẽ bắt đầu chống cự.

               Steve nhớ lại những nội dung kia,  nhìn Adam đang nép vào trong ngực mình, mang trên mặt nụ cười xấu xa giống như tiểu yêu tinh, làm sao còn có thể đợi đến cuối cùng, đã cúi đầu xuống muốn dò xét.

               Nụ hôn này rất nhanh đã bị Adam đảo khách thành chủ, trở tay đem Steve đè xuống ghế sa lon, đầu lưỡi ở trong miệng Steve công thành đoạt đất, không kiêng nể gì cả, bàn tay  lại thuần thục mở áo sơmi của Steve chui vào, nắm vào được cơ ngực thật dầy, kỹ xảo vô cùng phong phú để đùa bỡn với đầu vú phấn hồng ở mặt trên.

               Steve không hề có lực chống đỡ, thở hồng hộc, nhưng anh vui sướng nhận ra rằng, cả anh và Adam đều đang không ngừng toả ra mùi vị tình dục, vội vã nắm lại cánh tay Adam: “Nơi đây không được! “

                “Bên ngoài có nhà vệ sinh! ” Mắt Adam lại sáng lên, hưng phấn mà nói rằng.

               Steve ngẩn ra:  “Không được, sao có thể ở nhà vệ sinh. . .  “

                “Tôi không nhịn được nữa. ” ánh mắt Adam nhìn Steve đầy nóng bỏng, tiến đến bên tai anh cắn vành tai nói rằng,  “Cái tôi muốn chính là vào lúc này, lập tức, không trễ một giây, ở trong nhà  vệ sinh đụ anh đến ná thở.”

               Steve cả người run một cái, đứng phắt lên lôi kéo Adam đi ra ngoài. Adam thuận tay cầm theo một cái bánh cupcake, đi theo anh đi ra ngoài.

Thanh An

Chủ nhà đảng sủng công 1000%. Sủng công là chân ái, chào mừng các bạn cải tà quy chánh =))

Leave a Reply

Back to top