Chương chín mươi ba: Kẻ hành hình trong ngục và phạm nhân
Ánh sáng trắng lạnh như băng từ ở trên đỉnnh rọi sáng xuống phía dưới, xiềng xích bản rất to treo trên một dáng người cao gầy, ở phía dưới trên thạch đài lạnh băng chiếu ra bóng mờ. Bên cạnh thạch đài cũng có một thân ảnh mặc áo khoác xám dài trùm mũ, trong tay đang cầm một cái roi da, trên roi đầy những hoa văn thập tự nhỏ. Hắn có lẽ không phát hiện Adam đã đến, giơ tay lên đem roi da quất vào cơ thể của kẻ đang bị treo lên kia.
“Á! ” bóng dáng kia phát ra tiếng kêu rên thê thảm, bị quất vào đến đung đưa người, xiềng xích chậm rãi xoay tròn, lộ ra chính diện.
Chính là Wish.
Roi da mang theo máu tươi và những mảnh da vụn, rải rác ở trên thạch đài, kẻ hành hình vẫn không có ngừng tay, tiếp tục quất vào Wish. Đoán chừng đã quất khoảng hai mươi hai roi, mới ngừng lại được, kéo di chuyển đến chỗ bên cạnh, đem Wish để xuống.
Wish té trên mặt đất, suy yếu co ro, kẻ hành hình trong tay mang theo thùng sắt, đi tới trước mặt của y. Trong thùng sắt có để sẵn băng vải ướt sũng nhơm nhớp, hắn lấy băng vải lên, vây quanh quấn cổ Wish lại.
Adam chậm rãi đi tới trên thạch đài, vẻ mặt không đành londg mà nhìn Wish.
Wish không nói gì, cũng không có nhìn cậu.
“Đây chính là kiểu tĩnh tu của thiền tộc à? ” Adam mở miệng ra giọng rít lại, giờ đây cậu vì những hành vi mang tính khiêu khích Wish của mình mà cảm thấy hối hận thật sâu.
“Không phải, đây là khiển trách, đây là để thức tỉnh, đây là lần cảnh cáo cuối cùng đối với sự sa đọa của anh ta.” Kẻ hành hình đang quấn băng vải cho Wish, khàn khàn mà mở miệng.
“Thế nào là sa đọa? ” Adam hỏi.
Kẻ hành hình ngẩng đầu, mặt của hắn vẫn đang giấu ở phía dưới mũ trùm, trên mặt quấn đầy băng vải, hắn nhìn chằm chằm Adam một lát, không nói gì, mà là đem băng vải đưa cho Adam.
Adam tiếp nhận miếng băng vải dinh dính nước kia, xúc cảm tuy như bị dính mồ hôi, thực chất cũng là mùi tinh dầu hăng hắc, lạnh buốt, sau khi đã tiếp xúc với ngón tay, có loại cảm giác ấm áp, chắc là loại dược vật có khả năng trị thương. Cậu cầm lấy băng vải tiếp tục quấn vòng quanh trên người Wish.
“Xin lỗi. ” Adam hổ thẹn nói, “Đáng ra tôi không nên trêu chọc anh như thế.”
Wish lúc này mới nhìn về phía cậu, đôi mắt xanh lam pha xám giống như một khối sắt lạnh lẽo.
Thân thể hắn có thể so ra kém cường tráng hơn với các thư trùng có thời gian dài chiến đấu, nhưng cũng không hề gầy yếu giống như bề ngoài nhìn qua. Roi da kỳ lạ lại có hoa văn thập tự ở trên người hắn lưu lại những vết thương dày đặc mang hoa văn kia, thoạt nhìn đáng sợ vô cùng. Lúc đang quấn băng vải lên, Adam thấy rõ được những vết thương kia, càng nhìn lại càng thấy giật mình.
“Cũng không phải là lỗi của cậu.” Wish khàn khàn nói, “Là tôi đã không giữ được tim của mình. “
“Đó cũng là tôi đã trêu chọc anh trước.” Adam áy náy khóe miệng run run, để Wish giơ hai cánh tay lên, đem băng vải quấn vào bụng dưới và xương sườn của y, “Tôi không biết hình phạt của anh sẽ lại nghiêm trọng như vậy, xin lỗi. “
Wish buông hai tay, Adam tới gần thân thể y, quấn quanh băng vải hết ở trên người của y, từ sau hông đang quấn qua, đã nghe được Wish ghé vào lỗ tai cậu mà nói: “Nếu như tôi tình nguyện muốn cậu trêu chọc tôi thì sao. . . “
Adam kinh ngạc lui ra phía sau, nhìn vào đôi mắt xanh tro của Wish kia. Ánh sáng âm u lạnh leo từ trên đỉnh đầu chiếu xuống, trong đôi mắt kiên cường của Wish vẫn có ngọn lửa hiện lên.
“Wish! Anh thật sự muốn buông tha giới luật sao?!” âm thanh uy nghiêm từ kẻ hành hình bên cạnh truyền đến, “Anh thật sự muốn vì sự sung sướng nhất thời mà buông tha chức trách đầy cao quý của mình sao? “
Wish ánh mắt đau đớn khóa chặt lại, Adam không kiềm được mà siết băng vải lại, làm cho y thấy đau hơn.
Adam nhìn y, lúc này đây Wish đang né tầm mắt của cậu, mà cậu thấy được vẻ mê man trong mắt Wish.
Đã hiểu rõ đích xác suy nghĩ của nhau, Adam mới biết được vì sao Wish nhìn qua có vẻ cổ quái như vậy. Chỉ cần duy trì tuân thủ giới luật liên tục, bảo trì ý nghĩ, Wish sắp có được cuộc sống kéo dài vượt xa trùng tộc bình thường, sức mạnh lớn nhất, địa vị cao quý, đây cũng là chức trách, sứ mệnh, là lý tưởng theo đời cả đời của Thiền tộc.
Bỏ đi ý nghĩ, đối với Thiền tộc mà nói cũng là từ bỏ ý nghĩa của sự sống, rớt xuống làm thư trùng thông thường, không còn có khả năng tiến nhập Hư Minh.
“Tôi không đáng. . . ” Adam nhẹ nói.
Dùng mấy trăm năm sinh mệnh chỉ để đổi lấy được đến với mình mình, Adam cảm thấy không đáng, cậu thậm chí không thể nào cho Wish một tình yêu chân chính. Nếu đổi lại thành cậu cũng sẽ không lựa chọn như vậy.
“Hùng trùng, xin hãy rời khỏi đây đi! Lần trừng phạt này còn duy trì liên tục bảy ngày bảy đêm, cậu ở đây cũng không làm được gì. ” kẻ hành hình lôi kéo cánh tay Adam, hắn nhìn ra nếu Adam tiếp tục đứng ngốc tại chỗ này, chỉ sẽ dao động lòng tin của Wish.
Adam bị lôi kéo ra ngoài, lại cảm thấy phía sau truyền đến một sức mạnh đang kéo mình lại.
Wish kéo tay cậu lại, cơ thể quấn đầy vải thưa thấm ra một ít máu tươi, trên người vương đầy ánh sáng lạnh như băng. Hắn nhẹ nhàng ôm lấy tay Adam, môi lay động nở nụ cười: “Ở chỗ này, thật quá lạnh. . . “
Ngón tay của Adam thoát ra khỏi lòng bàn tay của hắn, bị kéo ra khỏi huyệt động. Cậu quay đầu lại, nhìn thấy Wish đem lòng bàn tay che ở ngực, khuôn mặt lạnh lùng, lại lộ ra nụ cười mỉm ấm áp.
Sau khi đã rời khỏi dưới lòng đất, Adam vẫn mang tâm tình nặng nề, không nói được một lời.
“Thấy được chưa, đây chính là Thiền Tộc, tình dục đối với bọn họ mà nói giống như là độc dược, cho nên tôi mới phải thay thế Wish.” Garnett khẳng định đã sớm biết Wish đang phải chịu cái gì, chính hắn cố ý muốn cho Adam chứng kiến cảnh tượng này.
Adam không nói gì, chỉ là chuyển động bánh răng trên mặt nhẫn của mình.
Ré lên rồi té xuống đất Garnett: “? ? ? “
Adam chủ động yêu cầu với tiến sĩ Bruce, cử Fran làm nhiệm vụ tạm thay cho Wish.
Bị Adam hoàn toàn cự tuyệt, ánh mắt Garnett có chút oán niệm, nhưng Adam biết rõ đây không phải là một thư trùng biết từ bỏ ý đồ, cậu biết Garnett sẽ còn tiếp tục ra chiêu.
Fran và Adam hẹn nhau gặp mặt ở Perfis, lần này không có Bene tự mình dẫn đường, cũng không có Garnett ở bên cạnh quản chế, Adam tiến nhập Perfis lặng im hơn rất nhiều.
“Tôi cứ tưởng cậu sẽ muốn Pine đến ” sau khi Fran nhìn thấy Adam, cười khổ nói.
“Tôi cũng không muốn Pine được chứng kiến tôi phải làm những gì, tôi ở trong mắt Pine là hùng thần mà.” Adam cười híp mắt nói.
Fran sau khi nghe, ánh mắt u buồn: “Vậy còn tôi thì cậu cho tôi thấy cũng không sao à? “
“Anh . . . Có vấn đề gì không? ” Adam nháy mắt mấy cái, khó hiểu hết sức, “Nếu thực sự không được, vậy để Pine đến cũng được.”
“Tôi biết, trước đây tôi bỏ đi không nói câu chào, cậu nhất định tràn đầy oán hận với tôi. . .” Fran giang tay ra, đau lòng giải thích.
“Chờ đã, anh đang nói cái gì cơ? Cái này là chuyện trong quá khứ anh tự tưởng tượng ra à?” Adam nhìn hắn bằng nét mặt cổ quái: “Ôi trời, anh chỉ là mời tôi ăn bữa thịt nướng mà thôi, đã cho rằng tôi sẽ thích anh? Sao mặt anh dày quá vậy !? “
Mặt của Fran đơ ra, ở trong nội tâm nhiều lần hắn đã diễn dịch nhìn vô cùng đau khổ xoắn xuýt, vậy mà đều bị ánh mắt Adam đập đến nát bấy.
“Ế, nghe đây thưa quý ngài thuộc Điệp tộc, hiện tại tôi phải đi vào để làm chuyện đó rồi, anh tốt nhất đừng lên tiếng, kính nhờ anh đấy.” Adam vỗ vỗ bờ vai của hắn, đi tới cửa phòng giam của Colin.
Colin đang nằm ở bên trong, nhìn thấy bóng dáng Adam, ngồi bật dậy.
Adam móc ra một đồng tiền xu, ném tới bên trong: “Heh, nghe nói anh là thằng đĩ lẳng lơ dâm đãng nhất trong ngục giam này?”
Colin nhặt lên tiền xu, búng nó xoay tròn bay lên, lại dùng tay tiếp được, nhìn Adam: “Đĩ dâm nhất, làm tốt nhất, cam đoan để cho cậu được hài lòng, không sai, chính là tôi.”
Đối với đàn ông mà nói, không có gì so được bằng việc giải tỏa tâm trạng bằng một trận tình ái tràn đầy sung sướng. Adam sợ nhất chính là tình cảm sâu sắc, bởi vì bản thân cậu chỉ có một chén canh ‘yêu’, làm sao có thể để cho người khác một đại dương mênh mông của mình? Cái cậu thích hơn chính là hôm nay có rượu hôm nay say, mỗi một ngày đều tỉnh lại trên những cái giường khác nhau, sau đó phủi mông một cái rời đi.
Thế này rất cặn bã, nhưng là rất thoải mái, trong từ điển cuộc sống của Adam, không cần lâu dài.
Adam mở ra cánh cửa phòng giam, đi vào sau lại cạch khép cửa lại, âm thanh va chạm kim loại quanh quẩn ở trong ngục.
“Ế, xảy ta chuyện gì, quân đoàn trưởng, rốt cục chịu đủ với mấy tên gây rối ở chỗ này rồi?” phòng giam đối diện với Colin, có thư trùng nghe được tiếng cửa đóng truyền tới, đứng dậy la lên, “Có muốn tôi giúp anh một tay gọi lính canh ngục qua đây không?”
“Không cần, tôi cũng có một người ở đây rồi.” Colin đứng ở cạnh cửa la lên với hướng đối diện, lập tức hắn nói khẽ với Adam , “Hắn ta chỉ đang lo tôi bị canh ngục làm nhục thôi.”
“Anh chả phải cũng đang bị canh ngục làm nhục, không lo lắng à? ” Adam nhấc gậy côn cảnh sát lên, chọc chọc bụng dưới của Colin.
“Ah, sếp ơi, tôi thật sự sợ lắm, cậu muốn làm nhục tôi thế này đây? ” lính canh ngục là chức vụ thấp nhất trong hệ thống hành chính, hầu hết các phạm nhân giam ở Perfis đều có chức vụ càng cao hơn bọn họ nhiều. Cho nên để quản lý khống chế phạm nhân, ở Perfis, tất cả các phạm nhân phải sử dụng cái cách gọi ‘sếp’ này với tất cả các lính canh ngục. Colin chậm rãi quỳ gối trước mặt Adam, thái độ đã rất kiềm chế, nói lời nịnh nọt xong, ánh mắt lại bay đến nơi nào đó không trong tầm mắt rồi.
“Anh vừa mới nói, làm gì giỏi nhất? ” Adam nhắc lên cây côn, giơ lên trước mặt Colin, áp đến trên miệng của hắn.
Hai tay Colin nắm lấy côn cảnh sát, nhẹ nhàng vuốt ve, tiếp đó lè lưỡi, ở mặt ngoài cao su của cây côn nhô ra nhẹ khẽ liếm một cái, lập tức kinh hô một tiếng: “A, thật là một cái cái thứ to lớn dữ tợn quá đi” hắn dùng đầu lưỡi vòng quanh đỉnh của cây côn mà xoay chuyển, tiếp đó hé miệng, ngậm trong miệng, còn cố ý đẩy đến quai hàm trên của mình, phát ra âm thanh ư ư, nét mặt vô cùng dâm đãng.
“Ê, sếp à, như vậy cũng không tốt, dù gì anh cũng đâu có thể thật sự đâm vào miệng của hắn đâu, cần gì lãng phí thời gian thế này. ” phòng giam đối diện lầu hai, cũng có thư trùng phát ra âm thanh. Lúc này Adam cũng đã hiểu, đối phương ai cũng thật lòng muốn giải vây thay Colin.
“Có vẻ như các người ở đây cũng đoàn kết quá nhỉ. ” Adam cúi đầu nhìn về phía Colin, đâm vào trong họng Colin, không ngừng cắm sau vào trong. Cây côn thẳng của cảnh sát cũng không giống như dương vật còn có thể hơi cong theo, ép cây gây cắm nó vào trong họng Colin như thế, Colin bị ép ngửa đầu lên, hầu kết ở chỗ nào đó rõ ràng bởi vì cây gậy bên trong mà khởi động.
Đối diện lập tức truyền đến tiếng kim loại bị đập vào và tiếng cửa tù lung lay. Adam rút ra cây côn, mặt trên dính đầy nước bọt của Colin. Adam vươn tay cắm vào trong miệng của hắn, hai ngón tay tách hẳn miệng của hắn ra, kéo hai bên ra xa. Cậu giơ tay lên, tấm tắc cảm thán rồi lau ngón tay trên mặt của Colin.
“Ở cái nơi quỷ quái này đương nhiên phải đoàn kết lại mới có thể bảo vệ lẫn nhau. ” Colin xoa khóe miệng một chút.
“Nhục nhã một vị quân đoàn trưởng làm cho mày rất đắc ý à? Thằng nhu nhược kia, mày có gan dám mặt đối mặt với ta đánh một trận hay không? ” lần này là một tầng mặt bên gian tù phát ra âm thanh, nghe vô cùng dũng mãnh hung hãn.
Cửa kim loại của phòng giam chỉ là hàng rào, đối diện bốn tầng có hơn mười phòng giam đều có thể nhìn đến bên trong xảy ra chuyện.
Adam không khỏi nhíu mày, hơi nghi hoặc một chút, lên tiếng ủng hộ như vậy, đã là tự mình hy sinh nhằm dể bảo hộ Colin rồi.
“Có lẽ ở trong mắt bọn họ, tôi xem như cũng là một vị anh hùng nhỉ! Từ dân đen trong hắc khu đến quân đoàn trưởng, kiểu thế.” Colin nhìn một chút phòng giam đối diện, ánh mắt có chút phức tạp, khá không tình nguyện nói ra sự thật này.
“Vậy chẳng phải tôi đang hủy hoại hình tượng anh hùng đẹp đẽ của anh trong lòng bọn họ?” Adam vừa nói vừa một tay cởi quần ra, kéo xuống dây xích quần, từ trong đũng quần móc ra trùng điểu.
Colin thờ ơ nhún nhún vai: “Có lẽ tôi chưa từng nghĩ muốn làm anh hùng của bọn họ. “
Adam cười cười, hô to cho bên ngoài nghe: “Câm miệng, mấy đồ rác rưởi chúng bây, thằng nào dám nói tao không thể đụ miệng của hắn ta? Hôm nay tao sẽ nếm thử miệng của quân đoàn trưởng là cảm giác gì. “
Nói xong cậu nắm tóc Colin, đem trùng điểu cắm vào trong miệng Colin.
“Đệch, trùng thỉ, cái tên điếm đáng chết này! ” lập tức có thư trùng vì hành vi ‘tàn bạo’ của Adam phẫn nộ rống lên tiếng.
“Chuyện gì xảy ra? Nói cho chúng tôi biết đi, xảy ra chuyện gì thế?” các phòng giam xa hơn chỉ biết là ở đây đã xảy ra chuyện gì đó rồi, lại nhìn không thấy đang xảy ra chuyện gì.
“Tên đê tiện kia đang làm miệng của quân đoàn trưởng Colin ! ” âm thanh của thư trùng quả thật là đầy lòng căm phẫn rồi.
Adam lớn tiếng quát với bên ngoài: “Đúng thế, không sai! Nghe cho kỹ một chút đi, tao đang ở trong miệng của tên quân đoàn trưởng được đĩ đực nuôi lần này, nghe đi, cái miệng này cũng lớn thật , tao có thể nhét hết trùng điểu vào!”
Cậu đè nặng miệng Colin, họng bị cây côn vạch ra từ trước giờ có thể ung dung để cho cậu đâm vào chỗ sâu nhất, mà cậu cũng không khách khí chút nào nhiều lần cắm thẳng vào đến chỗ sâu nhất. Trùng điểu đột nhập cổ họng Colin, tách mở ra đến cả thực quản, nuốt không xong lại dính nước bọt không đường chảy ra vây quanh, phát sinh tiếng ọc ọc nhép nhép, vô cùng vang dội.
“Cái tên ngu đần kia, có giỏi thì nhào qua chỗ chúng tao này!” phòng giam bên cạnh Colin có một cánh tay vươn ra, thủ thế thô lỗ khoa tay múa chân, cố gắng rướn hết ra vói qua bên cửa phòng tù của Colin.
Adam đem Colin áp đến trên những thanh kim loại, cầm lấy đầu Colin, đụ vào càng nhanh càng hăng hơn: “Ha ha, nghe đi này, quân đoàn trưởng của tụi mày đang nuốt vào say sưa đó!”
Cậu cúi đầu nhìn Colin, quả thực đang say sưa nuốt vào thật. Mặc dù trong ngục giam Perfis có nhiều thư trùng như vậy xem hắn như thần tượng vì từ dân đen mà trở thành tướng quan, thế nhưng trong xương Colin vẫn luôn còn nội tâm thích bị làm nhục. Cảnh tượng như thế đơn giản như thành xuân dược làm cho hắn hưng phấn, khuôn mặt hắn đỏ bừng lên, cổ họng hoàn toàn đã bị Adam đâm toác ra, nước bọt theo khóe miệng chậm rãi tràn ra, bị nói xen vào như thế mà vẫn có thể bị đụ sướng đến mắt trợn trắng.
Bản tính Adam kỳ thực cũng không thích miêu tả trắng trợn đến thế, nhưng ngày hôm nay vốn cậu đang có sẵn một cơn tức giận muốn phát tiết, hết lần này tới lần khác Colin lại vẫn luôn là đối tượng thích hợp, người lại đang ở một nơi rất thích hợp, Adam trong chốc lát cũng có chút không khống chế được. Cậu đè ép Colin xuống, chịch vào đến mức lan can kim loại phát tiếng kêu cót két vang dội, mấy tên tù nhân bên cạnh thậm chí đưa tay cố gắng vượt qua bức tường ở giữa, duỗi tới.
Thấy một màn như vậy, Colin vốn là một tên dâm đãng cực kỳ thế mà chủ động lặng lẽ ngang nhiên đi qua, bị tay của đối phương mò tới trên mặt. Cái tay kia với cho cố cũng chỉ đến đây thôi, cánh tay ráng rướn ra trước muốn phải bắt được Adam, kết quả lại mò tới miệng Colin, mò tới trùng điểu đang cắm dính vào trong mặt Colin và mặt trên chảy ra nước dâm.
“Trùng thỉ! ” cái tay kia soạt một cái rụt trở về, Adam cười lên ha hả.
Ngay sau đó đã nghe được giọng nghi ngờ bên cạnh truyền đến: “Đây là món dương vật giả quỷ sứ gì vậy? Cái này là. . . Chết tiệt. . . “
Trong miệng hắn mắng ra những lời thô tục liên tiếp, âm thanh đột nhiên dừng lại, tiếp đó chợt nghe bên cạnh truyền đến tiếng vang rầm một tiếng thật lớn, đối phương hét ra với bên ngoài: “Lũ ngu này, đó là một hùng trùng! Là một hùng trùng đó! “
Cả một đám thư trùng mới rồi còn phát ra tiếng điên cuồng gào thét, hầu như muốn vượt ngục nhóm, đột nhiên yên tĩnh lại, trong ngục giam lặng ngắt như tờ.
Chỉ có Adam vẫn đang đè Colin xuống tiếp tục đụ vào miệng của hắn, tiếng cửa kim loại rung lên loảng xoảng, Colin đè nén tiếng thở to, tiếng xì xì của trùng điểu đang đút vào ở trong cổ họng trơn trượt. Chỗ này vốn được thiết kế để dễ dàng sinh ra tiếng vang, làm cho các tù nhân không có cách nào để trao đổi mưu kế với nhau trong ngục giam không ngừng tiếng vọng này.
Biết mình đã hấp dẫn toàn bộ ánh mắt hoặc lỗ tai của cái nhà tù này, Adam mới nhẹ nhàng cười, áp mặt Colin xuống, đem trùng điểu lôi ra khỏi cổ họng Colin như thanh đao rút khỏi vỏ. Cậu cố gắng làm cái quá trình này rất chậm chạp, để cho trùng điểu của mình chậm rãi đi ra từ trong cổ họng Colin, trùng xác tím đen, dịch thể ướt nhẹp, Colin bị làm đến miệng vẫn mở to ra, đã bị hút hết chân không nên khi rút ra lưu lại tiếng hít không khí ‘póc’ một cái, khiến một màn này cực kỳ gợi dục, ngang tang, lại đầy chấn động.
Colin liếm liếm khóe miệng, nhìn Adam. Adam xoay bẻ đầu của hắn, làm cho hắn hướng về phòng tù ở đối diện, cậu biết Colin sẽ biết phải làm như thế nào.
Trong phòng giam đối diện, hơn mười ánh mắt chăm chú nhìn nơi đây, nhìn không chuyển mắt, khẽ nhếch miệng, hoàn toàn nói không nên lời. Colin lè lưỡi, lộ ra đầu lưỡi bị chịch đến nhoe nhoét, mặt trên của lưỡi dính dịch thể dinh dính nhỏ giọt xuống theo đầu lưỡi, đầu lưỡi của hắn móc qua liếm liếm môi, đem tất cả dịch thể trong miệng đều nuốt xuống.
Đối diện với mười mấy thư trùng, không hẹn mà cùng làm ra một động tác nuốt nước bọt xuống giống nhau, âm thanh nuốt này đương nhiên vì làm cùng một lúc nên nghe được rất rõ.
Adam khom lưng tới gần Colin, ghé vào lỗ tai hắn nói: “Quân đoàn trưởng anh hùng của tôi, bị những kẻ sùng bái phát hiện bản chất đĩ thõa của anh, có phải rất hưng phấn hay không. “
“Cậu hiểu tôi đó ” Colin thấp giọng nở nụ cười, nhìn về phía những người hâm mộ ở đối diện kia, ánh mắt lãnh đạm, lại vẫn có một loài phấn khởi, “Cho tới bây giờ cũng chả phải anh hùng gì cả, vẫn chỉ là một thằng đĩ thôi.”
Adam đứng lên, kéo cần cổ Colin kéo áo thun của hắn xuống, thức ăn hai ngày này xem ra không tốt lắm, Colin vẫn chưa có da thịt trở lại.
Ở trong phòng giam dưới ánh đèn chiếu rọi khá gắt, Adam mới nhìn ra sau lưng của Colin thật ra cũng không ít vết sẹo. Lần bạo phát niệm lực trước thiêu đốt những phần mỡ dư thừa của hắn, làm cho bắp thịt của hắn càng giống như con sói dữ dũng mãnh, mỗi một vết sẹo trên người này đều như để nói rằng con đường từ dân đen lên đến tướng quân của Colin đã phải chịu nhiều đau đớn đến thế nào.
Tay Adam theo lưng Colin xoa đến vòng eo của hắn, tiếp đó tụt quần của hắn, tự tay tóm gọn cặp mông gầy mà chắc của hẳn, trực tiếp cắm trùng điểu vào.
“Ah, trùng thỉ! ” Colin rên khẽ một tiếng, bị áp trên song kim loại, hai tay nắm vào thanh song, mặt nhét vào trong kẽ hở giữa hai thanh, ngay sau đó do vỹ câu Adam đã chui vào mà phát ra tiếng rên rỉ.
Adam hung hãn húc mạnh vào mông Colin , ở trên lan can kim loại tạo thành tiếng ồn ào lạch cạch, Colin lập tức sướng quá rên lên.
Chuyện Colin đang bị đè xuống bởi hùng trùng là lính canh ngục đã thành tin tức chấn kinh với tất cả các phòng giam bên này. Trong phòng giam đối diện mười mấy thư trùng đều trợn mắt há mồm mà nhìn một màn trước mắt, mà ở chỗ xa hơn thì dần dần từ trong kinh ngạc phục hồi tinh thần lại: “Ế, bên kia, đến cùng chuyện gì xảy ra? Đây là âm thanh gì?”
“Đây là. . . Đây là. . . ” một thư trùng không biết phải miêu tả như thế nào, phòng bên cạnh hắn đã thẳng thắn la lên: “Hùng trùng kia đang chịch anh ta!”
“Cái gì? ” một tiếng sói tru vang lên, rất nhiều âm thanh không kịp chờ đợi hỏi, “Chịch như thế nào, nói cho chúng ta biết, nói nhanh lên, bị chịch ra sao? “
“Hùng, hùng trùng kia, đem Colin áp đến trên cửa, chịch từ mặt trái!”
“Mặt trái, mặt trái gì cơ? Nói rõ hơn nữa! Anh là không có mắt hay là không có miệng vậy? ” những tù nhân khác hiển nhiên chưa thể thỏa mãn bởi cái miêu tả khô khốc này, hưng phấn mà gào khóc kêu loạn.
“Hùng trùng kia đang đứng ở phía sau Colin, nắm vào mông của anh ta, đụ vào lỗ đít á!” giọng này là giọng của tên hồi nãy muốn đánh nhau với Adam , “Quân đoàn trưởng phải nắm lấy lan can, chổng mông lên, bị chịch đến kêu lên.”
“Kêu? Kêu cái gì?” những tiếng hỏi lộn xộn.
“Nghe không rõ! ” một thư trùng la lên trả lời, “Nhìn có vẻ đang phê lắm!”
“Hỏi xem thấy sướng đến cỡ nào? ” cái âm thanh này chưa bao giờ lên tiếng, nhưng hiển nhiên đã nghe lén thật lâu, la một tiếng xong đã nhỏ giọng biệt tích, có vẻ như sợ bị nhớ kỹ. Nhưng kẻ này nói ra tiếng lòng của mọi người, trong ngục giam lặng im trở lại.
Phòng giam ở đối diện, là thư trùng có thể trực tiếp quan sát rõ ràng nhất, dè dặt hỏi: “Cảm giác thế nào?”
“Sướng lắm,” Colin thấp giọng rên rỉ, lập tức ngẩng đầu, lộ ra nụ cười dâm đãng, “Ah…. Mau lấy trùng điểu lớn của cậu đụ banh lỗ đít của tôi đi, chết tiệt, giống như bị cả một cây nung sắt nóng nhét vào cái mông của tôi vậy, bị kéo banh hết mức rồi! “
Colin lớn tiếng la lên cảm thụ của hắn: “Trời đất, nhẹ lại, quá nhanh, bị đâm thủng mất, ah, không phải, không muốn chậm lại. . . “
“Rốt cuộc anh muốn nhanh hay là chậm? ” nghe được tiếng la thay đổi thất thường Colin, đám tù nhân không chịu nổi mà hô lên.
“Đương nhiên là phải nhanh lên, đám ngu ngốc các người! ” Colin giận dữ hét, “Sẽ là như vậy, có một trùng điểu lớn nhất tuyệt nhất đ*t không ngừng vào lỗ đít của các người, dùng lực mạnh như muốn đâm thủng, coi các người như thứ ti tiện mà phải đâm nát chịch đến hỏng người mới thấy sướng, có hiểu không? Á trùng thỉ! “
Ngữ điệu của Colin đột nhiên thay đổi, hai chân mềm nhũn, quỳ hẳn ở trên mặt đất.
“Làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì?” nhìn thấy dị trạng của Colin, tù nhân ở đối diện vẫn là không nhịn được mà quan tâm đến hắn.
“Đừng lo lắng, chẳng qua do tôi đâm mở khoang sinh sản của hắn mà thôi. ” Adam lười biếng trả lời.
Đây là lần đầu tiên cậu mở miệng nói lớn lên, trong ngục giam lại im ru lần nữa, qua vài giây, mới có một âm thanh rụt rè hỏi: “Là sao cơ?”
“Mấy anh chưa giao phối bao giờ à?” Adam khinh miệt mà nhìn đối diện với vẻ thương hại, “Thời điểm thân thể của các người bị trùng điểu hùng trùng chịch sướng rồi, khoang sinh sản bên trong cơ thể của các người liền mở ra. Bộ phận này bình thường luôn đóng lại, chỉ có trùng điểu của hùng trùng mới đủ độ dài để có thể cắm vào bên trong, chỉ có đem tinh dịch bắn vào bên trong, mới có thể làm cho các người mang thai. “
“Xem đi, cho dù bình thường có lợi hại hơn nữa, dũng mãnh đi nữa, dù cho anh có là quân đoàn trưởng, một khi đã bị trùng điểu cắm vào khoang sinh sản, cũng không có chút lực phản kháng nào. ” Adam túm lấy tóc Colin,kéo hắn ngẩng đầu lên.
Colin vốn đã cực kỳ hưng phấn khi bị vây xem, khoang sinh sản sớm đã mở ra, hiện tại tức thì bị Adam đâm thẳng vào bên trong. Khoang sinh sản bị chèn ép, cơn sướng lúc ma sát đã cường liệt đến tình trạng bất kỳ thư trùng bào cũng không chịu nổi, mà Adam đã luyện ra được kỹ thuật sau khi đã làm với rất nhiều thư trùng, nhiều lần đều đâm xuyên qua rồi nghiền ép vào đúng thành thịt ở chỗ sâu nhất trong khoang sinh sản.
Có thể nói ngoại trừ Adam vốn là một tay chơi trai lão luyện, là loại fuckboy thứ thiệt, thì hầu như sẽ không còn có hùng trùng nào có thể như vậy am hiểu điểm yếu của thư trùng để đánh thẳng vào như thế, mang cho bọn hắn khoái cảm quá mãnh liệt khiến cả người gần như muốn sụp đổ.
Ở dưới bối cảnh các hùng trùng vẫn luôn cấm dục, số ít vài hùng trùng có thoáng hơn cởi mở hơn chút, mà họ vẫn xem như là đàn ông đàng hoàng tốt tính. Mà còn giống như Adam thì so ra như là một ông hoàng nghiện sex trong các phim p*rn của Nhật, chuyên chịch các cô gái sướng đến chết mới thôi.
“A. . . A. . . ” Colin thở gấp, mắt đã trợn trắng lên, đầu óc đã trở nên mơ hồ. Tuy là đang trong hoàn cảnh ở ngục giam tranh cãi ầm ĩ, nhưng so với ở hẻm nhỏ vẫn an toàn hơn, nên Adam cũng đã có thể thành thục phát huy hết bản lĩnh của mình. Mà cơ thể Colin cũng thật sự nhạy cảm hơn chút, sức chống cự với khoái cảm còn thấp hơn, điều này sẽ đưa đến Colin xụi lơ ở trên lan can, cố gắng giữ vững cơ thể, ngay cả nước bọt cũng không khống chế được nhỏ xuống, dáng vẻ đúng kiểu bị chịch quá mạng.
“Trời ạ, khoang sinh sản, đó là cảm giác gì nhỉ? ” tiếng bàn luận xôn xao ở trong ngục khuếch tán, thư trùng ở phòng giam đối diện nhìn một màn trước mắt, không biết nên miêu tả cảm tưởng thế nào nữa, hắn ta chỉ thì thào trả lời: “Quân đoàn trưởng. . . Colin. . . Nhìn có vẻ như bị chịch đến hỏng luôn rồi. . . Anh ta hoàn toàn không khống chế được thân thể của chính mình. . . Chỉ biết. . . Rên rỉ. . . “
Lời miêu tả đứt quãng thế này giống như vi-rút khuếch tán ra ở trong ngục.
“Hah. . . Ưhm hưm…. . . Ah ah. . . ” cơ thể Colin bị run rẩy, vô ý thức phát ra tiếng khóc thật thấp, loại vui sướng do bị vây xem đầy nhục nhã này, bị kỹ xảo cao siêu của Adam nghiền ép khoang sinh sản để đạt cực khoái, loại cảm thụ cường liệt đến không cách nào hình dung này làm cho hắn đúng là hỏng thật rồi, thế mà lại bắt đầu khóc thút thít.
“Anh ta bị chịch đến khóc. . . ” thư trùng đối diện dùng giọng nói vô cùng phức tạp, miêu tả một lần sau cùng.
“Chịch đến khóc. . . ” những lời này truyền qua mỗi cái miệng của các thư trùng, gần như kính sợ ở trong ngục truyền ra, mọi người không có lên tiếng nữa, lẳng lặng lắng nghe.
Trong ngục giam quanh quẩn âm thanh cơ thể đang nện vài nhau, những âm thanh phập phập bốp bốp dày đặc lại vang dội, dính mồ hôi vào nghe dâm mỹ, giống như chỉ nghe âm thanh này, là có thể tưởng tượng được sự va chạm mạnh mẽ giữa bụng dưới và cặp mông, cơ bụng dồn ép mông lại, thời điểm tách ra thì dính nước dâm sền sệch, như bị ép ra chất lỏng tràn ra không ngừng bên ngoài từ trong thịt huyệt đã đẫm ướt.
“Hah. . . hanh. . . ” bởi vì quá yên tĩnh nên ngay cả tiếng thở dốc của Adam đều trở nên rõ ràng, trong cảnh tượng kiểu muôn người đang lắng nghe thế này, Adam cũng đã phá bỏ đường ranh giới mức độ trùng sinh của bản thân , thế mà cậu cảm thấy còn khá tốt.
Cậu chậm rãi thả lỏng cơ thể, nhìn Colin bị chịch đến vẻ mặt mất đi khống chế, trên mặt đều là nụ cười thỏa mãn si ngốc, một loại cảm giác thỏa mãn khác thường bay lên. Đúng kiểu gương mặt lúc ‘cực khoái’ *vẫn được xuất hiện thường xuyên qua cách vẽ khoa trương trong các truyện tranh h*ntai Nhật, không nghĩ tới lúc này vậy mà còn được nhìn thấy phiên bản người thật.
*Gọi là kiểu mặt ‘Ahegao’
Adam lúc đầu muốn cùng Colin nói chuyện về lần trước lúc mới gặp, vì sao Colin lại có phản ứng đầy cảnh giác như thế. Nhưng mà bây giờ xem ra, thế này tuyệt đối không phải là thời cơ thích hợp. Đối diện còn có thật nhiều đôi mắt nhìn vào, hai bên mấy cái lỗ tai cũng nhất định đang dán chặt lan can để nghe.
Cậu đứng lên kéo cửa phòng giam ra, xoay người lại ném một đồng tiền xu: “Chịch sướng lắm, thưởng cho đó.”
Tiền xu lăn dưới đất, vẽ ra một c đường vòng cung, xoay tít lịa lắn đến trước mặt Colin. Colin mệt mỏi nhấc cánh tay lên lấy ngon tay chế trụ lại nó, biểu cảm mất khống chế nở nụ cười miễn cưỡng vừa thỏa mãn lại mệt mỏi.
Adam kéo cửa lên, đã vừa cài nút quần lại vừa đi ra ngoài. Các phòng giam hai bên vin chặt vào cửa phòng giam để nhìn cậu chằm chằm. Adam khinh miệt liếc mắt nhìn bọn người kia, trong mắt tràn ngập vẻ khiêu khích.
“Sếp ơi! Tôi cũng khốn nạn lắm! Anh cũng tới nghiêm phạt tôi đi! “
“Sếp ơi! Tôi cũng cần nghiêm phạt, tôi cần được dạy dỗ sát bên cạnh!” một tiếng sói tru đột nhiên vang lên, thậm chí còn có kẻ đi theo kiểu khác “Này cái thằng chết tiệt khốn kiếp kia, dám tới với tao không? “
Thật đúng là đã đánh giá thấp độ không cần tự trọng của đám người này rồi. Adam hậm hực hừ một tiếng, ảo não đi ra ngoài trước.
Phía sau còn ngập những tiếng kêu kiên trì chưa bỏ cuộc.
Mấy ông phạm nhân không còn miếng liêm sỉ nào lun á