Chương tám mươi tám: Quyền hạn không bị hạn chế
Adam lại một lần nữa ngồi ở trong đồn cảnh sát. Cũng may lúc này đây không phải là phòng thẩm vấn, chỉ là phòng xử lý công việc chung. Ở trước mặt cậu có một thư trùng sĩ quan cảnh sát ngồi, hắn chính là một trong những fan của Adam, không ngừng bưng trà rót nước cho Adam, quan tâm đầy đủ.
Đối mặt ánh mắt nhiệt tình của fan hâm mộ, Adam chỉ có thể giữ nụ cười dịu dàng trên mặt, trong lòng cũng rất xấu hổ. Dù sao thì loại chuyện chịch ngoài đường với một vị quân đoàn trưởng nào đó ở trong hẻm nhỏ nơi hắc khu lại bị đám hắc đạo bao vây, đành không thể nào không nhờ đến sự giúp đỡ của cảnh sát, còn chưa đủ mất mặt hay sao.
Steve đẩy cửa ra đi đến, thư trùng sĩ quan cảnh sát vội vàng đứng lên nghiêm: “Thưa chỉ huy phó.”
Steve phất tay một cái ý bảo hắn đi ra ngoài đi, sau đó ngồi ở trên bàn trước mặt Adam, nhìn Adam, biểu cảm rất nghiêm túc.
Adam đang cầm chén trà nhấp một miếng, nhìn anh vẻ vô tội.
Steve quan sát cậu, cuối cùng vẫn không nhịn nổi, bất đắc dĩ thở dài: “Vì sao không có liên lạc trước với tôi? “
“Tôi cũng không nghĩ tới hắn sẽ gọi cảnh sát.” Adam rất xấu hổ, ai có thể nghĩ quân đoàn trưởng Colin nhìn qua có vẻ hung hăng đao to búa lớn như thế, cuối cùng vẫn phải tìm cảnh sát tới cứu mình?
“Hắn làm như vậy đúng. ” Steve nhức đầu bóp bóp thái dương, ” Nếu như hắn tính xuất toàn bộ niệm lực ra mà đại khai sát giới, nguyên cả khu vực xung quanh đó cũng sẽ không có ai có thể sống sót. Hắn không phải là đang cứu bản thân, mà là cứu những người dân đen trong hắc khu.”
“Chỉ là. . . ” Steve nhìn Adam, muốn nói lại thôi. Đôi mắt xanh trong đẹp đến rung động có thể nhìn xuyên qua để hiểu được nỗi khó xử trong lòng anh.
Adam nhìn anh, nói đầy động viên: “Sao vậy, Steve? “
“Tôi vẫn luôn hy vọng lúc cậu gặp phải nguy hiểm như vậy, sẽ nghe được cậu gọi tôi nhờ giúp đỡ, mà không phải đến lúc bước vào mới phát hiện cậu có ở trong đó.” Ngón tay Steve nắm lại, ngón tay cái không ngừng chuyển động như để lộ ra nội tâm vốn đang gợn sóng của anh, “Mỗi một lần đều như thế.”
“Lần này là ngoài ý muốn. ” Adam giải thích, “Chỉ là trùng hợp tôi đang muốn trở về hắc khu một chuyến, gặp được Colin, không nghĩ tới lại gây ra nhiều chuyện đến như vậy. . . “
Dưới ánh nhìn chăm chú của Steve, Adam nói không được nữa, cậu mím môi, giống như một đứa trẻ gây ra lỗi lầm gì mà nhìn Steve: “Được rồi, tôi hiểu ý của anh mà, tôi không nên làm cho anh lo lắng. “
Steve đứng lên lắc đầu liên tục: “Hiển nhiên ý tôi không phải như thế, Adam à, tôi rất vui lòng trợ giúp cậu, tôi chỉ là. . . chỉ là. . . “
Anh suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng cười cười vẻ chán nản: “Chắc là do tôi thôi, vốn làm cảnh sát nên tôi cứ thích quản nhiều. Giờ đây cậu đã được miễn trừ lao động bắt buộc, tôi không nên xía mũi vào chuyện của cậu như thế.”
“Không, không phải thế đâu, làm sao anh có thể nói như vậy. ” Adam đứng dậy, đi tới trước mặt Steve cầm lấy bàn tay to dày rộng của anh, thư trùng uy nghiêm có cơ thể lực lưỡng như ngọn núi này, dường như sinh ra là để giải thích cho ý nghĩa thế nào là một người mang lại ‘cảm giác an toàn’, “Anh là bạn của tôi mà, Steve à, anh tuyệt đối không chỉ là sĩ quan cảnh sát mà thôi. “
“Tôi sẽ nghe lời anh mà, sẽ lại không tùy tiện chạy đi làm những chuyện nguy hiểm nữa, nếu như gặp phải nguy hiểm, tôi sẽ tìm tới anh trước, được không? ” Adam nhìn mắt Steve, giọng nói trở nên hơi nũng nịu, “Anh biết tôi vốn bẩm sinh đã không thích ngồi yên,nên mới cần phải có một người bạn tốt như anh ở bên trông chừng tôi, anh có bằng lòng làm vai trò này không, thưa anh sĩ quan cảnh sát?”
Steve vẫn luôn nhìn ngắm cậu, trong nụ cười mang theo sự cưng chìu đến không biết phải làm sao: “Đương nhiên, Adam à, tôi vẫn luôn muốn quan tâm đến cậu mà.”
Đôi mắt màu màu xanh nước biển của anh trong sáng mà thâm thúy, chăm chú nhìn Adam, giờ khắc này, tình cảm như có như không giữa hai người họ vẫn đang quanh quẩn. Adam cảm giác có một cái gì đó chạm vào sẽ nổ ngay, thế nhưng Steve lại quay đầu ra đứng dậy: “Tôi phải đi rồi, nếu còn gặp lại chuyện như thế này nữa, nhất định phải tìm tôi trước nhé. Tôi đã thiết lập cho cậu ở mức có thể liên lạc bất cứ lúc nào, nên cần gì cậu cứ tìm tôi ngay.”
Steve vội vã rời đi, Adam ngồi trở lại trên ghế, có chút hiu quạnh.
Cậu có thể khá chắc rằng Steve có cảm giác đối với cậu. Rất nhiều lần, giữa Steve và cậu luôn có một bầu không khó ám muội nhàn nhạt quanh quẩn giữa hai người. Thế nhưng trước đến này Steve vẫn luôn luôn không thể hiện gì thêm, làm Adam cũng bắt đầu hoài nghi hay chẳng qua đây là ảo giác bản thân mà thôi.
Steve là một tuýp người Adam rất ít khi gặp được, anh chính trực, ôn hòa, kiên định, tựa như ánh mặt trời, Adam vô cùng muốn tới gần, nhưng lại cảm thấy bản thân không xứng với một thư trùng tốt như vậy.
Không sai, Adam rất ít khi có cảm giác mình không xứng với người nào, đến ngay cả Alfred ưu tú như vậy, cậu vẫn có cảm giác mình đủ tư cách để bù đắp vào chỗ trống trong tâm hồn của Al. Thế nhưng với Steve, nhìn qua đã biết là một người đàn ông tốt, một người như thế Adam cảm thấy anh xứng đáng có được một hùng trùng chỉ yêu mỗi anh, mà không phải là người có trái tim nhiều ngăn như mình.
E rằng Steve đối với mình chẳng qua chỉ như một cậu bé ngoan ngoãn ý loạn tình mê với một thằng nhóc hư hỏng mà thôi! Nói cho cùng bọn họ không thể đi trên một con đường.
Adam lôi ra danh bạ điện thoại của mình, tìm được Steve. Ảnh chân dung của Steve là hình anh mặc áo sơmi màu xanh dương của sĩ quan cảnh sát, quần có dây đeo, mang cà-vạt, nhìn qua thực sự nghiêm túc lại thân thiết. Cậu tìm kiếm các lựa chọn đối với quyền hạn liên lạc, quả thật có loại quyền hạn dạng không hạn chế điều này.
Nếu chọn loại quyền hạn này, nó còn cao hơn quyền hạn ‘bạn bè’ trước đó của Steve, để giải thích thêm về loại quyền hạn này, thì bất cứ thời điểm nào cậu gọi Steve, sẽ không cần Steve phải ấn đồng ý cuộc gọi, mà là có thể trực tiếp bắt đầu nói chuyện điện thoại, bảo đảm bất cứ lúc nào bất cứ nơi đâu đều có thể liên lạc với đối phương.
Rõ ràng luôn tuân thủ nghiêm ngặt với việc giữ khoảng cách, thế mà lại cho mình quyền hạn cao như vậy, Adam cũng cảm thấy hồ đồ. Nhưng cậu cũng đã tăng quyền hạn, của Steve lên tới không hạn chế, xem như để báo ơn với sự quan tâm mà Steve dành cho mình đi!
Colin bởi vì chuyện đại khai sát giới ở hắc khu, nên đã bị đầu não thẩm lí và phán quyết Justice cho mang đi để tra hỏi rồi, cũng không kịp nói lời chào với cả Adam. Làm quân đoàn trưởng, những kẻ bị giết ở trong hắc khu mà không phải công dân, Colin cũng sẽ không bị xử phạt quá nghiêm trọng. Thế nhưng làm quân đoàn trưởng, hắn bị nghiêm cấm không được tung ra niệm lực trong Fabre, thế nên điểm này tương đối nghiêm trọng.
Điều này cũng giải thích vì sao Colin lại phải kín tiếng ở hắc khu đến như vậy, bởi vì lấy sức mạnh của hắn lại dùng để đi tấn công đám dân đen này, không chỉ có không được tăng thêm kinh nghiệm, mà còn có thể bị xử phạt.
Adam vốn tưởng rằng tiếp đó người sẽ đón mình đi là Joseph, không nghĩ người tới lại là. . . Wish.
“Cậu hình như hoàn toàn không hiểu rõ lắm cái gì gọi là quản chế nhỉ?” Wish vừa tiến đến, đã mặt lạnh nhìn về phía Adam. Hắn mặc áo sơmi màu đen, mang kính đen màu nâu, thoạt nhìn cực kỳ lạnh lùng cay nghiệt, “Tôi đã nói trước với cậu mỗi lần giao phối đều phải mang tôi theo, kết quả cậu nhanh như vậy đã quên ngay, hơn nữa còn cùng với quân đoàn trưởng Colin, vốn là đối tượng thí nghiệm quan trọng đến như thế.”
“Vậy hình như anh cũng hoàn toàn không hiểu rõ lắm cái gì gọi là phối hợp để làm thí nghiệm nhỉ?” Adam ngồi ở trên ghế, đôi mắt lạnh lùng nhìn Wish không chút nào sợ hãi, “Thưa anh Wish, đối với anh chắc tôi cũng chả khác gì con chuột bạch trong phòng thí nghiệm cả, đúng hay không? “
“Vậy hà cớ gì anh cứ phải cố sức theo sát hành tung của tôi nhỉ, cứ mang tôi nhốt vào trong lồng, để cho tôi mỗi ngày đều giao phối với các loại thư trùng là được rồi, thí nghiệm của anh có thể nhanh chóng tiến triển, để tẩy trắng danh tiếng thất bại trước đó của anh.” Adam nói lời đầy cay nghiệt, “Chắc đây mới là điều anh muốn nhỉ, phải không thưa anh Wish? “
Wish ngậm miệng, kính râm che lại ánh mắt của y, nhưng Adam biết ánh mắt của y nhất định đang tràn đầy lửa giận Wish nói không chừng thật sự muốn làm như vậy, nhưng y tuyệt đối không dám.
Sau thời đại hắc ám, chuyện giam cầm nhốt lại hùng trùng đã thành một việc làm vô cùng nhạy cảm, hơi không cẩn thận sẽ rơi xuống vực sâu phạm tội. Dù cho Adam chỉ là hùng trùng thông thường, Wish cũng tuyệt không dám nói ra chuyện không hợp với tư tưởng chính trị như thế. Huống chi Adam bây giờ đang vô cùng nổi tiếng, nếu như y dám mở lời kiêu ngạo, thân phận thiền tộc của y cũng chưa chắc có thể bảo vệ được y.
“Thưa anh Wish, chân ở trên người tôi, ngoài hai đôi chân ra, còn có cái ‘chân’ ở giữa nữa” Adam vỗ vỗ hai chân của mình, lại ở chính giữa chỉ chỉ vào một cái, cười giống như một kẻ lưu manh không biết sợ, “Tôi muốn làm tình vào lúc nào, muốn làm tình với ai, có lẽ không khống chế được. Nếu như anh còn muốn quản lý chuyện tình ái của tôi, thế thì phải chịu khó hơn nữa, bằng không cũng đừng trách tôi không phối hợp, chỉ có thể trách do anh quá lười biếng thôi. “
Wish tức giận đến vặn cả đầu, cổ phát ra tiếng vang răng rắc, hận không thể đánh Adam một trận. Y luôn nói những lời cay độc trước mặt Adam, thế mà chưa từng chiếm được thế thượng phong.
“Cơ mà vẫn phải cảm ơn anh đã tới đón tôi về nhà, thưa anh Wish” Adam vỗ vỗ vào vai của hắn, đi ra ngoài trước.
Xe của Wish cũng giống y vậy, kiểu dáng trang nhã, nói cho đúng là nhìn như đồ cổ, rất giống những kiểu xe cũ Adam đã thấy trong bãi rác, chỉ là đã đổi mới động cơ xe. Adam ngồi ở trong chiếc xe màu xám bạc, nhìn ngoài cửa sổ, không thèm quan tâm đến Wish làm gì.
Thế nhưng cậu từ trong cửa kính xe chiếu lại, vẫn có thể nhìn thấy Wish đang một mực nhắn tin ai đó trên màn hình.
Chờ đến lúc vào trong nhà, Wish lại vẫn còn chưa lập tức ly khai, ngược lại còn đi theo Adam đến tận trước cửa nhà.
“Woah, anh Wish đây lịch thiệp thế nhỉ, còn đưa tôi về đến tận cửa.” Adam chế giễu mà nhìn y.
“Đừng suy nghĩ nhiều, thưa cậu Adam.” Wish tao nhã lễ phép cười nói, “Tôi chỉ là tiện đường về nhà mình luôn thôi. “
Hắn chỉ chỉ vào phòng trọ chỉ cách nhà Adam có hai gian: “Trùng hợp thay chỗ phòng nhà trọ này đang còn chỗ trống ra, đang đang quảng cáo cho mướn, ta nghĩ nếu cậu Adam đây đã trăng hoa như vậy, tôi chỉ còn cách thực sự nghĩ biện pháp để tăng độ chuyên cần của mình”
“Ở khoảng cách này, chỉ cần cậu mở quả cầu năng lượng U, thì tôi đây vẫn có thể quản chế từng giây phút một hướng đi của cậu, Nếu như vẫn còn có ý muốn đột ngột phát sinh giao phối nữa, vậy thì cậu cũng không cần lo lắng, tôi nhất định sẽ đuổi kịp đúng giờ.” Wish lộ ra nụ cười dối trá, “Đương nhiên, nếu như vẫn còn xảy ra chuyện cậu Adam cố tình tắt quả cầu năng lượng U đi, tôi sẽ phải hoài nghi có phải cậu Adam thật sự muốn phối hợp với nghiên cứu này hay không.”
“Khụ, đúng là có tiền muốn làm gì cũng được.” Adam nhìn y chằm chằm, không có nghĩ tới tên này vẫn có chiêu trò lợi hại như vậy, còn muốn theo sát người để quản chế Adam, cậu hừ một tiếng, nhìn Wish từ trên xuống dưới , “Vậy đúng là anh lúc nào cũng theo sát tôi được nhỉ, thưa anh Wish. Tôi chỉ hy vọng lần sau anh đừng để đũng quần ướt nữa nhé thì hay hơn.”
Lưu lại Wish sắc mặt khó coi, Adam đóng cửa lại một cái rầm.
Chuyện đã xảy ra ở Hắc khu còn có ảnh hưởng lớn hơn nhiều so với những gì Adam nghĩ. Bởi vì nhân vật chính trong chuyện này đều không phải là trùng thường dân, cho nên dĩ nhiên sẽ lên trên bảng tin cuối ngày.
“Rạng sáng nay lúc ba giờ sáng, Hắc khu ở dưới mặt đất của Neisser phát sinh sự kiện tung ra niệm lực ác tính gây thiệt hại tính mạng. Một trong những nhân vật chính của sự kiện này là quân đoàn trưởng Ong tộc Colin, mà người còn lại là minh tinh phim đặc biệt nổi tiếng hiện nay Adam. “
“Sự kiện phát ra niệm lực ác tính này không có thương vong từ phía công dân, nhưng vẫn nhưng tạo thành ảnh hưởng tồi tệ đối với Neisser. Quân đoàn trưởng Colin đã chính thức phải nhận sự tra hỏi từ Justice. Theo diễn biến chúng tôi được biết, sự kiện xảy ra lúc quân đoàn trưởng Colin đang cùng Adam thực hiện quan hệ tình dục, do bị bao vây bởi những kẻ phạm tội phi pháp ở hắc khu mới phải sử dụng niệm lực. Vì lý do này Justice ra tuyên bố cảnh cáo, xin quý vị hãy lựa chọn cẩn thận nơi hò hẹn và giao phối, tránh tạo thành ảnh hưởng không tốt đến an ninh công cộng. “
Trong tin tức còn xuất hiện cảnh Adam từ trong ngõ hẻm hắc khu đi ra, cùng với hình ảnh ở đồn cảnh sát làm biên bản, Adam cảm thấy ‘đẹp mặt’ trùng vô cùng.
Ở dưới chỗ comment phần lớn đều tập trung ở trên người Adam.
“Chả phải nên nói. . . Không hổ là thiên sứ Adam nhỏ sao. . . Thực sự là dáng vẻ không chút nào không bất ngờ ở trên tin tức. . . “
“Tôi nghĩ phải gọi hắc thiên sứ thì đúng hơn, Adam thực sự cool ngầu quá đi! “
“Siêu kích thích, ở hắc khu chịch quân đoàn trưởng? Không hiểu cảm giác phi thường thích hợp đã xảy ra như thế nào!”
“Justice nói rất hay, làm như chúng ta sẽ có cơ hội để tạo thành ảnh hưởng không tốt đến an ninh công cộng vậy. . . Khóc… “
“Chính phủ nói vậy mới chính là châm chọc độc địa nhất, như chém 100 nhát đao vào lũ thư trùng độc thân chúng ta, tức hộc máu mà.”
“Á. . . Tôi cũng muốn được Adam chịch ở trong hắc khu, quỳ xuống liếm chym cho cậu ấy như loại đĩ đực ấy!”
“Lầu trên tự trọng! “
“Lầu trên làm ơn chừa lại chút mặt mũi được không? “
“Ý tôi nói là bên lầu trên, a không phải, bây giờ là lầu trên tốt nhất. “
“Đừng có nói làm như các người chả nghĩ giống tôi, nghĩ lại thì có phạm pháp gì đâu. “
“Quân đoàn trưởng Colin không hổ danh là thần tượng của Ong tộc, chơi trò chịch dã ngoại ở trong hắc khu, thực sự là quá xá lợi hại! “
“Rất rất muốn xem video của Adam và quân đoàn trưởng! Thiên sứ bóng đêm ở nơi nào, có dám seed không?! “
“Đúng đó, xin có seeding, trùng nào cho là làm phúc cả đời. “
Xem đến đây, Adam sờ sờ tai kẹp vẫn còn đang mang trên lỗ tai này, cậu mang theo vật này chẳng qua do tiện tay, bây giờ suy nghĩ một chút, nhưng lại không hẳn là không thể. . .
Có điều quan trọng nhất hiện giờ vẫn là nghỉ ngơi, Adam có thể nói một đêm không ngủ, bây giờ mắt đã díp lại hết rồi, sau khi về nhà ăn một ít bữa sáng dinh dưỡng của Joseph, đã bị sáng tối đảo lộn mà đánh một giấc, đến buổi tối mới thức dậy nổi.
Adam nhìn trong gương đang đánh răng, lại nghe được âm thanh kỳ quái.
“Adam. . . Ah. . . Adam. . . Hưm. . . Hưm. . . ” tiếng kêu kỳ quái thế này, còn có tiếng rên rỉ trầm thấp, nghe sao giống như đang. . . được thỏa mãn? ? ?
Adam nhìn hai bên một chút, nhưng không có phát hiện tiếng kêu từ đâu ra, đang thấy kỳ quái, lại nghe được tiếp tiếng rên rỉ: “Adam, xin cậu chịch tôi, chịch tôi đi, tôi. . . tôi. . . “
Giọng nói ấy lặp lại cả nửa ngày, mới dám thấp giọng nói rằng: “Tôi không muốn làm bạn của cậu nữa. . . Tôi cũng muốn làm con đĩ của cậu. . . Adam. . . A. . . “
Lời nói này, giọng này. . .
“Steve? ” Adam nhịn không được phát ra âm thanh, thế nhưng trong miệng vẫn đang ngậm bàn chải đánh răng, âm thanh mập mờ không rõ.
Trước mặt của cậu chợt bắn ra màn hình chiếu, chỉ thấy đối diện không mở đèn, chỉ ánh sáng nhạt từ màn hình chiếu sáng vào mái tóc vàng, nửa gương mặt bị che khuất dưới mái tóc vàng, đang mang kính thực tế ảo lên.
Cho dù chỉ thấy phần cằm bởi vì tình dục mà không ngừng thở dốc, Adam cũng xác định đó chính là Steve.
Steve hình như không có nhận thấy là cuộc gọi video đã tự động kết nối, vẫn đắm chìm trong cảnh thực tế ảo, hai chân của anh nâng lên hai bên cơ thể một cách kỳ quái, hầu như ngang bằng với cái đầu.
Cái tư thế này. . . Adam rất muốn nhìn phía dưới một chút, nhịn không được mà ‘kéo’ lại màn hình, không nghĩ tới màn ảnh không gian ba chiều thế mà thật sự hưởng ứng động tác của cậu, hạ góc nhìn thấp xuống.
Vậy hóa ra mình đã khống chế được góc nhìn bên kia của Steve? Chuyện này là lần đầu tiên mới biết, nhưng Adam lập tức bị hấp dẫn bởi cảnh tượng phía dưới của Steve.
Chỉ thấy Steve nằm ở trên giường, hai chân mở lớn ra, giơ lên thật cao, bàn tay dày rộng đang nắm cây gậy “tự sướng” phát ra ánh dạ quang nhạt màu, đang cắm trong hậu huyệt của mình, rất nhanh đút vào, trong miệng còn phát ra tiếng cầu xin: “Ah. . . Adam. . . Tôi thích. . . thích cậu chịch tôi như thế này. . . “
Adam phun cả nước bọt ra, cất giọng nói rất rõ ràng: “Steve? “
Động tác của Steve hơi ngừng lại, tiếp đó anh chợt kéo kính mắt ra, kinh hãi hết sức phát hiện ra, anh bấm vào màn hình video call của Adam, nhìn dáng vẻ của mình hoàn toàn bị phơi bày trên màn chiếu, Adam đang trợn mắt há hốc mồm mà nhìn anh.