TTCPS – Chương 80

               Chương tám mươi: Thông báo về phim mới

               Cuộc hẹn trong mơ chính là nội dung cho bộ phim mới nhất đặc biệt Adam đã nghĩ ra, mà kịch bản này Adam lấy cảm hứng từ các phim GV khác. Hơn nữa chủ đề này cậu có kế hoạch hằng năm đều làm một lần, là một lần rút thăm trúng thưởng. Mà năm nay chính là năm đầu tiên, Adam đang chuẩn bị tìm một người thích hợp để có thể gây tiếng vang cho phim trước khi chiếu.

               Pine là fanboy đích thực của cậu, vẻ ngoài đẹp trai, tính cách đáng yêu, thật sự là đối tượng quay phim không thể tốt hơn.

               Tiến sĩ Bruce hiển nhiên cũng hy vọng chuyện này sẽ đạt được thành công, duy chỉ có một điều, dịch thuốc Lauder mà Adam đã uống này, phản ứng với niệm lực lúc cùng thư trùng làm tình cần phải được theo dõi trong cơ thể cậu, cho nên vẫn cần thiết bị chuyên dụng để theo dõi ngay lúc đó, lại cũng cần một người quan sát có kiến thức chuyên môn cần có để điều chỉnh và phân tích cho thích hợp.

               Trọng trách này vốn nên giao cho một trong ba kỹ sư đang theo Bruce, nhưng bây giờ có lựa chọn tốt hơn.

                “Wish, tôi nghĩ cậu nhất định sẽ bằng lòng gánh vác trọng trách này nhỉ! ” Bruce nhìn Wish vô cùng trông đợi.

               Wish mở miệng, phát ra một tiếng ‘ưm’ lưỡng lự, giằng co chữ ưm này mấy giây, y cũng không có nghĩ ra lý do thích hợp nào, cứ như vậy bị Bruce giao phó cho nhiệm vụ mới này.

                “Như vậy ngày mai lúc các cậu hẹn hò, quả cầu năng lượng U này sẽ bay thẳng lên trên đầu của các cậu, nên sẽ không gây trở ngại trong vấn đề di chuyển của các cậu, mà Wish sẽ ở chỗ không xa, ngay lúc đó tiếp nhận số liệu tiến hành phân tích. ” Bruce nhẹ nhàng buông tay, một quả cầu màu trắng tinh bồng bềnh, ở giữa mở ra một vòng quầng sáng màu xanh lam, giống như con ngươi có thể phóng to thu lại, ở xung quanh Adam xoay quanh một vòng, tiếp đó trôi lơ lửng trên đỉnh đầu Adam.

               Bởi vì trên đỉnh đầu này là ngay góc chết mắt nhìn không được, lại cao chừng hơn một thước, cho nên bình thường Adam nhìn không thấy sự tồn tại của quả cầu U này.

                “Cứ quyết định như vậy đi, ngày mai nhé? ” Adam nghiêng đầu cười với Pine, đầu Pine gật lia lịa như cối giã chày.

               Adam sau khi về đến nhà đã báo ngay cho Joseph cái tin này:  “Joseph, tôi mới tìm được diễn viên để tiến hành hẹn hò giả định cho phim đặc biệt mới, tên là Pine, Pine-Kirk.”

                “Kirk? Dòng họ Kirk kia? ” Joseph sau khi nghe tên thì cực kỳ sợ hãi.

               Adam nháy mắt mấy cái:  “Dòng họ này có danh tiếng lắm à? “

               Chỉ có có thư trùng là quân đoàn trưởng trở lên, mới có thể sử dụng họ của mình, đồng thời làm cho con cháu mình cũng được mang họ. Thư trùng sinh ra đã được có họ, khẳng định là có xuất thân hiển hách. Nhưng Adam cũng chỉ biết được một, hai thư trùng có họ mà thôi, cho nên đối với tên dòng họ Pine nói ra cũng không có phản ứng gì. Bây giờ mới biết, địa vị nhà của Pine hình như là rất lớn nhỉ.

                “Gia tộc Kirk là dòng họ đứng đầu trong Nga tộc đó. . . ” Joseph rên lên một tiếng,  “Có thể nói là dòng họ tôn quý nhất trong Nga tộc, hơn nữa bản thân gia tộc này cũng rất có danh vọng, đã cho ra đời rất nhiều quân đoàn trưởng ưu tú, nhất là rất nhiều các tướng chỉ huy hạm đội ngân hà của Fabre, đây là chức vị không giống bình thường .”

                “Vậy thì sao chứ?” Adam rất nhanh đã tỉnh lại, “Tôi chỉ biết anh chàng Pine ấy có thể xem như là fanboy chính hiệu của tôi, sùng bái tôi vô cùng, đây là điều kiện thích hợp nhất, những thứ khác chỉ là râu ria thôi.”

               Joseph nhìn Adam lăng lăng nói không ra lời, hắn đã sớm biết Adam cũng không để bụng đến thân phận của thư trùng. Cậu sẽ không giống với các hùng trùng khác, gặp được thư trùng gia thế hiển hách dù cho có thật sự thích hay không cũng sẽ bằng lòng hẹn hò một lần, còn đối với Adam mà nói, điều kiện duy nhất để gặp mặt chỉ có là thích hay không. Chỉ có điều hắn thật không ngờ Adam có thể đạt được trình độ này với việc không quan tâm đến thân phận, ngay cả gia tộc Kirk cũng không thèm quan tâm.

               Có điều sau đó hắn đã nghĩ đến, ngay cả Alfred thần bí khó lường như vậy, lại còn là một trùng quyền cao chức trọng như vậy mà vẫn say mê Adam như điếu đổ, thì gia tộc Kirk có thể thật sự không tính là gì nhỉ!

               Nhưng thật ra là hắn đã đánh giá quá cao Adam rồi. Đất nước kiếp trước của Adam là nơi thân phận địa vị, đạo lí đối nhân xử thế, đều là những khía cạnh mà thời thời khắc khắc có ảnh hưởng tới cuộc sống của mỗi người, Adam sao lại có thể thật sự ngây thơ ngơ ngác  đến thế, không biết rõ nếu hẹn hò với một thư trùng có gia thế hiển hách thì sẽ nhận được cái gì.

               Chỉ là Adam rất bình tĩnh để phân tích một chút, cậu chỉ muốn quay một bộ phim đặc biệt, và Pine cũng chỉ muốn một đoạn tình duyên mong manh như giọt sương như thế. Nói trắng ra là thấy Pine có bề ngoài đẹp mã lại còn rất hâm mộ mình, chả phải nếu không chịch hắn thì quá uổng hay sao, mà cũng sẽ không có ba cái màn máu chó thường thấy trong phim, bị những người lớn của các đại gia tộc này ném ra một tờ chi phiếu để bắt ép hai người phải chia tay với nhau.

               Mà nếu thật sự có trường hợp như thế này xảy ra thì Adam sẽ tuyệt đối vui vẻ nhận lấy khoản tiền kia, vỗ cánh trùng bay đi (cùng nghĩa với ‘phủi mông rời đi’ trong thế giới kiếp trước).

               Bởi vì không có chờ mong, cũng không phải gánh vác gì, Adam mới có thể bình tĩnh như thế.

               Cậu cố tình muốn ác ý giỡn dai mà ở trên trang Phong Tấn của mình tag Pine vào, post lên một thông báo, đẩy qua cho Pine.

                “Một kịch bản mới hoàn toàn cho phim đặc biệt! Buổi hò hẹn hư cấu! Lần đầu sử dụng góc nhìn thứ nhất! Một ngày hẹn hò như trong mơ cùng với người yêu trong mộng là Adam, diễn viên là Pine, chàng trai trẻ đáng yêu có nụ cười như ánh nắng hè, buổi hẹn hò hoàn hảo trong ngày hè. Cuối cùng Pine sẽ nhận được sự yêu mến của Adam để trở thành người may mắn không?”

               Kết hợp với thông báo là một bức ảnh Adam đang mỉm cười với một bóng đen thần bí.

                “Cậu sẽ đi ‘thử vận may’ à? ” Joseph chứng kiến Adam đang soạn ra thông báo, nhẹ giọng lập lại.

               ‘Thử vận may’ là một từ lóng có ý tứ đặc thù ở trong trùng tộc, nhưng ở trong rất nhiều ngữ cảnh, sẽ dùng để chỉ ý là thư trùng có thể thành công lăn lên giường của hùng trùng hay không.

               Pine cũng như điếc không sợ súng mà trả lời lại Adam, đăng lên một bức ảnh hắn chụp chung với Adam. Trong bức chụp ảnh chung này, Pine khoác vai Adam, mặt để gần mặt của Adam, lộ ra nụ cười sáng lạn đầy thỏa mãn.

               Ở dưới làm một đống comment của đám fan cuồng, ví dụ như “Ganh tỵ”  “Ước ao ”  “Muốn phóng cho một đao”  “Buông ra a a a a cái tay bẩn thỉu đang đặt trên người Adam xuống aaaaaa! “

               Có điều ở trong nguyên đống comment ấy, có một comment được nhiều ‘like’ nhất.

                “Chả phải không hổ danh là gia tộc Kirk sao, ngay cả chuyện như vậy đều có thể làm được, đúng thật là có quyền thì muốn làm gì thì làm. “

               Những comment trả lời lại comment này, là không có ít thư trùng luôn oán giận gia thế hiển hách của Pine nhân cơ hội này mà xả ra. Nhất là trong đó có một câu “Adam cuối cùng thì cũng như những hùng trùng bình thường khác vẫn phải cuối đầu dưới quyền thế mà thôi, thực sự là thất vọng về cậu ấy”.

               Joseph đứng ở  sau Adam, thấy Adam dừng lại lúc đọc được câu này, vội vã an ủi Adam: “Chỉ là một kẻ điên mà thôi, cậu xem, ở dưới đều đang mắng hắn, làm sao có thể nói lời như vậy, cậu cũng không cần phải nói ra chân tướng cho bọn họ!” nói xong hắn đã tính thay Adam trả lời lại thư trùng này.

               Adam phất tay một cái: “Không cần thiết,  những kẻ như này mới đáng thương, luôn sống trong một thế giới không công bằng, vậy mà lại muốn đợi được bố thí sự công bằng. “

               Cậu nhìn các comment ‘rep’ lại ở phía dưới, các kiểu rep chỉ có một dạng, tất cả đều là các fan tức giận thay cho cậu mà lên tiếng, lôi ra một đống lý do:  “Thật đúng là làm cho bọn họ thất vọng rồi, nếu như Pine muốn dùng quyền thế của gia tộc Kirk để được hẹn hò với tôi, nhất định tôi cũng sẽ đáp ứng.  “

                “Những người hận sự bất công này, luôn là những người không được hưởng thụ đặc quyền kia. Vốn tôi chính là một hùng trùng thông thường, tại sao phải làm một hình tượng thanh cao không cuối đầu trước giàu sang quyền lực như trong trí tưởng tượng của bọn họ? ” Adam buồn cười nói, “Thay vì oán giận đặc quyền giữa các giai cấp vẫn đang tồn tại, thì chả phải nên tự nghĩ cách để tự mình có thể bò lên một đẳng cấp cao hơn hay sao? “

                “Cho nên. . . Adam, cậu cũng cho rằng nếu như quyền vị không đủ cao, cũng chỉ có thể cam lòng bị áp bách sao? ” Joseph dừng lại động tác một trận, nhíu chặt hơn cặp lông mày vốn đã luôn luôn nhăn nhó đau khổ của hắn.

                “Không phải, chẳng qua tôi chỉ cảm thấy bất cứ ai cũng không thể nào không ngừng cố gắng, đừng chỉ sống mà chỉ có oán giận và đố kị trong lòng.” Adam ngẩng đầu nhìn Joseph, “Giai cấp, đặc quyền, áp bách, cái mệnh đề này rất lớn, tôi cũng không đưa ra được cách giải thích cao siêu uyên bác gì. Thế nhưng tôi đã từng đọc qua một câu nói thế này. “

                “Số mệnh là chỉ là cái cớ mà những kẻ yếu kém nghĩ ra, còn may mắn là lời giải thích khiêm tốn của những kẻ mạnh.” Adam nói với Joseph rằng, “Lúc một trùng đã mất đi hết dũng khí chống lại và phấn đấu, mới là thời điểm thật sự hoàn toàn bị thế giới này giẫm ở dưới chân. Tôi sẽ không xem thường những người có địa vị cao hưởng hết đặc quyền, cũng sẽ không chế giễu những người đang sống ở tầng dưới chót dùng hết toàn lực vùng vẫy. Điều duy nhất tôi chỉ không thích, là một kẻ sa ngã buông xui không cố gắng nữa, để mặc phận đời nước chảy bèo trôi.”

               Joseph rũ con mắt xuống, nở nụ cười: “Tôi biết mà, Adam, cậu chưa bao giờ làm tôi thất vọng cả.”

               Adam vô tội nháy mắt mấy cái, Joseph lộ ra nụ cười thư thái:  “Không có gì, cám ơn cậu, Adam, lời nói này là động viên rất lớn dành cho tôi. “

                “Vậy là tốt rồi. ” Adam nghiêng đầu qua chỗ khác, cậu cũng nhìn thấy câu trả lời Pine dành cho kẻ kia.

                “Tôi sẽ sắp xếp một buổi hẹn hò tốt nhất, chứng minh sự lựa chọn của Adam là đúng.”

               Ngày thứ hai, thời gian giao hẹn là chín giờ, Adam dựa theo thời gian bình thường rời khỏi giường rửa mặt, đã nghe được Joseph nói:  “Người tên Pine kia đã đến cửa, có để cho cậu ấy vào nhà không?”

                “Anh ta không nhấn chuông cửa à?” Adam bưng ly nước tò mò hỏi.

                “Không có, cậu ta vẫn luôn chờ ở bên ngoài. ” Joseph nhìn chằm chằm vào ống nhòm cửa mà nói, “Vẫn còn đang làm mấy động tác kỳ quái.”

               Adam đến gần xem thử, Pine mặc áo khoác màu đỏ, đứng nghiêm ở trước cửa một lúc, rồi một lúc lại dựa lưng vào cửa, trong miệng còn lầm bầm không ngừng. Adam cười cười: “Cứ mặc anh ta đi, cứ đúng thời gian mới mở cửa.”

               Không nghĩ tới có một ngày cậu cũng có thể hưởng thụ đặc quyền một lần làm cho đối tượng mình hẹn hò phải chờ đợi, vẫn cảm thấy rất kỳ diệu. Adam tắm sơ sơ mấy cái, mới mặc vào bộ đồ đã chuẩn bị sẵn để quay phim ngày hôm nay. 

               Đây là bộ áo Adam đặc biệt yêu cầu Nigel làm, thế nhưng cậu chỉ nói là bản thân mình sẽ có một buổi hẹn hò theo hư cấu, cũng không có nói ra yêu cầu đặc biệt gì cả, cho nên hoàn toàn không nghĩ được Nigel sẽ thiêts kế trang phục như thế nào.

                Đó là một cái áo để lộ bờ vai hờ hững màu trắng mờ, cổ áo xẻ rộng cả hai bên vai, để lộ ra xương quai xanh của Adam. Chỗ cầu vai còn đặc biệt thiết kế thành kiểu dây áo cột nơ, để tăng thêm phần điểm xuyết cho bờ vai ngang của Adam. Phía dưới mặc quần jeans màu xanh dương nhạt, màu đã được làm bạc thếch đi bớt, quần bó rất sát vào chân, làm tôn lên hoàn hảo cả cặp mông tròn lẫn đôi chân dài của Adam. Phía dưới là đôi giày màu trắng tinh của Adam, thế nhưng mặc chung với một bộ quần áo như vậy, thực sự có muốn làm thành hình tượng trong sáng ngây thơ cũng khó.

               Adam nhìn mình trong gương một chút, tóc đen đã hơi dài có hơi lòa xòa rối ở chỗ tai, con mắt đen nhánh ngây thơ nhìn chính mình trong gương, mặc một bộ quần áo như vậy, thật là nhìn có vẻ ‘trung tính’. Chỉ là cái phong cách trung tính này, chỉ có Adam mới tự hiểu thôi.

                “Anh nói tôi có nên bôi lên chút phấn mắt không? ” Adam gạt gạt tóc mái của mình qua một bên, Joseph đứng ở sau lưng cậu đang lắc lắc đầu: “Cái gì? Hả, phấn mắt?  Sao cậu bôi cái thứ đó lên mắt làm gì?”

                “Không có gì. ” Adam dùng ngón cái và ngón trỏ cầm vào bàn chải đánh răng, “Luôn cảm thấy  nếu tôi bôi một chút phấn mắt đen, ngồi xổm trên ghế chỉ dùng ngón tay nhón cầm mấy món đồ, chắc tôi có thể cosplay thành L được luôn rồi.”

               Thật sự thấy hiu quạnh khi không ai có thể hiểu được câu đùa của mình, Adam xoay người phất tay một cái:  “Tôi đi chơi đây.”

                “Đừng quên cái này. ” Joseph vội vã đuổi theo cậu, đem một đôi tai nghe kẹp thả vào trong tay của cậu.

Đây là một dạng camera theo góc nhìn thứ nhất làm theo kiểu được kẹp vào tai, hai bộ phim đặc biệt trước đó bán rất chạy làm cho Bộ giáo dục phim đặc biệt hàm ngư phiên thân*, tài chính sung túc, hiểu nhiên phải đổi mới đem thiết bị. Lần này Adam đưa ra  ý tưởng muốn hẹn hò giả định, đã đặc biệt mua loại camera có thể kẹp ở trên lỗ tai, để quay được hình ảnh đúng theo góc nhìn người thứ nhất, hết sức thích hợp với chủ đề lần này.

*Hàm ngư phiên thân (鱼翻身): cá muối lật mình | cá muối tức đã chết rồi thì không thể lật mình -> hình dung nghĩa là tình thế xấu chuyển thành tốt đẹp. (phần lớn dùng có ý trêu chọc, châm trích) (Nguồn: rungthanthoai.wordpress.com)

                “Giúp tôi mang lên tai đi.” Adam nghiêng người sang, có hơi nghẹo đầu, giơ tai lên ngay trước mặt Joseph.

               Joseph ngẩn người ngay đó, Adam quay đầu nghi ngờ nhìn hắn, lúc đó Joseph mới tỉnh ngộ lại, nhẹ véo tai để kẹp vô bên tai Adam. Cái kẹp tai hợp thành từ hai vòng bạc nho nhỏ, ở giữa treo một món nhìn như món trang sức ngọc bích, chính là camera có thể thu âm trên cao, Joseph nhẹ nhàng đeo vào trên vành tai của Adam:  “Được rồi. “

               Adam quay đầu soi mình vô gương, lúc đầu bộ quần áo nhìn thanh thuần như nước này, bởi vì món trang sức nho nhỏ lại lập tức tăng thêm. . .  nếu nói khéo một chút thì gọi là xinh đẹp đáng yêu rất khác biệt, nói thẳng nói thật thì là nhìn ‘dâm’ hơn. . . Trực tiếp phá vỡ hình tượng ‘em gái nữ sinh trong sáng’ mà tiến hóa thành ‘gái làng chơi chính hiệu.’

               Suy nghĩ một chút thì hình như mình cũng chẳng còn trong trắng ngây thơ gì, Adam cũng vui vẻ mặc nguyên bộ thế này đi ra cửa.

               Adam mở cửa, đã thấy Pine một tay giơ cao khỏi đầu, chống tay trên khung cửa, cơ thể nghiêng người dựa vào, hai chân đứng thẳng bắt chéo chân nhau, một dạng tư thế thư trùng phóng túng đang theo đuổi hùng trùng, xem ra đã từng tập dáng này rất nhiều lần, cuối cùng hắn mới kiếm được một tư thế đủ oai để có thể ‘cua trai’ được.

               Chẳng qua là ngay khi Adam mở cửa thì ánh mắt si ngốc của Pine  đã dán vào trên người của cậu, hàm răng lập cập chỉ phát ra một tiếng  “Á”, đó chính là nói cũng không nên lời.

                “Tôi đoán lời thoại anh đã chuẩn bị sẵ nhất định không phải là ‘Á. . .’ ” Adam săn sóc nhấc tay nâng cằm của hắn lên.

               Mặt của Pine lập tức đã đỏ bừng, tư thế cố tình ra vẻ cũng không duy trì được, chân tay luống cuống mà đứng ở ngay đó, lập tức hít sâu điều chỉnh trạng thái: “Cho tôi thêm một cơ hội nữa đi, tôi nhất định sẽ biểu hiện tốt hơn một chút.”

                “Không cần, quay phim cũng không lập tức bắt đầu liền đâu” Adam giơ lên camera kẹp vào tai, “Đeo món đồ này lên trên tai, đây là dùng để quay phim. “

                “A. . . ” Pine học theo vị trí của Adam, cũng đeo lên mặt trên tai, làm cho mới nhìn qua, món đồ này lại giống như trang sức ‘couple’ của một cặp tình nhân.

               Adam chắp tay sau lưng, quay người lại cùng Pine, đã thấy Wish đang mặc áo khoác dáng dài màu đen, đeo kính đen, trong tay xách theo cái rương hình chữ nhật dài, vẻ mặt lạnh lùng nhìn đăm đăm vào Adam.

               Ăn mặc thế này, nói y là sát thủ chắc cũng có người tin, Adam chửi thầm trong đầu.

                “Tôi đến là để. . . ” Wish mới vừa mở miệng, Adam đã tay ngăn lời y nói: “Tôi biết anh đến làm gì rồi, có điều ráng cách xa chúng tôi một chút, đừng để lọt vào ống kính, chúng tôi cũng có thể thấy thoải mái hơn một chút. “

               Bị Adam chặn họng Wish tức giận đến nắm chặt quyền, Adam cũng đã cười híp mắt nhìn về phía Pine:  “Ngày hôm nay chúng ta sẽ đi chơi ở đâu đây? “

                “Tôi nghĩ địa điểm chúng ta đi đến hôm nay cậu nhất định sẽ rất thích.” Pine chỉ vào áo của mình,  “Cậu thấy tôi mặc quần áo thế này thì chắc cũng có thể đoán được chúng ta sẽ đi đâu chứ. “

               Ánh mắt mờ mịt của Adam chính là đáp án.

                “Đây là đồng phục của sĩ quan chỉ huy của tàu vũ trụ, tôi là một chỉ huy trưởng. ” Pine có hơi tự hào giải thích, “Trạm thứ nhất, tôi chuẩn bị dẫn cậu đi xem tàu vũ trụ. “

                “Wow wow! ” Adam ngạc nhiên kêu lên, sắp xếp này của Pine thật đúng là quá thích hợp với mong muốn bao lâu nay của cậu, “Anh là một sĩ quan chỉ huy à? Tôi còn tưởng anh là một kỹ sư nghiên cứu.”

                “Tôi đang học chương trình bổ túc lên tiến sĩ.” giọng nói của Pine rất nhẹ nhàng, không che giấu được phần kiêu ngạo trên gương mặt tươi như hoa kia, “Vị trí chỉ huy trưởng của tàu vũ trụ có yêu cầu rất cao về học thức, cho nên tôi đã chọn đề tài nghiên cứu về động lực học liên quan đến niệm lực của tiến sĩ Bruce.”

                “Thật là văn võ song toàn.” Adam khen ngợi vừa đúng chỗ.

               Pine cười cười khiêm tốn mà đắc ý.

                “Cho nên bộ đồ anh đang mặc đúng là đồng phục của chỉ huy trưởng tàu vũ trụ? ” Adam tò mò sờ sờ vào bộ đồng phục màu đỏ này, màu sắc ấm nóng hợp nhau lại với và sự khoe khoang tự tin của Pine càng tăng thêm sức mạnh, hết sức thích hợp với hắn.

                “Thông thường chúng tôi không thể mặc bộ này ra ngoài. ” Pine nhìn Adam, nét mặt có chút không được tự nhiên,  “Chỉ là, mỗi một chỉ huy trưởng tàu vũ trụ, đều hy vọng có thể mặc bộ đồng phục này, mang theo hùng trùng mình thích mà cùng leo lên tàu vũ trụ.”

                “Để ‘lấy le’ với người ấy, đúng không? ” Adam thẳng thắn nói trúng tim đen của hắn.

               Pine dùng ngón cái cào cào lên mặt, có chút ngượng ngùng, cũng có chút không kìm nén được sự đắc ý:  “Cậu thực sự là. . . Không giống người thường.”

                “Làm sao? Bởi vì  những hùng trùng khác đều không thích các anh mặc đồng phục thế này à? Tôi nhìn thấy rất đẹp trai. ” Adam tự tay đặt lên trên ngực Pine, nhẹ nhàng dời tay sờ vào huân chương ở bên trên, “Tôi có nghe nói, loại đồng phục tốt nhất, chính là nhìn qua  rất oai vệ đẹp trai, mà càng làm tò mò hơn lúc cởi ra hết thì nhìn sẽ ra sao.”

               Cậu cắn môi cười cười, ánh mắt móc vào trong mắt Pine một cái, xoay người dẫn đầu đi ra ngoài trước. Pine nghe xong lời nói của cậu, ngây người vài giây, đã quên nhúc nhích, lập tức ho nhẹ một tiếng, kéo kéo cổ áo, làm ra một dáng vẻ thật anh minh cơ trí, nhanh bước đi theo.

Thanh An

Chủ nhà đảng sủng công 1000%. Sủng công là chân ái, chào mừng các bạn cải tà quy chánh =))

Leave a Reply

Back to top