TTCPS – Chương 78

Chương bảy mươi tám: Phương hướng nghiên cứu bất đồng

                “Tôi đã từng được nghe của cậu, tính cách đặc biệt của cậu làm tôi vô cùng say mê hết sức” Bruce dùng ánh mắt cuồng nhiệt rất đặc trưng của các nhà khoa học, đưa mắt nhìn Adam,  “Tôi vẫn luôn rất quan tâm đến những tác phẩm của cậu, thật sự là tạo ấn tượng khắc sâu  với tôi.”

                “Ngài có từng xem qua phim của tôi?” Adam hỏi vẻ khó hiểu.

                “Đúng vậy, đúng vậy. ” Bruce nói xong, rồi mới muộn màng nhận ra nói như vậy không hay ho lắm, “A, ý là dưới góc độ nghiên cứu, xem các tác phẩm của cậu, ưm… Phải nói là  để nghiên cuứ học hỏi, chỉ là nghiên cứu học hỏi thôi, thì các tác phẩm đều có những tình tiết vô cùng có sức sáng tạo cao, đánh trúng tâm lý của các trùng. . . ” trọng tâm câu chuyện dường như lại bắt đầu lệch qua hướng kia, Bruce ngây người hai giây, con mắt nhìn vào không khí chằm chằm, lúng túng nháy mắt mấy cái, sau đó phất tay muốn cho qua luôn đề tài này, “Nói chung tôi cảm thấy vô, vô, cùng, cùng hứng thú với các tác phẩm của cậu lẫn bản thân cậu.”

                “Tiến sĩ Bruce à, cũng không cần phải cảm thấy xấu hổ đâu, quay phim đặc biệt là công việc của tôi, tôi cũng rất thích công việc này.” Adam hào phóng cười nói,  “Tôi cũng rất hưởng thụ quá trình làm ‘phim’, với tôi mà nói, tình dục vốn là một thứ khiến bản thân tôi vui sướng và say mê . Có thể xem nó như một loại công việc, đồng thời mang đến cho công chúng sự hưng phấn lúc xem phim, với tôi mà nói chính là loại chuyện không gì có thể tốt hơn. “

               Có thể do nơi này đẳng cấp quá cao, hoặc là do giọng điệu nói chuyện của cả thư trùng hay là hùng trùng ở chỗ này nghe cũng không quá giống với cách nói Adam đã quen trong thành phố Neisser, nên Adam dùng từ cũng trang trọng lên ít nhiều.

                “Đúng vậy, đó chính là điểm chính làm tôi say mê, cậu không giống với các hùng trùng khác, khiến cho những nghiên cứu trước đây của tôi trở nên ảm đạm phai màu.” Bruce nói ra lời ca ngợi gần như đã thành nói quá, “Cậu chính là người tôi luôn tìm kiếm, không sai, chính là cậu.”

               Adam cẩn thận cau mày một cái, cười giả lả hỏi dò xét Bruce: “Haya đã từng nhiều lần đề cập qua với tôi là muốn cho tôi tham dự một loại nghiên cứu gì đó, nhưng tôi đã cho rằng chỉ là phối hợp làm chút kiểm tra linh tinh. . . Các ngài không tính đem tôi lên bàn mổ đó chứ. . .  “

                “Đương nhiên sẽ không! ” Bruce dùng sức lắc đầu, sợ hãi không muốn gây cho Adam một loại hiểu lầm như vậy,  “Quả thực là sẽ có một vài loại xét nghiệm cần lấy máu, còn sẽ có một ít các loại kiểm tra khác, nhưng chúng tôi tuyệt đối sẽ không làm thương tổn cậu, bởi vì đó cũng không phải là phương hướng nghiên cứu của tôi.”

                “Xin cho tôi giới thiệu bản thân một chút, tôi tên là Bruce, có bảy loại bằng tiến sĩ khác nhau, chủ yếu tập trung vào phương diện nghiên cứu niệm lực. Trong lãnh vực này, tôi có thể được xem như là chuyên gia số một của Fabre. ” Lời tự giới thiệu của Bruce không khiêm tốn chút nào, sự tự phụ như vậy đến từ sự tự tin của ông, “Mục tiêu nghiên cứu của tôi bây giờ, chính là giải quyết vấn đề làm sao để hùng trùng và thư trùng có thể giao phối thuận lợi với nhau, mà phương hướng nghiên cứu của tôi, đó là điều hòa tần suất niệm lực giữa hùng trùng và thư trùng, từ đó đạt được sự hài hòa trên thân thể. “

               Nhắc tới lĩnh vực nghiên cứu của mình, Bruce không hề nói lắp như hồi nãy nữa, ngược lại còn có thể thao thao bất tuyệt:  “Trước giờ tôi vẫn luôn cho rằng, hiện tại điểm mấu chốt trong vấn đề sinh dục ở Fabre, nguồn cơn cớ sự là từ sau thời đại hắc ám, hùng trùng đã mất đi năng lực niệm lực, cho nên họ có đầy những sợ hãi và mâu thuẫn khi phải tiếp xúc với niệm lực của thư trùng. Đây mới là lý do mấu chốt ảnh hưởng đến tất cả mọi thứ. Chỉ cần có thể giải quyết vấn đề này, như vậy vấn đề hôn nhân, vấn đề sinh dục, đều có thể giải quyết dễ dàng. “

               Vào lúc nói về sinh dục, Bruce tiện tay chỉ chỉ về hướng của Wish, xem ra nghiên cứu của Wish chính là phương diện sinh dục của trùng tộc.

                “Xem ra tiến sĩ Bruce chưa chi đã nóng lòng muốn thử nghiên cứu mới rồi, bao lâu rồi tôi chưa được thấy anh hưng phấn đến như thế? ” Tony vui tính trêu chọc một câu, cắt đứt lời nói của Bruce, “Mọi người đã gặp mặt nhau rồi, tôi cũng không quấy rầy thêm nữa. Tôi tin Bruce sẽ hết lòng phụ trách chuyên mục nghiên cứu liên quan đến Adam thật tốt. Thế nhưng, Bruce, anh phải đồng ý với tôi.”

               Tony dùng tay chỉ về phía Bruce, biểu tình trở nên nghiêm túc:  “Chuyện trước đây tôi từng đề cập với anh, anh nhớ là anh phải cam đoan Adam được an toàn, tuyệt đối không thể tự ý hành động, hiểu chưa? “

                “Đương nhiên, Tony, tôi sẽ không phạm vào sai lầm đó nữa” sắc mặt của Bruce trầm xuống, Tony rõ ràng đã nhắc đến một ký ức không tốt đẹp gì, làm cho ánh mắt của Bruce có chút đau khổ.

                “Như vậy thưa cậu Adam, thứ cho chúng tôi không thể tiếp cậu được nữa, tôi chân thành hy vọng cậu sẽ mang đến một tin mừng mới cho Fabre.” Bene vẫn khiêm tốn đứng ở bên cạnh, bây giờ mới khẽ gật đầu, lễ độ nói lời tạm biệt, lập tức quay đầu nhìn về phía Alfred, “Al, có thể đi chung với tôi để bàn về chuyện này được không.”           

               Alfred lo âu nhìn Adam một chút, Tony cười kéo cánh tay của anh:  “Yên tâm đi, kỵ sĩ bóng đêm à, công chúa của anh sẽ không xảy ra chuyện gì đâu. Haya vô cùng coi trọng cậu ấy đến vậy, tỷ lệ quyết đinh biện pháp phải vượt lên đến trên bảy mươi phần trăm, hiện tại cậu ấy tính ra còn được xem trọng hơn anh nhiều nữa. “

                “Đừng lo lắng, Al, em tự biết lo cho bản thân mình mà” Adam phất tay một cái với Alfred, “Anh đã làm rất nhiều điều cho em rồi, đừng trì hoãn thêm công việc của mình nữa.”

                “Nếu như em có bất kỳ cảm giác khó chịu nào, lập tức phải ngưng ngay lại, tôi nhất định sẽ mang  em rời khỏi đây.” Alfred không để ý  đến ánh mắt chế nhạo của các trùng khác, cầm bàn tay của Adam, “Em mới là điều quan trọng nhất, biết không? “

                “Đừng như vậy, khiến họ cười chê chúng ta. ” Adam vỗ vỗ mu bàn tay của anh, thấy hết sức cảm động trong lòng, “Anh yên tâm, nếu như em không muốn tiếp tục, nhất định sẽ nói cho anh biết.”

                “Quả nhiên thiêu tộc nào cũng đa tình đến thế, tôi còn nhớ rõ tình cảm giữa Christian và Celina, cũng sâu đậm như thế này.” Bene chắp tay sau lưng, nhìn Alfred nắm chặt tay Adam, “Có thể nhận được tình cảm lớn như thế, thực sự là may mắn, không phải sao? “

               Tuy giọng của Bene tràn đầy cảm giác tán thán, nhưng ánh mắt của ông ta vẫn trong trẻo lạnh lùng như cũ, thậm chí có thể xem là thờ ơ. Lời của ông ta lại nhận được sự đồng cảm vô cùng lớn từ Tony, anh ta nhìn hai tay đang nắm chặt của Alfred và Adam, thì thào thở dài:  “Đúng vậy. . .  “

               Anh ta lập tức hiểu ra sự thất thố của mình, nụ cười lại phủ lên một sự bất cần đời: “Được rồi, các vị à, cũng không cần làm trễ thêm thời gian của bác sĩ Bruce.”

               Lúc này bọn họ thật sự nói lời tạm biệt rồi đi ra, trong  phòng nghiên cứu chỉ còn lại có Adam và Bruce, cùng với Wish.

                “Đi thôi, cậu Adam, đi vào phòng nghiên cứu của tôi.” Bruce vội vàng lôi kéo tay Adam, nếu không phải Adam đã xác định ông ta là hùng trùng, thì cậu còn thật sự muốn cho rằng ông nhân cơ hội này để ‘chấm mút’ trên người cậu.

                “Chờ chút, tiến sĩ Bruce, cậu Adam đây là tình nguyện viên cho thí nghiệm do tôi đặc biệt gửi lời mời.” vào lúc này Wish lại mở miệng ngăn cản.

               Bruce nhíu mày lại, rất cứng rắn mà quay đầu nói rằng: “Vậy xem như bỏ lời mời đó đi, Adam không phải đến vì thì nghiệm của cậu.”

               Địa vị của ông hiển nhiên là ở trên Wish, cho nên dù cương quyết đến thế, Wish cũng chỉ có thể thể hiện nét căng thẳng trên khuôn mặt cấm dục của y: “Tiến sĩ Bruce, tôi cũng không ý muốn cướp đoạt cậu Adam từ phía ông, tôi chỉ muốn, nếu thí nghiệm của tôi đã trì trệ không có tiến triển gì, thế thì không bằng gia nhập vào trong nhóm thí nghiệm của ông, kinh nghiệm của tôi có đươc sẽ hỗ trợ cho ông.”

                “Kinh nghiệm thất bại sao? ” cách nói thẳng thừng của Bruce làm cho khóe mắt Wish nhẹ khẽ nhăn một cái, nhưng Bruce tuyệt không có ý tứ muốn cười nhạo gì y, chỉ là tính cách của ông ta quá ngay thẳng mà thôi, “Đúng thật là, không có kết quả trong thời gian dài như vậy, tôi cho rằng đã đến thời điểm để tuyên bố phương hướng thực nghiệm của cậu bị lệch đi. Có điều kinh nghiệm thất bại cậu đã tích lũy ở trong phương hướng này, có thể tránh cho chúng tôi phải đi rất nhiều đường quanh co, nếu như cậu thật sự tình nguyện làm một trong những thành viên trong nhóm nghiên cứu của tôi, đương nhiên tôi rất hoan nghênh. Bác sĩ Wish, năng lực của cậu thật ra là cực kỳ xuất chúng.”

               Da mặt Wish co rút lại cười cười:  “Xin cảm ơn lời khen của ông, tiến sĩ Bruce.”

                “Hướng đi cho thực nghiệm của anh là gì? Tại sao lại gặp thất bại? ” Adam vừa đi về phía Bruce vừa hỏi như không để ý, sau khi hỏi xong, cậu còn cố ý liếc mắt nhìn Wish.

               Cước bộ của Wish hơi dừng lại một chút, bị sự trêu tức trong mắt Adam chọc giận đến nói không ra lời.

                “Lợi dụng hormone kích thích để tăng cao tỷ lệ thụ thai của thư trùng.” Bruce không có chú ý tới phản ứng của Wish, chỉ là thuận miệng giải thích, “Không thể nói nghiên cứu của Tiến sĩ Wish là hoàn toàn thất bại, cậu ấy quả thực đã thành công tăng cao lên tỷ lệ thụ thai. . . Bao nhiêu ấy nhỉ, 13.575%?”

                “Trí nhớ của ngài thật tốt.” Wish cứng ngắc cười cười.

                “A, hóa ra anh cũng biết cách nịnh nhỉ.” đúng lúc đó Adam ngắt lời, làm cho Wish nghẹn đến sắc mặt đỏ lên.

                “Mấy con số thế này đã rất khả quan, không thể bỏ qua công lao của Wish trong các thành quả nghiên cứu của cậu ấy.” Bruce quay đầu mỉm cười với Wish, khẳng định thành quả của y, “Nhưng mà phương pháp như vậy vẫn không thể giải quyết vấn đề căn bản, trừ phi cậu có thể làm được cho thư trùng thụ thai trăm phần trăm, bằng không tác dụng vẫn không lớn lắm như cũ.”

                “Bởi vì tỷ lệ thụ thai chỉ có thể giải quyết vấn đề sau khi thư trùng và hùng trùng đã lên giường, nhưng hiện tại vấn đề còn mấu chốt hơn là, làm sao để khiến thư trùng có thể bò lên trên giường của hùng trùng, đúng không?” Adam khẽ cười nói.

               Bruce vỗ tay một cái: “Cậu nói đúng ngay trọng tâm rồi, đó chính là chủ đề mà tôi đang tập trung vào.”

               Wish đi theo phía sau Adam, vẻ mặt không cam lòng, y rũ tròng mắt xuống, nín giận đi theo phía sau Adam, lại bị Adam nửa đường ngăn lại.

               Adam ngẩng đầu nhìn y, cười như không cười mà nói: “Thảo nào nghiên cứu của ngài Wish đây lại lâu đến như vậy, ngài cũng đâu biết cách nào để bò lên giường hùng trùng.”

                “Niệm lực của thiền tộc rất đặc thù, vậy cũng không hoàn toàn là do lỗi của cậu ấy.” đúng vào lúc này Bruce lại rất đúng lúc mà giải thích một chút thay Wish.

               Lúc này bọn họ đã tới phòng nghiên cứu của Bruce, nơi đây được đặt ở vị trí tầng cao nhất trong Viện nghiên cứu Haya, phía trước không phải một sân thượng nhỏ nào, mà là một cánh cửa lớn xa hoa, như để thể hiện địa vị cao của Bruce.

               Sau khi đi vào, bên trong chỉ có ba thư trùng, bọn họ đang bận công việc riêng của mình, nhưng mà rất nhanh tất cả bọn họ đều đã nhận ra là Adam đến, đều dừng lại công việc trong tay mình.

                “Đây cũng là toàn bộ các kỹ sư trong nhóm nghiên cứu của tôi, đây là Garnett, đây là Pine, đây là Fran.” Bruce giới thiệu một cách đơn giản ngắn gọn, “Khách quý của chúng ta, các cậu – đây chính là Adam.”

                “Ngưỡng mộ tên tuổi anh đã lâu” Pine đi đến trước mặt đầu tiên, thư trùng có ngoại hình hết sức điển trai này, có một gương mặt làm cho Adam có thể cảm nhận được vẻ ngọt ngào, vẫn lại không mất khí thế nam tính, hắn mang theo nụ cười lóa mắt, ngạc nhiên nhìn Adam,  “Tôi là fan của anh đó, “đoàn kỵ sĩ hộ tống” xin được gửi lời chào đến anh! “

               Một tay hắn nắm tay lại thả bên ngực trái, ngón cái và ngón trỏ giao chéo nhau, làm thành hình trái tim nhỏ, đây là một loại nghi thức do “đoàn kỵ sĩ hộ tống” nghĩ ra, là dấu tay ra hiệu của tất cả các fan nếu được gặp mặt Adam. Sau khi làm xong động tác chào đã làm lộ tẩy hết tất cả cái sự ‘trạch’ của hắn ra, Pine  mới chợt nhận ra mình mới làm cái gì nên cảm thấy quẫn bách lo lắng, hắn căng thẳng  hỏi: “Tôi nói như vậy có làm anh giận không? “

                “Không sao cả, cảm ơn anh đã thích tôi. ” ngày hôm nay Adam  đang có tâm trạng tốt, cho nên lộ ra một nụ cười đúng chuẩn của idol dành tặng cho fan.

                “Đủ rồi, Pine, cậu để lộ độ  fan cuồng của mình sẽ làm cậu Adam thấy sợ đấy.” Garnett đẩy ra đồng nghiệp của mình, vươn tay ra, nhẹ nhàng cầm tay Adam, “Garnett, chỉ là một kẻ vô danh, cũng đã rất yêu thích các tác phẩm của anh từ rất lâu rồi. “

               Khác với vẻ kích động của Pine đúng kiểu như fan ruột lúc được gặp mặt idol, giọng của Garnett nghe hơi đáng sợ hơn, mang tính xâm lược, ánh mắt của hắn Adam nhìn thấy rất quen thuộc, cậu đã từng thấy qua rất nhiều những ánh mắt như thế trong đôi mắt của các thư trùng muốn lên giường với mình.

               Đều không có ngoại lệ, cuối cùng bọn họ cũng chỉ còn biết rên la khi bị đè xuống mà thôi.

                “Ừm, thưa anh. . . Garnett. . . ” lấy cấp độ của Adam, căn bản không cần phải nói thêm câu ám chỉ gì, chỉ cần dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng phát âm tên của Garnett, cũng đủ làm cho ánh mắt của Garnett trở nên “âm trầm” đi.

               Adam chuyển hướng sang kỹ sư cuối cùng, đối phương lộ ra nụ cười mê người, rất quen thuộc mà cười nói: “Tôi nghĩ chắc tôi cũng không cần tự giới thiệu mình là ai đâu nhỉ! Adam? “

                “Anh là. . . ” Adam có chút hoang mang, cậu cũng cảm giác mình hình như đã từng gặp qua thư trùng này, tuy nhiên không nhớ được đây là ai.

               Điều này làm cho trên mặt của đối phương có vẻ như không nén được cơn giận nữa, không thể làm gì khác hơn là một lần nữa nhấn mạnh tên của mình: “Fran. “

               Adam vẫn giữ nguyên cái bộ dạng cố nhớ mà nhớ không ra kia, Fran bị hai đồng nghiệp hai bên nhìn chằm chằm, không thể làm gì khác hơn là tiếp tục miêu tả: “Thịt nướng ở ngoài trời lúc nửa đêm, cậu không nhớ rõ à? “

               Kỳ thực Adam chỉ hoang mang một chút đã nhớ ra rồi, thế nhưng cậu cố ý làm bộ như còn đang ráng nhớ lại, cho đến giờ phút này mới ra vẻ như đã bỗng nhiên nhớ ra: “Ah, là Fran, chào anh.”

Thanh An

Chủ nhà đảng sủng công 1000%. Sủng công là chân ái, chào mừng các bạn cải tà quy chánh =))

Leave a Reply

Back to top