TTCPS – Chương 77

Chương bảy mươi bảy: Viện nghiên cứu Haya

               Khi ánh mắt lần đầu chạm phải, Adam đã bị sửng sốt bởi đường nét gương mặt cương ngạnh của y, mái tóc vàng ngắn và bộ râu đậm ngắn kỳ lạ cũng màu vàng, hai nét này cũng không làm cho y tăng lên được cảm giác đáng yêu một chút nào, ngược lại còn tăng thêm gấp bội nét mặt cứng nhắc của y. Y mím chặt môi, quai hàm gầy nhọn không có râu đang căng cứng lại, đôi mắt màu nâu mật ong nhìn chằm chằm Adam:  “Xin mạo muội hỏi một chút cậu là ai vậy? Cậu tới đây có mục đích gì không?”

               Từ ngữ dùng rất khách khí, ngữ điệu lại chả có chút nào là lịch sự hiếu khách cả, Adam nhún nhún vai:  “Tôi được nhận một cái thông báo đại khái về tình nguyện viên cho đặc biệt, nên mới tới đây.”

                “Tình nguyện viên cho thí nghiệm đặc biệt? Là cậu? ” thư trùng tóc vàng ôm lấy hai cánh tay xem xét kỹ Adam,  “Nói đi, cậu đã xảy ra chuyện ly kỳ gì mà phải đi tới nơi này. “

               Adam tuy cảm thấy cách nói chuyện của y rất quái lạ, thế nhưng chỉ xem như tình huống muốn hỏi han bình thường, cậu vô tội nhún vai: “Tôi lớn lên ở hắc khu. . .  “

                “Hắc khu, đương nhiên là hắc khu. ” đối phương hướng lên màn ảnh to lớn trước mặt, đang nhập vào máy cái gì đó, “Tất cả mọi tội lỗi đều là đổ hết lên đầu hắc khu, từng tên hùng trùng bị chiều quá đến hư, mãi đến khi phải đối mặt với việc bị xử phạt mới ý thức được chuyện đáng ra mình nên khiêm tốn một chút. “

                “Thưa anh. . . ” giọng nói đầy ác ý của đối phương đã khiến Adam thêm phần bất mãn, cậu đã hai lần phải nỗ lực ngăn cản Alfred đang tính mở miệng, muốn tự mình xử lý được chuyện này, nhưng nhìn về phía đối diện lại không có chút phán đoán được nhân vật phản diện ngày hôm nay là như thế nào đây.

                “Tiến sĩ, tiến sĩ Wish.” Y xoay đầu lại, cương quyết sửa cách gọi của Adam.

                “Ừ, tiến sĩ. ” Adam nghiêm túc lập lại danh xưng này,  “Tôi không biết cơn giận của anh rốt cuộc từ từ đâu tới, thế nhưng tôi vốn tưởng rằng tình nguyện nhận làm thí nghiệm có thể xem như là một việc làm có ý nghĩa cao cả, vì thế Haya còn nhiều lần phải khai thông tôi về chuyện này, nếu như thái độ của các vị lại là thế này, vậy xin thông cảm cho tôi không muốn tiến hành tiếp nữa.”

               Nghe được những lời không khách khí của Adam, Wish xoay người lại, khoanh tay, nheo mắt nhìn Adam, nói gần như giễu cợt: “Thật không, thưa hùng trùng quá quý hiếm nên thành quý báu, cậu cho rằng đây là nơi nào chứ, thích đến thì đến thích đi thì đi? “

                “Xem lại lời nói của anh đi.” Alfred lên tiếng, anh dùng một cụm từ tắt, nếu hiểu theo nghĩa trên mặt chữ sẽ có ý là “coi chừng cái lưỡi của anh “, là một từ lóng khá thô lỗ.

               Wish không bị kinh sợ chút nào, y lạnh lùng  nhìn Alfred và Adam: “Sao nào, còn đặc biệt dẫn cả bạn trai của cậu tới đây? Bên người không thể không có người hầu hạ à? “

               Y nhìn chằm chằm Alfred, râu trên đầu lại phát ra ánh sáng màu vàng hơi yếu, như là nạm hai miếng lát vàng.

                “Niệm lực của anh vô dụng với tôi, thiền tộc.” Alfred giơ tay lên, trước mặt giống như bị bao phủ bởi thứ gì.

*Thiền: con ve

               Adam cũng thật sự cảm nhận được trong không khí có gì đó, tuy không thấy được, nhưng là một loại năng lượng vẫn đang tồn tại, bị Alfred thuận tay vung ra.

                “Thiêu Tộc? ” sắc mặt của tiến sĩ Wish rốt cục thay đổi, y buông hai cánh tay xuống, có phần không tình nguyện mà lập tức cúi đầu, trong âm thanh mang theo một tia kính sợ và bối rối, “Chào ngài chánh án.”

                “Tôi có từng nghe qua danh tiếng của anh.” Alfred dùng ngữ điệu uy nghiêm Adam chưa từng nghe qua để nói chuyện, “Wish-Stark, năng lực nghiên cứu khoa học vượt trội của anh đã mang đến những cống hiến không nhỏ cho đế quốc, nhưng đó không phải là lý do khiến anh có thể ngạo mạn tự đại đến vậy.”

                “Tôi đã không nhận ra ngài.” Wish ngẩng đầu, râu trên đầu vẫn tản ra luồng sáng như trước, giống như hai cái đèn pin nhỏ hoặc như hai cái usb cắm điện sáng lên,  “Bởi vì tôi luôn luôn tuân thủ theo pháp luật của đế quốc, cũng chưa bao giờ tìm cách lách luật gì, cho nên tôi không bao giờ có thể ngờ rằng lại được diện kiến ngài ở chỗ này.”

                “Tôi cũng không phải tới đây để xét xử gì anh.” Biểu cảm của Alfred hờ hững giống như một vị thần linh tôn quý cổ xưa, có một loại uy nghiêm không thể mạo phạm, “Tôi chỉ đi theo vị hùng trùng anh tuấn này đến đây, do không hiểu vì sao anh lại gửi đến một thư báo đến cho cậu ấy như thế, nhưng tôi nghĩ có lẽ đã xảy ra lầm lẫn ở đâu đó rồi.”

                “Tôi xin được xác định thứ tự của các thư báo gửi ra vẫn chưa hề có bất cứ một vấn đề gì. ” Wish  đối với các vấn đề dính đến chức trách của bản thân, luôn là mười phần tự tin, không cho phép có sự nghi ngờ nào, “Tôi thừa nhận là thực nghiệm của tôi lại xuất hiện thêm một lần thất bại trọng đại nữa, vì thế tôi  mới cảm thấy xấu hổ, mà Veronica chỉ làm đúng nhiệm vụ của nó, đó là thay tôi xin phép Haya một lần nữa được mời một tình nguyện viên mới đến đây. Nếu nói vậy vị hùng trùng ‘anh tuấn’ đây vừa đúng được sắp ở hàng kế tiếp, thế cho nên mới có thư báo gửi dến cho cậu”

                “Nói vậy tôi cũng có thể xác định là khẳng định có hiểu lầm gì đó về mặt này, hơn nữa tôi cho là các thực nghiệm của anh thất bại cũng không phải là không có đạo lý nào, hiển nhiên là do anh không sở hữu khứu giác nhạy cảm để nghiên cứu khoa học, không phải sao? ” Alfred thong thả nói xong, quét một vòng phòng thí nghiệm của Wish.

               Gương mặt góc nhọn của Wish trở nên căng thẳng, y nháy mắt, cằm co rụt lại muốn méo qua một bên, ráng nặn ra một nụ cười:  “Tôi là chuyên gia có uy tín nhất về lãnh vực sinh dục trong Viện nghiên cứu Haya này, nghi vấn của ngài sẽ chỉ làm cho tất cả chúng ta đều cảm thấy khó chịu. ” y vốn nên dừng lại ngay chỗ này, biểu hiện phong độ của một quý ông, nhưng y thực sự đã quá phẫn nộ, cho nên nhịn không được để lộ ra lời chọc ngoáy còn chua ngoa hơn, “Sự thiếu hiểu biết của ngài là sự xúc phạm dành cho tôi.”

               Alfred lại không nhịn cười được nữa, như nhìn thấy con ve đã rơi vào lưỡi nhện giăng sẵn đang đợi nó, anh xoay người nâng tay Adam lên đầy tao nhã, hôn lên tay cậu: “Nếu như anh thật sự có thể nhìn xa hiểu rộng như lời anh nói, vậy anh phải giải thích cho tôi, vì sao anh không có phát hiện được chỗ đáng quý giá nhất nơi ‘trân bảo’* của tôi. “

*Ý Alfred chỉ Adam là báu vật đáng quý nhất của anh, mình không nghĩ ra được từ nào hay hơn nên để nguyên trân bảo vậy.

               Wish toát ra một tia khinh thường với hành vi mang tính cưng chiều của Alfred, y nhìn Adam từ trên xuống dưới, muốn buông ra thêm mấy câu càng cay nghiệt hơn, thế nhưng lập tức y đã đổi sắc mặt, ánh mắt hoang mang mà hốt hoảng dao động qua lại, như là đang cố gắng kiếm cái gì ở trên mặt đất, y tự mình lẩm bẩm ngẩng đầu, ánh mắt ở trên mặt của Alfred và Adam nhìn qua nhìn lại:  “Ngài chánh án. . .  “

                “Là tôi.” Alfred đã hơi giận dữ mà gật đầu.

               Adam thấy anh như thế lại cười mỉm.

                “Điều này sao có thể. . . ” Wish yếu ớt nói, y bước đến trước mặt Adam, giơ tay lên muốn đụng vào mặt của Adam, lại bị Alfred ngăn cản lại, y nhìn Alfred liếc mắt thật nhanh, chỉ có thể đành chấp nhận mệnh lệnh mà giơ tay lên, quơ quơ nhẹ nhẹ trước mặt của Adam, “Cậu không bị ảnh hưởng chút nào bởi niệm lực của thiêu tộc đang ở ngay trước mặt mình. . . Không phải, không chỉ  có như vậy!”

               Trong mắt của y phát ra tia sáng hưng phấn, rõ ràng hơn là hai cọng râu nhỏ trên đầu, giống như ánh đèn dạ quang nhỏ chợt hiện lên: “Vừa rồi chúng tôi mới giao phong niệm lực, vậy mà cậu cũng vẫn không bị ảnh hưởng chút nào. . .  “

                “Cậu đúng là trân bảo. . . Cậu nhất định là trân bảo mà ông trời đã phái xuống cho tôi! ” Wish khàn khàn giọng lẩm bẩm, cẩn thận nhìn ngắm gương mặt của Adam, xem Adam như một món trang sức quý giá bằng vàng.

                “Đủ rồi, ngài thô lỗ à, ngài nhìn như thế tôi bị mất tự nhiên.” Adam ghét bỏ mà liếc mắt.

                “Cậu chỉ đang chán ghét tôi thôi! Không hề sợ gì tôi!” Wish vui vẻ tự diễn giải biểu cảm của Adam trong sự ngạc nhiên.

               Adam không nói mà nhìn y:  “Anh cứ tiếp tục kiểu này, tôi cũng đến là sợ anh. “

                “Tại sao lại có thể như vậy, hai loại niệm lực của thiêu tộc và thiền tộc là loại mà các hùng trùng đều cảm thấy sợ hãi nhất. . . ” Trên gương mặt vốn luôn có một nét cấm dục của Wish, bởi vì hưng phấn mà nổi lên vẻ ửng hồng, hai mắt sáng lên  nhìn Adam.

                “Được rồi, tiến sĩ Wish, xin buông vị khách quý của chúng ta ra, vị này chính là ánh sáng hy vọng Haya vô cùng xem trọng. ” ở thời điểm Wish đang kích động không thôi,có ba trùng đang tiến vào từ cửa.

               Tới là ba thư trùng, trong đó có hai thư trùng có bộ râu giống Wish, hẳn là đều thuộc về thiền tộc.

                “Ngài Tony, ngài Bene, tiến sĩ Bruce. ” Wish tỉnh táo lại, chào hỏi ba trùng theo thứ tự.

               Alfred cũng chào hỏi với bọn họ: “Tony, Bene, Bruce.”

               Hiển nhiên, bọn họ không chỉ là quen biết sơ sơ mà quan hệ cũng không tệ.

                “Chào cậu, thưa cậu Adam, thật hân hạnh được gặp cậu, tôi là Tony, viện trưởng viện nghiên cứu Haya .” thư trùng đi tuốt ở đàng trước, cũng chính là người được xưng là “ngài”, nhẹ nhàng bắt tay Adam

               Đó là một thư trùng tác phòng nhanh nhẹn, toàn thân đều tản ra hơi thở gợi cảm, bộ ria mép được chăm sóc tỉ mỉ làm anh ta nhìn sơ đã thấy vô cùng đẹp trai. Thế nhưng thần thái lúc anh ta chuyển động, lại lơ đãng toát ra khí chất của một thiếu gia nhà giàu, nhất là lúc cười lên, luôn có điểm bướng bỉnh nhìn không hợp với độ tuổi.

                “Cám ơn cậu trước giờ đã luôn để tâm đến Holland.” Anh ta bổ sung thêm.

               Adam tức thì thấy như mình bừng tỉnh đại ngộ, cậu nhìn thư trùng trước mặt mình từ đầu đến chân:  “Thì ra là thế. . .  “

               Hai hàng lông mày của Tony nhướng lên nghi ngờ nhìn cậu:  “Cậu nói cái gì?  “

                “Không có gì. . . ” Adam lắc đầu, không có nhiều lời. Cậu chỉ đang nghĩ tới vẻ nhớ nhung và cô đơn bình thường toát ra ở Holland, nghĩ tới Holland trong lúc lơ đãng có tiết lộ là có mến một ai đó. Nếu như đối tượng là thư trùng trước mắt, thì cũng khó trách thiếu niên mới biết yêu như Holland, sẽ trầm luân đến thế. Ngay cả Adam cũng không nhịn được bị hấp dẫn bởi cái loại hào quang bẩm sinh phảng phất trên người anh ta này, loại người trưởng thành lại thức thời thế này, là đối thủ tốt ở trên tình trường.

               Adam lại quan sát liếc mắt nhìn Tony, lắc đầu ở trong lòng, cậu cũng không muốn đoạt lấy thư trùng của Holland. Quan trọng hơn chính là, cậu nhìn ra được, tuy mỗi nụ cười của Tony đều hết sức thân thiết, thế nhưng ý cười chưa bao giờ đi vào tới sâu ttong đáy mắt, đó là một thư trùng có những tâm sự riêng. Mà Adam cũng không muốn mà cũng không có hứng thú đi tìm hiểu quá khứ của anh ta, vẫn nên giao cho Holland phải tự mình cố gắng tìm hiểu thôi!

               Tony đầu tiên đã nhận vị trí khống chế lại tình huống này, anh ta xoay người hướng Adam dẫn tiến thư trùng sau lưng: “Tiến sĩ Bene, Đại Tế Ti của thánh điện Justice. “

                “A, Tony, anh cũng không có mang thân phận Đại Tế Ti Passaus của mình ra, thì cần gì phải đề cập đến chức vụ của tôi.” Bene mỉm cười,  “Tôi là Bene, đồng thời cũng kiêm luôn chức danh Phó viện trưởng Viện nghiên cứu Haya, tôi cũng ngưỡng mộ tiếng tăm của cậu đã lâu.”

               Ấn tượng sâu nhất của Adam về ông ta chính là khuôn mặt hẹp dài, mặt ngựa điển hình, mắt nhỏ miệng dài, những thứ này đều là không thể phối hợp ra thành ngũ quan xuất chúng, thế nhưng ở trên mặt ông lại hài hòa hết ý. Chỉ là vị tế ti tương tự với Tony, cũng kiểu trên mặt cười nhưng trong lòng thì không, thậm chí so ra còn giả tạo hơn cả Tony. Nụ cười của Tony vẫn là rất chân thành tha thiết rất có sức cảm hóa, mà nụ cười của Bene chỉ có vẻ vô cùng nho nhã lễ độ thôi. Nhất là câu nhấn mạnh thêm ở cuối “ngưỡng mộ tiếng tăm đã lâu” của ông ta, làm cho Adam cảm thấy rất không được tự nhiên.

               Cuối cùng vị thư trùng vóc dáng hơi lùn kia trực tiếp đi tới, cầm tay Adam : “Cậu chính là Adam? Tôi cũng thật lòng ngưỡng mộ tiếng tăm của cậu đã lâu.” Ông ta nhiệt tình hai tay nắm vào tay của Adam, ánh mắt lại chuyên chú nhìn chằm chằm Adam, ánh mắt này Adam cũng rất quen thuộc, vừa mới rồi Wish nhìn cũng chính là loại ánh mắt này.

               Chỉ là ánh mắt Wish chỉ mang theo cuồng nhiệt và hưng phấn, vị Bruce này lại quá mức chăm chú khiến Adam rợn cả tóc gáy chuyên chú, Adam luôn cảm thấy đôi mắt của vị tiến sĩ này giống như dao nhỏ, đang khẩn cấp muốn mổ xẻ cậu ra.

               Có điều Adam lập tức chú ý tới một chuyện khác, ở khoảng cách này, Adam đã nhìn ra, vị tiến sĩ này cũng không phải là thư trùng, mà là hùng trùng, nhưng không biết vì sao lại mang một bộ râu giả nhìn rất giống thật.

Thanh An

Chủ nhà đảng sủng công 1000%. Sủng công là chân ái, chào mừng các bạn cải tà quy chánh =))

Leave a Reply

Back to top