Chương bảy mươi: Tình cảnh lúc mang thai bị mang ra ánh sáng
Adam suy nghĩ lại cho rõ ràng một chút, cái từ trứng vân này, thật ra cậu có biết đến, lần trước Haya đưa cho cậu tài liệu phổ cập khoa học, bên trong giới thiệu rất nhiều đặc tính sinh lý của trùng tộc, bổ túc thường thức cậu thiếu sót từ nhỏ, trong đó có đề cập tới trứng vân. Chỉ là bởi vì kiến thức này có khác biệt rất lớn với kiến thức sinh lý ở trái đất đã ăn sâu bám rễ vào trong đầu Adam, cho nên cậu không có nghĩ đến lý do này trước tiên.
Cái gọi là trứng vân này, chính là sau khi thư trùng đã từng sinh dục, sẽ xuất hiện một loại hình xăm tự nhiên ở ngang hông. Loại hình xăm này đã xuất hiện từ lúc trùng tộc trở thành kẻ thống trị có trí tuệ đứng đầu trong tinh cầu này, có thể coi là một loại ký hiệu đánh dấu, sau khi những hùng trùng khác đã thấy được, sẽ không giao phối với thư trùng đó nữa. Có điều giống nhau là, trứng vân đại diện cho việc thư trùng kia đã rất tương hợp với hùng trùng mình thụ tinh, hùng trùng sẽ tăng thêm hảo cảm với thư trùng đó.
Ở giữa lịch sử cổ đại của vương triều trùng tộc, từng có thời kì một hùng nhiều thư, cũng có qua thời kì tốt đẹp can bằng một đực một cái, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không có thời kì quá nhiều hùng một thư.Tìm nguồn gốc căn nguyên của chuyện này, cũng là bởi vì ảnh hưởng từ tiến hóa, hùng trùng vẫn chiếm thế chủ động trong lúc giao phối.
Mà sau thời đại hắc ám lại càng trở thành như vậy.
“Anh đã… sinh rồi? ” Adam như có chút lờ mờ, bóng đèn trong đầu lóe lên, “Trước đó anh bị bệnh lẽ nào chính là… “
Gros thần sắc hoang mang mà gật đầu, không dám đối mặt với Adam.
Adam suy tư về những thông tinh có liên quan tới sinh dục của thư trùng, nhíu mày hỏi: “Không đúng… Thời gian thư trùng mang thai là sáu tháng, hiện tại chỉ có hơn bốn tháng, sao lại đẻ rồi?”
Khi một tên đàn ông nghi hoặc mình bị cắm sừng, hoặc sẽ kiểu ngu xuẩn như đầu gỗ không dám đối mặt tra hỏi, hoặc là thông minh không gì sánh được nhìn rõ mọi việc, Adam thuộc về vế sau.
“Anh đã có thai với tôi sao? ” Adam nhịn không được nghi ngờ nhìn Gros, trên mặt có sự tức giận hiếm thấy.
Vấn đề này làm cho Gros sắc mặt thảm thương, môi run rẩy, giọng hắn trả lời đắng nghét: “Là con của cậu, sau lần đầu tiên chúng ta giao phối, tôi đã mang thai.”
“Vậy làm sao lại đã… sinh rồi?” Adam đạt được đáp án của Gros, cũng không phải lo lắng Gros nói dối, bởi vì dưới sự quản chế của Haya, chính mình tuyệt sẽ không chịu trách nhiệm gì, Gros cũng không có khả năng vô duyên vô cớ đem một đứa bé tặng cho mình.
“Tôi không có sinh ra, tôi chọn cách đông lạnh trứng.” Gros hít sâu một hơi, ngửa đầu nhìn trần nhà, nói ra sự thật.
“A!” Joseph hô to lên một tiếng, bụm miệng.
Adam đối với cái từ này rất xa lạ, cậu nhìn về phía Joseph tìm kiếm đáp án.
“Trứng đông lạnh, chính là vào thời điểm lúc khoảng bốn tháng thai đã hình thành, từ trong cơ thể lấy ra, tiến hành hoạt hóa đóng băng, như vậy dù cho đã qua mười năm hai mươi năm, thư trùng vẫn có thể tiếp tục lựa chọn ấp cái trứng này. ” Joseph nhẹ giọng giải thích.
Adam đối với việc làm như vậy cực kỳ khó hiểu: “Vì sao? Tại sao phải có loại chuyện đông lạnh trứng này? Đây ý là gì? “
Gros nghe được câu này, viền mắt tức thì đã đỏ lên, hắn hít mũi một cái, trong lòng chua xót trào dâng khiến cổ họng như muốn nghẹn ứ lại.
“Không phải không phải không phải!” Joseph vội vã thay Gros đang tâm tình không yên để giải thích, “Lý do hoàn toàn ngược lại, chính là bởi vì muốn để lại đứa bé này mới không thể không làm như vậy được.”
“Dựa theo pháp luật của Fabre, thư trùng còn chưa đạt tới cấp bậc thiếu tướng thì không thể tự mình được quyền nuôi con, mà muốn sở hữu quyền lợi được thăm hỏi và về thăm nhà, cũng ít nhất đạt được quân hàm thượng tá. ” Joseph nhìn Gros, vô cùng đồng tình, “Cho nên nếu như thư trùng mang thai đứa con trước khi lên tới hàm thượng tá, lại không muốn giao cho quốc gia nuôi nấng, cũng chỉ có thể lựa chọn cách đông lạnh trứng, đến khi chính mình phù hợp điều kiện, mới dám thật sự sinh con ra.”
Adam đối với quy định như thế kỳ thực có từng nghe qua, nhưng chuyện còn chưa xảy ra với bản thân mình thì cũng chưa có chân chính cảm nhận được luật lệ như vậy ý nghĩa sẽ là như thế nào: “Quá tàn khốc, đứa con mang trong bụng, lại không thể tự mình nuôi nấng… “
“Anh vì sao không chịu nói cho tôi biết chứ? Anh cứ như vậy tự một mình xử lý con của chúng ta, tính chọn cách mười năm, thậm chí hai mươi năm sau, lúc đó mới nói cho tôi biết? ” Adam nhịn không được chất vấn Gros, “Hơn nữa anh thật sự nhẫn tâm đem con của mình đi đông lạnh? Anh là… thư phụ của nó mà… Tại sao lại có thể đối xử với con mình như thế?”
Cảm xúc của Adam quá mức kích động, cậu liên tục đưa ra những câu chất vấn Gros. Mỗi một câu nói làm Gros như bị đánh vào tim mà lùi lại một bước, cuối cùng dồn đến chân tường, một câu nói cũng không nói được.
“Adam, cậu không được trách Gros.” Joseph cố gáng làm tròn bổn phận gánh vác trách nhiệm khuyên bảo, “Không phải hùng trùng nào cũng đều sẽ cam tâm tình nguyện dưỡng dục đứa bé, thậm chí phần lớn cũng không quá quan tâm tình nguyện, cho nên Gros mới không dám nói cho cậu biết, đúng vậy không, Gros?”
Ánh mắt Gros rụt rè lại trông đợi nhìn Adam: “Daddy, người sẽ muốn… có con với tôi sao?”
“Đừng gọi tôi là daddy. ” Adam tức giận nói, thấy dáng vẻ lập tức tuyệt vọng u ám của Gros, cậu bất đắc dĩ thở dài, “Lúc đang nói chuyện thế này mà lại gọi tôi là daddy, con của chúng ta sẽ gọi như thế nào chứ?”
Gros ngẩng đầu, thật không dám xác định mình có phải đang nghe được ý đùa giỡn trong cái câu vừa rồi không, căng thẳng nhìn Adam.
Adam nhìn đăm đăm vào chỗ trống, rất lâu sau đó mới nở nụ cười tự giễu: “Bản thân tôi còn không biết mình sẽ muốn có con.”
Cậu không để ý đến phản ứng của Gros, mà xoay người sang chỗ khác, đưa lưng về phía Joseph và Gros: “Có đôi khi, tôi cảm giác mình không muốn có con, bởi vì tôi có cảm giác mình không đủ sức hoàn thành tốt trách nhiệm của người cha, bởi vì tôi đã sớm thất vọng vì tình thân rồi… “
“Có đôi khi, tôi lại đang mong đợi có một đứa bé, tôi muốn, ít ra tôi không thể kém hơn so với bọn họ. ” Giọng nói của Adam chua xót, mơ hồ có chút run rẩy, “Tôi đã từng cho là mình không có khả năng có con, tôi sẽ không, không thể, cũng không muốn cùng ai có con, sau khi chết, không cần lưu lại bất cứ cái gì, như vậy mới tốt.”
Adam nói lời này làm cho Joseph và Gros nghe được mà kinh hồn táng đảm, nhưng bọn hắn cũng không thể hiểu được, kỳ thực Adam ý đang muốn nói kiếp trước của cậu.
“Nhưng, có điều là, ai biểu tôi còn sống chứ? ” Adam thì thào nhỏ tiếng, “Lại còn tới đi tới nơi xa xôi trên thiên hà này, ông trời ạ, ông tính ra thật biết đùa, vậy mà ban cho tôi một đứa con?”
Cậu giống như thật sự bị vận mệnh vô tình đùa giỡn làm chọc cười, dở khóc dở cười xoay người lại, giang tay ra với Gros, cậu nở nụ cười, nụ cười lại tràn đầy bất đắc dĩ và vô lực: “Gros, ít nhất anh cũng nên cho tôi một cơ hội lựa chọn, cho tôi cơ hội được làm cha. “
Hai mắt Gros run rẩy, hắn ôm lấy đầu của mình dựa vào tường ngồi xổm xuống, đau đớn khóc thành tiếng: “Xin lỗi… Xin lỗi… Adam… Là do tôi… do tôi quá khao khát được giữ lại con của chúng ta!”
Hắn thút thít, chân tay luống cuống quơ quào: “Cậu tốt đến như vậy… Có nhiều thư trùng như vậy… Có lẽ lần đó đã là một lần duy nhất của tôi… một lần duy nhất tôi mang thai con của cậu… Tôi không thể để mất đi nó được… Xin lỗi… Thật sự xin lỗi. “
“Đã quá muộn.” Adam thở một hơi thật dài, Gros run rẩy từ giữa kẽ tay nhìn lén Adam, hắn sợ thấy được ánh mắt hoàn toàn thất vọng Adam dành cho hắn.
“Đã quá muộn, anh cũng đã đông lạnh trứng rồi, nếu như tôi không có hiểu sai, trước khi anh trở thành thượng tá thì không có cách nào để được gặp con của chúng ta.” Adam quay đầu nhìn về phía Joseph, “Là như thế à!? Nếu như tôi muốn nuôi nói thì có cách nào không? “
“Không thể. ” Joseph đồng cảm lắc đầu, “Chỉ có khi nào con nối dõi là hùng trùng thì sẽ giao cho hùng trùng nuôi nấng, con nối dõi là thư trùng thì tối đa chỉ có thể thăm hỏi, trước khi đông lạnh trứng cũng đã xác nhận giới tính, nếu như là hùng trùng, Haya là sẽ không cho phép đông lạnh trứng.”
Adam hít một hơi thật sâu, vẫn không có cách nào vực tinh thần mình dậy sau khi nghe được tin sét đánh này.
“Adam, cậu thật sự không nên trách móc Gros, Gros đã cố gắng hết sức có thể để bảo hộ cho mối liên quan duy nhất vào lúc đó giữa anh ấy và cậu.” Joseph thấy một màn như vậy, âm thanh lại so với Adam còn cay đắng đớn đau hơn, “Ít ra Gros vẫn còn đang đi lính, anh ta còn có cơ hội trở thành thượng tá. Như tôi thì thế nào? Tôi đã giải ngũ, tôi chỉ là một thượng úy, trừ phi tôi bỏ ra một đống điểm cống hiến cả chục năm nay tích góp từng tí một, sau đó còn phải có hùng trùng nào nguyện ý nhiều lần bên nhau để cho tôi một đứa bé, bằng không cả đời này tôi cũng không có tư cách dưỡng dục đứa con của mình.”
“Chỉ có những thư trùng có năng lực mạnh mẽ mới được nuôi nấng đời sau của mình, những đứa con của các thư trùng khác, chỉ là sẽ bị điền tên để tiến vào quân doanh, bổ sung binh lực.” Joseph mím môi, bật cười, trong mắt hắn tràn đầy nước mắt, “Tôi chính là một thành phần bị đào thải ra như thế. “
“Xin lỗi, Joseph, đã làm anh khó chịu rồi.” Adam đi qua cho hắn một cái ôm.
Joseph lắc đầu, cố gắng ngưng lại những giọt nước mắt.
Adam quay đầu nhìn về phía Gros, cậu đi tới trước mặt Gros, ngồi xổm người xuống nhìn hắn, đối diện một lúc lâu với cặp mắt đỏ ngầu của Gros, giang hai cánh tay: “Đến đây đi, bé cún ah, daddy ôm một cái, ít ra trước khi đứa nhỏ kia chào đời, chúng ta gọi vậy cũng không có tính là làm loạn cách xưng hô, đúng không?”
Gros phát ra một âm thanh quái dị vừa khóc vừa cười, ôm thật chặt Adam, hai cánh tay ôm cổ của cậu: “Daddy… “
Khôi phục tâm tình xong rồi, bọn họ ngồi ở trên ghế sa lon, đều có chút không nói. Adam đột nhiên nhảy người lên, mở ra màn ảnh không gian ba chiều, đăng nhập Phong Tấn, post một bài lên
“Thân gửi “Đoàn kỵ sĩ che chở” và “Thiên sứ bóng đêm”.
Tôi là Adam, diễn viên phim đặc biệt đã quen thuộc với các bạn, khoảng thời gian gần đây, lòng yêu thích các bạn dành cho tôi làm tôi thấy cảm kích vô cùng lớn, tôi cực kỳ cảm động, cảm kích, cảm ơn, cũng nguyện ý tiếp tục cống hiến những biểu hiện tốt hơn nữa trong các phim đặc biệt, thỏa mãn nhu cầu của mọi người.
Thế nhưng, tôi cần sự riêng tư cá nhân, tôi cũng không hy vọng cuộc sống của tôi sẽ không có chút bí mật gì, cũng không được tôn trọng chút nào, giờ giờ phút phút đều bị phơi bày ra trước mặt các trùng khác.
Thiên sứ bóng đêm, không cần biết các bạn là một người hay một nhóm, nhưng các bạn đã thật sự chọc giận tôi, tôi xin thề, đừng để tôi biết được thân phận thật sự của bất kỳ ai trong nhóm các bạn, vì tôi tuyệt sẽ không cho bất cứ cơ hội nào được giao phối cùng tôi cả, tuyệt đối không!
Nếu như một lần nữa lại xảy ra chuyện xâm phạm đến quyền riêng tư cá nhân của tôi như thế này, tôi sẽ khiến các bạn phải trả cái giá thật lớn!
Tiện thể nói luôn, Gros là thư trùng tôi vô cùng yêu thích, anh ấy là người bạn giường rất tốt của tôi, còn đã mang thai con của tôi, tôi không hy vọng anh ấy sẽ chịu đựng bất kỳ sự chỉ trích và gây tổn thương nào. Nếu đối đầu với Gros cũng là đang đối đầu với chính tôi.”
Gros nhìn thấy đoạn này, lần nữa cảm động đến chịu không được, sau khi hắn đọc lướt qua, rốt cục quyết định: “Daddy, một thời gian nữa có lẽ sẽ không còn được gặp người nữa.”
“Vì sao? ” Adam nhìn hắn, “Tôi cũng không có thật sự giận anh mà.”
“Tôi biết, daddy, thế nhưng tôi muốn chịu trách nhiệm với đứa bé kia.” Gros thoát khỏi tâm tình bi thương, nhanh chóng kiên cường lên, “Tôi phải mau sớm được thăng cấp quân hàm, vì thế tôi sẽ xin cho điều vào quân đoàn thứ tám, nơi đó chiến sự kịch liệt hơn, quân công càng nhiều, tôi mới có thể được thăng chức lên rất nhanh.”
“Cũng sẽ rất nguy hiểm hơn sao?” Adam nhạy bén hỏi.
Gros trầm mặc một chút, kiên định nói: “Tôi không sợ gì cả.”
“Tôi có thể làm gì giúp anh không.” Adam xót xa nhìn Gros.
Gros hai mắt nghiêm túc nhìn Adam, hai mắt di chuyển từng điểm từng điểm một ở trên mặt của Adam, như là muốn nhớ kỹ khuôn mặt của cậu: “Không cần, daddy, người đã cho tôi lễ vật tốt nhất. “
Adam nhìn thật sâu Gros, lần nữa ôm hắn một cái: “Chó con của tôi, nhất định phải an toàn trở về. “
Gros hé miệng, xem ra giống như muốn nói lời hứa hẹn gì, thế nhưng Adam ngăn chặn lại miệng của hắn: “Không được, đừng nói gì hết, nếu lỡ bị “dớp” thì biết làm sao. “
Gros mặc dù nghe không hiểu, vẫn bật cười.
Sau khi tiễn Gros, Adam về đến phòng, ngồi ở trên giường, vào giờ khắc này, cậu có cảm giác mình là một thằng đàn ông tồi tệ.
Cậu không có cách nào khác nói cho Gros, kỳ thực khi biết được tin đứa bé kia vẫn không thể ra đời, cậu đã có thể thở phào nhẹ nhõm.
Một đứa bé, trách nhiệm như vậy quá lớn, Adam không biết mình có thể bắt đầu gánh vác một trách nhiệm lớn như vậy hay không. Từ kinh nghiệm của kiếp trước mà nhìn, cậu đã từng là một thằng con trai thất bại, cũng không có bất kỳ chứng cứ nào cho thấy là cậu sẽ làm một người cha tốt thành công hơn người cha kia của mình.
Nếu đem ra so sánh, Gros có trách nhiệm hơn nhiều lắm. Cậu chỉ trích Gros kỳ thực quá dối trá, nếu như Gros đem lựa chọn này giao cho cậu, cậu biết lựa chọn thế nào?
Sinh hạ, hay là đông lạnh trứng?
Adam vì cái giả thiết này mà cảm thấy sợ hãi.
Buồn cười là, chuyện con cái ở kiếp trước đã từng là quan điểm cách biệt lớn quyết liệt nhất giữa cha mẹ và cậu. Mà kiếp này, cậu thế mà đã thực hiện được cái chuyện mà cha mẹ cậu đã từng nói, là chuyện đồng tính luyến ái không thể nào làm được.
Châm chọc tới cỡ nào chứ.
Thứ mình từng chán ghét, nay đạt được rồi lại mất đi một đứa bé thay đổi rất nhanh, làm cho tâm tư của Adam rất lâu sau đó cũng không thể bình tĩnh, cậu mở ra danh bạ gọi đi của mình, nhìn một vòng từ trên xuống dưới, cuối cùng do dự mà bấm vào liên lạc với Alfred.
Alfred hình như đang họp, anh ưu nhã dựng thẳng tay lên nói: “Xin lỗi, xin lỗi tạm thời không thể tiếp tục được, có một cuộc gọi vô cùng quan trọng.”
Lập tức anh đứng dậy, màn ảnh không gian ba chiều đi theo hắn, Adam thoáng nhìn anh hình như đang ngồi ở vị trí chủ trì cuộc họp, mà hai bên bàn dài ngồi ít nhất cũng hai mươi trùng…
Alfred ra khỏi phòng, đi tới trước cửa sổ nơi ánh sáng rực rỡ, nhìn nét mặt của Adam một chút, lại lộ ra nụ cười: “Làm sao vậy, Adam, nhìn em có vẻ không được vui cho lắm.”
Adam nhún nhún vai, sau khi thấy Alfred, cậu lại không muốn đem sự mâu thuẫn, hoang mang và đau khổ trong lòng mình nói ra. Alfred luôn là có ma lực như vậy, đôi mắt sáng suốt đã qua nhiều thăng trầm kia dường như không có vấn đề gì khiến nó tức giận được. Chỉ cần nhìn thấy anh, đã có cảm giác những vấn đề kia của mình đều là chuyện nhỏ, để làm phiền lòng được Alfred, chắc chỉ có thể là những tin tức kiểu “Có một âm mưu muốn hủy diệt thế giới”.
“Có một chút thôi! ” Adam miễn cưỡng nở nụ cười, phất tay một cái, “Quên đi, anh bề bộn nhiều việc, không muốn làm phiền anh.”
“Không sao, sao lại như vậy chứ, những gì liên quan đến em là chuyện quan trọng nhất đối với tôi.” Alfred ưu nhã xoay người nói một câu đối với phía sau, “Cuộc họp hôm nay dừng ở đây đi! Tôi có một số việc, giúp tôi theo chân bọn họ nói một tiếng xin lỗi, lịch trình tối nay hủy hết đi, sắp xếp lại cho tốt.”
Anh quay đầu trở lại, tự tin không gì sánh được, không cho cự tuyệt mà giơ ngón trỏ lên: “Một giờ sau tôi đi đón em, đưa em ăn những món ngon nhất , để cho em được tận hưởng một buổi tối tuyệt vời, sau đó chúng ta có thể trò chuyện về những tâm sự trong lòng em.”
Không thể không nói, cái phong cách cưng chiều theo kiểu tổng tài bá đạo này, thật sự khiến người ta muốn dừng cũng không được, Adam cũng có chút ngượng ngùng gật đầu: “Đồng ý, lại làm phiền đến anh rồi. “
“Lời này thật đúng là khiến con tim tôi tan nát, để tôi vạch áo ra cho em khám nhé?” Alfred đẹp trai lồng lộn kéo lỏng cà- vạt, giả bộ muốn phanh áo sơmi ra.
“Không cho,” Adam bị chọc cười, “Đừng mà.”
Cậu nhướng mày, hơi có chút mong đợi nói: “Vẫn nên giữ lại chờ buổi tối lại tiếp tục nhìn!”
Chương này với chương Gros sinh con đọc buồn thiệt sự. Thương bạn Gros hết sức, đúng người nhưng sai thời điểm nên phải chia xa với con của mình 😭