Chương sáu mươi ba: Chiếu phim trong trường
Trường cấp ba Đệ Nhất giống như rất nhiều các trường học khác, cũng có hội học sinh kết nghĩa* truyền thống. Trong đó có hai hội nổi danh nhất, một là hội kết nghĩa “sữa ong chúa”, một là hội “thù tiễn*”
*Từ tiếng Trung dùng ý để chỉ “fraternity”, là hội học sinh truyền thống sống chung một nhà trong các trường đại học Mỹ
*Thù tiễn: thù = con nhện, tiễn = mũi tên, từ tác giả chế
Sữa ong chúa là thứ mà chỉ có ong chúa có thân phận cao nhất trong bầy ong mới được tận hưởng, lấy tên hội kết nghĩa thế này, cũng mang ý nghĩa phần lớn hội viên là con cái của các tướng lĩnh thư trùng cấp cap. Xét cả về tài nguyên lẫn mạng lưới trùng của hội kết nghĩa “sữa ong chúa”, đều cực kỳ hùng hậu, là hội học sinh có thế lực lớn nhất tại trường Đệ Nhất, đối với thư trùng có xuất thân bình dân, là cao không thể chạm.
Thù tiễn là một loại trùng chỉ có ở Fabre, hình thể chúng nó rất nhỏ, cần phải tập hợp một đàn với nhau mới có thể bện được một cái lưới lớn, đồng thời món vũ khí cả tập thể sử dụng chính là mũi tên độc phun ra, mới bắt được con mồi. Nếu chỉ một con thù tiễn thì rất nhỏ bé yếu ớt, nhưng nếu tụ họp lại có thể bắt đến cả một con chim.
Hội học sinh thù tiễn này chính là do các thư trùng xuất thân bình thường xây dựng nên, vì bị thế lực của hội sữa ong chúa không ngừng khi dễ, nhiều năm phát triển, đã rất có quy mô, thế nhưng từ trước đến giờ vẫn không thể thật sự khoe khoang là đã dành được ngôi vị của hội sữa ong chúa.
Chủ yếu nhất chính là, tài nguyên của bọn họ vốn có hạn, đối với phần lớn các học sinh mà nói, gia nhập hay không gia nhập cũng không khác gì nhau cả.
Có điều đêm nay, nhóm trùng muốn gia nhập vào hội học sinh kết nghĩa thù tiễn lại đột biến tăng theo số lượng.
“Cậu nói thật đó à, chỉ cần gia nhập, sẽ thật sự có. . . thứ kia? ” một học sinh nam mới học xấu hổ căng thẳng hỏi.
Travis bí hiểm nói: “Đúng vậy đó, không phải là ngày hôm qua, không phải ngày mai, mà là hôm nay, chỉ có một cơ hội này, chúng tớ chỉ đem cơ hội cho người dũng cảm thật tinh mắt, nói cho tớ biết, cậu có phải là người dũng cảm không? “
Không thể không nói, về bản lĩnh lừa dối người, Travis cũng khá có khiếu, học sinh mới lớp mười có hơi hồi hộp, vẫn là vươn cánh tay, cắn chặt răng.
Travis nâng lên một con dấu laser từ trong tay mình, ở chỗ cầu vai của cậu nhóc lưu lại một dấu vết hình xăm màu đen. Đó là một con thù tiễn màu xanh đen nho nhỏ đang nằm trên tấm lưới, nhớp nhện tám góc mở rộng ra phía ngoài, hợp với ô lưới ở giữa.
Một điều thú vị là, nếu nhìn kỹ ô lưới ở dưới thù tiễn, vừa vặn đã tạo thành đường nét của quả táo bị mất một miếng.
Lúc này đây, nơi hội tụ cho hội học sinh thù tiễn là một gian phòng học lớn, màn ảnh không gian ba chiều được phát sáng cao lên lơ lửng trong không trung, ở chỗ đáy của màn trắng nhức mắt chính là biểu tượng mới nhất của hội học sinh thù tiễn.
Mà trong phòng học , chỗ ngồi ở giữa hàng thứ nhất, có một thân ảnh cao ngạo đang ngồi, ở trong ánh sáng chói lòa của màn ảnh ảo, mới có thể nhìn ra được đường nét màu đen.
Học sinh mới sau khi vào cửa, nhịn không được kích động nói: “Đó là. . . Đó là. . . Cậu ấy sao?”
“Đúng rồi, suỵt, không nên làm ồn đến cậu ấy, chỉ có các thành viên cộm cán trong hội mới có thể nói chuyện cùng cậu ấy.”
Không chỉ hàng thứ nhất không có người nào dám cùng ngồi chung với cậu, một hàng phía sau cũng hoàn toàn trống hoác, hàng thứ ba mới bắt đầu có các thư trùng học sinh đàn anh năm thứ ba đã gần đến lúc được bố trí vào mỗi bên đại quân đoàn là đang ngồi chật ních hàng đó..
Rất nhanh, phòng học đã được lấp đầy, thậm chí một nhóm người cuối cùng cầu khẩn Travis đang giữ cửa, van cầu xin cậu cho phép chúng được đứng ở phía sau cùng.
Travis mặc dù là thành viên của hội thù tiễn, nhưng trước giờ chưa bao giờ được trải qua cảm giác nắm quyền trong tay lớn như vậy, cậu nhịn không được mà có chút mềm lòng, nhẹ nói vào vòng cổ của mình: “Hội trưởng, còn có thêm mấy học sinh mới, có muốn để cho bọn họ đứng ở phái sau cùng hay không.”
“Một cơ hội thật sự thì dẫu có van xin cũng không còn xuất hiện nữa.”một âm thanh bình tĩnh truyền đến từ nơi vòng cổ.
Travis nhìn một chút bóng lưng ngồi một mình ở trước mặt nhất, hơi có chút kinh hãi, từ sau khi chuyện lần trước kết thúc, vị hội trưởng mới nhận chức này đã lột xác hết sức kinh người, hào quang thêm chói lọi.
Vì vậy Travis không chút do dự đẩy ra đám người do phân vân mà tới chậm này, đóng cửa lại.
Đèn phòng học tối xuống, màn ảnh không gian ba chiều to lớn bắt đầu chiếu một bộ phim.
Tiếng giày da cộp cộp khẽ khàngtrong bóng đêm vang lên, hình ảnh dần dần nổi lên ánh sáng. Tường màu, sàn nhà bóng loáng, đúng là hành lang quen thuộc mỗi ngày bọn họ đều đi qua.
Đôi giày da sạch sẽ bước về phía trước, đi lên tiếp, quần tây màu đen, lai quần thẳng tắp bó sát người, bao quanh đôi chân thon dài của anh, màn ảnh dời lên trên, dừng ngay dưới cặp mông, tựa như ánh mắt dừng lại ngay vào mông khi nó vẫn lơ đãng đong đưa hai bên.
Trong phòng chiếu phim tức thì truyền đến tiếng hít thở thêm nặng nề.
Mà hùng trùng đang đi bộ vẫn chưa cảm nhận được gì, đi đường thẳng tắp, chỉ có vĩ câu từ chỗ xương đuôi chui ra, màn ảnh tiếp tục phóng xa ra, để lộ bàn tay đang cầm giáo án, anh đứng ở trước một gian phòng học, đẩy cửa tiến vào, đứng ở trên bục giảng.
Màn ảnh từ chính diện quay ra hướng hình dáng anh đang đứng ở trên bục giảng, Adam đang mỉm cười, ở trong phim đặc biệt này thì gọi là thầy Hart, ôm giáo án, cười rụt rè mà dịu dàng: “Bắt đầu vào học thôi các em.”
Mà lúc này màn ảnh vừa chuyển động, rơi xuống trước mặt Agnes đang ngồi ngay bục giảng, Agnes nhìn Adam, trong ánh mắt có sự dịu dàng đến động lòng, còn có dục vọng nóng rực, ánh mắt này chân thành tha thiết, sinh động như vậy, trong nháy mắt đã đánh vào tim đen của mỗi học sinh thư trùng đang xem buổi chiếu phim này.
Kế tiếp là rất nhiều các góc độ cảnh quay khác nhau hợp lại, có từ trên bao quát Adam viết viết lên bảng, màn ảnh vô tình lia đến cổ áo đang mở rộng ra của anh; có góc quay mặt nghiêng của anh lúc ăn cơm ở căn tin, anh cẩn thận cầm cái nĩa, đôi môi mọng nhẹ khẽ cắn cái nĩa màu bạc; còn có cảnh anh cúi đầu uống nước từ trong vòi nước, đứng lên, giống như thấy được qua góc độ ống kính có một cặp mắt kia đang nhìn vào anh, nhoẻn miệng cười.
Tiếng thở dài não nề ở phòng chiếu phim vang lên, hình ảnh trước mặt, không mang chút màu sắc tình dục nào, lên trên người Adam lại hoàn toàn mang theo vẻ gợi cảm, vừa bắt đúng được tâm lý khiến nhóm thư trùng rung động qua màn ảnh.
Hình ảnh kế tiếp là cảnh quay trận đá banh. Một phần cảnh này là tập trung quay Agnes, Agnes cau mày rất chặt, để đột phá được vòng vây phải tả xung hữu đột, nhưng vẫn luôn mím chặt đôi môi, tuyệt không tỏ ra yếu kém.
Kỳ thực lúc này rất nhiều thư trùng ngồi ở phòng chiếu phim, đều từng chính mình đã ở vị trí đang ngăn cản Agnes, chỉ là bây giờ nhìn lại cũng không có cái loại thiếu niên ác ý này, ngược lại bị cái dáng vẻ cố gắng hết sức của Agnes làm cho chúng cảm động.
Tiếp theo chính là sau khi trận đấu kết thúc, Agnes cầm bình nước vừa uống vừa đi đến bên người Adam, ánh mắt giao nhau, tình cảm ám muội như có như không, đẹp đến mức làm mọi người say đắm.
Đối với thư trùng, họ vốn không có cái khái niệm gọi là “phim tình cảm”. Bọn họ cũng không phải là không có từng xem loại phim các hùng trùng thích, đầu tiên thư trùng trong phim cũng không quá giống với bọn họ, đều là tóc vàng mắt xanh, vóc người thon dài, nho nhã lễ độ, gương mặt đẹp hoàn mỹ, làm cho bọn họ tự ti mặc cảm. Thứ nhì tình tiết chính là quanh quẩn các loại hẹn hò khác nhau, bước chậm lạp dưới ánh trăng, ngắm pháo hoa đầy trời, đối với bọn họ mà nói, những cảnh phim như thế này thực sự không làm họ có thể hòa mình vào nhân vật.
Mà trước mắt, đã từng xem quá các phim đặc biệt nổi tiếnglà khô khan buồn chán, vậy mà lại cho ra một bộ phim khác người đến thế, khích động những mơ tưởng trong lòng bọn họ không biết để vào đâu, làm sao mà không kích động cho được.
Đoạn phim kế tiếp, chính là cảnh mà ai cũng đoán được là cảnh gì, cũng là đoạn phim đáng chờ mong nhất
Agnes đang ngồi một mình ở hàng thứ nhất ở ngay chính giữa, thấy trong màn ảnh không gian ba chiều dáng vẻ của bản thân đã từng nghĩ như thế là hay, nhịn không được lộ ra vẻ mỉm cười.
Đứng ở góc độ của những người đang xem, cậu mới có thể cảm nhận được, Adam thực sự là diễn viên có năng khiếu trời cho, biểu tình tự nhiên, thật sự như một người thầy nghiêm túc đứng đắn. Mà cậu, dù có xét về ngữ điệu hay là động tác, đều thấy được vẻ cố gắng quá mức.
Có điều vẫn rất tốt. Cậu lặng lẽ nhìn chung quanh một chút, dù cho là những cựu học sinh ở hàng thứ ba kia, thấy cậu nói xong những lời to gan như vạy với Adam, đều há to miệng.
Diễn biến bộ phim rất nhanh đã đến đoạn Adam dán lên băng dán cá nhân cho cậu, dán xong rồi, màn ảnh dừng lại cố định vào chỗ cái đùm đang dựng lên trước quần short của cậu, ánh mặt trời chiếu vào xuyên qua lớp vải quần, rọi vào đúng cái bóng đen hắt ra từ bên trong. Adam ngẩng đầu lên, nhìn quần short, lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Hình ảnh bắt đầu nhòe dần đi, mới nét trở lại. Xuất hiện lần nữa trên màn ảnh, là một ngón tay, đặt ở ngay trên chỗ quần short, hơi xa một chút, có thể thấy đầu ngón tay cách cái quần thun này, ở trên mặt đầu khấc của Agnes nhẹ nhàng ma sát.
Trong phòng chiếu phim vang lên đủ thứ tiếng động xôn xao, thế nhưng rất nhanh đã ngừng thở, không muốn bởi vì những âm thanh hay động tác vô nghĩa mà bỏ qua bất cứ cái gì trên màn ảnh.
Cảnh kế tiếp, Agnes cũng có xuất hiện dưới ống kính, nhưng chủ yếu vẫn là quay Adam. Trong màn ảnh, Adam thực sự đúng là “gợi cảm trong mọi tình huống”, một tiếng cười cũng mang một loại ma lực làm cho thư trùng run lên, trong phòng chiếu phim ngoại trừ tiếng hít thở càng ngày càng nặng nề thì cũng không có âm thanh nào khác. Có cá thể nào không nhịn được muốn phát biểu cảm tưởng, cũng bị nhanh chóng áp chế, tất cả mọi người im lặng xem phim trong bóng tối.
Góc độ đã quay xuống, nhìn Adam nhẹ nhàng kéo xuống quần short thun của Agnes, làm cho trùng điểu Agnes nảy ra, tiếp đó lùi sau về một bước, lấy đầu ngón tay móc lấy quần Agnes kéo nó rơi xuống, tất cả mọi người cũng không nhịn được nữa, đồng loạt woah lên một tiếng, tiếng rên lên kéo dài theo khát khao.
Có điều ngay sau đó là vấn đề hơi ngượng ngùng của Agnes “Kế tiếp nên làm như thế nào? “
Trong phòng chiếu phim tức thì vang lên cười vang, ngay cả bản thân Agnes cũng nở nụ cười, hiếm lắm mới có một cảnh quay cậu ở chính diện, thiếu niên cả người trần trụi ngây ngô, bước đầu có vẻ thành thục, vẫn còn mang theo ánh mắt không quá tự tin.
Màn hình lia tới người Adam, anh giang hai tay ra, vẻ mặt tươi cười “Thầy đang trong giấc mơ của em mà, Agnes, em muốn làm gì? “
Cái cảnh này thật sự là quá đẹp, ánh mặt trời từ bên ngoài chiếu vào, rơi vào Adam đang mặc áo choàng dài trắng trên người, cả khuôn mặt rực rỡ, dù cho là Agnes được tận mắt thấy lúc đó, giờ nhìn thêm lần nữa, đều có cảm giác rung rinh trong lòng, con mắt phải bị vài cọng tóc lưa thưa che lại, mà bóng của ánh nắng chiếu loang lên đôi mắt màu đen.
Đương nhiên, nếu như Adam ở chỗ này, sẽ nói cho cậu biết, đứa nhỏ ngốc, đây gọi là “filter” đó.
Cảnh kế tiếp là ngón tay của Agnes, lớn mật vươn ra lại không dám đụng vào ngón tay kia, làm cho toàn trường đều an tĩnh lại.
Lúc Agnes dám nói lời to gan, cởi ra quần áo của Adam, trong phòng chiếu phim vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Cái tiếng vỗ tay này là phát ra từ nội tâm, không hẹn mà giống nhau, dường như tất cả xao động tích lũy trước giờ đều được phát ra hết bên ngoài.
Tình tiết lúc sau thì càng thêm trực tiếp mà nóng bỏng, nhất là cái phong cách lớn mật bá đạo của Agnes, thực sự quá phù hợp với thư trùng tuổi trẻ nhiệt huyết có một ít ảo tưởng trong lòng. Thậm chí làm cho một ít thư trùng nhịn không được phát ra tiếng kêu hưng phấn như sói tru lên.
Agnes nhìn lại nghe lại những gì mình đã là, đã nói lúc đó, cũng cảm giác cậu ngây thơ kinh khủng. Cậu có thể nhìn ra rõ ràng, là Adam cho cậu cơ hội để phát huy, làm cho cậu có thể nói ra được những lời này. Nhất là khi cậu thấy chính mình cậy mạnh mà ngậm vào trùng điểu của Adam, con mắt đã phiếm hồng, cổ họng nhịn không được nuốt xuống một cái thêm lần nữa, còn giống như có thể dựa theo ký ức mà cảm giác được lúc đó cổ họng mình nghẹn ứ đến thế nào.
Cậu khẽ kéo kéo cổ áo, không dám xem phần tiếp theo nữa, nhìn hai bên một chút. Hiện tại tầm mắt của mọi người đã hoàn toàn bị hấp dẫn bởi cảnh trên phim, ở dưới ánh sáng của màn ảnh không gian ba chiều, đều có thể nhìn ra nét hưng phấn trên gương mặt ửng hồng của bọn họ.
Trong lòng Agnes tràn lên cảm giác đầy khó chịu, đoạn ký ức tươi đẹp này vốn chỉ nên là của cậu, thế mà giờ lại hiện ra ở trước mặt bọn họ, Adam trong trí nhớ của mình, cũng bị bọn họ thấy được. Có điều rất nhanh, loại cảm giác này đã thay đổi thành một loại lực lượng chống lại hùng mạnh khác như tín ngưỡng , ở trong đầu của cậu tạo cảm giác ấm áp dễ chịu—cậu chính là diễn viên phim đặc biệt Adam tự tay chọn ra, giữa một đám đông cạnh tranh với nhau, duy chỉ có cậu chiếm được vinh dự lớn này! Các thư trùng ở đây chỉ có thể được xem lại thôi, mà cậu, cũng đã được trải qua chuyện trong phim!
Tình tiết trên màn ảnh đẩy mạnh đến cảnh Adam nằm ở trên giường, cậu dạng chân ở phía trên. Phần lớn màn ảnh, đều là từ góc độ của Agnes, nhìn Adam nằm ở trên giường, rất khiến người ta có “đại nhập cảm” mạnh mẽ. Có điều cũng có một ít cảnh là lúc quay Agnes không tự mình thấy được. Ví dụ như ống kính mặt bên quay cảnh vỹ câu tiến nhập vào quy đầu của cậu. Còn có cảnh quay từ phía sau, cái mông của cậu mang theo trùng điểu của Adam, xung quanh miệng huyệt toàn là bọt dịch trào ra.
Những góc độ vốn mình đều không thấy được này, làm cho Agnes khó nhịn mà nhẹ nhàng xê dịch ở trên ghế
Có điều đoạn làm tình này, chỉ quay đến lần đầu tiên cao trào của Agnes, ngã xuống ngồi ở trên người Adam, trùng điểu run rẩy, hình ảnh sau cùng là cảnh trùng điểu ở bên sườn bụng dưới tác động của vỹ câu phun trào hùng tương ra.
Tiếp đó một lần nữa hình ảnh mờ nhạt một lúc, lại rõ ràng trở lại, chính là “thầy Hart” quần áo chỉnh tề, vẻ mặt khó hiểu mà gọi tên Agnes, Agnes thì sắc mặt đã trở nên hồng, vẻ xấu hổ và hoang mang trong mắt chân thực không gì sánh được.
Mà giờ khắc này Agnes ngồi ở phía dưới, cũng lộ ra ánh mắt giống như thế, bởi vì cậu phát hiện cảnh mình khóc la bị Adam cắt bỏ, thế nhưng, trong đoạn thứ hai vẫn phải có!
Quả nhiên, rất nhanh đã tiến vào đoạn thứ hai, Adam ở trong lớp tiến nhập vào tưởng tượng của mọi người. Một đoạn này rất nhiều các thư trùng đã từng trải qua, có thư trùng thậm chí hiểu ý cười.
Sau đó chính là phân cảnh trong phòng làm việc, Adam thay đổi phong cách nhu nhược ở nửa đầu phim, hoàn toàn nắm thế chủ động, phong thái làm trùng run sợ, tất cả các thư trùng đang xem hoàn toàn tránh thoát không được, đều lâm vào sự mạnh mẽ và bá đạo của Adam trong cảnh phim đã được cắt nối biên tập đẹp đẽ tuyệt vời.
Agnes cũng giống vậy toàn thân khô nóng, cứ như một lần nữa trải qua thời khắc bị Adam khiến cho muốn ngừng mà ngừng không được, chỉ biết ngoan ngoãn cầu xin tha thứ, lửa dục đốt người, trùng điểu nhô lên trên quần thật cao.
Cuối cùng, bọn họ lần nữa thoát ra khỏi cảnh trong mơ, Agnes ho nhẹ một tiếng, nhìn chung quanh một chút, nhóm thư trùng đều như mất hồn ngồi lì trên ghế, đầu đầy mồ hôi nóng, nói không ra lời.
Có điều video còn có một cảnh quay cuối cùng, chính là Agnes tỏ tình với Adam, lúc Adam và Agnes lập được giao ước giữa hai người.
Hình ảnh cuối cùng, Adam ở trên trán Agnes nhẹ nhàng hôn một cái, kết thúc.
Đèn trong phòng chiếu phim sáng lên, yên lặng vài giây, tiếng vỗ tay như nước thủy triều. Ở trong tiếng vỗ tay, Agnes đứng dậy khẽ che vạt áo, đi lên bục giảng, xoay người đối mặt với tất cả bạn học, đeo kính mắt lên.
“Xin chào các bạn, những anh em trong Hội học sinh kết nghĩa Thù Tiễn ” Agnes đứng ở phía trên, trong lòng tràn đầy sự tự tin mạnh mẽ, “Hôm nay lần xem phim này, là hoạt động tập thể đầu tiên của hội sau khi chiêu mộ thành viên mới, cũng là một loại tuyên ngôn. “
“Tôi muốn, lúc này các cậu vẫn mê đắm hình ảnh “thầy Hart” vô cùng quyến rũ, cũng đắm chìm trong màn biểu diễn hết sức phấn khích của tôi” trong hội trường truyền đến tiếng cười vang phối hợp. Agnes mỉm cười, “Thế nhưng tôi nghĩ bây giờ, trong lòng của tất cả chúng ta đều có một ý nghĩ giống nhau.”
“Chỉ có thể cố gắng, một ngày nào đó, chúng ta cũng có thể lọt vào mắt xanh của thầy Hart.” Agnes có ý đồ riêng mà dùng tên Hart trong phim chứ không dùng tên Adam, “Chúng ta là Thù Tiễn, những cá thể nhỏ yếu, xuất thân bình thường, đến khi chúng ta đoàn kết lại với nhau, chúng ta cũng đủ để chiếm lấy toàn bộ!”
“Xuất thân của tôi và các cậu giống nhau, thậm chí tôi còn không bằng các cậu, thế nhưng, tôi lại chiếm được cơ hội ngay cả hội Sữa Ong Chúa cũng không chiếm được. ” Agnes nói những lời có tính kích động cao, “Ngày hôm nay, là một ngày dành cho các hội viên mới của Thù Tiễn, tôi có thể làm được, các cậu cũng có thể làm được, chỉ cần chúng ta đoàn kết lại với nhau, Thù Tiễn sẽ chinh phục thế giới! “
Từ ngữ mang tính chất vô cùng kích động, làm cho âm thanh phòng chiếu phim vỡ òa, như muốn đánh văng cả trần nhà.
Ngay tại lúc đó, Hội học sinh Sữa Ong Chúa cũng có tổ chức buổi chiếu phim, có điều nơi chiếu của bọn chúng tốt hơn là lễ đường ở trong trường, nhưng tính ra các thành viên của bọn chúng đã giảm đi rất nhiều, đem ra so sánh thì kém xa so với số lượng bây giờ của Thù Tiễn.
Alonso, Durm, Morata ngồi chung một chỗ, nhìn chăm chú vào phòng chiếu phim trong tòa nhà dạy học đối diện của hội Thù Tiễn, nghe âm thanh bên trong. Ba người bọn chúng không thể nói ra chuyện mình cũng từng giao hợp với Adam, thật sự là cực kỳ bị đè nén. Hơn nữa nói theo tình hình thực tế thì, đúng là Adam đã không chọn các thành viên của Sữa Ong Chúa.
“Xem ra đối thủ của chúng ta càng ngày càng nhiều , phải cố gắng gấp bội mới được. ” Alonso nói với hai đứa bạn chí cốt hai bên. Sau cái đêm đó, quan hệ của bọn chúng thân thiết hơn rất nhiều so với trước đây, thậm chí còn thân hơn cả đám bạn trước giờ của chúng.
“Đúng vậy, quyết không thể ở trước mặt Adam bị đánh bại bởi đám Thù Tiễn.” Morata cũng nói lời tương tự.
Mà đối với đêm chiếu đầu tiên rầm rộ như thế, Adam hoàn toàn không biết, cậu và Searl sau khi đem ga giường ướt sũng vứt ra ngoài cửa, đã rơi vào trong giấc ngủ say.
Sáng ngày thứ hai đi ra, trên bàn đã dọn sẵn bữa sáng, ngay cả phần của Searl đều đã được chuẩn bị xong. Adam lập tức có cảm giác cực kỳ cảm động và hổ thẹn, bản thân mình thì phóng đãng cả đêm, giao hết việc cho Joseph, Joseph lại còn quay về làm sẵn bữa sáng cho cậu.
Cậu cắn miếng bánh mì nướng, quay đầu nhìn lại, giật mình phát hiện, ga giường hôm qua ném ra ngoài cũng đã được mang đi giặt, đang phơi ở bên cửa sổ bay phấp phới theo gió.
Lúc này Joseph từ trong phòng bếp đi ra, đem món trứng chiên với rau đặt lên bàn, xoa xoa tay.
Adam nhìn hắn, trong chốc lát không biết nói cái gì, muốn nói lời cảm ơn nhưng có hơi. . . xấu hổ.
“Có muốn xem một chút kết quả ngày hôm qua chiếu phim hay không? ” Joseph đúng lúc mở lời nói chuyện đúng chủ đề trước.
“Ừ ừ” Adam vội vàng đồng ý.
“Chiếu phim gì cơ? ” Searl lại hoàn toàn không có khách sáo, ăn bánh mì còn nói với Joseph: “Hì, ông anh nè, có rượu không? “
Joseph còn chưa mở miệng, Adam đã đạp một phát dưới bàn vào chân Searl trước.
“Tình hình bán ra so với lần trước tốt hơn rất nhiều, mỗi bên đại quân đoàn và phía chính phủ đều đã mua ngay đầu tiên, con số người mua lẻ cũng tăng trưởng theo một mức độ rất lớn, có điều tương đối thú vị là kết quả khảo sát nhỏ cậu để ở cuối phim.” Joseph mở ra thống kê mới nhất từ Haya.
Trong đó phần lớn cậu hỏi chỉ là vấn đề quen thuộc đã biến thành thủ tục, duy chỉ có một câu hỏi tương đối hấp dẫn chú ý của bọn họ.
“Ở trong phim đặc biệt vừa rồi, các bạn thích cảnh nào hơn? “
Làm bọn họ rất là kinh ngạc chính là, con số thích cảnh phim thứ hai, đạt tới bảy mươi phần trăm, chênh lệch cực lớn so với dự đoán của Haya là thư trùng thích nắm giữ quyền chủ động hơn!