Chương 61: Châm lửa

Adam và Searl là ngồi taxi trở về, bởi vì hai người ai cũng không có bằng lái. Fabre có rất nhiều xe taxi dạng tự lái, nhưng xuất phát từ nguyên tắc “tạo nên cơ hội cho thư trùng”, lúc Adam bắt xe, taxi đến đón cũng sẽ là do thư trùng lái.
Thật ra thì cho dù không có bằng lái, vẫn có thể mua xe để tự điều khiển, bởi vì kỹ thuật lái tự động đã tương đối phát triển xa rồi, không có đầy đủ kỹ năng lái xe cũng có thể sử dụng xe bay chế độ tự lái. Thế nhưng loại xe bay chế độ tự lái này có một điểm bất cập, chúng nó chỉ biết đi đúng theo tiến độ đã vạch sẵn mà đi, tốc độ cực kỳ ổn định, luôn luôn tuân theo quy tắc giao thông, sẽ không vượt qua, lại không biết tăng tốc, tựa như xe bus công cộng. Nếu là trong cuộc sống hằng ngày thì rất tốt, thế nhưng nếu như gặp phải chuyện gì khẩn cấp, hoặc là muốn tăng tốc, phải tốn hao thủ tục phiền toái và thời gian để nhận được đơn cho phép tăng tốc, hoặc là chính mình trực tiếp cầm vô lăng.
Đối với một kẻ già đời như Adam, đương nhiên vẫn thích cảm giác tự do lái xe, nhưng mà nếu muốn mua kiểu xe có chức năng tự lái thì nhất định phải kiểm tra bằng lái, Adam còn chưa có thời gian.
Nhìn Adam và Searl lên xe không biết xấu hổ mà lâu lâu ôm ấp, con mắt tài xế xe taxi luôn nhịn không được mà cứ liếc nhìn về phía sau. Thật ra tài xế xe taxi là một công viẹc có lương cao, hơn nữa rất được thư trùng ưa thích. Bởi vì không có nhiều hùng trùng đi thi bằng lái xe lắm, ngoại trừ ngồi trong xe do thư trùng đón, thì sẽ phải bắt xe đi. Thư trùng lái taxi, thật ra chính là cung cấp phục vụ chuyên chở đặc biệt cho hùng trùng, càng nhiều cơ hội tiếp xúc với hùng trùng.
Từ quân đoàn tinh tế trở về, thư trùng còn chưa mua xe luyện cách bắt xe hoặc đi taxi, là chuyện rất thường gặp. Thế nhưng giống như Adam và Searl, lên xe đã ôm nhau, giở trò, chính là hiếm có vô cùng.
Thậm chí, rất rõ ràng, còn là hùng trùng chủ động giở trò ở trên người thư trùng này!
Adam dùng tư thế rất có tính kích thích để dựa sát vào nhau, tựa vào trong lòng Searl, điều này làm cho linh hồn của một thằng đàn ông như Searl thấy rất thỏa mãn, cho nên hắn không chút nào nhận ra được Adam đã bắt đầu giăng lưới ra để bẫy mình. Tay của Adam hơ hững vuốt ve áo thun của hắn, tiện tay xốc lên, chui vào bên trong sờ soạng. Tay cậu êm ái vuốt ve cơ bụng Searl, đầu ngón tay hình dung ra đường nét cơ bụng, dùng giọng rất sùng bái nói: “Wow wow, cơ bụng của anh còn cứng rắn hơn so với lần trước nữa. “
“Thích không, cục cưng.” Searl hài lòng đè lại tay Adam, cách lớp áo thun xoa lên cơ bụng của mình, dùng giọng điệu khoe khoang nói rằng, “Gần đây đều hoạt động ở trên bãi cát, không chỉ làm người thêm chắc khỏe, cũng càng đen ra do giang nắng. “
“Tôi thích màu da bây giờ của anh.” Adam dùng ánh mắt thẹn thùng mà đong đưa chuyển động đầy nét quyến rũ, nhìn Searl, chí ít chính cậu cũng cảm thấy nếu mà được soi gương nhìn thấy nét mặt dáng vẻ của mình hiện giờ, chắc cũng đúng là vẻ đang rất cố gắng rù quyến người. Searl quả nhiên trúng chiêu này, ánh mắt như là muốn đem Adam ăn sống nuốt tươi: “Cậu thích hả? Bé cưng?”
Trong cái quần jeans rộng rãi của hắn, cái đùm chỗ nếp gấp do ngồi mà nhìn còn có vẻ ‘lớn mạnh’ hơn bình thường, đã nhanh chóng phồng to ra, đem toàn bộ phần đũng quần biến thành hình dáng của thứ kia rất rõ ràng, cách quần jean cũng có thể nhìn ra con ciu đang gồ lên.
Adam thò tay chậm rãi mò vào trong đũng quần của Searl, Searl cũng thực sự là quá dâm đi, quần jean không chỉ không thèm thắt lưng, hơn nữa bên trong cũng không mặc thêm cái gì nữa, hoàn toàn dựa vào đường cong của mông giữ lại. Theo ngón tay của Adam chậm rãi tiến vào trong quần jeans, biểu cảm của Searl càng ngày càng chờ mong hưng phấn, đúng lúc tay của Adam sẽ đụng tới cái bộ phận mấu chốt kia thì….
“Cậu là Adam! Tôi nhớ ra rồi, cậu là Adam sao?” tài xế xe taxi nhìn lén đã lâu đặc biệt hưng phấn mà nghiêng đầu lại.
“A, anh biết tôi à? ” Adam có chút kinh ngạc, cũng không có gì là quá ngạc nhiên, tính ra giờ cậu đã là một trùng nổi danh, tỉ suất bị nhận ra lúc ở ngoài đường đang nhanh chóng tăng lên.
Sau khi tài xế xe taxi kêu lên, đã mặt đỏ tới mang tai, nói không ra lời, cuối cùng chỉ nói ngập ngừng: “Có thể chụp một bức kỷ niệm với cậu được không? “
Adam hiền hòa nói: “Được thôi.”
Cậu tiến tới, từ ghế ngồi sau nhoài người ra đằng trước chụp chung với tài xế một tấm. Searl bị phá đám lúc đang ve vãn nên vẻ mặt khó chịu, quát lên với tài xế xe taxi: “Ê, chú ý phía trước kìa!”
Tài xế do quá phấn khích đi nhìn ảnh chụp chung, suýt chút nữa đi nhầm quỹ đạo, vội vã điều chỉnh lại cho tốt. Bị gián đoạn kiểu này, Adam cũng sẽ không chơi với Searl nữa, khiến cho lửa dục của Searl còn bốc cháy lên thêm, gương mặt sượng sùng do không làm gì được, lúc đi ra xe taxi, con chym to dài vẫn còn đang cương, thậm chí lúc ngồi dậy còn thấy phần đũng quần bị đẩy lên.
Adam không chút nào không để ý mà đi nhanh về phía trước, Searl ngay cả thời gian chỉnh lại cái quần cũng không có, để nguyên độ cong đi theo vào thang máy.
Nơi ở của Joseph cũng không phải là khu nhà ở cao cấp đặc biệt gì, cho nên sau khi Searl và Adam đi vào trong thang máy rồi, lại có một thư trùng vội vã chạy vào cùng nhau chen trong thang máy. Sau khi anh ta ấn nút chọn tầng xong thì quay sang nhìn trúng Adam, biểu tình lập tức ngây người, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn cửa thang máy. Cửa thang máy có phản chiếu lại, cho nên có thể dễ dàng thấy vẻ mặt khó thể tin được của người này.
Adam gật đầu mỉm cười với cái bóng chiếu trên cửa thang máy của đối phương, thân thể vừa lúc chặn khuất người Searl, đưa tay ra về phía sau.
Searl vốn đang căm tức vì mới vừa rồi bị cắt đứt, lúc này cảm nhận được động tác của Adam, con mắt lập tức trợn to. Thư trùng đang cùng đứng trong thang máy lúc đầu vẻ mặt xoắn xuýt, nghĩ xem mình có nên chào hỏi với Adam không, phải như thế nào chào hỏi với Adam, có điều chú ý tới nét mặt quái dị của Searl nên đã theo đó nhìn xuống.
Khuôn mặt Adam bình tĩnh, giả bộ như không có việc gì, nhưng tay của cậu lại ở sau người hoạt động qua lại. Nét mặt của Searl nhìn thế nào cũng thấy như đang cố đè nén cái gì đó, rất nhanh, đã giống như con mèo được gãi đúng chỗ, con mắt không khống chế được mà lim dim lại, môi khẽ nhếch.
Thư trùng đi cùng thang máy kia chỉ nghĩ là Adam bằng lòng làm theo yêu cầu gì, nhìn biểu tình là đã biết Searl rất thoải mái, có điều anh ta lại nghĩ không ra Adam làm cái gì, chịu không nổi lặng lẽ động đậy thân thể. Nhận thấy được động tác của anh ta, Searl chợt bắn ánh mắt hình viên đạn đi qua, hận không thể dùng ánh mắt ghê gớm này mà bắn chết thư trùng ghê tởm này ra tới ngoài cửa , nếu có thể đem cái tên không biết điều này bỏ đi, chính mình đã có thể lập tức tụt hẳn quần xuống rồi.
Kết quả cuối cùng ngược lại là Adam và Searl tới tầng trệt trước, ở trong dãy căn hộ này, căn hộ nơi tầng trệt của Joseph, cũng chính là chỗ thấp nhất, vị trí xấu nhất của cả dãy nhà.
Đi ra thang máy, Searl lập tức xoay người đem Adam đặt ở trên tường, dùng giọng nói trầm thấp nguy hiểm nói: “Cậu đây là đang đùa với lửa! “
Thư trùng thấy một màn như vậy, ngay lập tức đã nghĩ ra ròi, nhưng thang máy cũng đã đóng cửa. Adam nghe được câu này, sửng sốt vài giây, rốt cục nhịn không được cười phá lên ha hả: “Anh đang nói lời thoại nhảm nhí gì đó.”
Searl vẫn khăng khăng không hiểu ra sao, hoàn toàn không biết mình vô tình đã nói một câu thoại kinh điển được con người sử dụng, hắn chỉ vào dưới háng của mình: “Thế này cũng chưa tính là đùa với lửa?”
“Tôi cũng bị “thắp lửa” rồi đây, có phải cũng muốn tiêu diệt luôn tôi hay không?” Adam cười tự tay đặt ở trên đùi Searl, vuốt ve cái bọc lớn nhô lên từ đũng quần jeans.
Searl vừa muốn mở miệng, thư trùng vô tình đi chung trong thang máy đã thở hồng hộc chạy tới: “Anh tính làm gì với cậu Adam vậy?”
“Cút qua một bên!” ánh mắt Searl trở nên hoàn toàn rất nguy hiểm, hắn có thể cho phép Adam nhiều lần khiêu khích hắn, lại không thể cho phép một thư trùng bình thường dám mạo phạm hắn. Lực áp bức của hoàng tộc đem dến, làm cho thư trùng kia thoạt nhìn nơm nớp lo sợ, nhưng anh ta vẫn kiên quyết nén sự sợ hãi lại: “Tôi quyết không cho phép anh dám làm tổn thương đến cậu Adam! Thả cậu ấy ra ngay, bằng không tôi sẽ báo cảnh sát! “
Searl xoay người sang chỗ khác bước ra khỏi người Adam nửa bước, đúng lúc đó Adam kéo hắn lại: “Khôngcần!” cậu nói với cái thư trùng kia, “Cám ơn anh đã quan tâm tôi, có điều chúng tôi chỉ đang hẹn hò, anh ấy cũng cũng không có làm tổn thương tôi, chỉ là chơi giỡn với nhau chút thôi.”
Thư trùng kia đã hiểu được chân tướng nên lập tức thấy xấu hổ vô cùng, cũng hơi có chút ủ rũ, Adam thoải mái nói: “Có điều vẫn nên cảm ơn anh, phải cần dũng khí rất lớn để dám làm việc tốt như thế. “
Thư trùng nở nụ cười có chút xấu hổ, đưa mắt nhìn Adam và Searl đi vào trong nhà.
Bị phá bĩnh kiểu này, cơn tức của Searl quả thực đã tăng lên gấp bội, hắn vừa vào trong phòng nơi nhà thuê, đã muốn lặp lại mánh khóe cũ, cầm người Adam muốn đè lên tường “đùng” một cái. Có điều lúc này Adam sớm đã chuẩn bị sẵn, thúc vào ngực của hắn, giả bộ đáng thương nói: “Tôi muốn tắm cái đã.”
Một khắc kia, biểu tình của Searl thực sự là muốn bao nhiêu đè nén thì có bấy nhiêu bị đè nén.
Adam thật sự muốn phỉ nhổ kiểu chơi “điếm” này của mình, từ lúc bắt đầu quay quảng cáo, nhiều lần tự thắp lên lửa dục của Searl, lại nhiều lần cố tình hoặc là ngẫu nhiên mà dập tắt, đối với bất cứ thư trùng nào mà nói cũng tuyệt đối xem như là dằn vặt, chớ đừng nhắc tới Searl vốn có xuất thân từ phản loạn hoàng tộc vô pháp vô thiên.
Thế nhưng khiến cho Adam bất ngờ chính là, Searl tuy vẻ mặt không cam lòng và căm tức, vẫn lắc người tránh qua, chỉ có cách ở trong không khí quơ một quyền cho nguôi bớt cơn giận.
Cái dáng vẻ ráng kìm lòng đến thế này ngược lại làm cho tim Adam muốn tan chảy, có điều cậu cũng sẽ không dễ dàng thả tấm lưới mình đã giăng. Cậu đứng ở cửa phòng tắm, chậm rãi cởi quần áo ở trên người, lúc vào phòng tắm, quay đầu nhìn thoáng qua, vừa vặn Searl đang căm tức cũng vì nhiều lần bị “mơi” thế này, đã không chớp mắt nhìn vào cơ thể của cậu chằm chằm. Adam cười một cái đầy ý tứ sâu xa với Searl, bước vào phòng tắm.
Không đến nửa phút, nước ấm để tắm còn chưa đủ nóng, Searl đã đẩy cửa xông vào, trong mắt lóe ra một tia nguy hiểm như rốt cuộc đã tóm được con mồi sau khi trải qua truy đuổi lâu dài.
Adam giơ vòi phun lên, phun nước về phía Searl. Searl lại tùy ý để dòng nước phun lên người, hai tay vuốt ve thân thể đầy gợi dục, lưng hông đong đưa, cắn môi, biểu cảm quyến rũ mà phóng đãng, tự nhiên dùng dòng nước để biểu diễn nhảy thoát y!
Sau khi Searl đã cởi sạch rồi, Adam mới nhìn thấy cả người hắn đều được phơi nắng thành làn da nâu nhạt sexy, duy chỉ cò vết quần bơi màu trắng, thứ đã mặc rất rõ ràng chính là quần bơi dạng boxer. Dòng nước chảy xuống làn da nâu, chảy xuôi trên cơ bắp, bọt nước văng khắp nơi, cám dỗ người không gì sánh được. Adam vung vẩy dòng nước, làm tóc Searl ướt nhẹp, tóc chia nước ra thành từng dòng, nhỏ giọt xuống ở trên mặt Searl, làm ướt lông mi của hắn, theo bờ môi của hắn chảy xuôi xuống, làm cho hai mắt của hắn cũng dính ướt lóe lên theo tia nước.
Cơ thể ướt át mê hoặc như thế thực sự là cảnh đẹp có xem ngàn lần cũng không chán, nhất là động tác vặn vẹo của Searl tuy là đơn giản, lại hiển nhiên không phải người mới học qua lần đầu, múa tự nhiên lại có tính hoang dã, làm cho Adam nhớ tới những nam vũ công thoát y mình từng xem trên phim ảnh, làm cho tay chơi như Adam cũng cảm thấy miệng lưỡi khô khốc đi.
Searl vừa uốn éo, vuốt ve cơ thể của chính mình, vừa chậm rãi tới gần Adam, tiếp được vòi phun nước trong tay Adam đặt lại trên giá. Dòng nước hạ xuống, giống như cơn mưa to, trên mặt của Searl đều là nước cả, làm cho mặt của hắn nhìn hơi nhòe nhòe, chỉ có ánh nước trong mắt đặt biệt lóe sáng lên, hắn chậm rãi đến gần bên Adam.
“Bình thường anh cũng nhảy như thế à? ” Adam tì vào cơ ngực thật dầy của Searl, ngăn hắn lại.
“Không phải, bình thường là phải có âm nhạc.” Searl cố ý xuyên tạc câu hỏi của Adam, Adam hỏi là “Bình thường”, hắn trả lời ý là “Như thế đó”.
Hai tay Adam trượt đến trên hông của Searl, cho dù không có âm nhạc, hông của Searl vẫn xoay lắc vô cùng sống động, tuyến nhân ngư và cơ bụng đều lắc lư giống nhau: “Anh biết ý tôi hỏi là gì mà. “
“Được rồi, đúng thế , chúng tôi bình thường cũng nhảy như vậy đó, ở trên bờ cát, lửa trại, thịt nướng, rượu ngon, âm nhạc, mọi người cùng nhau nhảy.” Searl dùng từ rất đơn giản, nhưng ngữ điệu của hắn lại có thể thần kỳ miêu tả ra hình ảnh ấy, “Chúng tôi nhảy chung với nhau, thấy hùng trùng mình thích, sẽ cứ như thế.”
Hắn vừa nói vừa ôm hông của Adam, khiến cậu lắc lư theo mình, dưới thân càng ngày càng gấp, dính sát vào với trùng điểu của adam, giống như cây kiếm dài hướng về phía trước tức giận chỉa tới, hai quy đầu sát vào, ma sát đè ép lẫn nhau: “Giống như vậy. . . “
“Xem ra anh cũng rành quá nhỉ, nhất định không có bao nhiêu hùng trùng có thể cự tuyệt được anh.” Adam nhìn động tác của Searl, ánh mắt khác thường. Đúng thật là quân phản loạn và Fabre sẽ khác nhau, đến cả những sàn nhảy ở dưới đất của hắc khu, thư trùng cũng sẽ không ép sát vào người của hùng trùng đến thế, dán sát người lại thật khiêu khích.
Searl nhìn Adam, vén lên mái tóc ngắn đã ướt nhẹp của mình, trong nụ cười tươi tràn đầy tính chiếm hữu nóng bỏng: “Cậu là người thứ nhất đó. . . “
“Cậu thật đúng là một yêu tinh khiến người ta mất hồn.” Searl đem Adam đặt ở trên tường, dòng nước ào ào rơi xuống đánh vào tấm lưng rộng của hắn, bọt nước bắn toé lên như làn sương mù, ở trong ngọn đèn phản chiếu ánh sáng mập mờ, “Trước khi gặp được cậu, tôi chưa từng nghĩ sẽ có ngày tôi mất khống chế đến vậy.”
“Lực tự kiểm soát mà anh vẫn luôn kiêu ngạo, bị mất khống chế? ” nụ cười Adam vô cùng khéo léo, ý tứ mỉa mai trong câu nói này chỉ có mình cậu hiểu. Thế nhưng Searl đang cười nhạo kia xem ra vẫn có thể mơ hồ hiểu được, hắn nâng cằm Adam lên, con mắt ở trên mặt của Adam mê muội mà lưu luyến: “Không sai, nhiều hùng trùng như thế tự nguyện muốn hiến dâng mình cho tôi, tôi cũng không thèm liếc mắt nhìn qua, nhưng mà cậu. . . “
Đôi mắt hắn nhìn Adam không chớp, hai tròng mắt xanh biếc kia như màu của bầu trời, thậm chí Fabre cũng không có màu bầu trời xanh đến vậy, là màu xanh thẳm có trộn thêm màu xanh nhạt pha xám của bầu trời nơi phía xa: “Cậu cũng không biết tôi nghĩ về cậu nhiều đến thế nào đâu…..”
Searl cúi đầu hôn lên môi Adam, Adam lại né qua một bên, Searl kinh ngạc nhìn cậu.Nhìn đôi mắt màu xanh lam kia đã đắm chìm trong say mê đến độ như đã thành mê muội, Adam nở nụ cười, nụ cười của cậu chiếu vào trong tròng mắt của Searl, cậu tiến tới hôn môi Searl một cái, đè lại hai vai Searl.
Cảm nhận được lực đạo nơi bả vai, Searl có thể chống lại rất dễ dàng, nhưng hắn vẫn theo lực ấn mad quỳ xuống, mãi đến khi mặt đối mặt với trùng điểu của Adam,hắn ngước mắt nhìn Adam: “Cậu biết không, thật ra trong khu tự do kia, không có bất kỳ hùng trùng nào dám để cho tôi quỳ xuống liếm trùng điểu cho hắn. “
“Bởi vì tôi vốn là người đặc biệt mà.” Adam nắm trùng điểu, chĩa vào mặt của Searl như thanh kiếm, cậu cố nén nụ cười của mình, “Tôi làm cho anh phá vỡ ranh giới cuối cùng của mình.”
“Cậu đã biết tôi sẽ chiều theo ý cậu, đúng hay không?” Searl lắc đầu cười cười, nhận mệnh mà ngậm vào trùng điểu của Adam, mút vào nơi đầu khấc của cậu, “Ahh, bé cưng, tôi thật muốn cậu, tôi thật muốn mỗi ngày đều có thể được ngậm vào trùng điểu của cậu như thế. “
“Anh chả phải đã nói không có hùng trùng nào dám làm như vậy mà? ” Adam cố ý hỏi hắn.
“Tôi cho cậu đặc quyền độc nhất vô nhị.” Searl nói xong câu này, ngậm vào còn sâu hơn.
“Hơ . . ” Adam thở gấp trầm xuống một tiếng, tựa ở trên tường, nhìn đầu của Searl đung đưa đem trùng điểu của mình phun ra nuốt vào, “Ahh, so với lần trước. . .anh đã lợi hại hơn rất nhiều. . . “
“Đúng vậy, tôi thỉnh giáo một số người.” Searl nhả trùng điểu ra, cúi đầu cầm lấy bìu dái của Adam , ngậm vào trong miệng, đầu lưỡi hoạt động linh hoạt.
“Ah, đúng rồi, cứ như vậy. . . ” Adam nhịn không được nắm vào mái tóc còn ướt của hắn, phát ra tiếng kêu đầy hưởng thụ. Lúc đầu cậu đã cho là sau khi mình đã được trải nghiệm qua cái cổ họng bẩm sinh hơn người của Alfred kia, sẽ là đỉnh cao mà không ai vượt qua được. Nhưng nhìn đôi mắt xanh biếc như màu trời của Searl, trong vắt lại cao xa, đôi mắt đã hồn nhiên mà vẫn kiêu ngạo, cậu có cảm giác được, sự vui sướng từ cơ thể chỉ là một mặt, chuyển động giữa hai người với nhau và phản ứng hóa học giữa hai người mới là một phương diện khác quan trọng hơn.
Searl giống như một vị vương tôn quý tộc sống ở một quốc gia xa xôi nào đó, có sự kiêu ngạo bẩm sinh xuất xứ từ do huyết mạch cao quý kia, vừa có sự ngây thơ do không hiểu được khói lửa nhân gian. Thế nhưng anh ta lại vì mình mà đi khỏi quốc gia an ổn mà xa xôi kia, đi vào thế gian, thậm chí cam tâm quỳ xuống hai gối chỉ để thỏa mãn mình.
Càng quý trọng hơn chính là, anh ta cũng không phải dùng cách hèn mọn này để lấy lòng Adam, mà là bởi vì thích Adam, cho nên mới tình nguyện hèn mọn như thế.
Miệng của Searl bị trùng điểu Adam kéo căng ra đến chật cứng, nhưng ánh mắt của hắn bởi vì thấy Adam được thỏa mãn, mà mặt mày cong cong muốn cười lên.
Adam nhìn dáng vẻ khá là tự đắc của hắn, lập tức nhớ lại kế hoạch lúc trước của mình. Cậu cố nén lại dục vọng muốn tiếp tục ra vào ở trong cổ họng của Searl, đẩy Searl ra, làm cho hắn đứng lên.
Bọn họ vừa lau sạch thân thể vừa bám dính lấy nhau đi vào trong phòng, sau khi vào phòng, Adam đem Searl đẩy tới trên giường, xoay người đi đến chỗ tủ đồ, lấy ra một cái quần lót.
Đó là một cái quần lót ren chữ T. Lớp vải hình tam giác phía trước lớn chừng bàn tay đều là vải ren màu đen dạng nửa xuyên thấu, phía sau thoạt nhìn chỉ có một cái đai lưng mảnh nhỏ, nhưng thật ra nếu dùng tay kéo sợi dây ra,đó là lớp vải ren có chiều rộng chừng hai ngón tay, chỉ là do được chặp lại nên nhìn như là sợi dây.

“Đây là do tôi mời một nhà thiết kể nổi tiếng chuyên môn thiết kế quần lót, đây mới thật sự là món quà dành cho anh.” trong ánh mắt Adam lóe ra một tia nhìn xấu xa, vẫn còn đang suy nghĩ nói làm sao để lừa Searl mặc vào.
Không nghĩ tới bàn tay to của Searl đã chụp tới: “Kiểu dáng này quả là mới lạ nhỉ, thư trùng Neisser đều nghèo đến như vậy à?”
Hắn nằm thẳng lưng ở trên giường nhấc chân lên mà tròng cái quần lót vào, tiếp đó giơ cao eo, uốn cong cơ thể như hình dạng cây cầu, kéo quần lót lên hông, tiếp đó như con cá chép ngoi lên bờ mà ngồi dậy. Lớp vải trước mặt mặc dù có lớn cỡ bàn tay, nhưng căn bản không che lại được hết trùng điểu của hắn, quy đầu và hơn nửa cây trùng điểu đều bị lòi ra ngoài.
“Phía trước nhỏ quá, có đang mềm xuống cũng không bọc hết lại được.” Searl đè xuống trùng điểu nhìn một chút, phần vải phía dưới cũng giống vậy không bọc hết hai cái túi tinh của hắn, mỗi bên lộ ra phân nửa ở hai bên. Hắn tự nhiên mà xoay người đi, ngón tay nắm vào phần vải ngang hông, móc ra sợi dây nhỏ dời nó vào trong khe mông, lại thả ngón tay ra, lớp vải co dãn phát ra tiếng tách một cái bắn vào da mông của hắn. Hắn dùng tay lôi ra cái sợi ren đã rơi vào giữa khe mông “Hơi ngứa một chút. . . “
Hắn ở trên giường mà xoay người lại: “Thế nào, nhìn có đẹp không?”
Hai mắt Adam tỏa sáng gật đầu, bởi vì Fabre không có cái gì gọi là “phụ nữ”, cho nên Searl cũng sẽ không cảm thấy loại đồ lót thế này không hợp với giới tính và khí chất của hắn, mới có thể tự nhiên mặc vào như vậy.
Có điều hiệu quả của quần lót ren thực sự vượt xa sức tưởng tượng của Adam, thiếu vải đến thế vốn để tăng thêm phần thú vị gọi là “mặc hở chút tính ra còn gợi cảm hơn không mặc gì”, càng hay ho hơn là, sau khi Searl phơi nắng, chỉ có cặp mông và bắp đùi là trắng, càng làm nổi bật lên quần ren màu đen. Làn da nâu bóng, vết quần lót trắng nõn, quần lót ren màu đen, tạo thành ba cái giới hạn có trình tự rõ ràng, có sức hấp dẫn nhất dĩ nhiên chính là lỗ thịt bị lớp vải ren tinh xảo che kín đi rồi.
Nhưng Adam vẫn chưa thu hết tấm lưới của mình lại, cậu lúc này mới lấy ra cái chuông vú từ lâu đài Dạ Ngữ mang ra ngoài.
“Đây là thứ gì nữa? Bông tai à? ” Searl kỳ quái nhận lấy.
“Là mang ở chỗ này.” Adam đột nhiên ra tay tấn công nhéo đầu vú Searl một cái.
Searl nhìn cái mũi nhọn của chuông vú, lại nhìn đầu vú của mình, sắc mặt tức thì rất quái dị: “Cái gì, xỏ vào qua đầu vú sao, không được, tôi không có muốn mang thứ kỳ quái như thế.”
Adam không nghĩ tới đến một bước cuối cùng này rồi lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn: “Vì sao, thứ này gỡ ra được mà.”
“Không phải là chuyện có gỡ được hay không. Thứ, thứ này quá kỳ quái, tại sao muốn đeo thứ này. . . ” Searl đem chuông vú giơ lên ra rất xa, vẻ mặt ghét bỏ.
Adam tự tay nhận nó: “Mang vào đi anh sẽ biết chỗ tốt của nó, sẽ làm anh cảm nhận được. . . cơn sung sướng khó có thể tưởng tượng ra.”
“Sung sướng? Thứ này chỉ làm tôi thấy rất đau thôi! ” Searl thốt ra, nói xong mới ý thức được mình đang nói cái gì, muốn rút lại cũng đã chậm.
“Đau. . . Đừng nói là anh sợ đau nha!? Thứ này, tuyệt không đau đâu?” Adam cầm một cái chuông vú, thuận tay đâm vào một cái nơi đầu ngón tay của mình, rất nhanh đã chảy ra một giọt giọt máu đỏ thẫm.
Kim đâm vào như khi Adam bị mũi tiêm chích vậy, dùng đường kim nhỏ đâm vào làm một đường máu chảy ra, vết cắt nông như thế căn bản không có cảm giác đau đớn gì, sau khi rút ra máu chảy ra mới có chút đau đớn, có điều cũng rất nhanh, kém xa cơn đau lúc đi rút máu. Adam đã từng trải qua thời kỳ phải dùng mũi tiêm sắt chích vào ngón tay để lấy máu xét nghiệm, kiểu lấy máu ấy cần dũng khí lớn để có thể bị đâm vào ngón tay một cái, cảm giác đau đớn còn lớn hơn. Cho dù như vậy, lúc Adam ở tuổi nổi loạn cũng chưa bao giờ dám tự tay đâm vô chính mình.
Thấy Adam không thèm quan tâm mà đã đâm vào gây chảy máu, Searl có vẻ mặt không thể tin được. Hắn đau lòng nắm ngón tay của Adam, lau máu tưới đi, đặt vào trong miệng mình mút một cái. Adam thuận thế nhéo một cái lên bờ môi của hắn, Searl nhìn cậu chằm chằm, nhả phần máu tươi ra ngoài.
“Nhìn đi, chỉ là một vết thương nhỏ xíu như vậy, tuyệt nhiên không hề gây đau nhức.” Nếu đã là trùng tộc, năng lực cơ thể tự chữa lành vốn đã rất mạnh, không nói đến dạng thể chất biến thái như Alfred, ngay cả Fassa hay Gros, tốc độ để bọn họ khôi phục vết thương nông ở phía ngoài da cũng rất nhanh, mặc dù Adam là hùng trùng, cũng có sự khôi phục sức khỏe rất mạnh, từ trong miệng Searl rút ra, trên tay cũng đã chỉ còn lại có một cái lỗ kim thôi.
Vẻ mặt Searl vẫn bán tín bán nghi, Adam không nghĩ tới Searl nhìn qua dũng mãnh vô địch như thếm vậy mà lại sợ kim tiêm, không khỏi cảm thấy buồn cười: “Được rồi, anh không muốn thì đành chịu vậy.”
“Mang cái thứ, thứ này lên cuối cùng thì có ích gì chứ?” Searl nhịn không được hiếu kỳ hỏi, ánh mắt cực kỳ giống con mèo thấy thứ gì mới lạ.
“Anh phải thử một chút mới biết được, đến đây đi, rất nhanh, tôi cam đoan sẽ không đau.” Adam mang ghim xỏ đến gần đầu vú của Searl, Searl nhìn chằm chằm vào, nhưng mà khi ghim xỏ vú thật sự tới gần đầu vú rồi, hắn đột ngột ngẩng đầu, vẻ mặt anh dũng hy sinh bi thương tình ái.
“Searl. . . ” Adam khàn khàn kêu lên một tiếng, hấp dẫn tới ánh mắt của Searl, tiếp đó cúi đầu hôn lên môi Searl, thậm chí đem đầu lưỡi chui vào trong miệng Searl. Adam không thích hôn môi, nhưng không có nghĩa là sẽ không hôn môi. Cậu dùng kinh nghiệm phong phú của mình mà dễ dàng điều khiển đầu lưỡi của Searl, hôn Searl đến thở hổn hển, Lúc Adam rời đi bờ môi của hắn, Searl còn chưa đã ngứa, Adam nháy mắt ra hiệu, Searl cúi đầu nhìn lại, chuông vú đã được xỏ vào nơi đầu vú của hắn.
Tiếp lấy Searl làm một động tác Adam không tưởng tượng nổi, lại rất hợp tình hợp lý. . . Hắn tò mò mà lắc lắc cái chuông.
“Heh, thật sự không đau. . . ” Searl tò mò lắc lắc cơ ngực cường tráng, ngẩng đầu lộ ra nụ cười vui vẻ, tiếp đó lại phóng đãng mà giơ hai cánh tay lên, muốn được vặn vẹo nhảy tiếp như lúc trong phòng tắm.
Adam hoàn toàn không kịp ngăn cản, chỉ có thể mắt mở trừng trừng, hoặc có lẽ là nghe tiếng chuông vú “ding doong” vang lên liên miên không dứt theo những chuyển động cơ thể