Chương 56: Tính cách trời sinh của hùng trùng

Trong bồn tắm đá cẩm thạch của lâu đài Dạ Ngữ, Adam ngắm vòi phun bằng đồng bên cạnh, vòi phun được tạc thành hình dạng thiên sứ nâng bình nước lên, bình nước rót ra chính là vòi phun, đang ồ ồ phun ra nước nóng.
Chỗ làm cho cậu tò mò chính là điểm này, bởi vì thiên sứ này và thiên sứ trong trí nhớ của cậu giống nhau như đúc, không có râu, không có vỹ câu, chỉ có. . .
Loại cánh dài giống loài người.
“Vòi phun này điêu khắc thành hình gì vậy?” Adam tò mò quay đầu hỏi.
Alfred ngồi ở trong hồ tắm đầy bọt xà phòng, nhìn qua thật là đáng yêu, anh bưng lên rượu liệt hỏa nguyên chất, mang theo nụ cười nhàn nhạt, vẫn nhìn Adam ở trong bồn tắm hết sờ bên này lại nhìn bên nọ, trong mắt tràn đầy sự cưng chiều.
“Nghe nói đây là thiên sứ, một loại sinh vật trong thần thoại. Loại tạo hình ra bức điêu khắc này, là lưu hành theo vương triều Bọ Hung đã rất cổ xưa, so với hiện tại các tới bảy, tám ngàn năm lịch sử, là vương triều xưa nhất còn lưu lại trên sử sách.” Alfred thuộc như lòng bàn tay mà giải thích, “Bốn cái vòi phun này, tượng trưng cho bốn kiệt tác cổ đại đại diện của các đại vương triều, thiên sứ là vương triều Bọ Hung, vương triều Hoàng Kim giống như con quỷ, vương triều Kiến Bạc lực mạnh như siêu nhân, cuối cùng là vương triều Thanh Đồng sau cùng lại giống kẻ thôn tính.”
“Nếu như em cảm thấy hứng thú với lịch sử, thiêu tộc có rất nhiều lịch sử hiếm thấy được cất kỹ.” Alfred nhìn Adam, “Tôi có thể dẫn em đi xem.”
“Nghe cũng được đó.” Adam như có gì suy nghĩ mà nhìn, bơi tới bên người Alfred, bưng lên khay để nước trái cây đang nổi lên trên mặt nước. Cậu tựa ở trong lòng Alfred, khởi động màn ảnh không gian ba chiều, mở phần tự chụp.
Adam có gắng chụp hết cả cảnh hồ tắm có vòi phun bằng tượng đá, thế nhưng lại chỉ chụp vào cơ ngực tráng kiện to lớn và tay đang cầm rượu của Alfred, không có chụp đến mặt của anh.
“Vì sao lại không chụp cả mặt của tôi? ” sau khi Alfred thấy hình, thuận miệng hỏi.
Adam đang soạn dòng status: “Hồ tắm lớn nhất tôi từng dùng qua, sang trọng vượt bậc”, nghe được lời nói của Alfred, có chút kinh ngạc: “Em đã nghĩ anh sẽ không muốn bị người khác chụp hình.”
“Vì sao không muốn?” Alfred nói xong, mở ra màn ảnh không gian ba chiều của mình, ấn like cho Adam.
“Aiz, anh đang cố tình sắp đặt để chụp lén em chứ gì! ” Adam lập tức phát hiện, chọc chọc vào ba cơ liên sườn* của Alfred.
*Tiếng trung gọi là ba cơ cá mập vì nhìn nó hơi giống vây cá mập

Alfred bị bắt quả tang, cũng không giống như một câu trai trẻ mà sẽ chân tay luống cuống, chỉ bình thản cười, bình tĩnh nhấp một miếng rượu, nhưng mà trên mặt vẫn sót lại một ít đỏ ửng khả nghi đã bán đứng anh. Adam ôm cổ anh cười ha ha, nhìn thoáng qua màn ảnh không gian ba chiều, con số lượt like và comment đã nhanh chóng tăng lên rất nhiều, mới post status không đến một phút đồng hồ đã lên tới hàng ngàn bình luận rồi, điều này làm cho người vốn kiếp trước tổng cộng lượt follow còn chưa đến mười ngàn như cậu, bỗng cảm giác được mình thật sự đã là nổi tiếng sau một đêm rồi.
Có điều Adam cũng không có để cho Alfred nhìn mấy thứ này, cậu tựa ở trong lồng ngực thật dầy của Alfred, uống nước trái cây, nhìn bọt xà phòng trong bồn tắm chậm rãi phồng lên, tăng nhiều hơn, như những hạt tuyết rơi trên mặt biển.
Alfred cũng không nói lời nào, không có cố gắng kiếm chủ đề nói chuyện để lấp đầy khoảng thời gian yên tĩnh này. Đàn ông với nhau có đôi khi cũng cần sự tĩnh lặng, nếu người đàn ông nói muốn được yên tĩnh một chút, có thể sự thật chỉ là muốn được yên tĩnh một chút. Alfred hiểu được nhu cầu của Adam, có thể cậu cũng thật sự đang cần một khoảng lặng như thế.
Bọn họ cứ như vậy lẳng lặng không nói lời nào, thỉnh thoảng sẽ rót rượu cho nhau, so với việc thức trắng đêm trò chuyện còn thân mật hơn.
Độ cồn của rượu trái cây không lớn, nhưng tác dụng chậm mà lâu dài, Adam đã thấy hơi váng vất, cậu quay đầu nhìn Alfred, Alfred cũng dịu dàng nhìn cậu.
“Anh nói đó là lời nguyền, nhưng em không cảm thấy như thế.” Adam đột nhiên mở miệng nói, “Kỹ xảo chiến đấu và bản năng hành vi được thừa kế trong gien, làm cho tộc các anh năng lực mạnh đến như vậy, thể chất đặc biệt của thiêu tộc, cho các anh mỗi lần khôi phục đều trở nên mạnh hơn rất nhiều, đây là quà tặng trời ban mà ai cũng sẽ ngưỡng mộ.”
“Nếu như đau đớn có thể mang đến sung sướng, mà anh lại có thể nhanh chóng khôi phục, cũng không thể xem đó là lời nguyền được. Lời nguyền thật sự ở đây, chỉ do hùng trùng không tiếp nhận được thôi! Sẽ không có bao nhiêu hùng trùng có thể tiếp nhận được việc phải làm một chuyện tàn khốc như thế đối với bạn tình! Nhưng mà bởi vì khoái cảm mê hoặc, lại không thể ngừng làm như vậy, này giống như là bị nghiện ma túy mà cai không được, quá khổ sở rồi.” Adam nói ra suy nghĩ trong lòng, “Có lẽ là em quá khác với các trùng khác, tuy em đã cảm thấy rất sung sướng, thế nhưng không có nghiện đến mức muốn tàn phá cảm giác của anh. Có điều anh quả thực đã đề cao tiêu chuẩn của em để được khoái cảm rồi.”
Alfred vẫn không cười.
“Thế nhưng em nghĩ là, giao phối cũng không thể là từ chứa hết ý nghĩa được, tình ái, mới là từ để gọi thích hợp nhất. ” Adam đùa bỡn bọt xà phòng trước mặt, “Với em mà nói, nếu bắt em phải làm những chuyện lãng mạn, nghe những lời tỏ tình lay động tâm can, em lại không cảm thấy được gì, em thích sự va chạm giữa thân thể, em hiểu được ‘chiều sâu’ của anh, anh hiểu được ‘chiều dài’ của em”
Câu nói pha chút bông đùa này rốt cục làm cho Alfred lộ ra nụ cười.
“Cơ thể cũng biết giao lưu, em có thể cảm nhận được cơ thể anh đang nói gì, đó mới là điều khiến em rung động.” Tay của Adam từ trong bọt xà phòng nổi lên như người cá, bơi tới trước mặt Alfred, bị Alfred nhẹ nhàng bắt được, “Nếu chỉ vì theo đuổi khoái cảm tình dục mà không có một ranh giới cuối cùng, vậy ngoại trừ cảm giác sung sướng ra cũng không còn gì cả.”
“Cho nên em muốn có mộ vài hình phạt em mãi mãi sẽ không biết làm, không phải làm không được, mà là sẽ không làm.” Adam cười, cào cào cơ ngực của Alfred, “Dù cho có thể sẽ cho em cảm xúc sướng đến không thể nào tưởng tượng ra được, em cũng sẽ không làm những chuyện ấy.”
Adam suy nghĩ một chút, miệng cười cong cong, như nắng chiếu ấm áp: “Thế giới này rất tốt đẹp, đã đủ những điều đẹp đẽ rồi.”
Alfred nghe hiểu ý tứ của cậu, không nói gì thêm, chỉ là nâng tay cậu lên, tiến đến bên môi nhẹ nhàng hôn một cái, ánh mắt trong veo thoải mái, nét mặt như mới được xưng tội với mục sư.
“Cơ mà thực sự sẽ có hùng trùng vì cơn sướng mà sẽ đem thiêu tộc ra thiến sao, quá khó có thể tưởng tượng, theo hiểu biết của em về hùng trùng, tuyệt sẽ không như vậy nhỉ.” Adam tò mò hỏi.
Bản tính trời sinh của hùng trùng, kỳ thực cũng không đơn giản chỉ là “bởi vì ái tình”. Loại nguyên nhân hành động cổ xưa nhất của loai hành động này, là để chọn ra thư trùng ưu tú hơn, biểu hiện ra, chính là chỉ có những thư trùng đủ nỗ lực mới được hùng trùng tán thưởng. Cho nên nếu nói dựa trên bản chất, hùng trùng rất keo kiệt, bọn họ sẽ không dễ dàng đem tinh trùng của mình giao cho thư trùng, bọn họ chỉ đem cơ hội được sinh nở dành cho đối tượng ưu tú nhất hài lòng nhất.
Sau khi đã tiến vào thời đại văn minh, loại nỗ lực thể hiện này, biến thành hành vi giống như thế là hẹn hò và theo đuổi. Cấu tạo gien có sẵn của hùng trùng cũng không phải mâu thuẫn với việc giao phối, mà là cẩn trọng xem xét mới giao phối, rất ít khi chịu giao phối, chỉ có thư trùng làm hắn hài lòng nhất, mới có cơ hội được giao phối với hắn.
Từ như thế mà suy luận ra thêm một chút, lúc tỉ lệ giữa hùng trùng và thư trùng cân bằng, xã hội trùng tộc đã từng như thế này, thư trùng không cần nỗ lực đến như vậy, mà hùng trùng cũng bắt đầu có thời kỳ hưởng thụ khoái cảm thân thể. Thế nhưng nguy cơ sinh hóa quá thấp sau đó bóp chết loại phát triển này, hùng trùng thưa thớt và tỉ lệ sinh ra quá thấp, làm cho giao phối giữa thư trùng và hùng trùng, vẫ là tuân theo bản năng nhiều hơn. Dù cho hình thức biểu hiện là hùng trùng rất coi trọng “hẹn hò” với “cảm tình”, kỳ thực bản chất vẫn là cẩn thận không muốn giao ra tinh trùng, đây thật ra là một bước lùi rất to lớn.
Gien được thừa kế của thiêu tộc làm cho bọn họ dễ dàng mang lại sung sướng cho hùng trùng lúc chịch hơn, nhưng sau một ngày bắt đầu thật sự giao phối xong, kiểu dụ bắt lại chịch đến nghiền như một cái máy, có thể là trong thời gian dài, cố định mà cướp lấy một số lượng lớn tinh trùng của hùng trùng, đây là tuyệt đối trái với bản tính trời sinh của hùng trùng.
Đem ra so sánh thì, Adam sau khi xuyên hồn đến đây có thể chân chính cảm nhận sự sung sướng khi cùng thư trùng làm tình chứ mà không phải thận trọng vì sợ đến vấn đề sinh đẻ.
Adam có thể nhiều lần miễn nhiễm với cơn nghiện, điều này khác với các hùng trùng khác đều thành mê đắm thiêu tộc, điều này làm cho Adam có cảm giác rất kỳ quái, cậu tin tưởng trên người mình nhất định có chỗ đặc thù gì. Nó làm cho cậu thật tò mò, Haya cũng rất tò mò.
Đúng vậy đó, lúc Adam và Alfred giao phối xong rồi, Haya đã đúng lúc trò chuyện riêng với Adam để nói ra lo ngai của mình. Lúc đầu đã chuẩn bị sẵn sức người để can thiệp chuẩn bị vào việc có thể bị nghiện này, liều thuốc tương ứng đều đã chuẩn bị xong, lại phát hiện hormone của Adam rất bình thường, cũng không có thật sự “bị nghiện” gì hết.
Alfred mang theo Adam rời khỏi hồ tắm, bọn họ quấn khăn tắm đi tới phòng lưu trữ, Alfred tìm được một bản ghi chép cổ xưa của thiêu tộc trên một giá sách nằm lẻ loi trong căn phòng.
Đó là một quyển sách khá là cổ xưa, cũng giống như một quyển về lịch sử thiêu tộc, ghi chép những chuyện phát sinh trên người thiêu tộc từ trước lui về càng xa xưa hơn, các hình phạt hùng trùng đã sử dụng để nhận lại được sự sung sướng, Adam thực sự là được mở rộng tầm mắt.
“Nếu như em muốn xem, có thể mang về.” Alfred đề nghị.
Adam sờ sờ trang giấy có màu sắc xưa cũ: “Quên đi, đây quả thực là một quyển sách độc nhất vô nhị, em sợ sẽ làm hư mất một thứ quan trọng đến thế.”
“Có bản điện tử mà. ” Alfred mỉm cười.
Vào đêm, Adam nằm trên chiếc giường king size cực lớn của Alfred, dùng màn ảnh không gian ba chiều xem bản sách điện tử lưu chép lại những hình phạt tra tấn này. Vào lúc này Alford gõ cửa, Alfred thấy Adam đang xem đến mê mẩn, đã lặng lẽ đi tới cửa.
“Thiếu gia, phải báo cho tiểu thiếu gia trở về chứ ạ?” Alford nhẹ giọng hỏi.
Alfred quay đầu liếc mắt nhìn Adam, rồi quay đầu lại: “Bắt đầu dùng cách gửi thư bí mật truyền tin lệnh cho Barry quay về đi! Nên để nó được gặp qua một lần chủ nhân mới của lâu đài Dạ Ngữ rồi.”