Chương năm mươi mốt: Sóng gió (hai)

Trước đó Fassa vì chuyện của Gros, cũng có lướt qua Phong Tấn, chủ yếu là để ý đến Adam thôi, thế nhưng bình thường anh cũng không quá thích xem mấy thứ như Phong Tấn, cũng đăng ký không nhận notification báo tin mới, cộng thêm trong phi thuyền tốc độ cực cao này có một đoạn đường sẽ phải phóng nhanh vượt qua cả tốc độ ánh sáng nên bị mất tín hiệu Internet, cho nên Fassa cũng không biết ở trên Phong Tấn, tổng số lần clip của anh và Adam được tìm kiếm đã trên một trăm triệu.
Lúc trở về Magneto, tin nhắn đầu tiên Fassa nhận được là từ Gros, chỉ có đơn giản một câu “Nhanh đến gặp tôi”. Bây giờ Gros bởi vì ngày dự sinh đã gần sát, đang ở bệnh viện quân đội lớn nhất trên Magneto. Vì vậy Fassa trước khi quay về sư đoàn bốn lại đi bệnh viện thăm Gros.
Ở cửa bệnh viện, Fassa do dự một chút rồi vẫn mua chút hoa quả, lúc anh đến phòng bệnh của Gros, sau khi vào cửa đã không nhịn được mà khởi binh vấn tội: “Thu ngay lại cái ý tưởng liên kết làm đồng minh của mày đi! Vì căn bản nó chỉ là vô ích với Adam mà thôi, những hành động của Adam vĩnh viễn nằm ngoài dự đoán của chúng ta, cậu ấy là tuyệt nhất!”
Gros nhìn anh sắc mặt cổ quái: “Không sai, quả thực tao không đoán được Adam sẽ làm gì.”
“Cậu ấy nói cho tao biết, tao và mày khác nhau , cho nên căn bản tao không cần bắt chước dáng vẻ của mày, nghe theo ba cái ý tưởng ngu ngốc chả ra sao của mày, tao chỉ cần làm chính tao là tốt rồi.” Fassa nhịn không được mang theo một loại khí thế hãnh diện nói ra phát hiện mới của mình, “Còn có, cái vụ xé áo kia, cậu ấy cũng không có ghét bỏ gì cả, hiểu chưa? Cậu ấy nói thỉnh thoảng xé áo cũng là một sở thích! “
“Thỉnh thoảng?” sắc mặt Gros càng thêm phần quái lạ, hắn đặt biệt chọn một từ trong câu, lặp lại một lần, “Sở thích?”
“Không sai, sở thích! ” Fassa gật đầu, anh mở miệng ra, rồi lại bưng bít ý nghĩ không nhịn được muốn khoe mẽ của mình, “Mày biết không, tao nghĩ tao cũng không cần thiết kể cho mày nghe chuyện gì đã xảy ra, bởi vì tao và mày bất đồng. Chuyện Adam thích làm cùng với tao, chưa chắc nguyện ý làm với mày.”
Fassa vẫn cảm thấy lòng ham muốn trả thì củ mình cũng khôngcó mạnh như vậy, so với phân thắng bại, anh càng thích trực tiếp phân sinh tử. Thế nhưng lần trước Gros ở trước mặt mọi người chế giễu anh làm cho anh canh cánh trong lòng, cho tới giờ khắc này mới có cảm giác đã hoàn toàn xả được cơn giận.
Nằm ngoài dự liệu của anh, Gros nâng mắt lên, vẻ mặt như không có gì: “Được rồi, nếu mày đã cảm thấy không cần thiết. . . “
Fassa quay đầu muốn đi ra ngoài, đang lúc anh bước hẳn ra, Gros thình lình hỏi một câu: “Tao cũng không biết thì ra mày ghen với tao vì được Adam gọi là chó con.”
Động tác của Fassa lập tức cứng đờ, anh chậm rãi xoay người lại, loại cảm giác khi cái bí mất lớn này lại bị phát hiện bởi người mà mình không muốn cho biết nhất, thực sự hỏng bét rồi, kỳ quái hơn nữa chính là, làm sao mà Gros biết được?
Gros mở màn ảnh không gian ba chiều ra, chiếu cho Fassa thấy: “Xem ra mày còn không biết chuyện gì xảy ra, thưa ngài dã thú, ah, thuận tiện nói một câu, hiện tại từ khóa tìm kiếm ‘dã thú’ cũng đã lên bảng hot search của Phong Tấn rồi, chỗ mày đóng quân và thông tin cá nhân đều bị phơi bày ra ánh sáng, tao không biết lúc mày trở lại sư đoàn bốn sẽ còn chuyện gì xảy ra”
Fassa nhìn trên màn ảnh không gian ba chiều, thấy được video, trong mắt lập tức dâng lên phẫn nộ và tuyệt vọng khủng khiếp: “Chết tiệt, con người máy chu khuyển kia, fuck, thật đáng chết, chết tiệt chết tiệt chết tiệt!”
“Mày đã biết quá muộn, hiện tại không chỉ có cả bản quay gốc, còn có bản hồi phục thành HD và có cả phụ đề” Gros nhìn Fassa, “Mày quả thật đâu cần nghe theo lời tao nói, Adam sẽ làm cái gì cũng thật sự không phải chuyện tao có thể dự đoán được, thật đặc sắc. “
Hắn vỗ tay nhẹ tiếng, Fassa đã sầm mặt lại nhưng Fassa còn lo lắng phản ứng của Adam hơn, anh ở trong phòng bệnh của Gros đi qua đi lại, không biết nên làm sao bây giờ.
“Đủ rồi, đồ ngu xuẩn.” Gros cười khinh miệt, đến cùng cũng không nhẫn tâm nhìn Fassa cứ đứng đó tự dằn vặt bản thân: “Mở Phong Tấn lại đi, nhìn thật kỹ một chút coi nào! Adam đã trả lời lại rồi.”
Fassa vội vã mở ra Phong Tấn, đăng nhập trang chủ của Adam, phát hiện Adam đúng là có đăng một bài mới.
“Không xong, không nghĩ tới làm đến quên mất thời gian và địa điểm, thật là một sai lầm kinh điển, hy vọng không làm quấy nhiễu đến các bạn nào thích coi trang web phục vụ cảnh đường phố, tiện thể muốn xin được cảm ơn anh Fassa, thực sự là một trải nghiệm khó quên trong đời. Đây hoàn toàn là từ tôi phát sinh ra, hy vọng mọi người không nên làm khó anh ấy.”
Ở phía dưới có đăng hai bức ảnh, một bức là chụp screenshot từ video nhưng chỉ là hình Adam khẽ cắn môi Fassa miệng mỉm cười, mà khúc phía dưới có vẻ mặt của Fassa lúc ấy đã đang động tình lại bị cắt mất. Tấm còn lại là ảnh Adam mím môi, đáng thương nhìn vô ống kính.
Một dòng nước ấm chảy qua trong lòng Fassa, làm cho anh cảm thấy chân tay luống cuống, lại cảm thấy có một loại kích động không cách nào hình dung. Anh thật muốn lập tức trở về, trở lại bên cạnh Adam, lại cảm thấy thời khắc này đẹp đến như vậy, nếu trong nháy mắt chết ngay lúc này cũng cam lòng, xin nguyện ý hóa thành một ngôi sao nhỏ vĩnh viễn rọi soi cho Adam. . .
“Thì ra là, dã thú, hah?” Gros giễu cợt đúng lúc đem anh gọi trở về với thực tại.
Fassa mặt lạnh nhìn kẻ mình đã kết đồng minh: “Hừ, chí ít dã thú so với chó con dâm đãng nghe còn êm tai chán.”
“Thế nhưng Adam còn để tao gọi cậu ấy là daddy.” Gros nói sơ qua, một nhát dao đâm thẳng vào, Fassa ngày lúc đó không cách nào đáp trả được, sắc mặt tái xanh. Gros đắc ý cười ha hả, hắn cười trong chốc lát, sắc mặt lại trầm tĩnh trở lại, nhẹ nhàng sờ sờ bụng dưới có chút nhô lên; “Tao sẽ sớm sanh nó ra, rất nhanh sẽ kết thúc. “
“Mày thực sự không tính nói cho Adam?” Fassa do dự một chút, vẫn hỏi ra miệng. Anh có đủ để cảm nhận được, mặc dù trong quá khứ anh và Gros là là đối thủ, thế nhưng thông qua Adam, bọn họ đã tạo lập được một loại cảm tình nửa là địch thủ nửa là bạn bè, anh đối với tâm tình của Gros bây giờ, cũng có thể cảm nhận được một ít.
Sắc mặt Gros đầy dứt khoát: “Nếu như nó là hùng trùng, cậu ấy đương nhiên sẽ biết, nếu như là thư trùng, như vậy phần thống khổ này một mình tao gánh chịu là đủ rồi. “
“Đứa bé này là món quà Adam dành tặng tao, là tao không có năng lực để giữ lại. ” Nét mặt hung hãn của Gros thể hiện sự quyết tâm mãnh liệt, “Tao sẽ cố gắng hết sức có thể để khiến Adam vui vẻ, để cậu ấy không thể cảm thấy đau lòng vì bất cứ điều gì, dù cho có một chút khả năng, cũng không được.”
Fassa gật đầu: “Tao hiểu mà, sẽ giữ bí mật cho mày.”
Trạm dừng chân của quân đoàn số hai, Shaw và Ryan vừa mới kết thúc một ngày huấn luyện.
Bọn họ đứng ở trong phòng tắm công cộng, vòi hoa sen trên đỉnh đầu phun ta từng cột nước rào rào rơi xuống, nộp thẳng vào lưng của bọn họ. Trải qua qua một tháng huấn luyện kế tiếp, Shaw vốn tương đối gầy yếu, cũng đã tăng được cơ bắp không ít. Thế nhưng so với Ryan đối lập bên cạnh, nhìn da thịt cậu vẫn không đầy đặn bằng.
Ryan đứng ở dưới vòi phun, cao hơn cậu tới non nửa đầu, bắp thịt rắn rỏi nhận lấy dòng nước ào ào chảy xuống, cơ ngực đầy đặn lực lưỡng, cơ bụng tám múi vô cùng sắc nét rõ ràng. Điều tốt nhất ở quân đoàn chính là được cung cấp dinh dưỡng đầy đủ và cường độ huấn luyện cao, kích thích tiềm năng trong cơ thể Ryan bộc phát ra, khiến cậu ta nhanh chóng trở nên cường tráng hơn. Bờ vai to rộng, cơ bắp nơi hông chặt khít lại, là minh chứng hoàn hảo cho cái gọi là “thắt đáy lưng ong” được phần lớn trùng yêu thích.
Đem ra so sánh, Shaw cúi đầu nhìn chính mình một chút, bắp thịt của cậu cũng tăng trưởng không ít, có thể rõ ràng cơ ngực và cơ bụng nhìn ra, thế nhưng nếu tính theo độ đầy đặn và rắn rỏi, thì đúng là không cách nào so được với Ryan.
“Heh, bạn à, nhìn cái gì vậy hả?” Ryan xoa nắn cơ bắp ngực của mình, cười hì hì nhìn Shaw, “Đừng nói cậu thích tui nha!? Đúng không?”
Shaw không nói phất tay một cái. Mồ hôi thoát ra trên người, rất nhanh đã biến thành bọt nước, rửa sạch sẽ lần nữa, cũng giống với Ryan cùng nhau đắp cái khăn mặt lên rồi đi ra ngoài.
Thật ra thì thỉnh thoảng bọn họ sẽ bắt đầu nhớ đến cuộc sống nơi hắc khu. Ví dụ như chuyện đi tắm, bọn họ có thể canh lúc sau nửa đêm tương đối ít khách, len lén đến nhà tắm của lão Bach, hồ nước rộng rã, trang hoàng đẹp đẽ, đó mới là hưởng thụ. Còn có thức ăn, tuy phần lớn thời điểm bọn họ toàn ăn những thứ hỗn tạp chả ra sao, thế nhưng thỉnh thoảng lúc lão Bach tâm tình thật tốt, biết để cho bọn họ đi vào quầy bar tự lấy thức ăn, tha hồ ăn lấy ăn để.
Giờ đây cuộc sống của bọn họ rất ổn định, các vật chất cần thiết bảo đảm đều có, nhưng sẽ mãi mãi lặp đi lặp lại, thật lâu lắm cũng không thay đổi gì, khoảng cách để bọn họ có thể có chút tự do và đặc quyền theo đẳng cấp quan quân, còn kém rất xa. Đồ ăn ây giờ vẫn là bánh khoai tây chiên, bánh mì, còn có một đống “rau tươi” đặc sắc.
Nhìn các nhân viên trong căn tin dùng cái mui thật bự xúc một thìa đầy sauce màu vàng rót lên cái tô đủ thứ loại vụn vụn trộn với nhau, Shaw mặt không thay đổi xoay người rời đi tìm chỗ ngồi. Ryan mở đường ở phía trước, thành thạo chào hỏi với các thư trùng khác nhau. Ryan chính là có năng khiếu như thể, có thể rất nhanh ở chỗ mới hòa nhập với các trùng khác. Cậu ta sinh ra đã có một loại hài hước dạng bất cần đời, ai ghét thì ghét vô cùng, mà ai thích thì cực thích.
Shaw lại không phải vậy, cậu luôn có vẻ trầm mặc ít nói, tính tình nhìn như quái đản dị hợm. Loại tính cách này, nếu như không có Ryan đi theo cậu, rất dễ dàng bị cô lập. Ban đầu Shaw chính là được các trùng khác xem như người hầu của Ryan, đương nhiên, giờ nó đã đứng sau thân phận mới là “anh trai hờ của Adam” rồi.
Sau khi bắt đầu huấn luyện, Shaw dần dần đã chứng minh được bản thân. Cậu không giống như Ryan có thể dễ dàng nổi tiếng bằng các môn học, thế nhưng cậu luôn âm thầm quyết tâm, dốc hết toàn lực. Đối với những kẻ nào xem thường cậu, lúc vừa mới bắt đầu luôn tìm tới cậu trong lúc luyện tập đánh đối kháng để tẩn cậu từng trận như tử. Mỗi lần như vậy làm cho Shaw bị thương chằng chịt, thoạt nhìn rất thê thảm, nhưng mà Shaw mỗi lần đều sẽ giao đấu đến phút cuối cùng, tuyệt đối không làm cho đối thủ dễ thở hơn. Cậu ngấm ngầm trả giá bằng tính chịu đựng nhiều hơn so với các thư trùng khác. Mặc dù thoạt nhìn cậu không thể kiện tráng bằng Ryan, thế nhưng về các thao tác đánh đấm và sử dụng vũ khí, cậu thậm chí còn lợi hại hơn so với Ryan.
“Ryan lợi hại” ” Shaw hung tàn”, thành biệt danh mới của hai người bọn họ. Bọn họ thật sự đã đứng vững bước chân ở quân đoàn số hai.
Theo danh tiếng cuồng nhiệt của bộ phim đặc biệt đầu tiên của Adam từ từ tắt dần đi, mọi người đã khôi phục được vẻ bình tĩnh thường ngày, không hề quan tâm quá nhiều đến quan hệ của Shaw và Adam. Dù sao thể loại như phim đặc biệt, cuối cùng vẫn là tự coi một mình thôi, cùng lắm mới rủ thêm đứa bạn thân lâu năm chung nhau lén lút xem để “học tập tham khảo”.
Nhưng hôm nay có gì đó khác mọi ngày, trong phòng ăn dấy lên một bầu không khí gây xao động, châu đầu ghé tai, tập hợp lại bàn luận, có vẻ như đã có chuyện lớn gì phát sinh, làm cho hết thảy thư trùng cũng bắt đầu hưng phấn.
Đã bồi dưỡng được cái mũi thính đánh hơi được nguy hiểm ở hắc khu, nên Ryan và Shaw liếc mắt nhìn nhau, cùng dự cảm chắc có chuyện thật rồi, chỉ là không biết là chuyện tốt hay chuyện xấu.
“Hehe, Shaw nè, em trai của cậu đúng là “hot” thật đó, hehe! ” Statham lắc lư đi tới, hai mắt lúc nào cũng toát ra sự giảo trá và lưu manh hư hỏng, hắn sờ cái đầu trọc của mình một cái, một dạng kiểu như “tôi có lòng tốt đặc biệt tới nói cho cậu biết”, chuẩn bị muốn ‘tám chuyện’: “Các cậu nhất định đang tò mò mọi người thảo luận về vụ gì, tôi có thể nói cho các cậu biết, lên mạng tra từ khóa “76 phút”, sẽ có đáp án. “
Shaw lập tức đoán được khả năng chuyện này có liên quan tới Adam, sắc mặt liền thay đổi. Thế nhưng cậu không muốn ở trước mặt Statham mà xem thử, ăn cực nhanh, ánh mắt nhìn về phía Statham tràn đầy sát khí.
Statham nhún nhún vai: “Đừng có nhìn tôi như vậy, tất cả mọi người đều đã thấy, chả qua là tôi nhắc nhở cậu một chút, ai bảo chúng ta đều xuất thân từ hắc khu chứ?”
Dù đều xuất thân từ hắc khu, cũng không có làm khoảng cách của bọn họ gần hơn. Statham thực lực rất mạnh, hơn nữa hơi có chút khí chất kiêu hùng, ở trong đám tân binh ở quân đoàn số hai đã tụ tập được đám đàn em muốn dựa hơi, tạo thành một thế lực hơn. Điều mấu chốt hơn là thực lực bản thân của hắn cũng rất mạnh, là một đối thủ không dễ trêu chọc.
Hắn đối với Ryan và Shaw cũng không có căm thù gì, nhưng mà tuyệt đối không thể gọi là thân thiện với nhau được, đã luôn duy trì khoảng cách không gần không xa. Thế nhưng trong lúc vô ý Shaw đã biết được, Statham một mực âm thầm hỏi thăm tin tức Adam, đôi câu vài lời nói về Adam do cậu nói ra, đều sẽ bị Statham lặng lẽ thu thập. Điều này làm cho Shaw giận đến không kềm được, cũng triệt để cắt đứt với Statham.
Shaw sau khi ăn xong nhanh chóng cùng Ryan quay lại ký túc xá, ký túc xá tân binh không hề giống với sĩ quan mà chỉ có mấy trùng ở cùng một chỗ, mà là một căn phòng như cái kho hàng to lớn, hai bên trái phải mỗi bên hơn mười cái giường, nhưng lạ kỳ thay, hiện tại tất cả thư trùng đều vây chung một chỗ để xem cái gì.
Giống như đã dự cảm được đó là gì, sắc mặt Shaw trở nên rất khó coi, cậu và Ryan chậm rãi tiến tới, phát hiện đang đang có một đoạn video được phát, nhưng thoạt nhìn không giống mới phim đặc biệt.
Đó chính là đoạn ngắn trong clip của Adam và Fassa, Adam lúc đó đang đùa giỡn nơi ngực Fassa.
“Xem đi, ngực của tên trùng đó có khác gì đống bột nhão bị cậu ấy nhào tới nặn lui không, trùng thỉ, ngực của tôi so với hắn ta còn lớn hơn!” có một thư trùng vừa nhìn vừa thấy khá bất mãn.
“Xì, ngực của cậu có lớn hơn nữa cũng không có hùng trùng nào sờ vào đâu.” Một thư trùng khác ở bên cạnh trực tiếp bỉ bai.
“Ah, trời ạ, chính là như vậy, chịch tôi, chịch tôi đi! ” trong video truyền đến thanh âm khàn khàn mà đói khát của Fassa, ở dưới còn có một hàng chữ hiện lên.
“Hắn ta nhất định rất thoải mái, cậu xem kìa hắn kêu như thế . . . Như thế. . . ” một thư trùng miệng nhai đầy kẹo mà nói, lại tìm không được từ ngữ thích hợp.
“Dâm.” một thư trùng khác căm hận mà điền từ vào cho hắn, nhất thời đạt được nhiều sự đồng tình: “Đúng vậy, tên thư trùng này thực sự là quá nhục nhã đi, tại sao có thể quyến rũ hùng trùng kiểu như vậy, quả thực không biết chữ nhục viết thế nào.”
“Nếu để cho Adam chạm vào người tôi như vậy, có nhục hơn tôi cũng làm.” lại là một giọng nói đầy chua chát khác, chất chứa phiền muộn vô tận, vài thư trùng bên cạnh đều ghét bỏ mà đẩy người hắn, hắn không phục phản bác lại, “Làm sao vậy, làm như các người cũng không nghĩ giống tôi!”
“Đừng có ồn nữa không có nghe được!” thư trùng đang chiếu clip mắng một câu, rồi quay lại mấy giây trước đó. Vì vậy câu nói của Adam “Quỳ xuống, liếm trùng điểu cho tôi” đã chui vào trong tai mọi người rất rõ ràng.
Lúc Adam móc ra trùng điểu một tiếng “Ah ~” đồng loạt vang lên ở trong túc xá, không có thư trùng nào không phát ra thanh âm ước ao lại khen ngợi.
Đến khúc Adam nắm tóc Fassa mà thúc háng vào trong miệng anh, tiếng nuốt nước bọt ừng ực gần như là cộng hưởng với nhau, không ngừng vang lên.
Adam cũng không có làm cho Fassa dùng miệng quá lâu, rất nhanh đã để Fassa xoay người sang chỗ khác, tiếp đó đâm thẳng vào cơ thể Fassa.
“Toàn bộ tiến vào. . . ” không biết là thư trùng nào phát ra tiếng nhẹ nhàng nỉ non, dường như sợ đánh vỡ cảm giác lúc này.
Trong túc xá vang trở lại thanh âm đang thúc vào, tất cả thư trùng câm như hến im lặng nhìn, nét mặt thậm chí có chút trang nghiêm, chỉ là có một ít mờ ám bán đứng bọn họ, bọn họ vô ý thức nuốt nước miếng không ngừng, có trùng lấy tay che miệng, có trùng mất tự nhiên dùng hai tay che đậy dưới háng, còn có ánh mắt không ngừng né tránh, nhìn những thư trùng khác đều đang dán mắt nhìn lên, rồi lại nhịn không được tiếp tục xem.
Duy chỉ có Shaw đứng ở sau cùng, biểu cảm bình tĩnh không chút biến đổi như mặt hồ phẳng lặng, nhưng trong đáy mắt lại lóe lên một tia lạnh lẽo giấu kín.
Lúc Adam đạp lan can, gần như cưỡi ở trên người Fassa, dùng lực độ hung mãnh lại bạo lực, và chiều sâu không gì sánh được mà điên cuồng đụ Fassa, có một thư trùng rốt cục nhịn không được đánh vỡ sự im lặng đáng sợ: “Có thấy cặp mông của cậu ấy không. . . “
“Sức lực kinh quá. . . “
“Quá mạnh. . . “
“Các cậu có thấy thư trùng kia chảy nước tràn trề chưa? “
“Các cậu nghe thấy tiếng gì không. . . “
“Ôi trời ạ, nhất định là phê muốn chết đi được á. . . “
Một tiếng này đột nhiên đưa đến đông đảo sự đồng tình, để cho bọn họ nhao nhao mở miệng, biểu hiện ra khát vọng không ngừng tích lũy lại không chỗ phun trào trong lòng.
“Chết tiệt, các cậu đang làm gì đó? Ăn uống xong rảnh đến hóa rồ rồi à?” huấn luyện viên của bọn họ bước đến, nhìn thoáng qua màn hình, “Trùng thỉ, các cậu là lũ ngu xuẩn đầu toàn chứa đầy mơ tưởng giao phối, các cậu ngoại trừ việc ở chỗ này xem clip còn có thể làm cái gì? Các cậu cũng muốn trở thành thư trùng kia sao? Khỉ gió, các cậu có giỏi thì lấy được quân hàm trung úy đi rồi nói tiếp!”
Lúc ông ta đang muốn buông lời giáo huấn, thư trùng đang chiếu clip đã nhanh chóng đóng màn ảnh không gian ba chiều, mọi người ở vài giây đã đứng thành hai hàng trái phải, nhưng nghe được đoạn cuối cùng, đã có thư trùng nhịn không được hỏi: “Huấn luyện viên, thư trùng kia là trung úy ạ?”
“Chính xác, quân đoàn thứ sáu, sư đoàn bốn, trung úy Fassa, hắn ta chính là một chiến binh thuộc Đường tộc siêu cấp lợi hại.” huấn luyện viên khai ra thông tin của Fassa, đột nhiên hét lớn, “Cùng đám trùng thỉ yếu ớt cặn bã chả ra gì các cậu hoàn toàn khác nhau! Hít đất cho tôi! Ba trăm cái! Bắt đầu ngay bây giờ!
“Rõ! Huấn luyện viên! ” Tất cả thư trùng nhanh chóng trả lời, quỳ rạp trên mặt đất bắt đầu buổi huấn luyện bất thường này.
“Shaw, thêm hai trăm cái, vì đó là em trai của cậu. ” huấn luyện viên đi tới trước mặt Shaw đang hít đất, giày lính đứng ở ngay chỗ căm của Shaw đang nằm úp sấp đặt xuống. Vốn cũng chả thể nào thấy được mặt, chỉ lạnh giọng trả lời: “Rõ, huấn luyện viên! “
Cậu lần thứ hai nằm xuống dưới, ngực mang theo thẻ bài có ghi thân phận nhẹ nhàng đụng trên mặt đất.
Được huấn luyện viên nhắc nhở, mọi người mới nhớ tới nhân vật chính trong clip chính là em trai của kẻ đang chung túc xá của mình, vẻ mặt của bọn họ thành ra trở nên kỳ lạ, sau khi nghiêm phạt kết thúc, cũng không dám tụ tập lại xem chung nữa, chỉ dám lén la lén lút trao đổi tài nguyên, nằm trên giường riêng của mình.
Ryan nhìn thấy trạng thái dị thường của Shaw, lo lắng đi tới: “Shaw? Cậu không sao chứ? Cậu không nên để tâm đến mấy chuyện này làm gì, cậu quên rồi sao, Adam nói qua nó rất thích công việc này, hơn nữa, nhìn trong video nó cũng hưởng thụ vô cùng mà. . . “
“Câm miệng! ” Shaw căm tức mắng Ryan một câu, đắp chăn lên đầu.
Trong bóng tối, thật lâu sau cậu vẫn không thể vào giấc ngủ, nhịn không được mở ra màn ảnh không gian ba chiều, do dự mà vẫn tìm “76 phút”. Rất nhanh cậu hiểu được chân tướng, cũng tải xuống clip đầy đủ, thế nhưng Shaw nhìn chằm chằm video chừng vài giây, hung hăng phất tay tắt đi màn ảnh không gian ba chiều, xoay người mà vùi đầu chôn trong chăn.
Ký túc xá sau khi tắt đèn vốn không có ánh sáng, thêm việc bị chăn bọc vào càng tối đen hơn, đưa tay không thấy được năm ngón, cậu trong bóng đêm, bị đè nén ở trong gối đầu, tiếng hít thở nghe còn nặng nề hơn. Dần dần, không còn là tiếng thở từ Shaw, mà là tiếng thở trầm thấp hình như đang vang lên bên tai.
Trong bóng tối một đôi tay đặt vào ngực của cậu không ngừng vuốt ve đùa bỡn, không chút lưu tình đè nén, lối giữa của cậu như có thứ gì đang chen vào, cậu không biết là cái gì, chỉ cảm thấy dường như rất thoải mái, rất thoải mái, mãi đến khi trong bóng tối truyền đến một tiếng cười khẽ: “Thích em chịch anh không? Anh trai? “
Shaw lập tức bật đậy, trùng điểu đang cương bị khóa trinh tiết siết đến đau đớn, cậu mồ hôi đầm đìa mà ngồi ở trên giường, thở hổn hển.
Bên cạnh trên giường truyền đến tiếng lẩm bẩm của Ryan, ngay sau đó là một câu nói khá rõ ràng được nghe thấy: “Cậu thật là xinh đẹp. . . ” nghe được nửa câu đầu, Shaw còn không có cảm giác gì, thế nhưng lập tức trong miệng Ryan thốt ra một cái tên, “Adam. . . “
Sắc mặt Shaw đại biến, cầm lấy gối đầu ném vào trên người Ryan, Ryan theo bản năng ôm chặt lấy: “Ah, Adam, được cậu ôm vào thích quá đi. . . “
Điều này làm cho Shaw càng thêm tức giận, cậu đứng dậy, lại nghe được trong bóng tối nơi túc xá, không chỉ một thư trùng đang nói mơ, mà nếu cẩn thận nghe qua, tên của Adam không ngừng được thốt lên từ miệng của bọn hắn..
Shaw chán nản ngồi ở trên giường, tiện đà ngã vào trên giường đang không có gối, nằm thẳng lại mà nâng cao ngực của cậu lên, cảm thấy có chút áp lực nặng nề. Nghĩ đến tiếng kêu thỏa mãn mơ hồ trong giấc mộng kia, Shaw đau khổ dùng cánh tay che kín khuôn mặt.