TTCPS – Chương 48

Chương bốn mươi tám: Cuộc hẹn hò đầy ngượng nghịu

               Nhưng mà xin ở nhà thuê không hề đơn giản giống như Adam nghĩ, bởi vì thân phận của cậu vốn là bị lao động ép buộc do là dân hắc khu không có hộ khẩu, nên mới phải làm việc ở bộ phận phim đặc biệt để đổi lấy quyền công dân chính thức, cho nên thứ nhấtphải thỏa mãn điều kiện đã quay xong hai bộ phim đặc biệt, thứ nhì là phải trải qua phê chuẩn của bộ phận phim đặc biệt, đồng thời còn phải xét duyệt điều kiện nơi muốn ở, cuối cùng chỗ ở mới còn muốn bị giám sát.

               Nói phiền phức thì đúng là cũng hơi phiền, thế nhưng nói khó ngược lại cũng không khó. Bởi vì cuối cùng quyền hạn phê duyệt là ở chỗ của Haya, mà biểu hiện của Adam cho tới nay đều nói rõ cậu khác với các hùng trùng khác, cho nên cho cậu được chiếu cố đặc biệt cũng đã rất bình thường.

                “Bây giờ độ cống hiến của cậu được tích góp lại đã rất cao, thậm chí nếu như cậu không muốn tiếp tục quay phim thì cũng đủ để cậu đổi lấy thân phận công dân, thế nhưng tôi nghĩ cậu cũng không muốn phải nghỉ làm công việc này.” Haya nhận được lời đề nghị của Adam xong, chủ động liên lạc lại với Adam, hơn nữa lúc xuất hiện ở trong màn ảnh không gian ba chiều của Adam, là một căn phòng ấm áp, Haya đang ngồi nét mặt âm nhu, ăn mặc quần áo thoải mái rộng rãi ở nhà, trong tay còn bưng một ly cà phê, nhìn qua giống như hai người bạn gọi video call cho nhau, mà không phải là đầu não tối cao nắm giữ quyền sinh dục của Adam và toàn thể trùng tộc.

               Adam làm ra dáng như đang thủ thế bắn súng, trong trùng tộc có nghĩa như là “Hiểu tôi rồi đó” “anh em hiểu nhanh quá”.

               Haya khẽ nhấp một ngụm cà phê: “Có điều khiến tôi khá hiếu kỳ là, cậu hoàn toàn có thể xin ở vào khu dân cư xa hoa, tại sao muốn xin ở chỗ của Joseph, nơi đó chỉ là khu nhà ở dạng phổ thông, điều kiện ở đối với thư trùng mà nói thì cũng không tệ, nhưng đối với hùng trùng mà nói, có lẽ xem như quá tầm thường.”

                “Tôi còn chưa quá quen thuộc với Fabre, ở với Joseph mới có thể giúp tôi làm quen dần với  Fabre được! Hơn nữa Joseph rất biết chăm sóc cho tôi, tôi cảm thấy để anh ta làm bạn cùng phòng của mình sẽ làm tôi khỏi lo nhiều thứ” Adam thoải mái mà nói.

               Haya nhàn nhã uống một ngụm cà phê:  “Không nói thật tôi sẽ không phê chuẩn.”

               Adam nhướng mày nhìn cô một hồi: “Được rồi, thật ra là bởi vì tôi muốn hiểu rõ hơn cuộc sống của  thư trùng sinh hoạt để có ý tưởng, ở nơi khu dân cư sang chảnh toàn là hùng trùng, tôi cũng không tiếp xúc được với nhiều loại thư trùng.”

               Haya ngẩng đầu, màn ảnh gần hơn, hai mắt của cô như đáy biển sâu thẳm, ở sâu trong đáy nước lại lưu động vô số ánh sáng nhạt như cá đang bơi lội: “Adam, thú thật với tôi đi, tôi là bạn của cậu mà. “

               Adam vô tội nhìn cô: ” Thế nào là nói thật?”

               Haya bình tĩnh nhìn cậu vài giây, khẽ cười: “Được rồi, Adam, khi nào cậu chuẩn bị xong, chúng ta sẽ quay trở lại nói về vấn đề của cậu.”

                “Đơn xin chuyển chỗ của cậu tôi phê chuẩn, có điều, muốn Joseph làm người giám sát tạm thời của cậu, còn cần bộ trưởng bộ phận phim đặc biệt phê chuẩn, tôi đã thông báo để xế chiều hôm nay ông ta sẽ tới.” Haya đem giấy cho phép gửi đến vòng cổ của Adam, trước khi đóng lại cuộc trò chuyện, cô nói vớii Adam, “Có lẽ cuộc sống này là một đoạn hành trình không dài không ngắn, nhưng có rất nhiều giá trị để chúng ta hưởng thụ vui sướng, ví dụ như là vì các thư phụ của đám Alonso đã nộp bổ sung một lượng lớn điểm cống hiến, cho nên coi như chỉ tiêu tháng này của cậu đã hoàn thành, tôi đã đặc cách duyệt cho Fassa đến rồi, sống vui vẻ lên chút.” Haya nháy mắt mấy cái, biến mất đi.

               Adam nhìn màn ảnh không gian ba chiều đã tắt, sửng sốt hồi lâu, mới cười một tiếng, Haya, thực sự là thông minh đến mức làm cho cậu không cách nào tưởng tượng đó là một người máy trí tuệ nhân tạo không có ‘linh hôn’.

               Buổi chiều, bộ trưởng bộ phận phim đặc biệt trong truyền thuyết rốt cục đã phải xuất hiện, Adam cũng là lúc này mới biết được, nhân vật chính trong tác phẩm kinh điển 20 năm trước của bộ phận, chính là bộ trưởng bộ phận phim đặc biệt ngày nay!

               Vị bộ trưởng bộ phận phim đặc biệt này ban đầu bởi vì phim đặc biệt mà nổi danh, nhưng sau đó lại đổi nghề đóng phim, hoàn toàn từ bỏ đoạn quá khứ phim đặc biệt này, ngậm miệng không đề cập tới. Nhiều năm qua ông đã quay rất nhiều kiệt tác điện ảnh, kỹ xảo cao siêu, thế nhưng từ đầu đến cuối không có đạt được giải thưởng Cánh bọ vàng của Fabre, lần nào cũng lỡ mất vận may. Sau đó ông giống như đã ngộ ra được chân lý, không hề đóng phim tiếp nữa, ngược lại còn tiếp nhận cái ghế bỏ trống ở Bộ giáo dục phim đặc biệt, làm một bộ trưởng trên danh nghĩa.

               Adam còn nhớ rõ trong phim đó, hùng trùng tóc vàng mắt xanh, gương mặt khuynh thành, đẹp trai không gì sánh được, là thiếu niên xinh đẹp tuyệt sắc nhất trên đời Adam từng nhìn thấy, không biết đã từng trải qua năm tháng lắng đọng, có phải hay không càng trở nên thêm nồng đậm như rượu lâu năm, gợi cảm chín chắn đi?

               Cậu và Joseph ngồi ở phòng làm việc, lẳng lặng cùng đợi, đến lúc Joseph đột nhiên đứng lên, Adam cũng không có ý thức được bộ trưởng đã tới.

               Bởi vì vào cửa là một ông chú tuổi trung niên đang đội cái nón lưỡi trai màu xanh đậm, mặc áo thun rộng thùng thình, bụng dù đã mặc áo thun rồi vẫn bự đến nổi để lò ra một khe hở, làm lộ ra cái bụng bự. Ông còn mặc quần short rộng thùng thình, phía trước thắt lưng giắt một chuỗi chìa khoá đinh chuông leng keng, dưới chân mang giày da, đôi vớ màu trắng kéo rất cao, trên lưng còn quấn hai vòng sợi dây,  là dây xích của hai con thù khuyển* — một loại thú cưng nuôi trong nhà của Fabre, ngoại hình rất giống với con chó trong trí nhớ của Adam, cũng có lớp lông mềm mượt, có điều mọc tám cái chân.

*Thù: nhện, khuyển: chó => chó nhện =)) Từ tác giả chế

                “Ah, chào buổi trưa hai cậu ” ông há miệng, Adam đã ngửi thấy được mùi rượu nhàn nhạt, “Joseph, ah, đây chính là ngôi sao lớn của bộ phận chúng ta? “

               Ông vươn tay, tùy ý bắt tay Adam thật chặt: “Tốt, tốt, đã hoàn thành đủ hai bộ rồi, địa ngục rất nhanh sẽ kết thúc, có điều tại sao cậu lại muốn xin ở khu nhà kiểu này, lẽ nào cậu thích cái tên đần độn Joseph này?”

                “Không phải, không phải, tôi chỉ là. . . ” Adam còn chưa biết được nên nói như thế nào, bộ trưởng tùy ý phất tay một cái: “Không sao cả, tôi không để bụng, cậu không cần giải thích với tôi đâu, tôi chỉ đang hỏi mấy câu khách sáo thôi.”

               Chuỗi chìa khoá ông mang theo kia, tìm nhiều lần, cũng không có mở được ngăn kéo kia: “Chết tiệt, cái thứ quỷ này, sao lại không mở bằng vân tay chứ? Joseph, cậu đổi hết cho tôi thành khóa bằng vân tay đi!”

                “Bộ trưởng, lần trước lúc tôi đổi, ngài nói quá bận rộn, chưa có tới để ghi vào, cho nên. . . ” Joseph bất đắc dĩ giải thích.

               Bộ trưởng sửng sốt một chút, cúi đầu mắng một câu, lại thử thêm nữa, cuối cùng cũng mở ra ngăn kéo. Ông lấy ra con dấu bên trong, con dấu bắn ra một vòng ký tự ánh sáng chuyển động, quay chung quanh hình dạng con dấu. Ông nhắm ngay vào đơn xin của Joseph, dòng chữ nổi lóe ra, truyền đến thanh âm cứng ngắc.

                “Móc nối chính xác, quyền hạn phê chuẩn, mã số phê chuẩn đã lưu lại. . . Hoàn thành  “

               Loại con dấu đặc thù này sẽ sinh ra một đoạn mã hóa độc nhất, mỗi một mã tương đương với một đơn xin duy nhất, ghi lại đơn xin này vào trong danh sách. Đây là hệ thống xử lý giấy tờ vô cùng tối ưu của Fabre, để tránh phải phê duyệt thủ công các loại đơn từ quá nhiều lần.

                “Được rồi, hoàn thành, các cậu à, hy vọng đừng có làm gì thêm lằng nhằng cho tôi nhé, bắt tôi phải đi đường xa như vậy.” bộ trưởng đem con dấu đặt xuống, khóa lại ngăn kéo, từ trong túi móc ra một lon bia, lảo đảo đi ra ngoài, hai con thù khuyển vây quanh ông không ngừng chạy tới chạy lui,  “Đừng tóm tao nữa, mấy con chó ngu xuẩn này. . .  “

               Đưa mắt nhìn bộ trưởng rời đi, Adam thấy như trong lòng mình rất có cảm giác như gặp thần tượng xong quá thất vọng:  “Ông ta vì lý nào mà thay đổi thành như vậy. . .  “

                “Không biết. . . Có lẽ do. . . Sống tương đối buông thả chăng!?” Joseph không xác định nói.

               Cảm giác của Adam rất phức tạp, hùng trùng cậu tiếp xúc không nhiều lắm, ví như Louis ở hắc khu, cũng không nhiều hơn năm ngón, bộ trưởng đọng lại cho cậu ấn tượng thực sự quá sâu.

                “Được rồi, bộ trưởng tên gì? ” Adam đến giờ mới nhớ tới, chính mình cũng không biết bộ trưởng tên gọi là gì.

                “Leonardo. . . ” Joseph nhẹ nói.

               Adam lắc đầu không nói, đột nhiên hiểu vì sao Haya đồng ý đơn của cậu, đoán chừng là cũng không hy vọng cậu rồi sẽ sống cam chịu để biến thành. . . Cậu lắc lắc đầu:  “Được rồi, xem ra chúng ta bây giờ đã thành bạn cùng phòng mới của nhau rồi, Joseph.”

                “Ừ, đúng vậy. ” Joseph gật đầu, như muốn phát biểu cảm nghĩ gì gì đó về chuyện này. Thế nhưng Adam chắp hai tay lại, nhìn hắn khẩn cầu: “Buổi chiều Fassa sẽ tới, hơn nữa tối hôm nay phải đi liền, có thể nhờ anh dọn nhà dùm tôi được không?”

                “Ack, đương nhiên, không thành vấn đề.” Joseph theo bản năng đồng ý.

               Adam tự tay ôm hắn một cái:  “Xin cảm ơn huynh”

               Nói xong, Adam vui vẻ rời đi, chỉ chừa lại Joseph đứng ngơ ngác tại chỗ, vẫn còn duy trì tư thế như bị ôm.

               Vì lần gửi thư mời này của Fassa, là Adam đặc biệt phê chuẩn, lại là xin xứng đôi bất bình thường, cho nên Haya sẽ không tự mình yêu cầu Nalena cho ngày nghỉ, vì vậy thời gian của Fassa rất gấp, anh chỉ có thể dùng ngày nghỉ cuối tuần, nhanh chóng di chuyển tới lui giữa Fabre và quân đoàn thứ sáu. Lần này độ cống hiến anh tốn cho việc gửi lời mời rất ít, mà hao tiền nhiều nhất là tiền mua vé để đi phi thuyền siêu tốc vũ trụ giá cực đắt. Ngay cả như vậy, anh cũng chỉ có thời gian không đến tám tiếng được ở bên Adam, sau đó nhất định phải bắt kịp chuyến cuối cùng trong ngày của phi thuyền siêu tốc để trở về quân đoàn thứ sáu.

               Adam lần này cũng đi đón ở sân bay, có điều không có mô-đen như lần trước đón Gros nữa, còn đeo kính râm và khẩu trang, ai bảo cậu không lớn không nhỏ cũng bắt đầu xem như là một trùng nổi tiếng rồi.

               Đang đi ra lối đi hành khách, Adam rất dễ dàng đã thấy được Fassa. So với lần trước ăn mặc nhếch nhác lôi thôi, lần này Fassa rõ ràng tỉ mỉ chuẩn bị hơn nhiều, người mặc áo vét màu đen, bên trong là áo sơmi màu trắng. Áo vest không có hàng nút, áo sơmi không có đeo cà- vạt, cổ áo mở ra một cúc áo, thoạt nhìn khá không trịnh trọng, nhưng lại vừa khít với dáng người cao ráo của Fassa.

               Gặp lại Adam, Fassa lộ ra nụ cười, anh muốn chào hỏi, lại mở miệng được phân nửa, cũng không biết nên nói như thế nào, trong chốc lát dừng lại, kết quả càng dừng lại càng xấu hổ, càng xấu hổ càng không biết nói cái gì, nét mặt trở nên kỳ quái.

                “Vừa đi vừa nói chuyện! ” hai người bọn họ đã khiến cho chung quanh chú ý, cậu hất hất đầu, ý bảo Fassa cùng mình đi ra ngoài.

               Rất kỳ lạ, tướng mạo Gros nhìn thật hung dữ, thế nhưng Adam đối mặt với Gros, nhìn chung là có dục vọng không tự chủ được muốn ăn hiếp hắn ta, bởi vì cậu biết bản chất của Gros là một “chó con dâm đãng” biết nghe lời cỡ nào.

               Mà lúc đối mặt với Fassa, trái lại cậu không có cởi mở được như vậy. Cậu biết Fassa thật ra tính cách cũng tốt như thế, sẽ không cự tuyệt bất kỳ yêu cầu gì của cậu. Thế nhưng Adam cũng biết, Fassa và Gros khác nhau. Fassa tính cách kiên cường hơn, cũng càng. . . lầm lì hơn. Nhục nhã Gros là sở thích, nhục nhã Fassa. . . Adam không tưởng tượng ra nổi cảnh tượng như vậy.

               Vì vậy bầu không khí từ khi hai người gặp nhau đã mất tự nhiên rồi, tính ra còn không bằng lần đầu tiên Fassa tự nhiên thể hiện tính cách nóng nảy của mình ra. Hoặc có lẽ là, vào lần gặp mặt đầu tiên Fassa đã quá nóng lòng quá căng thẳng, Adam cũng quá gấp gáp quá bức thiết. Bây giờ đã cách xa hơn một tháng, nhận thức của Adam đối với trùng tộc phong phú hơn rất nhiều, quan niệm và ý nghĩ của thư trùng cũng rõ ràng hơn, bọn họ như hiện tại mới chính xác giống như là lần hẹn đầu tiên.

               Fassa đặc biệt chọn lựa một nhà hàng xa hoa, khung cảnh đẹp đẽ, bầu không khí ấm áp, bồi bàn luôn là lặng yên xuất hiện lặng yên rời đi, mấy món ăn mùi vị cũng không tệ, nhưng mà đề tài để bọn họ nói chuyện thì không có là bao, trong thời gian dài vẫn lúng túng nói với nhau những chuyện không đâu.

                “Tôi nhớ anh là Đường* tộc, vậy Đường tộc có đặc thù gì không sao? ” Adam vừa cắt miếng steak vừa hỏi.

*Đường = bọ ngựa

               Mấy câu hỏi trước đó, Fassa gần như nói được mấy câu là bí đề tài, cuối cùng cũng gặp một chủ đề mà anh có thể nói nhiều hơn được:  “Ừm…. . . Đường Tộc là một trong các chủng tộc mạnh nhất của trùng tộc, ở trong quân đội, hay đảm nhiệm nhiệm vụ làm lính tiên phong, đột kích quân địch, phá vỡ trận địa của địch, bởi vì niệm lực của đường tộc sẽ biến hóa thành thanh đao, cho nên đường tộc còn có tuyệt chiêu ‘đao chặt đầu’ danh tiếng, nên đường tộc được chỉ định đột nhập vào trận địa địch, đánh chết  những tên địch mạnh nhất nguy hiểm nhất.”

                “Nghe rất lợi hại, đường tộc bẩm sinh đã lợi hại như vậy sao? ” Adam tán dương.

                “Không phải. . . ” Fassa hơi trầm mặc, “Đường tộc, chúng tôi từ nhỏ đã bị cho là phải nuôi dưỡng ra các chiến sĩ  hằng đầu, huấn luyện gian khổ hơn nhiều so với các trùng tộc khác, hơn nữa Đường tộc vĩnh viễn phải chuẩn bị chiến đấu một mình cho tốt, nên là từ nhỏ chúng tôi đã bị dạy dỗ rằng, không được dựa dẫm vào bất cứ chiến hữu nào cả, không được trông cậy vào trùng nào khác, chỉ có thể dựa vào thực lực của chính bản thân.”

                “Tôi bây giờ đã hiểu một chút tại sao tính tình của anh lại là thế này.” Adam thở ra, cảm thán một tiếng.

               Dao của Fassa cắt miếng steak nhưng lại cắt ra một vết trầy trên đĩa, nét mặt của anh sượng sùng, Adam nhìn một chút:  “Bộ anh với cái đĩa này có thù oán gì à.”

               Fassa trầm mặc không nói, không biết đáp lại sao với câu nói đùa của Adam. Điều này làm cho Adam cảm giác như hình như mình đùa không đúng chỗ rồi, bầu không khí lại rơi vào trầm mặclần thứ hai.

               Adam nhanh chóng cắt cho xong miếng steak, để tiếng nhai lấp vào không khí im lặng lúng túng này. Bồi bàn xuất hiện vừa kịp lúc: “Có muốn dùng tráng miệng không ạ?”

                “Không , không cần. . . ” Adam đã không chịu nổi cái kiểu nói chuyện không đâu vào đâu dài lê thê này, cậu buông con dao ăn xuống, đối diện với Fassa trực tiếp đem một miếng steak lớn cuối cùng nhét vào trong miệng, nhai sơ sơ hai ba lần rồi nuốt chửng vào.

                “Không ăn nữa sao?” Fassa u ám hỏi.

                “No rồi. ” Adam gật đầu ngay.

               Bọn họ đứng dậy đi tính tiền, Adam thọc hai tay vào túi chờ Fassa tính tiền. Trong lúc vô ý cậu thấy được nét mặt của nhân viên nhà hàng, lúc nhìn Fassa như đồng cảm với anh mà cũng như muốn cười vào mặt anh. Adam quan sát cẩn thận kỹ càng thêm một chút, cậu phát hiện Fassa nhìn như đang rất bình tĩnh, kỳ thực đã khẽ run lên.

               Adam cắn môi, đi chung với Fassa ra khỏi khách sạn, bước lên thang máy rồi, Adam không chọn xuống dưới tầng trệt để bắt taxi, mà là trực tiếp nhấn vào tầng hầm gần chót. Fassa nhìn thoáng qua lặng lẽ không nói, cùng với Adam như hai pho tượng trầm mặc đứng bất động trong thang máy.

               Bọn họ xuống tới nơi rồi, không khí phía ngoài có hơi lạnh lẽo, Adam đi mấy bước ra bên ngoài, nhịn không được xoay người lại hỏi:  “Trước đây anh cũng phá hỏng buổi hẹn hò với các hùng trùng khác như thế này à? “

               Fassa nở ra nụ cười nhẹ hiếm hoi, một nụ cười vô cùng cay đắng: “Thế này tính ra là đã thành công với tôi rồi, những trùng khác nhìn thấy tôi xong lập tức xoay người bỏ đi còn nhiều hơn.”

                “Hôm nay anh làm sao vậy?” Adam khó hiểu nói,  “Fassa ngày hôm nay và Fassa lần đầu tiên tôi được gặp hoàn toàn khác nhau, quả thực không giống anh gì cả.”

               Fassa im lặng trong phút chốc, mới hơi đau khổ nói ra: “Trước khi tôi đến đã có nói chuyện với Gros.”

               Adam lẳng lặng nghe.

                “Hắn kể tỉ mỉ cho tôi nghe buổi hẹn hò của hai người, nói cho tôi biết cậu thích gì.” Fassa giang tay ra giải thích,  “Tôi. . . Nói chung tôi đã nghe qua rất nhiều ý kiến, bọn họ đều nói hôm đó lần đầu tiên tôi làm vậy không được chút nào, cho nên lần này tôi phải có tiến bộ hơn một chút, nhưng không nghĩ cuối cùng lại hoàn toàn phá hư mất. “

                “Vì sao, sao anh muốn nghe ý kiến của các thư trùng khác làm cái gì? Anh là anh, Fassa, nếu như tôi thật lòng chán ghét anh, sẽ không giao phối với anh ngay từ đầu, tôi thích dáng vẻ kia của anh kìa, mà không phải kiểu mù quáng bắt chước các thư trùng khác thế này, trời ạ, làm tôi xấu hổ muốn chết lúc ngồi đối diện anh.” Adam cảm thấy hết sức buồn cười,  “Anh và Gros không giống nhau, trên thế giới này chỉ có một Gros cũng chỉ có một Fassa, anh phải bắt chước anh ta làm gì. “

               Fassa vẫn không nói được câu gì hay ho cho ra hồn, chỉ đành trầm thấp áy náy nói: “Xin lỗi, là tôi phá hỏng hết. “

               Nhìn dáng vẻ Fassa bi quan ủ rũ cúi đầu, Adam rất bất đắc dĩ, cậu đi qua ôm cánh tay Fassa: “Anh đúng thiệt là ngốc hết thuốc chữa mà, chỉ vì nguyên nhân như thế mà anh lãng phí mất bốn tiếng đồng hồ? Trời ơi là trời, đến cùng anh có hiểu tôi kêu anh đến để làm gì không?”

               Nhìn biểu cảm của Fassa, xem ra thật sự không biết.

               Adam há hốc mồm, lại cảm thấy thực ra không cần phải nói ra. Cậu muốn gặp Fassa, kỳ thực chỉ là. . . muốn chịch anh.

               Lý do này rất cặn bã, thế nhưng Adam cho rằng Fassa hẳn sẽ rất cam tâm tình nguyện, bản chất tự nhiên khi yêu đương của thư trùng không phải là giống kiểu quan hệ bạn chịch hơn là yêu đương đúng nghĩa sao? Adam cho là mình có thể hưởng thụ tình ái không phải gánh vác không cần phụ trách cái gì, đây cũng là để cậu với Fassa chủ khách có tám tiếng vui vẻ, ah, còn phải trừ ra hai tiếng đi từ sân bay về trung tâm thành phố và ngược lại.

               Thế nhưng cậu thực sự không nghĩ tới, Fassa thế mà lại bày ra buổi hẹn hò như thật này.

               Adam không phải là không thích hẹn hò, có điều nói trắng ra thì, với Adam hẹn hò chả qua chỉ là thủ tục để dạo đầu thôi. Gặp được đối thủ thích hợp, ví dụ như Alfred, cậu rất vui lòng uống  chút rượu, tán gẫu một chút trước tiên, tăng phần lãng mạn, không khí nồng cháy lên, mới thong thả ung dung bắt đầu cuộc chơi tình ái.

               Nhưng với Fassa thì khác!

               Cảm giác Fassa cho Adam, chính là cả người đều tràn đầy hormone tình dục, tỏa ra lực hấp dẫn nguyên thủy nhất trong tình ái, cậu thầm mong muốn được điên cuồng làm tình trên giường với thư trùng Đường tộc mạnh mẽ dữ dội này, sau đó phủi mông say goodbye.

               Lẽ nào cậu nhìn lầm rồi? Adam bắt đầu cảm thấy không tự tin đối với may mắn trời cho là luôn thuận lợi trong tình ái của cậu, trước giờ cậu đều biết gặp bạn giường thế nào thì phải dùng kỹ thuật ứng phó ra sao, đây chính là bẩm sinh trời cho, lẽ nào sau khi chuyển kiếp đã hết nhạy rồi?

                “Cho nên. . . Cậu muốn cùng tôi. . . giao phối à? ” Fassa đã hiểu ra khi quá muộn, đành hỏi dò.

               Adam vỗ tay bốp một cái, không thể làm gì khác hơn nhìn anh.

               Biểu cảm quả thực xoắn xuýt vô cùng, sau một hồi lâu mới thấy thoải mái hơn, cười khổ nói:  “Là lỗi của tôi, tôi đã sớm phát hiện ra cậu rất không giống người thường, nhưng đã quên cậu không giống người thường  tới cỡ nào.”

                “Đáng ra bốn tiếng vui vẻ vô cùng này, anh đã hoàn toàn làm lãng phí thời gian của tôi.” Adam đâm đâm vào ngực của Fassa, bọn họ đang đi ở một đường hầm dưới lòng đất hướng lên trên, và chỉ cách đường đi bộ gần đó một đường lan can, “Tôi gọi anh đến chỉ để muốn anh liếm trùng điểu của tôi sau đó đụ banh lỗ đít của anh, không phải gọi anh đến để hẹn hò, hiểu không?”

                “Đã hiểu!” Fassa giơ tay lên, làm dáng tay kiểu như hiểu rõ rồi, “Rất xin lỗi.”

                “Anh cần ít nhất một tiếng để đến sân bay, nếu như tính luôn thời gian linh tinh phải đi tìm khách sạn các thứ. . . Chết tiệt, quá trễ rồi.” Adam nhìn đồng hồ, có chút mất hứng, cậu nhàm chán nhìn chung quanh một chút, ánh mắt khẽ động,  “Trừ phi. . .  “

               Fassa hoang mang nhìn cậu.

                “Anh biết thế nào là làm dã chiến không? ” khuôn mặt Adam hiện lên nụ cười như có như không.

               Fassa thật sự không biết, cho nên anh lắc đầu.

               Adam thất vọng mà nặng nề gục đầu xuống, cậu nghĩ cái gì thế, hùng trùng ở cái thế giới này bảo thủ đến như vậu, trên giường lớn xa hoa còn miễn cưỡng cởi quần ra, chứ đừng nhắc tới chuyện là ở trong đường hầm ngầm thế này, Fassa làm sao có thể sẽ biết dã chiến là gì.

                “Dã chiến chính là làm ở bất cứ chỗ nào không phải trong nhà, ví dụ như. . . ở chỗ này. ” Adam gõ vào một cái lan can, lập tức mất hứng nói, “Có điều quên đi, tôi đoán là anh cũng không chịu được đâu. “

                “Có thể! ” Fassa lập tức trả lời, anh nghiêm túc nói với Adam, “Ở chỗ này, có thể.”

               Adam nhíu nhíu chân mày: “Anh có biết anh đang nói cái gì không? Anh xác định có thể để cho tôi chịch anh ngay đây?”

                “Nếu như tôi để cậu nghĩ rằng có bất cứ cái gì cậu không thể làm với tôi, đó mới là hiểu lầm lớn nhất mà tôi nên nói xin lỗi với cậu.” Fassa hết sức nghiêm túc trả lời.

               Adam nhìn anh vài giây, nở nụ cười:  “Tuy là hẹn hò hồi nãy chỉ chấm cho anh có một điểm, nhưng có những lời này tôi chấm anh thành chín điểm.”

                “Còn dư lại một điểm cuối, thì phải xem biểu hiện sau đây của anh nữa.” Adam nhẹ nhàng kéo xuống cổ áo của Fassa.

Thanh An

Chủ nhà đảng sủng công 1000%. Sủng công là chân ái, chào mừng các bạn cải tà quy chánh =))

Leave a Reply

Back to top