TTCPS – Chương 45

               Chương bốn mươi lăm: Ảo tưởng trong mơ ngọt ngào với thầy giáo hùng trùng (ba)

               Nằm trong chốc lát, Agnes đã khôi phục được kha khá thể lực rồi, Adam kêu cậu mặc quần áo lại cho tử tế, ngồi trở lại trên giường bệnh, mình cũng đã mặc quần áo xong, khôi phục vị trí trước kia.

               Holland lấy kinh nghiệm đạo diễn  cậu được học thì đầu tiên tính là, sẽ quay cho xong một đoạn tình tiết xử lý vết thương và sau đó đánh thức Agnes từ trong giấc mơ tỉnh lại này, sau đó mới quay đến cảnh trong mơ của Agnes, rồi mới đánh thức dậy, làm vậy hiệu suất khá cao.

               Thế nhưng Adam cố ý chịch Agnes trước đã, rồi mới quay đến cái đoạn đánh thức cậu ta dậy từ trong mơ

               Agnes dựa theo yêu cầu của Adam, nhìn chằm chằm một chỗ, làm bộ đang thất thần. Tiếp đó là Adam  nhẹ giọng kêu lên: “Agnes? Agnes?”

               Agnes bỗng nhiên ngẩng đầu lên nhìn Adam. Ở chỗ này, cậu phải thể hiện ra tâm tình rất phức tạp khi ảo tưởng trong bí mật của mình bị phá vỡ, lúc đầu nếu để cho Agnes diễn ra được cảnh này hẳn sẽ rất khó, nhưng bây giờ thì đơn giản hơn rồi, chỉ cần làm cho cậu nhớ lại chuyện gì xảy ra vừa mới nãy, là được.

               Dựa theo lời của Adam, Agnes nhớ lại một chút chuyện mới vừa rồi phát sinh, trên mặt đã tự nhiên vẻ xấu hổ và cảm xúc như một bí mật mình chôn sâu bị xé toạc ra, diễn xuất vô cùng tự nhiên.

                “Vết thương đã xử lý tốt, em có thể đi.” Adam xoay người, chỉ chừa cho Agnes một bóng lưng.

               Đến khúc này, một đoạn tình tiết trong kịch bản này rốt cục cũng quay xong.

               Sau đó Adam xoay người, nhìn Agnes, Agnes thoạt nhìn vẫn có chút xấu hổ, không dám ngẩng đầu lên nhìn cậu, rồi lại nhịn không được len lén giương mắt quan sát cậu.

                “Về sớm một chút đi, Agnes, ngày hôm nay nghỉ ngơi thật tốt, ăn nhiều hơn một chút, như vậy ngày mai mới có tinh lực để chịu được thật lâu chứ.” Adam vỗ mông Agnes một cái, đem Agnes đưa ra khỏi phòng y tế.

               Agnes mặc áo thể thao, trở lại tần lâu ký túc xá, xa xa liền thấy có một thư trùng học chung đứng ở cửa, đột nhiên la to một tiếng: “Cậu ta về rồi!”

               Lúc Agnes đi vào túc xa hình vòng cung, lan can mấy tầng lầu đều có các học viên vây kín xung quanh ngó ra, mấy ngàn học viên quân đội nhốn nháo nhìn cậu.

               Agnes hai tay cắm vào túi, cà lơ phất phơ đi tới chính giữa, ngẩng đầu nhìn một lượt nhóm thư trùng  đang vây quanh cười khẩy: “Hah, làm sao vậy.”

               Sau khi trầm mặc vài giây, toàn bộ tòa ký túc xá này tiếng vỗ tay vang như sấm động, nhảy cẫng lên hoan hô.

               Ngày thứ hai quay phim tiến hành ở phòng học. Trong phòng học có bốn mươi học sinh ngồi thật chỉnh tề, bọn họ đang mặc đồng phục của học viên quân đội, không phải cái loại đồng phục thiết kế cho huấn luyện giống quần áo thể thao, mà là đồng phục chính quy của quân đội nhìn giống đồ âu phục nhiều hơn, từng người nhìn qua khí thế bừng bừng,  mà trên người cũng là khí chất giống vậy.

               Adam bước dài tiến đến, đang đứng trên bục giảng, thả giáo trình xuống, Cậu vẫn mặc quần áo giống ngày hôm qua trên người, mang kính gọng đen. Bộ đồ vest này theo Adam càng giống đồ vest dành cho nữ theo trong trí nhớ của Adam hơn, vì nhấn vào dáng người quá nhiều, ngay cả một thằng đàn ông cứng ngắc như cậu mặc vào vẫn có hiệu quả đằng trước nhô ra đằng sau vểnh lên. Lúc đầu cậu lo lắng có thể thư trùng đối với đồ kiểu này sẽ không thích, nhưng xem từ hiệu quả thực tế ra thì, vẫn hấp dẫn con mắt vô cùng.

                “Nội dung quay phim trong cảnh này, là giờ lên lớp của thầy Hart, mà các em  lại lo mơ tưởng đến thầy Hart. Có điều thầy hy vọng các học viên đều phải dùng lý trí khắc chế chính mình, tất cả nội dung đều chỉ để quay phim thôi, đừng đánh mất  đi danh dự tôn quý của trường cấp ba Đệ Nhất.” Nigel nói xong, vẫn có chút bất an, quay đầu nói với Adam, “Hay là cái đoạn nội dung này vẫn nên quay một mình thôi! Không cần thiết phải nhét bọn chúng vô cảnh thật.”

                “Không cần lo lắng, Nigel, tôi tin tưởng  các ông có thể xuất hiện kịp thời để bảo vệ cho sự an toàn của tôi, hơn nữa đã trải qua mấy lần thử thách phức tạp đến vậy, cuối cùng chả phải là để cho bọn chúng nếm được chút ngon ngọt này sao?” lời nói của Adam là nói ngay trước mặt các học viên, những lời này làm cho chúng vô cùng phấn khích, xao động bất an mà chụm đầu ghé tai to nhỏ, Nigel chỉ cần dùng một ánh mắt lướt qua, lại khiến mọi thứ yên lặng trở lại.

               Quay phim bắt đầu, Adam điều chỉnh lại màn ảnh không gian ba chiều, mặt trên đã có nội dung viết sẵn, cậu chỉ cần đọc theo những gì viết sẵn là được.

                “Vào lúc khoảng mười hai tuổi, thân thể thư trùng bắt đầu tiến nhập vào kỳ phát dục, râu bắt đầu mọc dài ra, thân thể xuất hiện những biểu hiện giới tính thứ hai, ví dụ như hầu kết nổi lên, có hùng tương chảy ra, còn gặp phải hiện tượng mộng tinh,  đến lúc chừng mười tám tuổi, thân thể thư trùng đã phát dục hoàn toàn, đầy đủ nền tảng cần thiết phục vụ cho việc giao phối. . . ” Adam đọc vài câu, ngẩng đầu, tất cả ánh mắt  của thư trùng đều đặt trên người cậu, căn bản không có nghe giảng bài.

               Đoạn nội dung này bọn họ vốn đã sớm học qua rồi, cộng thêm việc Adam đứng ở phía trước, đương nhiên trực tiếp rơi vào trạng thái thất thần.

                “Aiz, các em à, sao không nghiêm túc nghe giảng bài, các em nhìn thầy làm cái gì? Đầu của các em trong đang suy nghĩ gì?” Adam quát lớn bọn họ rất không có khí thế, tính tình của Adam dĩ nhiên không kém đến như thế, có điều cậu phải cố gắng bắt chước các thầy giáo hùng trùng khác.

               Adam nhìn bọn chúng chằm chằm vài giây nét mặt hơi thay đổi, lộ ra một tia cười xấu xa.

                “Có phải các em đang suy nghĩ rằng, thầy sẽ như thế này sao?” Adam sau khi nói xong, đưa tay luồn vào mái đầu chải gọn gàng ra sao, động tác lả lơi vò rối tóc, trong đôi mắt mang theo mê hoặc đầy nguy hiểm. Tiếp đó cậu cởi ba cái cúc áo từ áo vest khoác ngoài, lại gỡ ra từng nút áo sơ mi một.

               Tất cả các học viên mắt nhìn không chớp, miệng chậm rãi mở to ra, trên mặt lộ ra chờ mong trong giấc mộng, phản ứng theo trực giác thế này chân thật hơn rất nhiều so với kiểu diễn xuất thông thường.

               Adam mở rộng áo của mình ra, đem cà vạt kép xuống, móc lên trên tay, hướng về chỗ Agnes đang ngồi cạnh cửa sổ, vị trí thứ hai đếm ngược từ dưới lên đi tới. Cậu đi tới trước mặt Agnes, cà vạt trong tay kéo thẳng ra, chợt ôm lấy cổ Agnes, khiến cậu ta sát bên người mình.

               Đối với Agnes mà nói, thân thể  Adam  trong tưởng tượng sẽ phong phú hơn mà cũng chân thật hơn, cho nên mặt của cậu ta cũng đỏ nhất trong đám.

               Nhìn bộ dạng Agnes, Adam nhịn không được cười lên. Cậu đứng lên, vừa đi vừa gài hết lại nút áo, sau đó lấy tay cào cào chải lại tóc: Được rồi, các em học viên, cám ơn các em mới vừa phối hợp, có điều hy vọng các em hiểu rõ, điều tôi mới vừa làm, sẽ chỉ xuất hiện trong tưởng tượng của các em thôi, còn các thầy trong thực tế sẽ không làm như vậy, hiểu không?”

               Cậu xoay người, mỗi đứa học viên sắc mặt đỏ lên, nghe được lời của cậu, phát ra tiếng cười ha ha, có đứa không dám nhìn cậu, có đứa thì lớn mật một ít, tha hồ nhìn cậu chằm chằm, còn nói to lên:  “Anh Adam, anh thật gợi cảm.”

                “Cảm ơn đã khen tôi.” Adam giơ ngón trỏ lên chỉ vào thư trùng dũng cảm kia, “Anh thích thư trùng tự tin, anh tin rằng tuy các hùng trùng khác sẽ khác anh ở nhiều điểm , nhưng bọn họ cũng sẽ không thích dạng người khúm núm, sợ sệt không có một chút tự tin nào, cho nên các em phải dũng cảm tin tưởng  chính mình, ở các trước mặt hùng trùng mà mình muốn theo đuổi, bày ra bộ mặt tốt nhất, chân thật nhất của các em.”

                “Đương nhiên, đừng đem những mơ tưởng xấu xa  này nói cho bọn họ biết, ” Adam nháy nháy một bên mắt, “Giấc mơ kiểu như vậy thì nên để lại trong phim đặc biệt là được rồi. “

               Những lời này lại gây nên một phen cười vang.

                “Tốt lắm, kế tiếp còn có một cảnh phim cuối cùng”. Adam lần nữa  điều chỉnh lại màn ảnh không gian ba chiều, có điều lúc này, các ánh mắt đang nhìn vào cậu càng thêm nóng bỏng, càng giống như là một đám học viên đang có chung những mơ tưởng bậy bạ với thầy giáo hùng trùng gợi cảm.

               Tiếp theo Adam lại đọc vài câu, nói rằng:  “Câu hỏi về chủ đề này, sẽ do. . . Agnes trả lời, Agnes, Agnes? “

               Agnes liền vội vàng đứng lên, cậu vừa mới đã thật sự thất thần, bởi vì cậu biết tiếp theo là chuyện gì, cho nên đã không nhịn được có chút mong đợi, ngược lại vừa vặn phù hợp tình tiết một đoạn này.

                “Thầy đoán em cũng không có nghe rõ câu hỏi của thầy.” Adam tức giận nói,  “Tan học đến phòng làm việc của tôi”

               Đến đó, tình tiết đoạn này xem như toàn bộ hoàn thành, kế tiếp, chính là phân cảnh trong phòng làm việc giữa Adam và Agnes.

                Các học viên ở đây đã qua tuyển chọn kỹ càng, bọn họ đều được đậu vòng phỏng vấn thứ nhất, ở trong đợt thứ hai phỏng vấn cũng biểu hiện nổi bật, đáng tiếc vận may không tốt bằng, khuôn mặt chỉ có thể được lên hình một ít, cho nên đành hâm mộ và ghen ghét mà nhìn Agnes theo Adam rời khỏi phòng học, chuyển từ cảnh này qua cảnh khác mà quay phim tiếp.

               Phân cảnh tiếp theo xảy ra ở phòng làm việc. Adam ngồi ở trước một cái bàn làm việc, nhìn Agnes:  “Agnes, dạo gần đây em làm sao thế? Vì sao đi học luôn thất thần.”

               Agnes cúi đầu, làm ra dáng vẻ kiểu em biết sai rồi.

                “Xem ra nếu không có phạt em, chắc là em sẽ không nhận ra được sai lầm của mình.” Adam hừ một tiếng, “Đem quần cởi, nằm lên bàn đi!”

               Agnes lập tức trợn to hai mắt ngẩng đầu, vẻ mặt nửa tỉnh nửa mê mà nhìn Adam, cái này, đoạn này trong kịch bản không có mà?

Thanh An

Chủ nhà đảng sủng công 1000%. Sủng công là chân ái, chào mừng các bạn cải tà quy chánh =))

Leave a Reply

Back to top