
Chương hai mươi tám: Lời cầu xin của Nigel
Nigel mang theo Adam và Holland đi thăm trường quân đội, xem phòng học, căn tin, sân huấn luyện, cuối cùng lại đến ký túc xá.
“Cái này làm tôi nhớ lại lúc đi học. ” Steve cùng Adam đi chung đến tòa nhà ký túc xá, trong ánh mắt tràn đầy hồi ức.
Tòa nhà ký túc xá của trường tổng cộng chia làm năm tầng,bốn phía chung quanh bao vây bởi đất trống, ở giữa có mấy loại phương tiện nhìn như hành lang dán thông báo, cột phơi quần áo các thứ. Bên ngoài mỗi tầng đều có hành lang, thế nhưng hành lang không có bị xây che lại, mà là giống như sân thượng mở ra hướng vào phía trong, cho nên mỗi một tầng của ký túc xá đều có thể nhìn chuyện gì đang xảy ra ở giữa bãi đất trống.
“Mỗi tầng lầu đều có gác cổng, buổi tối tiếng còi vừa vang lên, sẽ tắt đèn, toàn bộ khu này thành yên tĩnh cực kỳ.” Steve nhìn chung quanh một chút, “Tôi lúc đó đang ở ký túc xá lầu hai, chắc là bên kia.”
“Thì ra anh cũng là học sinh của Trường cấp ba Đệ Nhất, là tiền bối của mấy đứa nhóc ở đây.” Adam nhìn chung quanh một chút, “Luôn cảm giác không giống trường học lắm. . . “
Ký túc xá của Trường cấp ba Đệ Nhất vô cùng ngăn nắp sạch sẽ, thậm chí có mức thành gọn gàng hơi quá đáng, không có giống trong trí nhớ của Adam, lúc mình còn học đại học, mỗi tầng ký túc xá đều bày đủ thứ lộn xộn, rác rến khắp nơi. Vào khoảng thời gian này, toàn bộ tòa nhà cũng không có học sinh, yên lặng vô cùng.
“Sau khi tiến vào bộ phận chấp pháp, tôi phát hiện kỳ thực trường học cùng ngục giam rất giống, hoàn cảnh tốt hơn thôi, nhưng quản lý cũng nghiêm ngặt như thế, ngược lại không bằng tự do nơi quân doanh .” Steve theo Adam bước vào một phòng học ký túc xá của học sinh, “Chỗ này từ lúc tôi ở đến giờ chẳng thay đổi gì cả. “
Chăn gấp thành bốn góc vuông, giường được trải phẳng lì như chưng bày trong cửa hàng, mặt đất và kệ tủ không nhiễm một hạt bụi, trên mặt bàn sách vở, ly chén được sắp xếp ngay ngắn. Thậm chí ngay cả mắc áo trên tường, đều là mỗi cái một được ngay ngắn móc chồng lên nhau, tay áo căn chỉnh ra sao cho thẳng tắp.
Chỗ này khác nào một doanh trại bộ đội hà khắc nhất Adam từng biết.
“Vì sao trong quân doanh ngược lại thoáng hơn nhiều?” Adam thật tò mò, cậu còn chưa từng thấy qua quân doanh trùng tộc.
“Bởi vì ở trường quân đội, thư trùng phải học được cách phục tùng và hợp tác, điều này có thể để cho bọn họ ở trên chiến trường sống sót. ” Nigel ở bên cạnh mỉm cười giải thích cho Adam. Nigel là một người thầy chủ nhiệm khá có máu nghệ sĩ, nhưng mà lúc nói những lời này, Adam lại cảm giác được một mùi máu tanh.
“Mà ở quân doanh.” Steve nói tiếp, “Phần lớn thư trùng đều phải đi lính thời gian ít nhất cũng mười năm, nơi đó không phải trường học, mà là nơi họ sống, cho nên ngược lại càng tự do. Ở trường học, cá tính phải không được khích lệ, thế nhưng ở quân đội, tính cách bất đồng sẽ bị Nalena phân phối các chức vụ và công tác khác nhau.”
“Nghe ra, quân doanh ngược lại giống như là đang ngồi trên ghế nhà trường, bởi vì bồi dưỡng cá tính và định hướng cho bản thân, cũng nên là trách nhiệm giáo dục .” Adam nhìn một chút rồi rời khỏi ký túc xá, nơi đây thật sự là quá chỉnh tề, chỉnh tề đến mức cậu nhìn không ra bất cứ ‘cá tính’ nào ở đây.
“Cậu biết không, Adam, cậu có đôi khi sẽ nói ra những lời nói làm trùng tỉnh ngộ ra, hoặc là từ góc độ hoàn toàn khác với những người chung quanh để nhìn vấn đề. ” Steve nhìn Adam đầy tán thưởng.
Được tán dương như vậy khiến Adam cảm thấy tâm tình có chút khác thường. Ở Neisser, cậu đã thành thói quen được thư trùng đối đãi luôn là tán thưởng và yêu quý hết lòng. Mà giống như Steve, khi phát hiện ra năng lực của cậu bỗng xuất hiện mới dùng ánh mắt tán thưởng, cũng rất ít thấy.
“Anh biết không, Steve, anh là thư trùng đầu tiên phát hiện ra điểm này.” Adam hiếm khi nào không diễn vai công tử nhà giàu vô dụng chỉ biết chọc ghẹo nói cho qua chuyện, giờ cậu lại rất nghiêm túc nói, “Cám ơn anh.”
“Chỉ do bọn họ còn chưa hiểu hết con người cậu, không có phát hiện được các khía cạnh khác của cậu thôi.” Steve nở nụ cười, nụ cười của anh luôn làm người ta thấy trong lòng ấm áp ngay tức thì.
“Leng keng leng keng leng keng. . . ” kèm theo tiếng chuông dồn dập, tiếng bước chân dồn dập nhanh chóng vọt tới khu nhà ký túc xá, hợp thành tiếng trùng ồn ào như làn sóng..
“Ah, nguy rồi, chúng ta đã bị vây lại rồi” Adam rất xin lỗi mà le lưỡi, cậu và Steve mải trò chuyện, làm trễ hành trình thăm viếng hôm nay.
“Không sao cả.” trên mặt Nigel có một sự kiêu ngạo nhàn nhạt.
Rất nhanh Adam biết loại kiêu ngạo này đến từ đâu, cậu cảm nhận được một đãi ngộ có thể nói là đầy vinh dự. Tới lúc bọn họ đi xuống lầu dưới, các trùng đã nhanh chân chạy trở về ký túc xá, nhao nhao dựa vào tường gác tay đứng ngay ngắn, ngẩng đầu ưỡn ngực, khi Nigel bước qua, còn có thể cúi chào hô lớn: “Chào chủ nhiệm. “
Đây giống như cảnh tượng lúc Moses tách đôi biển đỏ, lúc mới bắt đầu làm cho Adam có chút kích động và hư vinh, thế nhưng đi theo qua trước mặt trăm học sinh, Adam dần dần cảm nhận được một loại áp lực nặng nề.
Các học sinh nẩng đầu ưỡn ngực, tư thế nghiêm chỉnh, thật giống như từ một khuôn đúc ra, có điều chỉ là ở bề ngoài, hành vi cử chỉ nào cũng đã thành quy tắc được nhất trí.
Cậu hiện tại mơ hồ hiểu ra tại sao Haya muốn đem bộ phim đặc biệt thứ hai đặt quay ở trường quân đội.
Chỗ này là bắt đầu cho cuộc sống của phần lớn các thư trùng, bọn họ ở chỗ này học được quy củ và tuân theo kỷ luật, học được cách tuân lệnh và hợp tác. Sau đó tiến nhập quân doanh mới bắt đầu dần dần sinh ra cá tính của mình, thích ứng vị trí của mình.
Thế nhưng hiện trạng của Fabre đã định trước bọn họ không có cách nhìn đúng đắn về giới tính và tình yêu. Đối với bọn họ mà nói, giao phối cùng hùng trùng giống như là sứ mệnh phải hoàn thành trong cuộc đời, thiên đường duy nhất đáng để mong chờ, là bọn họ dùng sự kiên cường và máu tươi của mình để tạo thành, là một mảng sáng đầy màu sắc ấm áp duy nhất trong cuộc đời họ.
Mà hùng trùng dù có xét về số lượng hay là năng lực, đều đã định trước không còn cách nào hoàn thành nhiệm vụ nặng nề này. Điều này khiến cho thư trùng cạnh tranh với nhau hết sức kịch liệt, thậm chí kịch liệt đến mức làm cho bọn họ cảm thấy tự ti và tuyệt vọng.
Hiện tại điều cậu có thể làm, như Haya đã nói, cậu có thể vào lúc thư trùng mới chập chững vào đời, sẽ xây dựng nên một giấc mộng vô cùng hoàn mỹ. Để cho bọn họ không đến mức trong mười năm sau đó, chỉ có thể sống giữa sự lo lắng và bất an vô cùng, suy đoán lung tung rốt cuộc thứ ấy nó như thế nào. Đồng thời bởi vì không biết và mong đợi quá nhiều, mà trở nên hoảng sợ, thậm chí không cách nào cảm nhận được cơn sướng nguyên thủy nhất trong cuộc đời.
Nếu không có hùng trùng nào tự nguyện muốn là trùng trong mộng của tất cả các thiếu niên thư trùng, như vậy thì để mình làm đi!
Adam đang sắp thấy cảm động vì sự hi sinh vĩ đại của mình.
“Cậu Adam, Haya đã cho chúng tôi biết sẽ phải phối hợp toàn lực để cậu quay phim, nghe theo điều khiển của cậu,đáp ứng nhu cầu của cậu. ” Nigel mang theo Adam đi tới phòng làm việc của mình, biểu cảm như đang đấu tranh nửa ngày, cuối cùng mới khoanh hai tay lại, mặt mang vẻ khẩn cầu mà nhìn Adam, “Nhất là cậu chuẩn bị ở Trường cấp ba Đệ Nhất này trực tiếp chọn diễn viên, đúng không? “
“Đúng vậy, tôi muốn nhìn bọn chúng thực tế, hình dáng, tính cách của bọn chúng, e rằng còn phải nhìn thân thể gì gì đó, có phải không tiện lắm hay không? Nếu như không có cách nào tôi có thể để Haya sàng lọc giúp.” Adam cũng biết, tới trường học mà đi tuyển diễn viên GV, chuyện này trên trái đất là một đãi ngộ không bao giờ có, Nigel không muốn cũng là chuyện bình thường.
Thế nhưng hiện thực lại cho cậu thêm một bài học, nói cho hắn biết hai cái thế giới này khác đến thế nào.
“Không phải không phải không phải, chúng tôi hết lòng cam tâm tình nguyện, chỉ là, sau khi bàn bạc với Ban giám hiệu nhà trường, chúng tôi có một… thỉnh cầu. ” Nigel khó khăn nói, “có lẽ nghe qua sẽ thấy rất quá đáng, cậu Adam, cậu hoàn toàn có thể cự tuyệt.”
Adam nháy mắt mấy cái, lẳng lặng chờ nghe tiếp.
“Có thể hay không đem lần tuyển chọn này. . . ” Nigel dùng hết toàn lực cưỡng ép mình phải đem cái chủ ý này nói ra, “Biến thành tuyển chọn diện rộng? Làm cho tất cả các thư trùng đủ chuẩn đều tham gia vào giai đoạn này? Bởi vì sợ rằng thời gian kế tiếp của bọn chúng, rất lâu sau này cũng không có đủ độ cống hiến để trở về Fabre, cùng đừng nói là được nhìn thấy hùng trùng. “
“Chờ đã. . . ” vẻ mặt Adam có hơi cứng ngắc, “Ý ông là, muốn tất cả học sinh trong trường, ở trước mặt tôi, để cho tôi chọn? “
“Đúng vậy. ” Nigel áy náy nói.
“Ông có biết bọn chúng không chỉ là chỉ nói chuyện với tôi, còn phải cởi sạch y phục, kiểm tra thân thể nữa không!?” Adam xác nhận lần nữa nói.
“Tốt nhất là có thể, đương nhiên nếu như cậu thực sự không muốn. . . ” Nigel cũng không đành lòng nói nữa.
“Vậy có phải còn gồm cả chuyện sờ mó thân thể của bọn chúng, nhìn da và chạm vào bắp thịt, kiểm tra trùng điểu và tiểu huyệt của bọn chúng, nhìn xem có đủ để tôi thỏa mãn hay không? ” Adam như đang nói đùa, bởi vì cảnh tượng như vậy, trong tưởng tượng dâm nhất của cậu cũng còn chưa xuất hiện qua, được rồi, là có xuất hiện qua, nhưng đã bị cậu gạt ra làm không thể, độ thực tế quá thấp.
Nigel cũng đang cảm thấy là cậu nói đùa: “Ah, chúng tôi làm sao có thể hy vọng xa vời cậu làm nhiều như vậy, vậy làm cho chúng tôi như là quá tham lam không biết chừng mực rồi, thưa cậu Adam.”
Lông mày của Adam không ngừng nhếch lên trên, thiếu điều dính đến mép tóc trên trán, trên mặt cậu lộ ra nụ cười làm cho Nigel không đoán ra, không biết nghĩ tới điều gì, nở một nụ cười quái dị làm cho Nigel lo lắng.
“Khụ khụ, tuy đây thật là một chuyện rất khó.” Adam gật đầu, cố gắng vờ ra vẻ nghiêm túc, “Nhưng mà tôi vẫn sẽ làm như vậy, chắc đây là việc tốt nên làm?”
“Không sai, trời ạ, cậu quả thật là một thiên sứ!” Nigel kích động đứng lên, bắt tay Adam, hai tay nắm chặt, dùng sức lắc lắc cái tay
Adam suy nghĩ một chút, lại rụt rè nói: “Có điều, tiện nhất là nên giới hạn độ tuổi phải từ mười tám tuổi, cũng chính là thư trùng ra khi tốt nghiệp lập tức phải tiền tuyến, có thể chứ? Nếu không thì quá nhiều rồi.”
Cậu tuy là cũng muốn thật sự được thể ngiệm qua cái viễn tưởng “Ở trường nam sinh kiểm tra thân thể của toàn bộ học sinh”, nhưng theo giới thiệu của Nigel, học sinh của trường này có tới gần ba chục ngàn, trong đó đã sắp tốt nghiệp thì có hơn chín ngàn. . .Đây là một khối lượng công việc thật đáng sợ.
“Ước chừng là chừng năm ngàn, ” Nigel đối với tình huống của học sinh trường mình hiểu rõ vô cùng, mới xác nhận bằng miệng đã báo ra chữ số, “Thực sự là, cậu Adam, cậu sẽ trở hồi ức tốt đẹp nhất của bọn chúng khi mới ra đời, tôi thay mặt tất cả các học sinh xin cảm ơn cậu.”
“Ông khách sáo quá rồi.” Adam thành tâm nói thực lòng.
Đi ra phòng làm việc, Adam thở ra một hơi dài, cậu phát hiện Steve vẫn trong phòng làm việc bảo hộ cậu, nhìn như có chút muốn nói lại thôi: “Làm sao vậy? Steve?”
Do dự một chút, Steve nói: “Cậu có thể làm như vậy, thực sự làm cho người khác phải khâm phục”
“Cái gì? ” Adam ngây người.
Steve dùng ngón tay cái chỉ chỉ vào cửa ban công: “Chuyện tuyển chọn này, tôi biết rất khó, thế nhưng cậu vẫn đáp ứng, cậu thực sự tốt quá.”
“Steve.” Adam vừa giật mình vừa buồn cười, thậm chí có hơi xấu hổ, “Anh biết tôi đối với chuyện tình dục phóng đãng vô cùng, đối với tôi mà nói, có thể được thưởng thức cơ thể xinh đẹp của các cậu trai trẻ, chính là một công việc vô cùng tốt. Nigel nói như vậy đã khiến cho tôi cảm thấy ngượng ngùng, xin anh nghìn vạn lần đừng nói như vậy. “
“Tôi biết,” Steve không hề giống Nigel cho rằng Adam giống nhau với các hùng trùng khác, “Cho nên tôi mới phát hiện được là nên phải cảm ơn cậu, thật lòng cảm ơn cậu.”
Adam trợn to mắt, không biết nói cái gì cho phải.
“Tôi cũng đã trải qua thời trung học, tôi hiểu rất rõ ràng, nếu như vào lúc này có thể có một hùng trùng mỉm cười, nói chuyện với tôi, thậm chí sờ vào cơ thể của tôi, sẽ làm tôi cao hứng biết bao. ” Steve lộ ra thần sắc đang hồi tưởng, “Lứa tuổi mà cậu chọn ra, là tuổi thành niên còn chưa lớn hẳn, chính là các thư trùng đang ở độ tuổi vẫn còn mơ mộng hão huyền về tương lai.”
“Khi đó, tôi đã muốn chính mình sẽ trở thành anh hùng chiến tranh, tiếp nhận huân chương, sau đó cùng hùng trùng hẹn hò, nhận được yêu thích của bọn họ, những tưởng tượng này đều rất tốt đẹp. ” Steve cười cười, biểu tình buồn vô cớ, “Thế nhưng hiện thực sẽ rất nhanh để cho bọn chúng dần tỉnh ra, đồng thời chừng mười năm kế tiếp, cảm nhận được cái gì gọi là thất bại.”
Adam nhìn ánh mắt Steve chứa vẻ tinh thần chán nản, không khỏi cảm thấy đồng tình vô cùng: “Nói thật, đến cùng là chuyện gì xảy ra với giới hùng trùng, vì sao đến thư trùng chính trực, thân thiện, đáng yêu như anh, cũng không dành được quyền hẹn hò? “
“Có một câu nói, hùng trùng trong tình cảm như hồ điệp, trên thân thể như thiền (ve), cậu nghe qua sao? ” Steve hỏi cậu.
“Chưa hề, đó là ý gì?” Adam chỉ biết là trong trùng tộc hồ điệp và thiền đều là quý tộc, địa vị thời cổ đại rất cao, nhưng không biết khác nhau ở chỗ nào.
“Hồ điệp là thư trùng đa tình nhất, bọn họ thích nói yêu thương, hẹn hò, thế nhưng đối với tình dục cũng rất cảnh giác, nghiêm ngặt, không phải là đối tượng yêu thật lòng, bọn họ rất khó sản sinh loại xung động này. Cho nên thư trùng thuộc hồ điệp tộc, là loại dễ dàng theo đuổi được hùng trùng nhất, bởi vì quan niệm tình cảm của hùng trùng giống như bọn họ. ” Steve giải thích cho Adam, “Mà Thiền tộc, bọn họ thời cổ đại là tế ti, phải giữ mình trong sạch, nghiêm cấm thân thể hưởng lạc, cho tới bây giờ, bọn họ đã ở thành vệ tinh trong viện nguyên lão, phụ trách giữ gìn sự vận hành của đầu não tinh tế. Hùng trùng giống như vậy. “
“Hùng trùng thích tình cảm, thích yêu đương, thích tâm linh phù hợp, đồng thời phi thường cảnh giác, thậm chí mâu thuẫn chuyện tình dục. Ở cổ đại cũng đã như vậy, thế nhưng khi đó, thư trùng và hùng trùng số lượng không khác nhau nhiều, mỗi thư trùng đều có đầy đủ thời gian để chậm rãi đeo đuổi, hiểu được một hùng trùng, mà sẽ không phải đối mặt với cạnh tranh đáng sợ như bây giờ. Nhưng mà sau thời đại hắc ám, số lượng hùng trùng không chỉ thiếu đi, tâm lý mâu thuẫn đối với thư trùng cũng mạnh hơn, cho tới bây giờ cũng chưa thể hồi phục được.” Steve bất đắc dĩ nhún vai.
Adam lúc này mới hiểu được, mấu chốt ở nơi nào đã khiến quan niệm về hai giới tính trong xã hội hiện tại của trùng tộc sao lại lệch lạc như thế,: “Mà thư trùng thì lại khác, ngoại trừ Điệp tộc và Thiền tộc ra, những thư trùng khác lại càng thích được hưởng thụ thân thể, đúng không? “
“Không sai. ” Steve cười khổ nói, “Cho nên bây giờ có một cách nói, hùng trùng cùng lứa đều bị thư trùng lớn hơn ngươi mười tuổi hai mươi tuổi chiếm được, thư trùng chỉ còn có thể nhắm vào đời hùng trùng kế tiếp.”
Adam cho tới bây giờ mới thấy rõ vấn đề của xã hội trùng tộc, nhưng cậu tạm thời cũng chưa sửa đổi được thái độ của các hùng trùng khác, không cách nào để cho bọn họ có thể phóng khoáng trong những mỗi quan hệ như mình, dành cho thư trùng niềm vui nên có trong tình dục. E rằng cần phải liệt vào kế hoạch theo dạng sâu xa hơn, dùng phim đặc biệt cứu vớt nhiều thư trùng nhất có thể chỉ là bước đầu tiên, giải cứu quan niệm sai lầm của hùng trùng về tình dục là điều quan trọng hơn cả, nhưng có lẽ sẽ càng thêm nhiều bước gian nan hơn.
Adam đang trôi theo dòng suy nghĩ, đột nhiên ngẩng đầu lên, lộ ra nụ cười ranh mãnh: “Vậy còn anh, Steve, hồi anh học trong trường quân đội, anh có hay không. . . có mơ tưởng bậy bạ gì? “
Steve hít sâu một hơi, không nghĩ tới sẽ tự đào hố chôn mình, anh lắc đầu cười cười: “Ah, Adam, cậu đừng hỏi khó tôi vậy chứ.”
“Nói cho tôi biết, nói cho tôi biết đi! ~” Adam lôi kéo cánh tay của anh, “Coi như là phần thuởng dành cho tôi.”
Steve nhìn cậu, cuối cùng thỏa hiệp: “Được rồi, thế nhưng, đừng có dùng ánh mắt phán xét nhìn tôi, được không? “
“Đương nhiên! Anh nghĩ tôi là người như vậy sao! ” Adam động viên anh.
Ánh mắt Steve lóe lên một cái, lộ ra phần hồi tưởng: “Thời tôi học cấp ba, có một vị thầy giáo hùng trùng, là thầy Carter, thấy ấy là hùng trùng hết sức hiền lành, lại rất mê người, là tình nhân trong mộng của hết thảy thư trùng trong lớp, có một lần, thầy đã từng vỗ bả vai của tôi và nói, tôi nhất định sẽ trở thành thư trùng giỏi nhất, phải nhận được ưu ái từ hùng trùng .”
“Vậy thôi? Chỉ có vậy thôi hả? Không có gì. . . Mà. . . Mơ về sex ấy, ví dụ như phụ đạo đặc biệt của thầy, hoặc là, e hèm, đánh vào mông anh?” nụ cười Adam có phần dung tục.
Steve buồn cười lắc đầu: “Làm sao có thể, tôi vô cùng tôn trọng thầy Carter, chưa từng có có ảo tưởng như vậy đối với thầy ấy! “
“Được rồi. ” Adam nhàm chán bĩu môi, “Cho nên thưa anh Steve đứng đắn, anh chưa từng có đối với bất luận hùng trùng nào mà mơ đến mấy chuyện tình dục sao?”
Vấn đề này làm cho ánh mắt Steve đông cứng lại, anh có vẻ hơi căng thẳng, lo lắng không yên: “Cũng không phải, có một. . . “
“Adam! Tôi tìm được một vài cảnh dựng rồi, cậu muốn nhìn không?” Holland lúc này từ hành lang xông vào, cắt ngang lời nói của Steve.
“Ah, có phòng y tế không?” Adam vội vã đi qua.
Steve giơ tay lên, lại chậm rãi buông xuống, nhìn Adam chăm chú, lộ ra nụ cười bất đắc dĩ.
Khổ thân Steve, dm cứ nói thẳng với nó là muốn dc nó chịch là xong rồi =)))