TTCPS – Chương 22 + 23

Chương hai mươi hai: Gros đến

               Video bắt đầu, thấy Adam nhô đầu ra, Shaw nhất thời lộ ra nụ cười.

               Cậu làm sao lại không biết Adam là cái dạng trùng gì? Đó là một thằng nhóc với cậu còn thông minh hơn nhiều, càng tỉnh táo hơn. Ở trong hắc khu sinh sống mười một năm, Adam cũng chưa bao giờ có huyễn tưởng nào với cuộc sống như thế, cũng không có bất kỳ sự ngây thơ nào mà tuổi của cậu nên có. Mỗi khi Adam lộ ra nụ cười và biểu tình như thế, đều là lợi dụng độ tuổi của mình lừa gạt sự tín nhiệm ở đối phương. Lúc hai anh em họ còn quá bé và yếu, bình thường là Adam ở phía trước thu hút sự yêu mến với trẻ con, Shaw ở phía sau dùng gậy đánh người.

               Tình tiết càng vào sâu, thấy Adam bắt đầu biểu lộ ra nhiều động tác quyến rũ hơn, nhất là từ góc nhìn của Clint cư xử với Adam. Biểu tình của Shaw nhất thời có chút khó coi. Vừa nghĩ tới Adam đã quyễn rũ tên đáng chết Clint như vậy, Shaw đã cảm thấy tức giận vô cùng, hận không thể đem người kia một phát quào chết.

               Thế nhưng càng về sau, biểu tình  của Shaw càng lộ ra điểm khác thường.

               Tên đáng chết này đang câu dẫn em trai của mình, cái đồ thư trùng không biết xấu hổ này, thứ giống cái đáng ghét! Shaw không ngừng phát sinh tiếng chửi rủa như vậy, thế nhưng, chỉ có cậu mới biết hiện tại mình hoảng hốt đến cỡ nào.

               Cậu chỉ có thể dùng phương thức chửi bới Clint này, ngăn cản mình rơi xuống vực sâu cổ quái — tầm mắt của cậu đang càng ngày càng rơi vào nhiều hơn trên người Adam.

Lời nói đang vang lên tai, màn hình chiếu sát lại vào trùng điểu vô cùng có tính công kích, Shaw căn bản muốn tránh cũng tránh không được. Cậu chưa từng có từ góc độ này mà nhìn Adam, cũng chưa bao giờ từng thấy một mặt này của Adam.

               Cho tới giờ khắc này Shaw mới ý thức được, dù cho cùng nhau sinh sống vài chục năm, cậu cũng chưa từng thực sự hiểu rõ về người em trai của mình.

                “Cậu ấy không phải là em trai của mày” như đang có một giọng nói đang thầm thì nói chuyện với cậu, “Cậu ấy và mày không có cùng huyết thống “

                “Không phải! ” Shaw gào thét lớn, giãy dụa, bắt được vào máy chiết xuất hùng tương đang chạm vào trùng điểu của cậu, cậu đè lại trùng điểu đã cương lên của mình, cố gắng khiến nó phải xìu xuống.

               Vào lúc này hết lần này tới lần khác, trên màn hình Adam đã đang đè nặng Clint, từ khúc này về sau, hầu như phần lớn đều là góc độ của Clint.

               Shaw cảm giác dường như mình đang nằm vào vị trí của Clint, mà Adam đôi mắt từ trên cao đang nhìn xuống mình, đắc ý mà nở nụ cười bá đạo, tiếng thở dốc thô nặng, còn có nét mặt hưng phấn. . .

               Mày là anh trai của nó mà! Shaw đóng chặt con mắt, chống cự lại loại cảm giác đáng sợ này, cậu cảm giác mình muốn tan vỡ,  đáng tiếc cậu có đập vào xung quanh thế nào, cậu cũng trốn không thoát khoang thuyền trị liệu.

                “Anh rất thích, đúng không? ” thanh âm Adam đang ở bên tai Shaw  “Nhìn đi, phía dưới của anh chảy thật nhiều máu. “

               Shaw như  bị đầu độc , lúc đầu gắt gao nhắm chặt mắt, nhịn không được mở ra, cậu thấy đương nhiên là thân thể của Clint, đang bị Adam đè nặng, có thể dùng từ góc nhìn của Clint, đều có thể nhìn thấy hậu huyệt bị trùng điểu của Adam nhồi vào, đang tràn ra máu đỏ tươi huyết, thấm ướt dũng đạo.

               Đáng sợ hơn là, Adam chậm rãi rút ra, dùng ngón tay thò vào đường ruột của Clint, làm cho màn hình quay cận cảnh hậu môn của Clint bị đụ đến lòi thịt ra ngoài: “Xem đi, chỗ này bị tôi chịch đến không đóng lại được rồi? Anh có phải đang thấy sướng muốn chết đi được?  “

                “Muốn không? ” Adam hướng về phía màn hình hỏi thăm.

                “Muốn. . . Ưhm! ” Shaw gắt gao che lấy miệng của mình, thần sắc hoảng sợ, cậu cảm thấy một hồi đau đớn, một cơn sướng chưa từng trải nghiệm qua  từ hạ thể lẻn ra, cậu duỗi tay lần mò,  mới vừa rồi, máy chiết xuất đã cắm vào trong cái lỗ niệu đạo của cậu, chui hẳn vào bên trong đi.

               Adam ấn trùng điểu xuống, đem quy đầu để ở cửa ra vào cắm vào lần nữa, lúc này đây, cậu đem Clint hai chân đặt ở trên tường, xếp thành một góc độ vặn vẹo, vui sướng mà ở trong thân thể Clint đút vào, cậu cắn môi, trong ánh mắt thậm chí có chút khinh miệt, dường như đang cười nhạo Clint dễ dàng bị cậu chịch đến quên trời quên đất.

               Nhưng ở trong mắt của Shaw, đó là đang khinh miệt nhìn mình.

               Shaw gắt gao cắn lấy ngón tay của mình, chống cự lại loại cảm giác này, cậu quyết không thể cho phép chính mình trầm luân ở trong thứ khoái cảm này.

               Adam cuối cùng thỏa mãn mà thô bạo nắc vào vài cái, mang trên mặt biểu tình vui thích, buông ra Clint, chậm rãi lui lại. Gai ngược của cậu rụng xuống, ôm lấy Clint bị đụ đến nỗi tràng thịt lòi ra bên ngoài, đang co rút lại vào bên trong, làm cho miệng huyệt của Clint gắt gao chặt chẽ rụt trở về.

                “Coi như là tiền sửa chữa rồi, được không? ” Adam nhướng mày cười cười, cuối cùng màn ảnh trên dưới gật một cái, kết thúc lúc nụ cười của Adam xuất hiện.

               Thời điểm khoang thuyền trị liệu mở ra, Shaw cả người thất hồn lạc phách, cứ như đã trải qua dằn vặt to lớn, ánh mắt như muốn tan vỡ.

               Gros rốt cục sắp đến được ngôi sao Fabre thành Neisser, điều này làm cho hắn có thể thở phào một cái.

               Chuyến này đến cũng không dễ dàng, từ lúc hắn bắt đầu xin nghỉ để đi gặp mặt đã bị không ít khó khăn. Theo lý thuyết, hắn có thông báo của Haya, chắc là rất dễ dàng xin thành công. Thế nhưng thời điểm phê nghỉ, phải viết rõ tính danh của hùng trùng ước hẹn và tư liệu cơ bản, nhưng Gros không nghĩ sẽ thực sự điền vào. Cho nên viên sĩ quan phụ trách phê nghỉ, nghiêm túc hoài nghi khả năng hắn bị hùng trùng lừa dối, không chịu thông qua cho hắn.

                “Chết tiệt, ông muốn đòi tiền hối lộ hay sao ?” Gros rất hiểu loại tình huống này, hắn âm lãnh nhìn viên sĩ quan phụ trách phê nghỉ, tiếng nói khàn khàn lộ ra độ lạnh lẽo thấu xương, “E rằng tôi có thể tìm một cơ hội cùng ông nói chuyện cho tốt, nói chuyện thật nhiều.”

                “Cậu là muốn uy hiếp tôi sao?” viên sĩ quan phi thường tức giận, “Cái đồ  Dế tộc xấu xí như cậu, cậu cho rằng mình là Hồ Điệp tộc cao quý sao? Nếu như cậu từ chối giao ra tư liệu của hùng trùng, tôi sẽ dựa vào cái cớ này làm lý do để cấm đoán cậu!”

               Gros hạ thấp giọng:  “Được rồi, tôi đã nhìn ra, ông là người có nguyên tắc, ông xem như vậy được chưa, tôi cho ông năm nghìn độ cống hiến, ông phê nghỉ cho tôi?”  Hắn ôm bả vai của đối phương, lộ ra uy hiếp trong đó, lại nở nụ cười vô cùng gần gũi: “Tin tôi đi, thông báo của Haya là thật, Nalena tuyệt đối sẽ cho phép, ông không cần lo lắng, chỉ là thiếu mỗi tư liệu của hùng trùng mà thôi, ông có thể làm được? Đúng không?”

               Đây đã là  thông điệp sau cùng, sĩ quan phê nghỉ có nghe nói qua thanh danh của hắn, đó là một tên không chỉ có thực lực xuất chúng mà còn giỏi về các loại thủ đoạn, ông ta khó xử nhìn chung quanh một chút:  “Thực sự không được, nếu như người khác, có thể không thành vấn đề, nhưng là  tỷ lệ xứng đôi thành công của cậu là zero, không có tư liệu hùng trùng, Nalena tuyệt đối sẽ hỏi tội tôi mất, Gros, tôi có nghe nói qua thanh danh của cậu, tôi không muốn gây thù với cậu, nhưng cũng xin cậu đừng làm khó tôi.  “

               Thủ đoạn trước đánh sau xoa của Gros không có tác dụng, thế nhưng mục đích của Gros vốn cũng không phải là phạm quy chế phê nghỉ:  “Được rồi, tôi đây có thể giảm bớt lại điều kiện, ông không thể đem đối tượng gặp mặt của tôi để lộ ra ngoài, được không?”

                “Được tôi, tôi hiểu mà, sợ thất bại đúng không?” sĩ quan phê nghỉ nhận lấy thông tin hắn đưa, lập tức dùng thanh âm bén nhọn cao đến quãng tám kêu lên, “Adam! Không có khả năng! Tại sao có thể là Adam! Cậu cái đồ xấu xí Dế tộc này sao lại có thể được gặp gỡ với Adam! Tôi không tin!”

               Vì vậy, tin tức Gros muốn cùng Adam ước hẹn, cứ như vậy mà lan truyền ra ngoài. . .

               Gros không thể không uy hiếp đối phương nhanh chóng làm thủ tục thỏa đáng, lúc đang bị các trùng khác vây quanh phía trước, nhanh nhanh rời đi khỏi sư đoàn bốn.

               Nhưng đây mới chỉ là lần đầu tiên hắn sẽ nghe được những tiếng thét chói tai mà thôi.

               Trên đường trước khi rời khỏi sư đoàn bốn đi Fabre, phải trải qua nhiều trạm kiểm tra, phòng ngừa trùng binh trốn tránh binh dịch, kết quả trên giấy thông hành của hắn biểu hiện cái tên Adam, một lần lại một lần thêm mấy tiếng la thét nữa.

               Gros bây giờ từ mặt này đã ý thức được lực ảnh hưởng của Adam, điều này không có làm cho hắn cảm thấy đắc ý, ngược lại còn căng thẳng hơn gấp bội.

               Hắn đối mặt với thư trùng luôn thành thạo, uy bức lợi dụ, mặt đen mặt trắng, như là bẩm sinh thiên phú. Thế nhưng đối mặt với hùng trùng, hết thảy thiên phú của hắn liền rời hắn mà đi, thành một trùng mẫu mực, vụng về, không hiểu phong tình.

               Lúc phi thuyền sắp đến cảng trên không, cảm giác lo lắng của Gros càng phát mạnh. Hắn bắt đầu theo thói quen nghĩ, một phần vạn Adam gặp được chính hắn trong thực tế, hoàn toàn không hài lòng thì sao bây giờ?

               Nghĩ tới đây, Gros cảm giác mình đã muốn ói ra nước chua rồi. hắn thống khổ che miệng, kết quả chỉ là làm cho người bên cạnh tràn ngập cảnh giác với hắn. . .

               Thấy người khác phản ứng như vậy, Gros càng thêm tuyệt vọng.

               Gros đi ra phi thuyền, hướng về thông đạo rời cảng trên không. Hắn mặc một cái áo thun màu xám tro rộng thùng thình, lộ ra vòng treo kìm răng của mình, còn lại phía dưới là quần màu xanh quân đội, dưới mang bốt quân đội màu đen.

               Đây là hắn mua trước lúc rời khỏi sư đoàn bốn, vì bộ này mà còn bỏ ra hai mươi điểm trả phí cố vấn quần áo. Thư trùng làm stylist hết sức mạnh mẽ kiến nghị muốn hắn mua một bộ  vét màu đen, bất quá khi biết được Gros nhất định phải mang bốt, anh ta phi thường không hiểu:  “Giày lính cùng với đồ vest không có hợp, tuyệt đối không có cách nào phối hợp khác! Trời ạ, cứ như anh thì sao mà hùng trùng thích được, nghe tôi đi, mua bộ đồ vest này! “

               Gros đương nhiên sẽ không đáp ứng.

               Cho nên để hợp với đôi bốt quân đội, stylist không thể làm gì khác hơn là đề cử một bộ này: “Bốt quân đội. . . Thứ này không có gì phối hợp được, càng đơn giản càng tốt, kỳ thực thích hợp nhất chính là anh mặc hẳn đồng phục quân đội luôn.”

               Gros nhìn thấu sự qua quýt của anh ta, cuối cùng vẫn là mua bộ quần áo này để mặc, so với đồng phục quân đội ngàn cái như một, chí ít cái áo thun này không có bó quá chặt, thoạt nhìn sẽ không quá hung hãn.

               Không chỉ có như vậy, Gros còn dùng điểm cống hiến để thuê người chỉnh sửa lại tóc một chút, đồng thời đem râu mép cũng tỉa rót lại một chút. Thợ cắt tóc và hắn có chút bất đồng, cho là nên cạo sạch râu mép:  “Anh xem, đây là bộ dạng mô phỏng của anh nếu cạo râu mép đi, mặc dù coi như vẫn có chút. . . Thế nhưng… ít nhất … nhìn khá hơn so với anh như bây giờ nhiều, anh biết không nhìn anh bây giờ tựa như mới vừa tham gia viễn chinh, lôi thôi đến mức không trùng nào có thể tiếp thu được. “

               Gros nhìn một chút, hắn làm một quyết định to gan, chỉ là đem râu mép cắt sát vào, mà không phải hoàn toàn cạo sạch, bởi vì hắn nghĩ tới lúc Fassa đi ngôi sao Fabre đã không có để ý râu mép, hắn luôn cảm thấy nếu như râu mép không thích hợp lúc nào chả có thể cạo được, nhưng nếu cạo rồi mà chờ mọc lại phải mất hai ba ngày. . .

               Đi vào thông đạo rời cảng Gros bắt đầu kiểm tra lại địa chỉ của Bộ giáo dục phim đặc biệt, mặt khác cũng bắt đầu tra cứu nhà hàng tương đối sang. Độ cống hiến để được ước hẹn của hắn so với các thư trùng khác cao gấp đôi, nhưng hai năm qua hắn để dành được độ cống hiến càng nhiều, Gros trực tiếp chọn lựa, bắt đầu ở những chỗ đắt tiền nhất để.

                “Gros là ai? Là siêu sao nào hả?”

                “Nói không chừng là vị quan lớn nào đó? Quân đoàn trưởng? Hay là uỷ ban lập pháp?”

                “Không có khả năng, anh xem quân hàm kìa! “

                “Gros? Kia là ai? “

               Đột nhiên Gros nghe được tên của mình bắt đầu dày đặc xuất hiện, điều này làm cho hắn ngẩng đầu, lập tức biểu tình gương mặt như muốn hóa đá. Ở điểm kết thúc của thang đi bộ tự động, cửa ra để rời khỏi cảng, có dựng một cái biển hiệu không gian ba chiều, trên đó viết tên Gros, bên cạnh còn vẽ một trái tim màu hồng thật to.

               Tim của Gros không tự chủ nhảy loạn đập thình thịch, cách xa với đám trùng đang đi về phía trước, tựa ở trên lan can, cầm cái ly đồ uống cực lớn, có một trùng đang cắn ống hút uống hăng say, không phải Adam thì là ai.

               Thấy Gros, Adam tháo xuống kính đen đang mang, quơ quơ tay: “Hi!” tiếp lấy môi cậu nhẹ nhàng ngăn chặn thanh âm, dùng khẩu hình nói ra hai chữ, “Chó con~”

               Gros cảm giác trong lòng mình có hai tâm tình dung hợp lại, là vừa thấy xấu hổ lại thấy cảm động, sau đó tựa như phản ứng nhiệt hạch trong lò phản ứng hạt nhân mà vọt ra khỏi lò, nổ thành pháo hoa.

Chương hai mươi ba: Hẹn hò

               Gros cảm giác như đang đi trên mây, chậm rãi đi tới trước mặt Adam.

               Có không ít thư trùng nhiều chuyện cũng mới từ vũ trụ trở về, vẫn còn đang hiếu kỳ là thư trùng nào lợi hại như vậy, vậy mà có thể khiến cho hùng trùng đứng đón. Thấy Gros đứng ở trước mặt Adam, không có ai đoán được đây sẽ là “Gros” .

               Adam tháo kính đen xuống, cắn ống hút, chậm rãi đánh giá, từ đầu đến chân, lại từ chân lên đầu, đem Gros nhìn đến toát cả mồ hôi trán, nhịn không được nắm tay, khẩn trương đến gân xanh hai cánh tay nổi lên.

                “Cậu này, cậu có muốn tôi đánh đuổi hắn không?” một thư trùng dám làm việc nghĩa xoa tay mà đi tới, “Nè, thằng lùn kia, mày tránh xa cậu ấy ra một chút.”

               Gros quả thực không cao như Adam nghĩ, bởi vì vóc người của hắn tỉ lệ tốt, đặc biệt là hai chân có vẻ dài, Adam còn tưởng rằng hắn rất cao, nhưng trên thực tế chỉ cao hơn cậu nửa cái đầu, so với các thư trùng cao gần hai mét thì tốt hơn nhiều.

                “Ah, cảm ơn.” Adam lịch sự nói lời cảm ơn, “Có điều không cần, tôi chính là đang chờ anh ta.”

               Adam xuất ra cái túi xách theo trong tay, đưa cho Gros: “Trà sữa, nếm thử xem? “

               Thư trùng kia ngây dại, không chỉ có chủ động đứng đợi, còn đi mua trà sữa cho thư trùng, đây là hùng trùng sao? Cậu ta là thiên sứ ah!?!

                “Chờ đã, cậu là, cậu có phải hay không. . . ” thư trùng chỉ vào Adam, biểu tình càng ngày càng phát triển theo hướng chợt nhận ra điều gì động trời.

                “Xuỵt!” Adam thở dài một tiếng, đeo kính đen lên, tiếp tục đi về phía trước.

               Cậu cũng thật không ngờ, bộ phim đặc biệt thứ nhất đã đưa tới tiếng vang lớn như vậy, cậu đi trên đường lớn đều có thư trùng nhận ra, cho nên vội vã mua cặp kính đen này.

               Chờ cậu đi mấy bước, thư trùng kia lại đuổi tới, kích động nói: “Có thể, có thể xin cậu ký tên cho tôi không? “

               Adam không ngờ chính mình đã có đãi ngộ của ngôi sao: “Được, ký ở nơi nào?”

               Thư trùng này đã sớm đi chỗ gần đó mua cây bút, nhưng hắn không có mang giấy, nhất thời thấy chán nản, cảm giác mình quá là ngu xuẩn.

                “Qua đây, ” Adam ngoắc ngoắc ngón tay, tiếp lấy kéo ra cổ áo đối phương, ở cơ bắp trên ngực của hắn viết xuống tên của mình, “Không cần khách khí ~ “

               Adam phất tay một cái, mà thư trùng nhìn một chút trước ngực được kí tên, biểu tình quả thực kích động đến muốn khóc.

               Vấn đề nhỏ này cũng không có đánh vỡ sự trầm mặc giữa hai trùng, Gros đứng ở bên người Adam, bước chân không tự chủ mà đi theo nhịp chân của Adam. Hắn có thể cảm giác được ánh mắt không ngừng quăng tới từ xung quanh, Adam mang kính đen chỉ che được khuôn mặt, làm cho sự quan tâm hơi thấp hơn một chút, thế nhưng một  hùng trùng và một thư trùng đồng thời xuất hiện ở cảng trên không, vẫn là vô cùng hấp dẫn sự chú ý.

                “Anh không uống thử một chút sao?” Adam tò mò hỏi, “Mùi vị cũng không tệ lắm.”

               Sau khi rời khỏi hắc khu, Adam cảm giác như được giải phóng, thoát khỏi hoàn cảnh ăn bữa đầu lại lo bữa sau, sinh hoạt ở nơi thành khu an toàn, làm cho cậu trở nên có chút phóng túng. Nhất là thật lâu cậu đã không được ăn mấy món fastfood, hóa ra lại là món mà cậu nhớ nhất.

               Tuyệt nhất là đồ ăn trùng tộc không gây mập, đây đơn giản là tin vui nhất mà Adam từng biết.

               Gros câu nệ đem ống hút cắm vào, hút một hơi, gật đầu trong ánh mắt mong chờ của Adam.

                “Anh lại không nói gì ah? ” Adam đối với trạng thái chỉ biết gật đầu của hắn đã quá quen thuộc, nghẹo đầu hỏi hắn.

                “Uống rất ngon! ” Gros vội vã trả lời cậu, tiếp lấy môi giật giật, hạ giọng nói, “Daddy.”

                “Dâm quá” Adam nhịn không được tự tay cách quần bóp Gros một cái, “Lời như vậy buổi tối mới được nói, bằng không tôi sẽ nhịn không được kiếm WC làm anh luôn đó.”

               Động tác nóng bỏng lớn mật của Adam làm cho trên mặt Gros phát sốt, rất nhiều thư trùng đang chú ý bọn họ vì sao dừng lại nhìn thấy, cằm đã muốn rớt ra. Gros đuổi kịp bước chân Adam tiếp tục đi ra ngoài, trong lòng lại nhiều lần nhắc nhở chính mình, đừng nghĩ tới WC gì gì đó. . .

               Adam từ trước đã sớm chọn xong chỗ ăn cơm trưa, một nhà hàng trùng tộc.

               Thực đơn của trùng tộc rất giống với loài người, mấy món thường gặp như gà bò heo và rau dưa đều có món tương tự, thế nhưng trùng tộc có những món rất quan trọng, khác hoàn toàn so với loài người, đó chính là thức ăn từ côn trùng.

               Trùng đi ăn côn trùng, hình như là lại chuyện không quá bình thường.

                “Chào ngài, xin hỏi đã đặt bàn trước chưa ạ?” người tiếp khách lễ phép nhìn Gros.

                “Có, Adam.” Adam gõ một cái vào vòng cổ của mình, đưa ra xác nhận đã đặt bàn.

               Biểu tình của người tiếp khách nhất thời hơi khác thường, nhưng vẫn dẫn bọn họ đi vào. Trang trí bên trong gian phòng tương đối tao nhã, chủ yếu là đồ gỗ cùng các đồ trang trí từ thực vật, tỷ như chiếu, giỏ làm bằng trúc, ghế mây các loại, lại có vài phần phong cách như Trung Quốc cổ đại. Thế nhưng có những chỗ rất nhỏ, khác biệt vẫn là rất rõ ràng, hoa văn, tạo hình, vẫn là theo thẩm mỹ đặc biệt của trùng tộc.

               Adam lúc đầu cho là mình sẽ thấy rất nhiều món côn trùng khó có thể tiếp nhận, thế nhưng cậu phát hiện thì ra trùng mà Fabre dùng để ăn, cũng đều không giống với địa cầu… ít nhất … thể tích lớn hơn. Ngoại trừ có mấy con là hết sức có thể tiếp nhận, phần lớn các con trùng ăn được kỳ thực rất giống hải sản.

                “Anh cũng gọi mấy món đi” Adam đưa menu vào tay Gros.

               Gros mở ra nhìn một chút, nhịn không được thốt ra:  “Sao rẻ quá vậy “

                “Thưa ngài, chúng tôi ở chỗ này đều là nuôi trồng, nếu là trùng tự nhiên sẽ đắt hơn một chút, ngài có thể đi nhà hàng kế bên” phục vụ cũng là thư trùng, lại chủ động đem khách đẩy qua chỗ khác, anh ta  thành khẩn đối với Gros nói, “Chỗ đó cảnh vật tốt hơn, giá cả cũng càng cao hơn.”

                “Cho nên mới chọn chỗ của các anh mà.” Adam rất không thể hiểu được ý nghĩ của hắn, cậu nếu không phải vì tiết kiệm một chút tiền thì tới chỗ này làm cái gì chứ, rõ ràng ở trên mạng nói nuôi trồng và tự nhiên không có gì sai biệt, cậu cũng phải xác nhận chính mình thích ăn mấy món này đã rồi mới đi tiệm đắt tiền,  “Vậy chỗ đó cùng chủ với ở đây à?”

                “Không phải, không phải không phải! Tôi không phải là đang chào hàng! ” người phục vụ liền vội vàng giải thích, chỉ vào Gros nói, “Chỉ là, tôi suy nghĩ thay cho ngài đây, sợ ngài không muốn ở chỗ này dùng cơm.”

                “Anh nên suy nghĩ dùm tôi mới phải. ” Adam hết chỗ nói rồi, cậu dòm Gros, biểu tình có điểm xấu hổ,  “Cho nên, phải đổi chỗ ah? Anh không thích chỗ này?”

                “Không có . . . ” Gros muốn ngu người “Chỉ là, tôi sợ cậu không thích. “

                “Chính tay tôi chọn mà, tôi cảm thấy cũng không tệ lắm đâu.” Adam sờ mũi một cái, càng sinh ra xấu hổ, “Không sao cả, anh không thích cứ nói thẳng được, bây giờ độ cống hiến của tôi còn rất nhiều, chung quy vẫn đủ để mời anh ăn bữa cơm.”

               Trước lúc ‘lâm trận’ mời người ta ăn xem như là luật riêng cơ bản của Adam rồi, kết quả không nghĩ tới sẽ bị Gros ghét bỏ do đẳng cấp thấp, điều này làm cho cậu cảm giác rất xấu hổ, sớm biết đã điều tra thêm chút nũa, nhưng mà rõ ràng cậu thấy tiệm này đánh giá rất tốt mà, rất nhiều thư trùng đều cảm thấy mùi vị không tệ.

               Cậu dần dần cảm thấy có chút quái gở, người bán hàng cùng Gros đều lặng lẽ không nói mà dòm cậu.

                “Cậu. . . Muốn mời tôi?” Gros xác nhận một cái.

                “Đương nhiên.” Adam nhún nhún vai.

                “Không được không được không được! Tại sao có thể để cho cậu trả tiền được!” Gros cơ hồ là kinh sợ rồi, “Đương nhiên là tôi phải mời cậu!”

                “Ah. . . ” Adam bừng tỉnh hiểu ra, nhìn biểu tình của người bán hàng kinh ngạc đến ngây người, nhất thời hiểu được chuyện gì xảy ra sau đoạn đối thoại vừa rồi “Không được giành với tôi, bữa này nhất định phải tôi mời.”

               Cậu chớp chớp lông mi “Anh có thể trả tiền phòng tối nay.”

               Gros phải kiềm nén giọng mình, còn muốn đấu tranh: ” Không được không được không được, tất cả đều để tôi trả cho, tôi. . .  “

                “Anh có còn muốn được tôi chịch hay không? Muốn thì phải nghe lời.” Adam khí phách trừng mắt nhìn Gros liếc mắt, lập tức khiến Gros phải cuối đầu. Đứng giữa chuyện phải trả tiền với được chịch, Gros đáng thẹn mà đành nhận thua vì vế thứ hai.

               Cằm của người phục vụ muốn rớt rồi, ngày hôm nay thấy tất cả, lật đổ nhận thức trước giờ của anh ta.

                “Ở chỗ này ăn đi, lần sau chúng ta có thể thử cái chỗ đắt tiền hơn kia xem” Adam làm cho Gros tiếp tục chọn món ăn.

               Kết quả Gros đang xoắn xuýt, hiển nhiên không biết nên gọi món nào là phù hợp. . .

                “Hay là để tôi đi, vậy lấy món này, món này, món này.” Adam trực tiếp thay anh gọi món xong, đuổi người phục vụ đi ra ngoài.

               Trong phòng chỉ còn lại có Adam cùng Gros hai trùng, bầu không khí trong lúc nhất thời hơi chùng xuống.

                “Vậy, tôi nhớ anh nói mình là Dế tộc? ” Adam gợi chuyện để thay đổi không khí,,

               Trùng tộc từ biến hóa đặc thù côn trùng và loại trùng nguyên thủy (cũng chính là côn trùng đích thực) có tính tương tự mà phân chia chủng tộc, thư trùng thông thường là theo thư phụ, tỷ như Steve là Đình tộc (chuồn chuồn), Fassa là Đường tộc, Statham là Kiến Tộc, Ryan cùng Shaw đều là Ong tộc, những tộc này cũng đều là trùng tộc thường thấy nhất.

               Ít hơn một chút có Hồ Điệp tộc, ở thời đại phong kiến của trùng tộc là đẳng cấp quý tộc, còn có Thiền tộc (con ve) rất hiếm thấy, ở thời cổ đại là đẳng cấp thầy chủ tế, hiện tại còn có thêm một loại trùng vô cùng thần bí gọi là “Ni nam giả”, ngoài ra còn có đáng sợ nhất là quân phản đối hoàng tộc, bởi vì không muốn tiếp nhận sự thống trị của đầu não tinh tế Passaus, cho nên tự tách. . .

                “Ừm…, không sai, có điều tôi không phải kim giáp dế hay là hổ dế, tôi là lang dế, vóc dáng tương đối. . . Aizz. ” Gros đối với ánh mắt quét nhìn từ trên xuống dưới của Adam phi thường lưu ý, sợ mình không cách nào làm cho Adam thoả mãn.

                “Đừng ngồi xa như vậy, đến chỗ daddy ngồi này.” Adam vỗ vỗ chỗ ngồi bên mình, ánh mắt ám muội.

               Gros bị ánh mắt nhìn mình như vậy có hơi hoảng loạn, nhưng tốt nhất vẫn là ngoan ngoãn đứng dậy ngồi vào bên người Adam, còn trầm thấp kêu một tiếng: “Daddy.”

               Adam bị cái tiếng daddy này làm cho lòng ngứa ngáy, như tay chơi điêu luyện thuần thục ôm hông của Gros, sờ soạng hai cái đã tự nhiên vén áo lên, chui vào, nhẹ khẽ vuốt vuốt cơ bắp nơi hông.

               Gros hiện tại có thể cảm nhận được cảm giác của Fassa, để hùng trùng chủ động, loại hormone lan tỏa như thế này thực sự là kích thích trùng quá mức rồi, làm cho hắn không biết phải làm sao.  Nhất là từ sau khi rời cảng những gì Adam đã nói và làm, không chỉ không có làm cho Gros cảm thấy  khó chịu, hèn mọn, thống khổ như thường sẽ cảm nhận khi đi gặp mặt hùng trùng, ngược lại còn thấy, có cảm giác phải gọi là ‘được chìu chuộng’. . .

               Cảm giác này quá làm cho hắn mê muội, thậm chí làm cho hắn cảm thấy có điểm tuyệt vọng, hắn  nghĩ nếu như Adam hiện tại nói cho hắn biết, những điều này tất cả cũng chỉ là chọc ghẹo hắn mà thôi, chỉ sợ hắn không còn cách nào như quá khứ trước đây bình tĩnh trở về liếm láp vết thương.

               Hắn thà rằng mang theo  giấc mộng đẹp đẽ này mà tự sát.

                “Anh biết không?” Adam tiến đến bên tai Gros, thấp giọng hỏi.

               Gros mới vừa nghĩ đến chuyện tự sát trái tim hồi hộp hết mức: “Sao cơ?”

                “Anh có một gương mặt nhìn như sắp ‘lên đỉnh’ ” Adam cúi đầu khẽ cười nói.

               Gros nhíu mày lại, rất bất an hỏi:  “Cái gì là. . . khuôn mặt lúc ‘lên đỉnh’? Ý là xấu đó hả?”

                “Không phải. . .Lên đỉnh hả. . . Ah, đúng rồi” Adam nắm bắt cái cằm của hắn, làm cho hắn quay đầu nhìn chính mình, cười đến vô cùng dâm tà,  “Chó con dâm của daddy còn chưa biết cái gì là lên đỉnh đâu, tối hôm nay cưng sẽ thấy thôi, đến lúc đó tìm một chiếc gương, làm cho cưng nhìn một chút vẻ mặt của mình, sẽ hiểu liền thế nào là gương mặt lúc lên đỉnh.”

               Gros bị tay chơi lão luyện Adam dùng thủ đoạn quen thuộc để thả thính khiến cho dục hỏa đốt người, ánh mắt nhộn nhạo, hé miệng ra, trên mặt hiện lên hơi ửng hồng, tựa như đã lên đỉnh thật.

                “Chỉ mới chạm chút thôi mà đã ra thế này, đến lúc chịch cưng thật sẽ còn lộ ra biểu tình như thế nào nữa? Thật chờ mong mà.” Adam liếm liếm khóe miệng, “Thừa dịp đồ ăn còn chưa tới, cho daddy nếm thử chút ngọt ngào nào.”

               Cậu ôm Gros, hai tay tiến vào phía dưới áo thun của hắn vuốt ve, miệng thì hôn cổ của Gros.

               Trên người thư trùng có một thứ mùi trộn lẫn giữa mùi mồ hôi và mùi máu tươi, ngửi vào thư thía hết sức, Adam cảm thấy đây cũng là  “Mùi của thư trùng” nha! Cậu hôn hầu kết của Gros, khiến cho Gros phải ngửa đầu rên rỉ.

               Lúc này vừa vặn người phục vụ đẩy cửa ra: “Thưa ngài, nhộng trùng nướng bơ mật ong. . .  “

               Anh ta trợn mắt há hốc mồm mà Gros gần như cả người đã bò lên trên người Adam, tiến cũng không được lùi cũng không xong.

                “Xin lỗi, nhịn không được nên động tay động chân tí” Adam ho nhẹ một tiếng, ngượng ngùng đứng dậy, đồng thời rút cái tay đang ở phía sau mông Gros ra.

               Trên mặt của Gros còn ửng đỏ khả nghi, hắn cũng theo đó ho khan một cái, ngẩng đầu nhìn người phục vụ:  “để ở đó là được. “

               Adam cũng nghiêm chỉnh trở lại, bắt đầu thưởng thức cái món nhộng trùng nướng bơ mật ong này. Bất quá cậu cứ thỉnh thoảng lại trêu chọc Gros một cái, làm cho Gros trước sau gì cũng không còn cách nào bình tĩnh trở lại, một bữa cơm này thật sự nuốt không trôi. Nhưng Adam lại cảm thấy rất hài lòng, cảm giác mùi vị rất tươi ngon.

               Đến thời điểm phải tính tiền, là Adam trả. Thế nhưng đi ra chưa được hai bước, đã thấy người nhân viên nãy giờ phục vụ bọn họ chạy đến, đối với Gros nói: “Vị này, tiên sinh, đây là thẻ tặng để thay cho tiền, xin ngài tùy ý sử dụng vào lần sau.”

               Đó là một tấm card được thiết kể tuyệt đẹp, ở nơi mà mọi thứ đều số hóa như ở Fabre, hết thảy những thứ là thực thể đều tượng trưng cho sự giàu sang và quyền quý.

                “Thẻ này là cho ngài. ” người bán hàng lại lấy ra một tấm card giống nhau như đúc giao cho Adam, rất cung kính từ biệt

                “Woah, ở đây phục vụ thật tốt.” Adam nhìn một chút, cái thẻ ưu đãi dùng để thay tiền này cũng đủ thanh toán một bữa cơm rồi, còn không có bất kỳ hạn chế mức xài, như là mời ăn free, đãi ngộ này cũng thật tốt quá rồi!

                “Có thể là nguyên do bởi vì cái này.” Gros lật lại tấm card của hắn, chỉ thấy mặt trái viết một chuỗ iID, còn để lại lời nhắn: “Tiền bối, có thể xin add friend được không?”

                “Xác định là họ không đưa sai à? ” Adam hơi nghi ngờ, lẽ nào thư trùng phải đưa dãy số cho mình mới đúng? Có điều tiếng xưng hô tiền bối này, lại nhất định là dành cho Gros. Bởi vì tất cả thư trùng từ nhỏ đều là ở trường quân đội học tập, chế độ hai cấp trên dưới rất nghiêm ngặt. Đối với binh trùng đã tốt nghiệp, học sinh ở trường đều sẽ gọi là tiền bối, cái này là tuyệt đối không thể gọi sai.

               Adam trong nháy mắt suy nghĩ được nguyên nhân chính xác, cười nghiêng ngả, Gros còn có chút bần thần, nhìn lời nhắn kia, đầu lại đầy dấu chấm hỏi. Adam cầm lấy bờ vai của hắn, nhướng mày: “Tôi đoán bọn họ là muốn hỏi anh, làm thế nào mà cua được tôi.”

               Gros cũng bừng tỉnh mà ngộ ra, nhịn không được nhếch miệng cười cười.

                “Anh nên cười nhiều hơn. ” Adam ôm bờ vai của hắn, chiều cao của Gros làm cho động tác này của cậu thoạt nhìn cũng không kỳ quái, đây là điểm khiến cậu hài lòng nhất.

               Gros vội vã thu liễm nụ cười:  “Không đúng, bọn họ nói tôi cười rộ lên nhìn dữ lắm.”

               Quả thực, hắn cười rộ lên thì có cảm giác như boss bên phe phản diện đắc ý muốn hành hạ đến chết nhân vật chính, thế nhưng nếu như có thể nhìn thấu linh hồn của cậu, liền sẽ phát hiện trong cặp con mắt tròn vo, cất giấu vẻ ngây ngô ngờ nghệch.

                “Đáng yêu mà, tôi rất thích.” Adam dỗ ngon dỗ ngọt như không lấy tiền, “Đi thôi, để tôi tìm một khách sạn tốt.”

               Adam trước sau như một thói quen mà chính mình trả tiền, không đơn thuần là do tư tưởng mình ‘nằm trên’ nên phải trả tiền, mà là vì an toàn, chỉ có chỗ do chính tay mình chọn thì mới có cảm giác an toàn. Bất quá ở Fabre, cậu không cần lo lắng về vấn đề này, hơn nữa cậu cũng nghe theo kiến nghị của Joseph — nếu như không để cơ hội cho thư trùng tiêu tiền, bọn họ sẽ rất không có cảm giác an toàn.

               Đến khi Adam và Gros cùng đi đến một cái khách sạn kia, lần nữa bị ánh mắt ngạc nhiên nhìn chằm chằm, nhất là lúc Adam hỏi:  “Tôi nghe nói trong khách sạn này có phòng đôi cho tình nhân?”, tròng mắt của lễ tân như muốn rớt ra ngoài.

               Từ lúc Gros đi vào khách sạn liền rất trầm mặc, lúc trả tiền xong vào thang máy càng trầm mặc, hai trùng yên lặng không nói mà nhìn thang máy tầng trệt từng bước đi cao, càng thêm trầm mặc không nói mà tìm phòng của mình, đi vào chung.

               Lúc này, Gros đã hoàn toàn cúi đầu, hồi hộp đến không thể hít thở sâu, hắn thậm chí cũng không dám ngẩng đầu liếc mắt nhìn Adam.

               Adam nhẹ nhàng khóa lại cửa phòng, ấn vào nút báo hiệu “Không được quấy rầy”, xoay người nhếch miệng nở nụ cười:  “Chó con dâm của daddy ở đâu rồi?”

                “Ở, ở đây. ” Gros rất nhanh nhìn Adam, lại cúi đầu, lắp bắp nói, “Daddy.”

Thanh An

Chủ nhà đảng sủng công 1000%. Sủng công là chân ái, chào mừng các bạn cải tà quy chánh =))

Leave a Reply

Back to top