Chồng à – Chương 7-9

Chương 07

 

Tình hình xe cộ trên đường hôm thứ Hai làm người ta phải lo lắng, xe đằng trước không hề di dịch, xe đằng sau thô lỗ bóp còi. Kỷ Thanh bị làm ồn nên cũng bực mình ấn còi lại mấy lần, oán hận nói, “Thật đáng ghét, mấy người này làm em muốn lịch sự cũng không được. “

 

Cố Dần không trả lời, Kỷ Thanh tưởng là hắn ngủ rồi. Nghĩ cũng phải, đám học sinh trung học không hiểu chuyện kia cứ ầm ĩ hoài, chắc Cố Dần mệt mỏi đủ thứ. Anh hơi hơi đau lòng, trái tim chua chua như là ngâm trong nước ô mai vậy, chỉ cần ngửi một cái là đã thấy chua tê hết cả răng rồi.

 

Mình nên ngoan ngoãn làm một người chồng ấm áp damdang mới được. Nghĩ như vậy, Kỷ Thanh quan tâm tăng nhiệt độ điều hòa lên rồi cởi áo vest ra định đắp lên người hắn.

 

Sau khi Cố Dần tỉnh lại nhất định sẽ khen mình.

 

Kỷ Thanh khấp khởi mừng thầm, trong ánh mắt tràn đầy nhu tình mật ý nhưng vừa quay người lại đã đối mặt với ánh mắt đầy sợ hãi của Cố Dần.

 

“Rốt cuộc là em nóng hay lạnh?” Cố Dần giật mình nói.

 

Kỷ Thanh: “….”

 

Cố Dần nhìn Kỷ Thanh im thin thít, vẻ mặt oan ức kiểu “Anh nói vậy em quê lắm” liền muốn đùa dai, ánh mắt thô bỉ dời xuống dưới, dừng lại ngay ở ngực, huýt sáo thật to như lưu manh:

 

“Woah, em bị mơi lên rồi nè! “

 

Mặt của Kỷ Thanh lập tức đỏ lên.

 

“Anh nói bậy gì đó. “

 

Vành tai của anh đã trở thành màu hồng nhạt, ngường ngượng dùng tay che ngực lại, đầu ngón tay trắng nõn run rẩy, thân thể nghiêng đi, cố gắng không nhìn vào ánh mắt vô cùng lưu manh của Cố Dần. Anh nhanh chóng mặc áo khoác vào, trên mặt vẫn nóng ran.

 

“Sao anh nói chuyện tùy tiện quá vậy. “

 

Con mắt Kỷ Thanh cũng bắt đầu phiếm hồng, cái từ “mơi” của Cố Dần liên tục lặp đi lặp lại trong đầu anh, càng nghĩ càng thẹn, càng thẹn càng nóng, nóng đến mức làm anh cảm thấy đầu ti của anh đã bị “mơi” lên thật, đúng là xấu hổ kỳ cục.

 

“Anh ăn ngay nói thật mà. “

 

Cố Dần sờ soạng ngực anh cách lớp áo, xấu xa tập trung chọt chọt vào đầu ti của anh rồi nhẹ nhàng khều khều, trêu đùa, “Thế nào, anh ấn chuẩn chưa, nhắm trúng hồng tâm rồi đúng không? “

 

“Anh là đồ dâm dê biến thái. “

 

Kỷ Thanh hất tay hắn ra, khuôn mặt nhỏ nhắn tức giận đỏ bừng, cũng tự tay ấn vào đầu ti của Cố Dần. Đây là một loại trả thù ngây thơ giữa hai người yêu nhau, anh làm cho em xấu hổ thì em cũng phải làm cho anh thấy ngại, tròng trắng mắt thẹn thùng đỏ bừng nhưng vẫn quật cường nhìn chằm chằm Cố Dần. Anh quá quen thuộc với thân thể Cố Dần, ấn như thế nào để khiến vẻ cố tỏ ra bình tĩnh trên mặt hắn bị tan rã đi, Kỷ Thanh chả quá rõ rồi.

 

Nhưng không có trạng thái quẫn bách do lên cơn kích tình như dự đoán. Cố Dần nhíu nhíu mày, cắn môi hệt như đang kiềm chế điều gì.

 

Kỷ Thanh vừa nghĩ đến đã nước mắt lưng tròng.

 

Tối hôm qua cũng chơi giống vậy. Đầu vú Cố Dần sắp bị anh mút hỏng, liên tục giày vò cả hai bên, dùng tay xoa xoa dùng miệng gặm cắn, chờ đến khi muốn bắn mới dứt ra. Anh điên cuồng cọ cọ điểm nhỏ mềm mại trên người hắn, còn biến thái búng búng mấy cái, tiếng vang tanh tách.

 

Cố Dần không kêu đau cũng không giãy dụa, liều chết vùi mặt vào gối, ga giường dưới người bị hắn nắm nhăn nhúm hết cả.

 

Mãi đến lúc Kỷ Thanh bắn ra, còn xấu xa quệt tinh dịch lên trên đầu ti của hắn thì hắn mới kêu lên một tiếng đau đớn, nhẹ nhàng kéo bàn tay gây án của Kỷ Thanh ra rồi nói chuyện bằng chất giọng khàn khàn, “Cục cưng hôn anh cái coi, đau chết mất. “

 

Kỷ Thanh mới hồi thần, vừa nhìn thấy đầu ti sưng đỏ của Cố Dần đã không chịu nổi, lớn hơn thường ngày một cỡ, còn loang loáng nước. Toàn bộ đều là tác phẩm của anh.

 

Kỷ Thanh khóc rưng rức thò miệng lại gần, không dám nằm úp sấp trên người hắn mà chỉ chống người lơ lửng, rất sợ làm đau hắn, vừa khóc vừa rơi nước mắt.

 

“Em làm đau anh sao anh không nói? “

 

“Anh thấy em chịch phê quá nên hết đau. “

 

Cố Dần hôn giống như đứa bé ngậm kẹo vậy, mút lấy môi dưới của Kỷ Thanh nhẹ nhàng kéo kéo ra, lại lè lưỡi ngậm vào trong miệng một lần nữa, tỉ mỉ thưởng thức.

 

Mấy giọt nước mắt của Kỷ Thanh rơi lộp bộp xuống mặt Cố Dần, ngứa ngáy, ươn ướt, giống như có một cái móc câu nhỏ đang trêu chọc.

 

Cố Dần thở dài, xoay người áp Kỷ Thanh dưới thân, liếm sạch từng giọt từng giọt nước mắt trên mặt Kỷ Thanh.

 

“Đừng khóc, em khóc thì anh đau lòng lắm.”

 

Kỷ Thanh vừa nghĩ đến câu này đã khó chịu muốn chết.

 

Anh quên mất chỗ đó của Cố Dần vẫn đau mà anh lại còn tức giận chạm vào.

 

Kỷ Thanh ngẩng đầu nhìn Cố Dần. Cố Dần cau mày, mím môi nhưng vẫn không kêu đau, ngón tay siết chặt lại, vô cùng bao dung ngắm nhìn Kỷ Thanh.

 

Trong ánh mắt tràn đầy sự cưng chiều thinh lặng.

 

Cái loại cưng chiều có thể khiến người ta chết chìm trong đó.

 

Kỷ Thanh không nhịn được nữa, cố nén nước mắt sắp rớt xuống, “Anh không được làm vậy nữa. Anh làm vậy rất đáng ghét. Anh làm em thấy rất khó chịu. Em không thích anh như vậy! “

 

Anh chôn đầu vào cổ Cố Dần khóc “Hu hu”, đau lòng hôn hôn Cố Dần, “Anh chiều em quá hóa hư rồi, anh là thầy giáo giỏi mà, anh dạy em đi, em không muốn làm học sinh hư đâu. “

 

Trái tim Cố Dần mềm nhũn ra.

 

Hắn không muốn nhìn thấy Kỷ Thanh khóc nhưng lại rất thích Kỷ Thanh khóc, cái mũi sụt sà sụt sịt và bả vai run rẩy của anh, đều đáng yêu đến lạ. Giọng sữa bi bô giống như một cục bông bao bọc trái tim anh, lưu luyến vậy quanh, cuối cùng chỉ cho đối phương thấy sợi bông mềm mại.

 

Làm em ấy khóc nữa đi! – Cố Dần nghĩ.

 

Dù sao thời tiết bây giờ cũng rất thích hợp, ánh sáng mờ ảo mông lung vô cùng đẹp đẽ, không ai quấy rối bọn họ cả.

 

Yên tĩnh tựa như thời gian đã dừng lại vì bọn họ.

 

Kỷ Thanh khóc đứt quãng, tựa vào ngực Cố Dần lau nước mắt. Cố Dần hơi hơi vỗ về lưng anh, giúp anh thuận khí. Kỷ Thanh rèn luyện bắp thịt mình rất săn chắc, đường nét phía sau lưng hết sức đẹp mắt, vòng eo thoạt nhìn thon nhỏ chỉ muốn ôm vào, phần lõm hai bên hông mềm mượt dễ thương, gợi cảm không gì sánh được.

 

Lúc làm tình cắn vào ngay chỗ lõm bên hông sẽ thấy phản ứng siêu đáng yêu của Kỷ Thanh.

 

Kỷ Thanh trong ngực hắn run lên một cái thì Cố Dần mới tập trung lại.

 

Cố Dần nghe thấy giọng nói buồn buồn của Kỷ Thanh, “Sao em cứ khóc lóc suốt ngày vậy, chính em còn ghét bỏ bản thân mình. “

 

Kỷ Thanh nói xong lời này khóc nấc lên một cái, anh vội vàng che miệng lại, vùi đầu vào ngực Cố Dần không chịu ra.

 

Cố Dần cười khẽ, “Bởi vì em vĩnh viễn bé Kỷ Thanh ba tuổi. “

 

“Anh đừng nói linh tinh.” Kỷ Thanh khổ sở tiếp tục nói, “Em cảm thấy, chỉ có lúc chịch anh là em như những người đàn ông khác thôi, còn lại em không giống đàn ông đích thực gì cả. “

 

Cố Dần: “…???”

 

“Em cảm thấy em nên sửa đổi một chút.” Kỷ Thanh ngồi thẳng người lên, lục tìm giấy mềm xì mũi, hai cánh mũi đỏ chót lên, “Chắc anh sẽ không thích để một thằng bánh bèo* đè anh đâu… Mẹ kiếp, sao em cứ thích khóc như vậy? “

[ Từ gốc tác giả để là nương pháo, ý chỉ con trai có tính cách cư xử ăn nói như con gái ]

 

Anh còn cố ý nói bậy chửi tục để tăng thêm phần khí khái đàn ông thô lỗ. Đây là ý nghĩ rất ngây thơ của anh nhưng Cố Dần thấy cực kỳ đáng yêu.

 

Cố Dần dịu dàng vuốt ve mái tóc mềm mại của anh, “Anh nghĩ em không cần thay đổi gì cả, em thích khóc thì sai ở đâu chứ. “

 

Cố Dần dừng một chút, vừa cười vừa nói thêm vào, “Chồng à. “

 

Chương 08

 

Kỷ Thanh hơi ngẩn ra, biểu cảm lập tức dịu lại. Hiển nhiên là nội tâm đang rất cảm động, như muốn tan thành một vũng nước luôn. Thậm chí bắp đùi còn có cảm giác tê dại hệt như bị một con bọ nhỏ gặm cắn từng chút từng chút một, đó là con tên Cố Dần. Anh ngồi cũng ngồi không yên, muốn nằm liệt trong lòng Cố Dần hoặc là để Cố Dần ôm anh lái xe.

 

Hai người dính nhau như sam, ôm hắn một cái hôn hắn một cái, thủ thỉ mấy lời đường mật rồi nói mấy câu thô bỉ, làm chút hành động ám muội…

 

Tiếp theo chính là ánh mắt vừa nhẫn nại vừa điên cuồng của Cố Dần, nhìn chòng chọc vào anh, dường như muốn xé anh ra ăn vào bụng. Rõ ràng và khẩn thiết như muốn nói trắng ra nhu cầu của hắn.

 

Hồi ức tối hôm qua lại tiến đến như vũ bão, bọn họ ôm lấy nhau, hôn lung tung, tiếng nước bọt dính nhớp đầy khêu gợi, kích thích không gì sánh được trong một buổi tối yên tĩnh. Vùi sâu thật sâu trong tấm chăn êm ái, hung hăng đâm vào miệng huyệt ướt mềm của Cố Dần. Vừa động đậy một tí là chăn đệm đã phát ra tiếng vải vóc cọ xát sột soạt, che đậy nơi giao nhau giữa thân thể của hai người…

 

Dưới thân Kỷ Thanh đã nóng rực lên, lòng bàn chân ngưa ngứa như bị một cái lưỡi mềm liếm qua, tê tê dại dại, eo bụng không kiềm hãm được mà phát run.

 

Loại phản ứng này quá dâm tà rồi, sao gần đây anh chỉ toàn nghĩ đến mấy chuyện như vậy chứ.

 

Chỉ nhìn thấy hai chân Cố Dần mở rộng đã muốn mất kiểm soát mà muốn đâm ngay vào.

 

Điều này đúng là… quá xấu hổ.

 

Kỷ Thanh sờ sờ lỗ mũi như đang che giấu, hai đùi khép vào, dương vật hơi cứng bị cọ vừa đau vừa sướng, sảng khoái phồng lên.

 

Vành tai anh phấn hồng, hơi thở hơi gấp gáp nhưng vẫn vờ như không có chuyện gì mà làm nũng: “Đáng lẽ anh phải gọi em là chồng, tại anh toàn gọi em là vợ anh nên càng ngày em càng bánh bèo đó. “

 

“Hửm…?” Cố Dần lặng lẽ liếc mắt nhìn phía dưới của Kỷ Thanh, đũng quần phía trước tràn đầy sức nặng, trông còn có xu thế to ra, không khỏi buồn cười nói: “Mấy cô gái không có cái lều phồng lớn như em đâu.”

 

Kỷ Thanh khó chịu khép chân vào, càng thêm e lệ vì bị hắn nhìn.

 

Cố Dần đưa tay ra bóp một cái, xoa xoa vòng quanh chỗ đó, không dùng nhiều sức, giống an ủi hơn, “Căng có đau không? Muốn kéo xuống không? “

 

Kỷ Thanh mím môi chặt hơn, con mắt ướt nhẹp, ngón tay siết chặt vô lăng, khớp xương trắng muốt khẽ run run.

 

Kéo…

 

Hay không kéo… ?

 

Đúng là kéo ra sẽ rất thoải mái,… ít nhất … không bị bó nữa, chỉ, chỉ là kéo ra rồi Cố Dần chắc chắn sẽ…

 

“Kéo ra đi, hửm? Tiểu Kỷ Kỷ tốt như vậy, bị đè hư mất thì anh biết kiếm đâu ra người thứ hai hả?” Cố Dần dán vào lỗ tai Kỷ Thanh, thì thầm dụ dỗ.

 

“Anh lấy tay ra, em đang lái xe.” Kỷ Thanh đỏ mặt thẹn thùng nói: “Trời còn chưa tối, anh đừng táy máy tay chân.” Trong giọng anh mang theo âm rung kích động, âm cuối run rẩy cứ như đang xen lẫn tiếng khóc nức nở, đương nhiên là dáng vẻ chờ không kịp.

 

Mặt xị xuống như là đang phải chịu oan ức gì to lớn lắm.

 

“Anh đâu có táy máy tay chân .” Cố Dần ngậm vành tai Kỷ Thanh, cam đoan: ” Anh dùng miệng làm em sướng nhé. “

 

Anh biết Cố Dần sẽ blowjob* cho anh!

 

[ Cho những em bé ngu Anh giống Mật: Blowjob = Khẩu giao  = Buscu ]

 

Kỷ Thanh muốn lườm anh một cái, kết quả tình dục lại đến nhanh hơn cơn tức. Khi cặp mắt kia trợn trừng lườm sang nào còn tí phẫn nộ gì mà toàn là vẻ thèm ch*ch đầy xấu hổ.

 

Cố Dần thấy anh thiếu nghị lực như vậy bèn bật cười. Hắn rất muốn cắn mặt của anh, tạo ra một cái dấu răng rồi dùng tay chọt chọt vào đó. Lòng trêu ghẹo của hắn càng nhiều hơn, rõ ràng không “làm” được nhưng lại thẹn thùng hơn bất cứ ai.

 

“Có xe chặn lại rồi mà, anh kéo xuống giúp em.” Cố Dần ấm giọng hướng dẫn: “Anh kéo khóa quần em xuống trước, em đừng ngại. “

 

“Không, không được… “

 

“Bao giờ em thấy được rồi thì nhấn đầu anh xuống nhé.” Cố Dần vươn đầu lưỡi liếm mặt Kỷ Thanh một cái hệt như mèo, híp mắt cúi đầu cười ra tiếng, “Sau đó anh sẽ ngậm vào như vậy.”

 

Kỷ Thanh im thin thít, anh có thể nói là hít một hơi thật sau, nâng mặt Cố Dần lên hung hăng hôn đúng vào miệng anh.

 

Tay Cố Dần không hề nhàn rỗi. Hắn mò vào khoá kéo, buồn bực cười hừ hừ, ấn vào Tiểu Thanh đang phồng to như tranh công, “Anh cũng có thể dùng miệng kéo khóa giúp em.”

 

“Roẹt roẹt”, Kỷ Thanh cảm thấy tiếng động này cực kỳ chậm, cực kỳ chói tai mà anh lại cực kỳ phấn khích.

 

Hận không thể lôi Cố Dần xuống xe, tìm một chỗ nào đó bí ẩn, tìm một chỗ nào đó bí mật để làm chuyện gì đó…

 

Phía dưới Kỷ Thanh càng căng cứng hơn.

 

Chắc là Cố Dần sợ Kỷ Thanh quá kích động nên lúc hôn nhau không nói mấy lời cợt nhả nữa, mà nói chuyện nhà với anh, “Chiều nay ăn gì? “

 

“Ưm? “

 

“Em muốn ăn lẩu không?” Cố Dần vừa nói vừa xoa hạ thân Kỷ Thanh, nhìn anh thở hổn hển chảy hết cả mồ hôi rồi ghé vào lỗ tai anh cười nói, “Chúng ta đi mua… côn thịt nhé!? “

 

Chương 09

 

Kỷ Thanh im thin thít.

 

Cố Dần thổi vào lỗ tai anh, Kỷ Thanh vẫn không nói gì.

 

Sai sai sao sao – Lỗ tai Kỷ Thanh rất nhạy cảm, mỗi khi Cố Dần thấy mệt mỏi và muốn nghỉ ngơi thì hắn sẽ ngậm lỗ tai Kỷ Thanh rồi nhẹ nhàng gặm cắn vành tai anh, thế anh sẽ bắn nhanh hơn một chút.

 

Bình thường chỉ cần sờ sờ lỗ tai là có thể thấy phản ứng đáng yêu của Kỷ Thanh, thế mà lần này lại đơ ra.

 

Đương nhiên là Cố Dần biết điểm này nhưng không phải là lúc hôn toàn thân Kỷ Thanh mới phát hiện. Theo Cố Dần thấy thì hôn chỗ nào phản ứng của Kỷ Thanh cũng như vậy, run rẩy và thở gấp như bị suyễn.

 

Có một lần Cố Dần ngoáy lỗ tai cho Kỷ Thanh, móc ra xong thổi thổi theo thói quen, bắp đùi lập tức bị bóp. Kỷ Thanh gối đầu lên đùi hắn lầm bầm.

 

“Sao thế, làm em đau à?” Cố Dần nhìn vành tai đỏ bừng của anh là mất kiểm soát gảy gảy mấy cái, xúc cảm mềm mại thật thích, khó có lần được nước lấn tới nói, “Lại đây anh thổi cho em một chút. “

 

“Đừng đừng đừng.” Kỷ Thanh dùng một tay che eo, một tay bịt tai, “Đừng thổi vào lỗ tai em, ngứa lắm.”

 

“Không thổi không thổi.” Cố Dần an ủi anh vài câu lại thấy anh cuộn người thành con tôm bự nên buồn bực, “Eo em sao thế, che vào làm gì? “

 

Kỷ Thanh đỏ mặt, chôn đầu vào đùi Cố Dần sâu hơn, “Nhũn rồi. “

 

“Cái gì nhũn?” Cố Dần không phản ứng kịp, trên đùi có một cái đầu xù xù làm anh hiểu nhầm, “Vậy anh sẽ liếm cho em cứng lên. “

 

“Ý em nói là thắt lưng em nhũn ra rồi.” Kỷ Thanh nhỏ giọng nói, “Anh thổi lỗ tai em ngứa quá… Người cứ ê ê. “

 

Nhưng Cố Dần nói liếm cho cứng lên là sao?

 

Ý là blowjob đó hả?

 

Cái đồ bậy bạ này, làm sao mà ngoáy lỗ tai cũng có thể nghĩ tận đẩu tận đâu thế.

 

Kỷ Thanh tức giận nhổm dậy. Anh sợ Cố Dần sẽ chơi xấu, đè đầu anh xuống giữa hai chân hay cố ý liếm anh cách quần. đè lại đầu của anh áp vào giữa hai chân, hoặc là cố ý  cách quần liếm cho anh. Cố Dần chưa từng làm mấy thứ này nhưng đang yên lại làm mới có thể thỏa mãn được thú ác trẻ con của hắn.

 

Kỷ Thanh hơi khó tin bò dậy suôn sẻ, còn chưa kịp phản ứng thì đã bị Cố Dần ngậm tai.

 

Cả cái tai đều bị ngậm trong miệng, đầu lưỡi linh hoạt đảo quanh, còn trượt xuống nhắm thẳng vào cái hang nhỏ kia, trong tai phát ra tiếng nước, âm thanh bị phóng đại lên vô số lần làm nửa người anh mềm nhũn. Anh buộc phải nhắm mắt lại, thầm nghĩ nếu cảnh này mà bị người khác thấy thì ngại quá, mà phản ứng của cơ thể cũng giống như là đang làm chuyện gì ngại lắm.

 

Kỷ Thanh bị liếm híp mắt hừ hừ, mu bàn chân duỗi thẳng ra, đầu ngón chân cuộn tròn, chân nhỏ đạp đạp rồi bất lực chạm xuống sàn, hàm hồ muốn nói “Bẩn” nhưng cuối cùng chỉ rên rỉ hừ hừ than “Đã quá” .

 

— Nên Cố Dần hơi buồn bực, lỗ tai Kỷ Thanh nhạy cảm như vậy sao bây giờ lại không phản ứng gì.

 

Hắn tưởng ban nãy đùa quá trớn chọc Kỷ Thanh giận nên anh cố nín lại để được hắn dỗ. Nhóc con này sĩ diện hão, ở nơi công cộng mà không muốn đỏ mặt lên sẽ thể hiện hệt sói đói làm người ta phải bật cười. Cố Dần biết điểm này nên mới cố ý đùa nhây với anh.

 

Cố Dần hơi tiếc nuối, đoạn tiếp theo hắn còn một động tác trong đầu chưa biểu diễn, xoa nắn tính khí của Kỷ Thanh xong ngửi một cái, nghe nói lực sát thương MAX luôn. Hắn vừa học được trên GV mới tải đấy. Không phải là hắn thèm chịch đến mức phải xem GV để giải tỏa mà là cuộc sống chồng chồng rất nhàm chán. Kỷ Thanh ngại xem nên hắn đành phải tự tải xuống xem rồi cầm tay chỉ anh cách chịch.

 

Nhưng mới thế mà Kỷ Thanh đã không chịu chứ đừng nhắc đến chuyện làm việc khiêu dâm hơn. Kiểu gì anh cũng đỏ mặt đánh hắn.

 

Cố Dần vừa nghĩ tới dáng vẻ không chịu của Kỷ Thanh là bật cười. Lúc làm tình hắn đánh anh còn không dám dùng sức, sợ đánh sẽ bị “xìu”, đánh yêu mấy cái nhưcon gái thôi.

 

“Anh cười cái gì? “

 

Qủa nhiên là Kỷ Thanh không chịu. Cố Dần không thèm để tâm, hắn có kinh nghiệm dỗ dành rồi mà. Nhưng hắn đang định ngựa quen đường cũ dỗ theo lối mòn thì lại thấy Kỷ Thanh rơm rớm nước mắt.

 

“Đầu anh toàn thứ xấu xa không có chỗ sử dụng nên mới lấy em ra làm trò cười.”

 

Kỷ Thanh mím môi, nước mắt rơi lã chã. Cố Dần vừa nhìn anh khóc là bắt đầu hối hận vì đã chọc anh. Hắn đau lòng muốn lau đi nhưng Kỷ Thanh lại được nước lấn tới.

 

“Bây giờ anh còn giả làm người tốt cái gì chứ, ban nãy anh còn cười nhạo em bắn nhanh. “

 

“Anh không cười nhạo em. Anh cười em bắn nhanh làm gì, sức bền của em rất tốt mà.” Cố Dần liếm liếm dấu răng Kỷ Thanh cắn ra, một vòng hồng hồng, đúng là răng cún mà.

 

“… . “

 

Cố Dần đột nhiên bắt được sóng, “… Em vừa nói gì, em bắn nhanh á? “

 

“Em không bắn nhanh mà!” Kỷ Thanh gấp đến mức rống to lên, gương mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, “Chỉ là bắn ra thôi! “

 

Cố Dần khó tin liếc nhìn hạ thân Kỷ Thanh, ướt nhẹp một vùng, đúng là có một bãi chất dịch bí ẩn.

 

Cơ trí như thầy Cố cũng phải há hốc mồm.

 

Hắn không ngờ Kỷ Thanh có thể bắn ra, mới ấn vào một cái đã bắn, cái này trước đây chưa từng xuất hiện trong lúc làm tình.

 

Nếu như Kỷ Thanh nhạy cảm thế thật, phả hơi bóp bóp mấy cái đã nhũn cả thắt lưng thì ngày xưa Cố Dần cũng sẽ không để Kỷ Thanh ở trên. Chưa động đến hai cái đã bắn, gắng thêm là không chịu được, dù cho Kỷ Thanh khóc lóc la hét không muốn thì Cố Dần cũng sẽ không để cho anh ở trên.

 

Vậy nên đáng lí ra không bắn nhanh như thế được… Cố Dần suy đi tính lại cũng không nghĩ ra nguyên nhân.

 

Cố Dần hơi đau đầu.

 

Hắn không quan tâm việc ve vãn ở chỗ đông người, nếu tối qua mà không kịch liệt quá thì hắn có thể vén áo lên, nhéo đầu ti, thoải mái để Kỷ Thanh mút mát.

 

Nhưng Kỷ Thanh lại không làm được, phàm là mấy chuyện vô liêm sỉ thì anh đều không làm được. Không chỉ mình không làm mà còn bắt Cố Dần không được làm. Nếu Cố Dần làm thì anh sẽ xấu hổ, nếu xấu hổ thì sẽ khóc huhu, nếu khóc huhu thì Cố Dần lại phải dỗ.

 

Ngoài lúc lên giường buổi tối Kỷ Thanh khá hùng hổ, hơi có cảm giác mạnh mẽ thì vào những lúc khác nơi khác anh đều nằm ở trạng thái đỏ mặt ngượng ngùng.

 

Cố Dần nhìn Kỷ Thanh rồi nhìn đèn đỏ, cẩn thận nói thử: “Ngày nào chúng ta cũng bị kẹt xe mất nửa tiếng… Em xem, hơn nửa tiếng mới bắn, cũng không tính là ra sớm. “

 

Kỷ Thanh đỏ bừng mắt, nắm chặt vô lăng, trắng mắt liếc Cố Dần rồi cắn răng dọa, “Anh đừng nói nữa, anh càng nói em càng giận đó. “

 

Cố Dần im miệng, nghiêm túc suy tính Kỷ Thanh bảo câm miệng đi là loại câm miệng nào.

 

Hắn từng xem bài đăng “Lời bạn gái nói có ý gì và bạn hiểu ra cái gì”, cảm thấy Kỷ Thanh giống hệt mấy cô trong bài.

 

Ừm… Thật ra con gái trên mạng thể hiện chuyện tình dục khá thẳng thắn. Anh từng thấy rất nhiều câu kiểu “Mong các anh làm tình”, “Chồng ơi chịch fan hông”, “Chồng ơi đến chịch em”.

 

Trùng hợp hôm nay hắn mới xem top comment của một punster* cũng kiểu vậy, là một cái áo vest quen thuộc, nam, bạn học cùng lớp với hắn.

 

[ Punster: Người hay chơi chữ ]

 

Khá thú vị. Lúc học Đại học, hắn từng liếc trộm anh ta trong phòng tắm. Không phải là ngây thơ so lớn nhỏ mà là vì nghe nói anh ta xỏ khuyên chym. Thời đó người xỏ khuyên chỗ ấy khá hiếm, nghe nói còn có thể làm đối phương thoải mái hơn nữa. Cố Dần chưa trải đời nên rất tò mò và săn sóc muốn cho đối tượng tương lai sung sướng nên có cơ hội trông thấy là len lén liếc nhìn luôn.

 

Nhưng không may là khuyên chim thì không thấy, chỉ thấy rõ cặp mông to tròn đen bóng và cái lỗ đít đầy lông.

 

[ =)) dzừa lắm ]

 

Cố Dần hơi mất tập trung, trong đầu toàn là chym với chả lông nghĩ lại mà kinh nên quét sạch mâu thuẫn ban nãy ra khỏi đầu. Hắn thoáng thấy cái siêu thị bèn hô ngừng xe trong vô thức, “Ây, chúng ta còn phải mua đồ ăn mà? “

 

Kỷ Thanh cười lạnh một tiếng, liếc mắt đưa dao, “Em như thế này có cần mua quần lót sạch cho em mặc không? “

 

Cố Dần sửng sốt, giờ mới nhớ ra vì sao xe lại im ắng như vậy.

 

Kỷ Thanh bất cẩn bắn ra trong lúc tắc đường, đang rất tức giận.

 

Cố Dần sờ mũi một cái. Hắn nói quên là quên đúng là rất xấu xa, còn định để Kỷ Thanh ướt nhẹp đi mua đồ ăn nữa, biến thái quá. Hắn lúng túng bảo, “Không cần mua, về nhà đổi cái quần sạch khác là được. “

 

Kỷ Thanh lại cười lạnh, “Đổi? Tại sao phải đổi, giờ chịch anh còn đổi quần mới làm gì? “

 

Cố Dần trợn mắt há hốc mồm.

Thanh An

Chủ nhà đảng sủng công 1000%. Sủng công là chân ái, chào mừng các bạn cải tà quy chánh =))

Leave a Reply

Back to top